Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

“Thủy Lang…” Trong mắt Chu Huỷ tràn đầy cảm động, cổ họng nghẹn lại không nói nên lời.

 

Chu Quang Hách: “Nhiều....”

 

“Bắt chước giỏi thật.” Thủy Lang cười, đi vào trong cổng trường: "Mau lên nào, còn phải kịp đến Tiểu học Phúc Mậu.”

 

Sinh viên trường Đại học Công Nông Binh phần lớn đều ở nội trú, sáng sớm đã thức dậy chuẩn bị lên lớp.

 

Trên đường đi, họ bắt gặp một nhóm người vác cuốc, liềm, đang đi ra khỏi cổng trường, trong số đó còn có sinh viên mặc đồng phục nhà máy.

 

Thủy Lang không ngạc nhiên, vào thời điểm này, dù có học đại học thì cũng chỉ dành hai phần ba thời gian ở trường học tập, một phần ba còn lại là lao động, có người lên núi xuống nông thôn, có người đến xưởng làm việc.

 

Vừa đến khu vực nhập học, quả nhiên Trâu Luật đã ở đó, đang đứng trò chuyện với một người trông có vẻ là chủ nhiệm.

 

“Thủy Lang, đây là chủ nhiệm Hồ của hội đồng nhà trường.”

 

Quả nhiên, dạo này gặp nhiều chủ nhiệm quá, không nhận nhầm được.

 

“Chào chủ nhiệm Hồ.”

 

“Chào cô.” Chủ nhiệm Hồ mỉm cười chào Thủy Lang, rồi bất ngờ nhìn về phía Chu Quang Hách: "Đội trưởng Chu? Sao anh lại ở đây?”

 

“Chào ông.” Chu Quang Hách đơn giản chào hỏi: "Đây là chị cả của tôi.”

 

“Thì ra là vậy.” Chủ nhiệm Hồ bắt tay Chu Quang Hách: "Còn chưa kịp cảm ơn các đồng chí công an các anh, đám tội phạm này thật sự quá ngang tàng, dám cướp bóc ngay trong trường học, may mà có các anh, chúng tôi mới có thể yên tâm học hành.”

 

Chu Quang Hách gật đầu: "Việc nên làm thôi, không cần khách sáo.”

 

Thủy Lang nhướng mày: "Trước hôm qua, tôi nghe nói họ truy đuổi đến tận nơi khác, chẳng lẽ sự cố lại xảy ra ở đây sao?”

 

“Thủy Lang, mau làm thủ tục nhập học đi.” Trâu Luật đột nhiên lên tiếng: "Ban đầu, qua quá trình tìm hiểu, biết được đồng chí Chu Huỷ bị khuyết tật, không thể hoàn thành khóa lao động, nhà trường có chút khó xử, cảm thấy không phù hợp với yêu cầu tuyển sinh. Nhưng đúng lúc này, Liên hiệp Người khuyết tật Phúc Mậu đã bắt đầu khôi phục hoạt động, phía nhà trường thấy Chu Huỷ rất phù hợp để công tác tại đó, vì vậy cuối cùng đã đồng ý nhận chị ấy vào học.”

 

“Liên hiệp Người khuyết tật?”

 

Thủy Lang bất ngờ liếc nhìn Trâu Luật. Cô biết những đơn vị như thế này, dù đại học Công Nông Binh có mối quan hệ thì cũng không thể ngay khi nhập học đã được đề xuất vào làm việc ở đó.

 

Chu Huỷ cũng rất ngạc nhiên. Từ lúc biết mình được đi học đại học, cô ấy vẫn luôn nghĩ rằng sẽ bị phân đến một xưởng nào đó để học kỹ thuật. Không ngờ Liên hiệp Người khuyết tật đã bị đình trệ hơn mười năm lại khôi phục hoạt động: "Cảm ơn anh.”

 

Chủ nhiệm vui vẻ cười hai tiếng: "Vậy thì mau qua làm thủ tục nhập học đi.”

 

Chu Huỷ cùng Tiểu Khả Mai đi sang đó.

 

Thủy Lang nhìn Trâu Luật: "Không phải qua hai ngày nữa lại xảy ra chuyện phía trên phê duyệt không thông qua chứ?”

 

Trâu Luật: “...”

 

Anh ta còn tưởng cô sẽ nói lời cảm ơn.

 

Kết quả vừa mở miệng đã chất vấn.

 

Đúng là Thủy Lang.

 

Anh ta vậy mà vẫn không rút kinh nghiệm, lại dùng lối suy nghĩ bình thường để suy đoán cô.

 

"Em lợi hại như vậy, nếu phê duyệt không thông qua, chẳng phải là đang tạo cơ hội cho em sao, ai dám gây khó dễ nữa."

 

Một câu giải quyết được nhiều vấn đề.

 

"Vậy thì tốt." Thủy Lang nhìn về phía chị cả, người đang hạnh phúc đến mức không thể kìm nén sự phấn khích trên mặt: "Anh giúp chuyện này, là đang tích đức đấy."

 

Trâu Luật: "Vậy thì thật sự phải cảm ơn em rồi."

 

eyJpdiI6InIxazNVN1NVQ3VEazVVR0FjeFAzVmc9PSIsInZhbHVlIjoiTFJzSStwUUdKdVBRdHNyMTM1VHNwR2dBVU91cThnSEFiMGJrSytkYnFhUlBLanpPSVFCYkRjRzMwXC83eTcxNnV4WUdWNHpPcUYwUnpoVWpOYjhHYkk1cW5oU2ljZW1yelNOQzFaRDJtcTdYcWdLZnlWRDVKbTJtVjVndWd6TUphMFVja2xydER3SzI3YVM0QlgrYWlIQW9HUlpqM012Q2R4VHc4UmlcL1pTSldaakpiOWJTS0hJdTBZR09cL01HXC8rVm9uRVl2SEZjeVk4SU5vcDRPZnNvUmVuSlwvR0o5dzVtM0ZUQmI3cEpQOGZmbzZTenJMcEFnTWhIVjl4cktReWltM3dXWlpaUkVSTUxmYm1rUXlXQVgweGJsSWJQallOK3c1anBISlwvcVByXC8yejkrK2tNSm1nVHM4Tk1CVWd6Y05Gdk9OdlwvUTIrVmNBbnkwVU1COFBBRzlRS0tnUnQxZzgzaDNuRHV2U28yQ0cwaXJxUTlvZFVaQ1drdWpwaEM3Z3NyMHBJVFpEUHBtZFV2NVlmcWZSXC8yalVTK0p6TTUralp4RHVQNGhuWEZWbGRtREg3QXJBUitkMDBoamlqeXFNalFUNVU3bUk2QmtQak5vVVdvQmlxME9kd0tNbEZzcGR5NFBwWjR1bXFUeVFacXJRZCtjUFdzU2xzMDc2cWpiY2dKYzhcL2pNNjJIWjUrWWFyOVFTanlrVnJIOFpLRXdjblNhQ3pjVDJXY1FBblc2NHBcL3o3ZWh6NE1WKzdPbE4wNldzUUVnNk1JbkRrTWpZR0dQRFd3OEFSa1dvOGlaelJKVlpSTVcwQnZyMm1zPSIsIm1hYyI6ImM3ZDcxMGU0YTA1NWE2MzQ1MzlhZjZjYTk2Mzg5YzYxYzMwZWFmNTdiZmI4M2YwMzYxZDA5ZDkyYmVmNTVkNWIifQ==
eyJpdiI6Ik1hVVl5bGJKeFhiRVgwclRBN1pzeGc9PSIsInZhbHVlIjoiR3RSVEt2UlJMWU1WRDVtcTA5cG5icUE3dk1NZEtidkJTMEtHNVJYVG1qa1pNQ1ZvMkRQVGlWR2FXSGkrV0s4NHJiVzFzbUtrVlg4WmlrK0tLNDl2cGc9PSIsIm1hYyI6IjcyODcxNzU2OWE5YTEzNmM3MGUwNDhlZGRhYTM0YjUwNDI5NTc1YTNkODAxMzc0YzkxYTcwZGM0ZmU2NTE5ZWIifQ==

"Thủy Lang, em xem này!"

Ads
';
Advertisement