Bá Chủ Là Tôi

“Được!” Kim Mê cũng rất vui mừng khi thấy tạp chí sống lại, Lý Hồng đã phấn đấu ở vị trí này cả đời, rốt cuộc không cần rơi vào kết cục ảm đạm: “Vậy tối nay em có thể ăn nhiều chút không!”

 

“Không được.”

 

“...”

 

Chúc mừng cũng như không vậy.

 

Tuy có Triệu Nghệ Nam ở đây, sẽ quản Kim Mê không cho cô ăn nhiều, nhưng đêm nay Lý Hồng và mấy biên tập viên quá vui nên rủ Triệu Nghệ Nam cùng nhau uống rượu, cô ấy cũng hoàn toàn không có thời gian quan tâm tới Kim Mê.

 

Vì thế nhân lúc cô ấy không chú ý Kim Mê ăn no nê.

 

Buổi tối tài xế Lý đến đón Kim Mê, Tạ Trì ngồi trong phòng khách, đợi xe được lái về mới đứng dậy khỏi sofa.

 

Gia Quả kêu lên chạy ra đón cô, Tạ Trì đi theo đằng sau nó, thấy Kim Mê đi tới thì nhíu mày: “Cô uống rượu à? Tửu lượng của mình thế nào còn không rõ sao mà còn dám uống rượu ở bên ngoài?”

 

“...” Tối nay đúng là Kim Mê có uống một chút, dù sao trong bầu không khí như vậy rất khó để không uống được, nhưng so với Lý Hồng cùng Triệu Nghệ Nam, lượng rượu cô uống hoàn toàn không đáng giá nhắc tới: “Tôi uống có hai ngụm thôi, anh nhìn tôi có say không?”

 

Cô biết tửu lượng cơ thể này của Mạnh Xán Nhiên không được nên không dám uống thả ga.

 

Nhưng Tạ Trì vẫn cau mày: “Toàn thân nồng nặc mùi rượu, mặt đỏ bừng, còn nói chỉ uống hai ngụm?”

 

“... Đó là mùi rượu trên người chị Nam và những người khác, mặt tôi đỏ là do cơ thể tôi dễ bị đỏ mặt mà thôi!”

 

Kim Mê nói đến đây, Tạ Trì nhếch môi khẽ cười: “Tôi thấy bình thường da mặt cô khá dày mà, đâu giống dễ đỏ mặt đâu?”

 

Kim Mê: “...”

 

Cô chắc chắn Tạ Trì đang cố bới móc! 

 

“Nửa đêm nửa hôm anh không đi ngủ đi mà còn đứng đây chất vấn tôi có uống rượu hay không.” 

 

Kim Mê bĩu môi, hùng hổ đi về phòng: “Anh là phụ huynh bắt quả tang trẻ vị thành niên uống rượu sao? Tôi cũng đâu phải vị thành niên.”

 

Tạ Trì nhìn cô một cái: “Cô quả thực không phải trẻ vị thành niên, dù sao trẻ vị thành niên cũng không được kết hôn.”

 

Kim Mê: “...”

 

Vậy ý của anh là, anh không phải phụ huynh bắt quả tang trẻ vị thành niên uống rượu mà là chồng bắt quả tang vợ uống rượu đúng không?

 

“Tôi không nói với anh nữa, tôi về phòng tắm rửa đi ngủ đây.”

 

Cô nói xong thì định đi lên lầu, Tạ Trì vẫn đi theo cô, như là sợ cô sẽ ngã: “Cô uống rượu có tắm rửa được không?”

 

“Tôi thật sự chỉ uống hai ngụm mà thôi!” 

 

Cô vội vàng về phòng tắm rửa xong, Tạ Trì còn đặc biệt gửi cho cô một tin nhắn, xác nhận xem cô có còn sống không.

 

Kim Mê trả lời anh bằng một cái mặt cười thật to.

 

Vào ngày Tạ Trì nhận được 1000 quyển tạp chí, Kim Mê đã tuyên bố hợp tác với vài thương hiệu, nhiều lĩnh vực bao gồm đồ trang điểm, đồ ăn vặt, hàng tiêu dùng nhanh, trong đó lớn nhất phải kể đến danh hiệu bạn thân của nhãn hiệu BUNNY.

 

“BUNNY luôn rất khắt khe trong việc lựa chọn người phát ngôn, dù chỉ là danh hiệu bạn thân nhưng vẫn rất có giá trị.” Email công việc của Triệu Nghệ Nam gần đây sắp bị các thương hiệu lớn gửi đầy, mấy cái tiếp theo của Kim Mê đều do cô ấy chọn lựa sàng lọc trước: “Trọng tâm công việc của cô vẫn nên tập trung vào diễn xuất trước, hợp đồng quảng cáo thì cứ chọn vài cái chất lượng là được, đừng làm chậm trễ việc quay phim.”

