Lâm Uyển cũng không quên mời hai chị dâu đến chơi:
"Năm mới là dịp hiếm hoi để phụ nữ được nghỉ ngơi. Hai chị cũng nên ra ngoài chơi một chút đi!"
Chị dâu hai bật cười, đồng ý ngay:
"Được thôi, chúng ta qua góp vui chút vậy!"
Cả nhóm người rời khỏi nhà chính, theo chân Lâm Uyển và Lục Chính Đình về nhà cô. Ngôi nhà họ Lục ngay lập tức trở nên lạnh lẽo.
Trong nhà, Vương Phương Phương đã chạy về phòng tây, trốn vào trong lau nước mắt. Còn ở phòng đông, Lục Tâm Liên tức giận đến mức mặt đỏ bừng, không ngừng gào thét vì bực bội. Cô ta thầm oán trách trong lòng:
"Sao anh tư lại thay đổi như vậy? Bảo vệ Giang Ánh Nguyệt còn chưa đủ, giờ đến cả Vương Phương Phương cũng bênh vực?"
Bà Lục gọi hai cô con dâu ra dọn dẹp bàn ăn và rót nước, nhưng quay nhìn xung quanh thì nhà đã chẳng còn bóng ai.
Về đến nhà, không khí ấm áp và vui vẻ hơn hẳn. Lâm Uyển bật radio, chia hạt dưa, lạc rang, kẹo sơn tra, và cả kẹo bạc hà do cô tự làm ra cho mọi người thưởng thức.
Một lát sau, lũ trẻ từ nhà bác gái Lục cũng chạy sang chúc Tết bác sĩ Lâm. Lâm Uyển không tiếc gì, lại chia cho chúng ít hạt dưa và kẹo, còn khuyến khích bọn trẻ ra ngoài chơi với nhau.
Khi lũ trẻ trở về, túi của đứa nào cũng đầy ắp đồ ăn và quà. Đặc biệt, Lục Minh Lương và Lục Minh Quang còn nhận được tiền mừng tuổi.
Lục Minh Quang không chú ý lắm, nhưng Lục Minh Lương lại ghi nhớ rất rõ ai đã cho bao nhiêu. Cậu bé lấy hết tiền ra, định đưa lại cho Lâm Uyển.
Lâm Uyển cười hiền, xoa đầu cậu bé:
"Đây là tiền mừng tuổi của cháu, hãy giữ lấy. Đưa cho mẹ cháu mà dùng!"
Chị dâu cả Lục đứng bên cạnh vội lắc đầu từ chối:
"Nếu không phải nhờ cô, thì làm gì có ai cho tiền Minh Lương. Năm ngoái đến một xu cũng chẳng có!"
Lâm Uyển không tranh cãi, chỉ nhẹ nhàng bảo bọn trẻ giữ tiền để dành mua giấy, bút, và vở. Cô còn lấy ra thêm một ít tiền lẻ làm tiền mừng tuổi cho lũ trẻ trong nhà.
Quải Nhi không những làm việc giúp gia đình, mà còn phụ trách trông Khiếm Nhi và Minh Thụy, hơn nữa đi học cũng nghiêm túc, học hành không tệ.
Còn Khiếm Nhi và Minh Thụy, dù còn nhỏ, nhưng cũng không gây phiền phức gì. Chúng ngoan ngoãn ăn cơm, đi ngủ đúng giờ, và chơi đùa vui vẻ cùng các anh chị. Vì vậy, Lâm Uyển cũng cho chúng một hào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất