Cha Tạ lập tức thành lập tổ làm phim ngắn, dự định nhanh chóng quay thêm nhiều bộ phim ngắn nữa, dù sao đi nữa, muốn quay một bộ phim ngắn chỉ cần thời gian 10 ngày, nửa tháng là có thể hoàn thành!
Lượng truy cập hàng ngày trên Cá Mập Video tăng cao, cha Tạ cực kỳ vui vẻ, ai có thể tưởng tượng ra lúc đầu ông làm chuyện này chỉ để mở rộng mạng lưới quan hệ cho con trai? Vì vậy nên hai cha con mời muốn mời Hứa Yểu ăn cơm.
Hứa Yểu không hề hiểu lầm, cô giải thích với hắn: “Tôi thật sự đã có hẹn.”
Vị hôn phu của nguyên thân Quý Chính Khanh đã bay từ Kinh Thị tới Hải Thành, đặc biệt mời cô đi ăn cơm.
Hơn nữa công ty quản lý nhà đất quốc tế Đới Lý Sĩ cũng do hắn làm trung gian giới thiệu cho cô, không đi tới chỗ hẹn lại càng không ổn.
Tạ Chính Thiên nghe vậy chỉ đành từ bỏ, định hẹn lại vào ngày hôm sau.
“Đi thôi, đi Phẩm Tiên Các ăn cơm.” Hứa Yểu giao xấp bài thi trắc nghiệm cho Lục Dã, cô mang dép lê rời khỏi khu dân cư Thái An, bước lên chiếc xe chuyên dùng đi thu tiền nhà.
Lúc này, cô sắp đi gặp vị hôn phu, vì vậy Hứa Yểu dự định sẽ thay bộ đồ mặc đi thu tiền thuê nhà trên người ra, đổi thành áo khoác tơ tằm hở vai kiểu Pháp trang nhã và quần ống đứng màu be.
Dưới chỉ sự dẫn của nam bảo vệ ở bãi đổ xe, xe của Hứa Yểu dừng ở ở bãi đổ xe lộ thiên trong Phẩm Tiên Các, sau đó nữ nhân viên phục vụ đưa cô lên lầu 4.
Lần trước cô tới Phẩm Tiên Các là để nhận thân với Hứa Cảnh.
Các nhân viên phục vụ đứng ở hai bên thấy cô đã đi lên bèn mở cửa cho cô, Hứa Yểu bước lên giày cao gót đi vào trong phòng.
Người đàn ông ngồi ở vị trí cửa sổ, anh mặc một bộ trang phục đơn giản thoải mái, không phải là đồ vest nghiêm túc, khuôn mặt nghiêng trông dịu dàng, góc cạnh, khí chất cao quý.
Sau lưng anh là một nam trợ lý ăn mặc trang trọng, biểu cảm vô cùng nghiêm túc.
Nghe thấy giọng nói, Quý Chính Khanh quay đầu nhìn sang, anh đứng lên chào hỏi Hứa Yểu: “Chào em Hứa, anh là Quý Chính Khanh.”
Người đàn ông này rất đẹp trai, ngũ quan sắc bén hơn những người khác, đôi mắt đen nhánh của hắn lộ ra ý cười nhàn nhạt, phản chiếu gương mặt tinh xảo của cô, trông rất giống một người đàn ông dịu dàng.
Hứa Yểu vốn không có chút ấn tượng nào với vị hôn phu trên danh nghĩa của mình, nhưng lúc nhìn thấy anh, cô đã dần dần nhớ ra.
Lúc đầu, để nhận thân với người anh trai nhà giàu số một Hứa Cảnh nên cô mới đồng ý yêu cầu của người đại diện là chị Phỉ tới Phẩm Tiên Các ăn cơm với Chu tổng, chỉ là vừa mới quay đầu cô liền đi thẳng lên lầu 4.
Bên ngoài phòng VIP này đương nhiên có bảo vệ, Hứa Cảnh lại là nhà giàu số một vừa mới nhậm chức, vì vậy vấn đề an ninh được đảm bảo rất tốt, muốn đi vào trong phòng là chuyện không hề dễ dàng.
Lúc đó cũng khá trùng hợp, Quý Chính Khanh bước từ trong phòng ra, cô mới có cơ hội nói chuyện vài câu với Hứa Cảnh ở bên trong.
Hứa Yểu ngồi xuống, Quý Chính Khanh ra hiệu trợ lý lấy quà ra, anh đẩy quà tới trước mặt cô rồi nói: “Xin lỗi, khoảng thời gian này tôi vẫn luôn đi công tác, đây là món quà nhỏ tặng em.”
Hứa Yểu không nhịn được nhìn chằm chằm người trợ lý kia, có thể làm việc bên cạnh bá đạo tổng tài, năng lực làm việc có lẽ rất giỏi nhỉ?
Quý Chính Khách ngừng lại một lát rồi mới hỏi: “Không biết Hứa tiểu thư có thích những thứ này không?”
Hứa Yểu mở hộp quà ra ngay trước mặt hắn, bên trong là một sợi dây chuyền trân châu trơn bóng, món quà này cũng không tới mức khiến người ta quá ngạc nhiên, nhưng nhìn thoáng quá trông rất sang trọng, giá cả xa xỉ.
Quý Chính Khanh nghe nói trước khi Hứa Yểu và Hứa Cảnh nhận nhau, cô vẫn luôn ở trong cô nhi viện, ắt hẳn vô cùng khao khát tình thân, hơn nữa, nếu không tính nhánh bên, nhánh chính của Hứa gia chỉ có hai anh em Hứa Cảnh vừa Hứa Yểu, vì vậy Hứa Yểu mới nói ra câu cô yêu nhà của mình, ánh mắt của Quý Chính Khanh càng thêm dịu dàng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất