Cục trưởng Bạch đã nổi giận thật sự.
Một hơi nói thẳng vào vấn đề.
Trong phòng họp, không ai dám thở mạnh.
Cục trưởng Chu không còn dựa vào ghế nữa, phó cục trưởng Khâu và phó cục trưởng Hứa cũng ngồi thẳng dậy, định mở miệng thì nghe thấy giọng điệu chậm rãi của Thủy Lang:
“Vậy nên, ông đến đây rồi, dù thế nào thì Cục Xây dựng cũng có cả danh lẫn lợi.”
Cục trưởng Bạch càng tức giận:
“Tôi là đang mỉa mai cô! Mỉa mai, cô có hiểu không? Cô chỉ là một cô gái trẻ, trong cả thành phố này không ai dám nghĩ như cô, vậy mà cô còn dám nói ra miệng! Sao cô lại có gan như thế hả?!”
“Bình tĩnh, không cần phải g.i.ế.c gà dọa khỉ ở đây đâu.”
“……”
Cục trưởng Bạch khựng lại, không đi tiếp được nữa, dừng chân, liếc nhìn cục trưởng Chu.
“Trong vòng năm năm, diện tích cải tạo khu dân cư cũ của Phục Mậu đạt 300.000 mét vuông. Tôi có thể hiểu được sự sốt ruột của cục trưởng Bạch nhưng chuyện này tạm thời chưa bàn tới.”
Cục trưởng Bạch: “?”
Ông ta đang nổi giận đùng đùng!
Không thấy sao?
Không sợ à?
Bỏ qua chuyện của ai chứ?!
“Mật độ dân cư của Phục Mậu cao, nhiều hộ khó khăn nhưng so với các khu khác, vẫn còn tốt hơn nhiều. Thành phố không ngừng phát triển, bất kỳ công trình mới nào cũng đều liên quan chặt chẽ đến Cục Xây dựng. Việc thành lập quỹ chuyên dụng cho cải tạo khu cũ và thiết lập chỉ tiêu cho công tác này chỉ là vấn đề sớm hay muộn.”
Thủy Lang nhìn từng cục trưởng quản lý nhà ở của các khu khác.
“Tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, suy nghĩ đơn giản, không bằng các vị lãnh đạo ngồi đây. Có lẽ, đúng như cục trưởng Bạch nói, đã quen theo nếp cũ, rõ ràng có lợi cho mình nhưng không những không làm, lại còn muốn kìm hãm khu vực sẵn sàng làm.”
Các cục trưởng đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt trở nên phức tạp.
“Thật ra cũng bình thường thôi, quen đi theo bước chân người khác rồi thì chỉ là ngồi không ăn sẵn.”
Thủy Lang nói xong, không để tâm đến sắc mặt đang biến đổi của đám lãnh đạo vừa bị mỉa mai, cũng không thèm để ý đến bầu không khí căng thẳng trong phòng họp. Cô quay sang cục trưởng Bạch:
“Đừng quên mang cây và hoa qua đấy.”
Cục trưởng Bạch: “???”
“Sao lại quay về chuyện cây hoa nữa rồi?!”
“Cục trưởng Bạch đích thân chỉ huy điều phối công trình cải tạo ngõ Bình An, khí phách, độ lượng, tầm nhìn xa trông rộng, còn đóng vai trò dẫn đầu làm gương. Cả thành phố không ai sánh bằng.”
Bỗng nhiên, Thủy Lang quay ngoắt sang khen ngợi một tràng.
Cơn giận của cục trưởng Bạch chững lại.
Những lời hay, bất kể ở vị trí nào, ai cũng thích nghe.
Đặc biệt là khi nó đến từ "đối thủ".
Cục trưởng Bạch cũng không ngoại lệ. Cơn giận trong lòng dần nguôi ngoai, đầu óc cũng không còn nóng nảy nữa, bắt đầu tự động suy nghĩ lại.
Không thể không thừa nhận, tuy lời của Thủy Lang có chút lố bịch nhưng nếu ông ta thực sự tham gia, ngoài việc giành được chỉ tiêu vật liệu xây dựng, Cục Xây dựng quả thực sẽ có cả danh lẫn lợi.
Hơn nữa, không phải Cục Xây dựng cố ý không cung cấp đội thi công tốt cho Cục Quản lý Nhà ở, mà đúng như Thủy Lang nói, các dự án xây dựng mới đang liên tục được phê duyệt.
Hiện tại, ba công viên đã bắt đầu triển khai, một trung tâm thương mại mới, các điểm phân phối bán lẻ mở rộng, tòa nhà cơ quan, hơn một trăm tuyến đường đang được xây dựng, hệ thống xe buýt cũng đang mở rộng...
Điều quan trọng nhất là những gì Thủy Lang đề cập, bộ phận Cải cách và Phát triển của Cục Xây dựng sắp đi vào hoạt động. Nghĩ đến nội dung của các cuộc họp gần đây, trong đầu cục trưởng Bạch bỗng hiện lên một bản đồ quy hoạch rộng lớn:
Một cảm giác phấn khích pha lẫn áp lực lớn lao bất chợt ập tới.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất