Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản

Trong nháy mắt Tiểu Lục bối rối: [?]

Không phải chứ, kí chủ cô đang nghĩ cái gì thế?

Nó kiểm tra đo lường được ký chủ vì đi thu tiền thuê nhà, mỗi ngày đều làm việc rất vất vả cho nên mới đệ trình với Cục Xuyên Nhanh tăng lương hưu lên gấp đôi!

Tiểu Lục thân là trợ lý dưỡng lão cũng chỉ mới đi làm, hiện tại nó có chút hoảng hốt: [Kí chủ, hiện tại cô có thể thoải mái mua mua mua.]

Tiểu Lục nghe đồng nghiệp nói tiêu chuẩn giám định nhân viên về hưu có dưỡng lão vui vẻ thoải mái hay không chính là dựa trên việc mua sắm, kí chủ có mua túi xách xa xỉ, mua quần áo đẹp, mua các loại châu báu ngọc ngà hay không, chứ không phải mỗi ngày đều vất vả bôn tẩu vì khách thuê!

Hứa Yểu đã hạ quyết tâm trong tương lai sẽ điên cuồng nhổ lông cừu, thần sắc bình tĩnh nói: “Không được, bây giờ tôi phải xử lý mấy vấn đề rác rưởi kia cho khách thuê nhà của tôi.”

Là một bà chủ cho thuê đủ tư cách, đi giải quyết khó khăn của khách thuê, giải quyết vấn đề quản lý không phải là chuyện rất bình thường hay sao?

Nhân viên ở bên ngoài gõ cửa đi vào báo cáo: “Tiểu thư Yểu Yểu, có một vị tên là Tạ Chính Thiên, một chủ sở hữu trong khu Thái An đến.”

Chỉ thấy một thanh niên trẻ tuổi mặc áo hoodie rộng màu trắng, chân mang một đôi giày thể thao tiền triệu từ bên ngoài bước vào, lúc nhìn thấy Hứa Yểu ánh mắt liền sáng lên: “Xin chào, hàng xóm.”

Trong nguyên tác Tạ Chính Thiên cũng là cái tên từng xuất hiện, lên sân khấu là bởi vì trong nhà gặp vấn đề tài chính nên đi tìm người giàu nhất Hứa Cảnh để xin giúp đỡ. Đương nhiên ở trong nguyên tác ngay cả Hứa Cảnh cũng bị nữ chính hạ đo ván, chứ nói gì đến một con tốt thí nhỏ bé là Tạ Chính Thiên.

Hứa Yểu bảo Lục Dã rót trà cho Tạ Chính Thiên, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Chào Tạ tiên sinh, ngài là một chủ sở hữu ở khu dân cư Thái An, hẳn là biết tình hình quản lý của Thiên Thịnh đúng không?”

Trước khi đến Tạ Chính Thiên đã tra cứu trước một chút thông tin cơ bản của Hứa Yểu, cũng biết tuổi của cô, liền cười nói: “Mọi người đều là người trẻ tuổi, đừng khách khí như vậy chứ!”

Hứa Yểu cũng không ngại gì, lập tức gọi một tiếng anh Thiên.

Tạ Chính Thiên nhận lấy trà Lục Dã rót, nghĩ một chút rồi nói: “Thật ra tôi không ở khu dân cư Thái An, quản lý Thiên Thịnh thì có nghe nói đến, lấy tiền nhưng không làm việc, làm việc rất qua loa.”

Phí cơ sở vật chất của nhà quản lý Thiên Thịnh thật sự rất cao, năm đồng một mét vuông, kết quả ngay cả việc cơ bản nhất là bảo trì khu dân cư cũng có thể làm cho tập thể các chủ hộ bất mãn, tiền bỏ ra thật sự không đáng giá.

Hứa Yểu gật đầu nói: “Cho nên tôi dự định thông qua đại hội chủ đầu tư thành lập Hội Nghiệp Ủy, sau đó lại thông qua Hội Nghiệp Ủy để đổi quản lý Thiên Thịnh, các loại giấy tờ tôi đã đệ trình lên các bộ phận liên quan.”

Tạ Chính Thiên nghe thôi cũng cảm thấy nhức đầu, cau mày nói: “Cô Yểu, chuyện này rất phiền toái, dù sao cô cũng không ở đó, đều là cho người khác thuê mà thôi, làm sơ sơ là được rồi.”

Trong mắt Tạ Chính Thiên bản thân mình sống thoải mái là được, quản chuyện người khác làm gì?

Hứa Yểu cong môi, cười hỏi vặn lại: “Anh Thiên, có phải anh đang muốn bán căn hộ ở khu dân cư Thái An không?”

eyJpdiI6InkrZUxIcGhrMnlLQ2tlc1FOUHJXc1E9PSIsInZhbHVlIjoieER2ZE5HaGVSMUw3aFc0eWlUbHZMaXhLNEx4RkdrbHlPalphRENtT2F1YVhPVWp4U1ZcLzJYSzNJa3JwMjdmbjA0TTZBdUVNSUE1anBHWTdJcU9NMVppWWRcLzNKdzlYcmpKdVNUbXJlZ3VIY0w2dzlhOHJZcmtNYmdHN2h6V3JQaGtvc3ZObm9RNUtHRmhwRm5YRkcycUlzcXdjWnplUzdLYUN4c0RmRG9WbUNwcTE2VUZCMFIxWTJTZ0xOUFNUcGwzQ1V1VitRVnhJazBFR25HNm05SUJaNFpwNlFaZVNTeE1XTktld25MQzdPUURZTGVrT3c0bHE2QitraWRsZVQyVU1ON2lmWVVGaFowXC92NVl5M0tOMjkyK2pCZFZjQ3pFdlNSdkpMYnhrbDFQTVRtUzdoTkpGUm03U2pzaEFsOVU0dFh3bVVYdVRvY2s0ODRYcHlXZzZ2XC9sTXJqNWFGWkVxWUZJTURDTVB5QlppSFVRMWRFRzRxWXVVd2g5ZXRQK1JKRzhwbkZ0K3dhS04wb1wvWExkd2xQREFXOXhhcWppZ3FPSlMxSjlQTSsxRVdKcmFBc3ltbURCY1REdDVFY3pUOXJrRkN3RmZacVdpWkxFWm5uTXhuU0xrQ0IxNnJ0eUZrZDBabzR6K1FOWXl0d2VCQUsrbENVS3NvRWNJdVR3THBRVHJQYVMzSlwvd29jU2xwMTZ4Nk5UcGdmZHoxQzJKYnFKK1F2TlY1bllUXC9Lc2lHd0gwMnI5QnpiYnhYa3h6aiIsIm1hYyI6IjQ1MWU5ODI2ODkxZTE2ZmZiYjAwODJjNzkzODgxYzkxMmE5ZWUyMTkxMDExYjBkNDBlMzIxM2JlN2YzYWU3ZDgifQ==
eyJpdiI6IlkwXC9uWXhkekNmRzBkYnY1UFBPdkpnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik5tNG81QUNmblRCc3NlTmptVTN6RWpiOXBYY1g1T3BCQTU2SkZcLzJVdXZGVW11M0RjbTVBaktpZjU4KzV5VDNxT1VaQ3JHTGtGRUR5eGpXWnhpV2lVYWQ1VjNpdmtCeER6UjZpQTlSV0FxVE05Tk1HaU5lb1wvc05tazU1dzc5eTVCVnhRNFA4NDgwMk8ybkZEYzYyWWpqZDNsTkRnWENobjA3UWRwR1wvWXhCekhvN28zRnhKWTdmeW1QUDZ5QVdodjdONDQ0cXVmWnY2OGpHY242akcrdlpkc2ErdDhTQlo3MVpOKzNwQ0lCdHExTWEwWGFCemZMK2dDWllrOGJoenJ0VDBxUnQxOXQyQ2V6ZUVQOUV5cWtiaHVDZkEwUTgyZWxXbm1GalZ6NldFcldBTFRYWkhBVXh1elVvODlCS0l1bW1hZlpEY2VscVBTOG1RcjFPRkIwNzdTMnpodlJscGMweGxxY0JUR3VPcld1dENMdTA5WHJueVZPc2ZRMmdPNFIrSnhIOW5cL1hMc1kySXZyS2ZEd0RPVFd5UHVjdlR5WkRtdXJUdmRJbDIzK0xCYnQ4RWhjd21UbW5CVzB4anhkdTY3eEVWWGc3ME9LZ3VUbm43RXZZRFgxcklybTlhR0ZVeng2ZnlrSElQRGdUc2VDYW1BOUw1djVUUTJaQTJsZ1R4aFl4dDE4NlEwYXR5TTlOT1ZjTXc9PSIsIm1hYyI6ImVkNzFlNzE1N2JhNTM5NzY2ODc1YWI0Mjk3M2FmNTQ3ZjgzNGMwNzVhNTM3ODFlMWY4MmRlMzg5OWYwNGJkNTUifQ==

Tạ Chính Thiên vẫn luôn muốn bán căn nhà đã mua về lúc bản thân còn chưa hiểu chuyện kia đi, bị Hứa Yểu chọc trúng tâm sự trong lòng, hắn lắc nhẹ chén trà trong tay, suy nghĩ một chút rồi nói.

Ads
';
Advertisement