Bá Chủ Là Tôi

Sau khi Hứa Gia Thượng trở về từ nhà họ Tạ, cậu bé vẫn luôn gọi Tạ Trì là ba, gọi Kim Mê là mẹ. Bọn họ vốn chỉ định để cậu bé nhận ba nuôi mẹ nuôi, không ngờ Hứa Gia Thượng lại trực tiếp gọi là là ba mẹ, hơn nữa còn càng nói càng thuận miệng.

 

Hai người họ đều biết ‘mẹ’ mà Hứa Gia Thượng đang nhắc đến là ai, bà ngoại cúi đầu nhìn cậu bé, đổi xưng hô theo: “Thượng Thượng, cháu nghe ai bảo là mẹ sắp chụp ảnh tạp chí thế?”

 

“Cháu vừa nhắn tin với mẹ, là mẹ kể cho cháu.” Hứa Gia Thượng nói dối, thật ra ban nãy cậu bé nhìn thấy hình ảnh Thái Vinh nói Mạnh Xán Nhiên sắp chụp ảnh cho tạp chí [Duyệt Tú].

 

Ông ngoại bà ngoại của cậu bé nhìn nhau, sau đó nói với Hứa Gia Thượng: “Để ông bà gọi điện hỏi mẹ cháu.”

 

Kim Mê đang định ra ngoài chơi với Gia Quả một lát thì thấy bà ngoại Hứa Gia Thượng gọi điện thoại tới, cô tưởng Hứa Gia Thượng xảy ra chuyện gì nên vô cùng hốt hoảng, không ngờ bọn họ lại nói với cô về trang sức đá quý…

 

Lần trước, lúc gặp ông bà ngoại của Hứa Gia Thượng, Kim Mê đã nhận ra bọn họ. Thương hiệu đá quý lâu đời nhất của tập đoàn Hứa Thị đã có hơn trăm năm lịch sử, tên tuổi của họ ở trong nước có thể nói là nhà nhà đều biết.

 

Cô biết ngay mà, bạn của bà nội Tạ Trì thì làm sao mà là người bình thường được chứ. 

 

Sau khi Hứa Gia Thượng rời đi, cô còn lên mạng tra cứu thử, hiện giờ sản nghiệp của tập đoàn Hứa Thị đã mở rộng ra cả nước ngoài, không lâu trước còn có thiết kế nhận được giải thưởng lớn, hiện đang được trưng bày trong các bảo tàng nghệ thuật.

 

“Đúng vậy, cái chúng ta đang nói đến chính là chiếc vòng cổ ngọc bích đó.” Bà ngoại Hứa Gia Thượng nhắc đến chiếc vòng cổ làm chấn động mọi người trong ngành với ngữ khí bình tĩnh không khác gì đang nhắc đến một cây cải thảo: “Thượng Thượng bảo cháu sắp đi chụp ảnh tạp chí? Hai bác có thể cho cháu mượn vòng cổ để chụp ảnh.”

 

“… Dạ?” Tạm thời không nói đến việc tại sao Thượng Thượng lại biết cô sắp đi chụp tạp chí, nhưng chiếc vòng cổ quý giá vậy mà cứ dễ dàng cho cô mượn thế sao: “Đúng là mai cháu có lịch chụp tạp chí, nhưng chiếc vòng cổ này rất quý giá, hai bác thật sự đồng ý cho cháu mượn ạ?”

 

Trước kia Kim Mê từng đeo khá nhiều trang sức quý báu, đa số đều là đồ do nhãn hàng tài trợ. Lúc đó sự nghiệp của cô như mặt trời ban trưa, việc các nhãn hiệu tranh nhau mời cô đeo trang sức của mình là chuyện rất bình thường, nhưng vị trí trong ngành của Mạnh Xán Nhiên bây giờ… đến suất chụp tạp chí cũng bị người khác cướp mất.

 

Huống chi, nếu ngày mai cô đeo chiếc vòng cổ ngọc bích này, vậy thì cô sẽ là người đầu tiên trên toàn thế giới được đeo nó lên người! Chắc chắn Triệu Nghệ Nam sẽ đăng bài tuyên truyền khắp nơi!

 

Nhà họ Hứa thật sự đồng ý cho cô cái danh người đeo đầu tiên sao?

 

Bà ngoại Hứa Gia Thượng hiểu ý cô đang nhắc tới, bà ấy cười nói với cô ở đầu bên kia điện thoại: “Thượng Thượng gọi cháu là mẹ, vậy cháu đương nhiên cũng là con gái nuôi của hai bác, cho người nhà mượn vòng cổ thì có gì không được? Tất nhiên vẫn phải ký hợp đồng, hai bác cũng sẽ để chuyên gia hộ tống vòng cổ suốt hành trình.”

 

“Vâng vâng, đấy là điều dĩ nhiên rồi ạ.” Nếu họ dám cho mượn thì tất nhiên là Kim Mê dám đeo: “Chuyện liên quan đến hợp đồng cháu sẽ bảo quản lý của cháu giải quyết, hai bác cho cháu thông tin liên hệ của chuyên viên pháp lý là được ạ.”

 

“Được, lát nữa hai bác sẽ gửi cho cháu.” Nói xong, bà ngoại Hứa Gia Thượng cúp điện thoại, bà ấy nhìn Hứa Gia Thượng: “Ngày mai vòng cổ sẽ được đưa qua, bây giờ Thượng Thượng có vui không?”

 

eyJpdiI6ImdKd0E5OGxnekU4ektCcWNQOFVQdmc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9JVUtPa1wvVnRWajU5WklEQk9PR1FlRGdlc0F2TzBEeFg5SDB2UUxOK3FLaHVaMWRmZWp1Y0M0R1ZPK3M3TjBid21USExPRG5mQUFEQmFENVFEY1k5WXlMS29GN2hFVEFqWXAxTWE2a2Y3OUFTSWMxQzZ5SjN2Y3E0a0hCTFRcL2VQUWFKVk84V3owVmpwSjlKaWhpQnFxMmQwQVdFdVUwVTRZekQ5aFZlNEdNPSIsIm1hYyI6ImEyYjc3NWYyMzRjODJlZmIxMjI5MTZmNzBhMWMzMzhjZjMyNmNmNzZhOTExMmQzNzMzMzU1YzhjMWQyZjcyNjkifQ==
eyJpdiI6IlEyRE5yZlwvYjVTVERNTGVBcktlejF3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik95UjJ4ekVhaXJNeGdzTDNGQ0orRW9sYjFTVXdJRDN0UGdnWVlTQTJCRnhJdFFuQ3gzYkM1Zjl1dE5DRnk0TlUyZ3BvQzhyckdobTd6dVBnRUl2UjZnPT0iLCJtYWMiOiIwMTc3MDQxMDBiNzY2Mzg5ZWUyMDc4OGRjZjU1OTA4NmM5NTAwYmZmYmQyMDEwODE1YWM1YzhjNmEzY2I4NjBjIn0=

Ông bà ngoại thấy cậu bé vui đến vậy thì trong lòng cũng mừng theo. Từ nhỏ tính cách thằng bé đã lầm lì, đi mẫu giáo cũng không chơi với bạn nào, vì chuyện này mà giáo viên ở trường mẫu giáo đã phản ánh với hai ông bà rất nhiều lần.

Ads
';
Advertisement