Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản

Một giọng nói dễ nghe vang lên bên tai Hàn Chiêu: “Xin hỏi, đây có phải do anh viết không?”

Hàn Chiêu mở mắt ra, đôi mắt mơ màng nhìn cô gái trẻ đang cười khanh khách ở trước mặt và người vệ sĩ cao lớn đứng ở sau lưng cô.

Con ngươi của hắn dần dần ngưng tụ. Nhận ra người ở trước mặt mình chính là Hứa Yểu, còn thứ ở trước mặt hắn chính là bài thi mà hắn đã trả lời hai ngày trước.

“Là tôi làm.”

Hứa Yểu lấy một tấm danh thiếp từ trong túi áo mình ra, đẩy tới trước mặt Hàn Chiêu: “Có hứng thú thuê nhà của tôi không?”

Chàng trai trẻ tuổi có vết thương trên mặt ngơ ngác nhìn tấm danh thiếp ở phía trước, tấm danh thiếp này không biết làm bằng chất liệu gì, phía trên có viết mấy dòng chữ...

“Thuê nhà Hứa Yểu”, “Cho thuê nhà chuyên nghiệp không lạc đường”, phía trên còn có số điện thoại liên hệ cá nhân của Hứa Yểu!

Hắn duỗi tay miết tấm danh thiếp, sau đó bỗng nhiên phát hiện ra... đây là bạch kim.

Bạch kim còn đắt hơn cả vàng, giá cả của tấm danh thiếp này chỉ e không rẻ chút nào.

Thực ra hắn đã từng nhận được sự giúp đỡ của Hứa Yểu, hắn đã nhận được hơn 1000 tiền hoa hồng từ khu dân cư, nếu không tối nay hắn còn chẳng có tiền mua hamburger.

Gương mặt Hàn Chiêu vô cùng khó xử, hắn nhỏ giọng nói: “Tôi không đủ tiền để thuê nhà.”

Sau này hắn có nghe nói nhà ở thôn Thành Trung của Hứa Yểu thay đổi rất lớn, căn nhà có giá thấp nhất cũng phải 700, 800.

Hứa Yểu hỏi: “Không phải anh điền giá thuê mong muốn là từ 0 - 200 à?”

Hàn Chiêu ngơ ngác gật đầu, hắn lại nghe thấy Hứa Yểu nói: “Không phải 0 đồng cũng ở trong phạm vi giá của anh à?”

0 ... 0 đồng tiền thuê nhà?

Hàn Chiêu rất ngỡ ngàng, hắn viết từ 0 tới 200, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới việc chủ nhà nào lại cho hắn thuê với giá 0 đồng.

Hứa Yểu giống như đang dụ dỗ dê con đi lạc: “Anh làm việc giúp tôi coi như tương đương với trả tiền thuê nhà.”

Lý Hiểu Lệ cũng như vậy, cứ như thế mà trở thành nhân viên của cô, Hứa Yểu cảm thấy chỉ trả tiền lương 15000 có vẻ không đáng.

Vất vả giúp cô thu tiền nhà ở thôn Thành Trung như vậy, gần đây còn phải giúp cô giám sát việc lắp thang máy.

Gần đây Lý Hiểu Lệ giúp cô giám sát việc lắp thang máy, nhưng cô lại không hiểu về lĩnh vực chuyên môn, chỉ có thể nhàm chán tìm băng ghế nổi xuống, hóng gió, chơi game.

Hứa Yểu biết, tư thế ngồi như vậy rất không thoải mái, nói không chừng còn thể thể gây nguy hiểm cho hai bên hông, Lý Hiểu Lệ thật sự rất vất vả.

Vì vậy, bắt đầu từ tháng sau, Hứa Yểu bảo cô không cần phải trà tiền thuê nhà nữa, coi như bà chủ bao ở cho cô.

Bởi vì Lý Hiểu Lệ không cần tới công ty điểm danh đi làm, nên Hứa Yểu không thể bao ăn, chỉ có thể cho cô ít thức ăn bồi bổ.

Hàn Chiêu thì được!

Trong nguyên tác, người này chính là thần máy tính, sau khi gia nhập công ty của nam chính, hắn đã giúp mọi người trong công ty của nam chính tăng cường hệ thống tường lửa chống virus, giúp cho nam chính không phải chịu tổn thất quá lớn sau khi thất bại vì đưa ra quyết định sai lầm.

Hứa Yểu cảm thấy nhân viên của cô thật sự rất, rất vất vả. Sau khi cô trở nổi tiếng trên mạng, Hứa Yểu càng vô cùng đau lòng cho đám người Lục Dã, mỗi ngày bọn họ đều phải nghe điện thoại, ghi chép danh sách khách hàng hẹn xem nhà.

Chuyện này rất phiền phức!

Vì vậy Hứa Yểu có một suy nghĩ, hay là cô sẽ xây dựng một trang web? Khách hàng có thể đặt lịch xem phòng trên web.

Nhân viên của cô phải nghỉ ngơi thật tốt, như vậy mới có thể giúp cô thu tiền thuê nhà được có đúng không?

Hứa Yểu thấy chàng trai kia vẫn đang ngơ ngác, cô mỉm cười nói: “Anh có thể suy nghĩ thêm, đây là số điện thoại cá nhân của tôi, nếu cần anh có thể liên hệ với tôi.”

eyJpdiI6Ijdpa05cL251aERTVUttaEloZ29IZmNnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlV6aVFwV2ZYUkJEeTgwb3lRMkI3eEcrRHRqcVczXC9QZWhcL3dEQ0toRVptVzlsUm93cUZuMW56VmZRR1wvN08wbGdLZklWNmlWajNuditGUktseTZFdWNiYXZmNmZBUWZhSVNGaVNDT3pPeFNvYXN3RFlTM1hrTlBlRDdIM1lkVGttdkNFelwvTmRFSmNUQXE1MnQyalQwMXlGUVJUdm1qM25jeEJmN3k5c2xKUTc0eWU2MnBKZnYxK0E1bzBZU1RMMW0xd1U5akFaalNDSVwvYU5TQyt6dVBtUzk2YlNFOE9WRnd4VE5VdDRndVg0elo3MXZrK0NnZVh3anc1ZVl6ZXNXN1BIVEVnZkhaQ25wV3d1Y1RHQlFtTG82djVOQ01JOG1qQURndkZnWFdHMUpGREh2RjVodkZsRGxmdTZVU3RoSVFGQnVUSmFkTXdSdDVBbWpORGw2emVMN1BOeHlTWHBBbGV2azJLSVhEeUR1cUFRVkYra3VMOFg5bE03UHhcLzF0VW5YV0MwYitUODZ2RGVGZGEzTGphWUVsRHhHZlk5UWhlbVhEYnJjcEdqSUVVMDUyVkFGSTNVaGpNaEd2M2MwOWJyN2s5RVduTVdYNEJraDUyUVNHNUdRPT0iLCJtYWMiOiI2ZTQ4Zjg4MzhkZTE3MWU4ZWFlYzQ2NzA1NmQzNjhhNjFhZGNmMzVkNmZhMjIwZTYzYzA0Y2U4YTBjMGRhNmJmIn0=
eyJpdiI6IkQ4TVM0aXVqZyt4c2RSNjhZaXM1RWc9PSIsInZhbHVlIjoiZzY5M29VNFArMyttTERKQ1VickpoMmJORVlFWGh0RkxVY3FaQ2h1cEtcL3E3MmtOQzlZUUN5cWwrODVhZ1FuVkVkMnozWThpN1gwV1hCNmtvQmlIbTRVSnZLS0tIa051TWt0U2p2M1JcL2dSY1wvOE1BTytJWE5iMFFJZnloM3NYOFM1TjBjY0o0aGZOQnRaVjNyRllJNkR6XC9vTWVcL1krSjVyUEFiQ1NvYjF1RzVRQWVOeVE1eUVGUlBCWFNUY3RFNXdqZ1ZtUWhhdFQwQ0xDMnNPZlgzTnFMRWZ0UFRYOUtvWlJ1YTc1TExlOG5nczdBTFRjdUdiVnl0M0NpQXVtZThiOXI1YTQ4RG5tNDh6MGlpdDJsWFlcL0M4U2hrSk43dVhDZ21DN0FJSkxXVnhyRTFnNXJsOHpRQm9qVmc3NW5NUFZra014UUh0WnF3cDh3N1VPV0Q0dkpXRDNBeEtHRzNTMHN6MkhyTWRmVnUrdG1US2pOdmZ0R0pvTUhXeG80VWlIQ1JwR2pUM3M4K2NVRVdCQ3ppaFpabEE3T0pLMVwvUVBlbWVLbVd2cllOc3hZS3ZDeTE4amhOQkdydUpMYXNOSGY5NUlaOVJnSExTaGo1djNxZ1NFRXozQ2Vuem9rdkRTUXFhbDVYczFjOFpvcjRoTTFMNHBlakFMeXFcL2tZYVJDRnNKQTVaQWhyOTBBNlk4K3RCSFVVQnhrd3dSa0pUamlTNGZDaEJPZExPRWM9IiwibWFjIjoiNjdiNTQ4MzZlMDVhODkzMDkyZjY1ZjA0YmUyYjgwNTk0ZjQxM2U4OTZlYjlkMDgzNTA1YWY1OTdhMWRhZGVhMyJ9

Mẹ ơi, hắn... hình như đã gặp được một nữ Bồ Tát.

Ads
';
Advertisement