 

“Ồ… Vậy là chị đã nhận được kịch bản nào hay rồi à?” Kim Mê lơ đãng hỏi cô ấy.

 

“Kịch bản thì có không ít, một số phim còn có đầu tư lớn, nhưng cơ bản đều là phim thần tượng cổ trang, tôi vẫn đang xem xét.” 

 

Hiện tại phim thần tượng cổ trang quả thực có thể hút fan nhanh nhất, có rất nhiều những bộ phim thần tượng cổ trang tiêu biểu, quy hoạch của cô ấy không phải chỉ đơn giản là cho Mạnh Xán Nhiên đi diễn một bộ thần tượng cổ trang cấp S+ thôi đâu.

 

eyJpdiI6IkRCYnJFbXpkdFZKTEJjTFFrNTlaN1E9PSIsInZhbHVlIjoieDk2M0dDN0lRdnhGZGFOSkFFbW55c09CZDU5SGZUN2JCNVZRWW1DQWxFeVwvTERyVGlIOW1ONXU1UnBjT05ZU08ralBzOE1TXC9xYkdlckFVc2l6SEh2Mmgxc0xuZDVsYkpXMlZXUWd6Qk5seTJZK2cyNmVZcmlZYW9cL0tSRE92alBsYitOcTJkRXRzUDhyN1B1a2pwaUJXdzFrczJhXC9QMDFPMXpMeEVmQUt1Q1NRRm9laTVBMHZGMEJUdVhHWkkwdjhLYkNFZWFBREp6VWlheE1FNnNyWWZuXC9jTjREenM2RU11OWhLVTRVWEhyUCtqMnRoM01yQlZyallIUTI4Rktzd0hLQ2d1WEt2Mzl4K05uRzBQSXBHM1M3SWVWM2loN0NmZUJMM0xGbmc4MWNTMm43Ym1PVzhpanlCR0FpZ2pxcnoxRmdcL1lwK2JHdmtmNEk1bEFYOERZZTJiMStIQ3YwOTdCTzRPSTJWWkdlbUdpQXc2blwvQ3E3d1FqWTR2UW1WSXdqd1NoVEZNUmRPZmFTNG84aWNMT3FIQVdnSFFjeU1SQ0xwWUgyY1lHUFhjRTh2XC9QV0RSdXZOaDVwZ2RwcXZzNGZsZDFnSFRwRWdKSFM1ZDhoM3A2TEs5Uml5aG9jT2hQMWlZSXlUYkZ1QWRGV05xXC96dWFNVFlQY2VCQzdObUZjTmVYb0J4U2t3cWJndjlcL1lNcXlMMVlkQ0hyVWV0ZHA5SjZzY3BaTjJlWFwveUV4SlFLbjRIV1N1elFXTzQxVW5sV25oRFwvRklCdlBIZG5UZmlyekIrWWhKb3JRa3p2eWVadXZWRTU0emdDM3JSNlI5NEJxTEx3cFwvUnRrQnd6QlwvazRRYUJvSWVIYzVsZmtOam9tanJqU1FLT2RHcFwvS1NUMGpkaU9CK0pkRFhCUGpkbWV5TTdIcnZPREplQVBkYzNaTHY3NldHUThpTU1lMEQySitpYlNNNnVTNk44dTJ2NWVzalwvWitmUkwxeGJcL0ExWDUzeU1DM2M5K2QxbjQ4TWtYa2IzdFI4YU11UWJJWkpPeHErMUx6NEU0ajZCOHNGRmtuR0hoZVwvcVE1cks4SlJSeit2YXlrS3E0Y1QwMFdmYiswRFQ5NjVKMDVpS0lGM2crQlVxMEE9PSIsIm1hYyI6Ijk4MjRkNzM3MTE3MDUyNDJlMWNiMjI0MmFhMWU0MDVhYzdmNDNlZGVhY2U2OWIwZGZkYzMyZmE1YTMzYTM1MjYifQ==
eyJpdiI6IjB6ZE5UTzhHMmZPcHdrb2VOQTVnQWc9PSIsInZhbHVlIjoiZmt5MWNtd0dIMUtZREM5Qm1GSFNlQnZrZXlTRDdwTFlyd1V5bGdzMkE4ZTNGOUE2aHlVakthY2h4SnEzXC9lY2JaeXJmc3RhRHFsMEFcL2VWeUxjU2hWQT09IiwibWFjIjoiNGM4MjA5MjAyZGVlMzRjNmJkYmRhOTA4YjRiM2FhOTVlNGU2NWJmNzAwMGM1MDU2N2QzOTY5MDRiZjNiZjRmNSJ9

“... Ừm.” Kim Mê tỉnh táo lại đáp một tiếng, vừa rồi đúng là cô hơi mất tập trung, bởi vì cô luôn cảm thấy hình như hai ngày nay mình bị ai đó theo dõi.

Ads
';
Advertisement