Bạo Quân Tối Nay Muốn Thị Tẩm - Tần Phong Hi

 

Sau khi lướt qua nhau, con đường đẳng trước đều rẽ hướng, dẫn đến hai phương hướng hoàn toàn trái ngược. 

Cứ tiếp tục bước đi kiểu này, cho dù tìm thấy lối ra thì hai người cũng cách nhau rất xa. 

Nhưng họ đều không hay biết. 

Chẳng qua khoảnh khắc lướt qua nhau, hai người đều đồng loạt dừng chân, hắn nhìn sang bên trái, còn nàng thì quay sang bên phải, đều thấy bức tường băng trước mắt chứ không có thứ gì. Thế nên họ đều dời mắt, tiếp tục nhấc chân tiến về phía trước. 

Tần Phong Hi cứ cảm thấy trong lòng là lạ, nhưng nghĩ mãi không rõ đó là gì. Lúc này nàng muốn lùi về sau cũng không được, bởi vì nàng gặp phải tình huống giống hệt Lệ Tử Mặc, lối về đã bị chặn lại. 

Lúc này nàng rất cẩn thận đề phòng, sợ nơi này sẽ xuất hiện những con quái trùng ẩn nấp trong hoa băng như trong hang động băng lúc trước. Nàng thật sự sợ loại trùng ấy, cho dù lúc này trên người nàng mang theo túi mật của cáo ma, nhưng nàng không biết loại trùng ấy có sợ thứ này hay không, mà nàng cũng không muốn thử nghiệm chút 

nào. 

May mà đi suốt chặng đường vẫn không thấy cái gì, không có trùng, cũng không có thạch tủy ngàn năm. 

Tần Phong Hi không hề tin. Với cơ quan và trận pháp do con người chế tạo này, hang động băng kiểu này, còn có sói và ong độc rình rập tấn công, nói nơi này không có thứ gì 

thì ai thèm tin? 

“Chết tiệt!” Lúc này cây đuốc của nàng đã sắp tắt, trên người nàng không có nhiều đá lửa, nếu lửa tắt thì nàng sẽ không thể quan sát chung quanh. 

Đúng lúc này, nàng nghe thấy tiếng gió vù vù, tựa như âm thanh được phát ra do cơn gió thổi qua mấy cái lỗ nối liền, ngay đằng trước chếch sang bên trái. 

Tần Phong Hi lập tức chạy sang bên đó. Nếu có tiếng gió rõ mồn một đến mức này thì có lẽ lối ra sẽ ở cách đó không xa. 

Nhưng khi nàng đến nơi thì lại thấy một loạt cửa hang đủ cho một người đi qua, đếm thử thì có khoảng mười tám cánh cửa! 

Thế này thì nàng phải chọn cánh cửa nào đây? 

Tần Phong Hi đang định chửi thề thì bỗng một suy nghĩ hiện lên trong đầu. 

Mười tám động ở Băng Nguyên. 

Có khi nào cái tên này không phải đang nói trên Băng Nguyên có mười tám hang động băng, mà là nói hang động băng ở nơi này có mười tám lối vào không nhỉ? 

“Ai bày trò này vậy? Ai truyền tin ra ngoài thế? Sao không nói cụ thể hơn chút đi!” Nàng thật sự muốn chửi thề, nhưng cuối cùng chỉ còn cách bình tĩnh lại, quan sát thật kỹ xem lối vào nào sẽ đáng tin cậy nhất. 

Kết quả là tiếng gió ở lối vào thứ ba từ bên trái sang rõ ràng hơn hẳn, nhưng lối vào thứ tư từ bên phải sang lại cho nàng cảm giác rất kỳ lạ, không hẳn là cảm nhận được nguy hiểm mà cứ như có thứ tốt gì đó đang triệu hồi mình, dường như có thứ gì đó đang truyền đạt cám dỗ mình. 

Đến đây đi, đến đây đi, nơi này có báu vật nè. 

Có tiếng gió thì càng có khả năng là lối ra, nhưng lối vào thứ tư từ bên phải sang, biết đâu thật sự có thứ tốt thì sao? 

Tần Phong Hi lưỡng lự, mình nên chọn cái nào? 

Nếu Lệ Tử Mặc ở đây, gặp phải sự lựa chọn này thì hắn sẽ chọn cánh cửa nào? 

Nàng không biết rằng Lệ Tử Mặc cũng đang đứng ở chỗ có mười tám cánh cửa giống hệt nàng, suy nghĩ cùng một vấn đề như nàng. 

Sau đó, họ đồng thời cất bước, chọn cùng một cánh cửa, bước vào không chút chần chờ. 

Sau khi họ tiến vào, toàn bộ hang động băng đều thay đổi rất lớn. Hai lối đi vốn dẫn đến hai hướng hoàn toàn trái ngược lập tức vặn vẹo, thay đổi phương hướng, đầu trước chắp lại biến thành một hang động băng lớn nối liền nhau. 

Tần Phong Hi và Lệ Tử Mặc đều chọn cửa hang có tiếng gió. 

Hai người đi được một lúc thì thấy trước mắt sáng ngời, hơn nữa không biết ánh sáng chiếu vào từ nơi nào, cây thuốc trên tay cũng tắt ngóm vào thời điểm đó. 

Lệ Tử Mặc ngước mắt lên, thấy Tần Phong Hi đang vui sướng cười nhìn mình. 

Hắn khẽ nhướng mày, dang hai tay ra: “Lại đây nào. 

Tần Phong Hi mặt mày hớn hở, lập tức nhào vào lòng hắn, ôm eo hắn thật chặt: “Chủ nhân, chàng không sao chứ?” 

“Ừ, ta không sao. Lệ Tử Mặc chỉ cảm thấy trái tim của mình bỗng yên ổn. Hắn thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng trút được muộn phiền cứ đè nén mãi ở lồng ngực. 

Đúng lúc này, bỗng có tiếng ma sát vang lên từ đằng trước, một cánh cửa đá mở ra, để lộ một căn phòng băng. 

Tần Phong Hi kéo hắn: “Đi thôi, chúng ta đi xem thử. 

Hai người tiến vào căn phòng đá, sau đó chợt thấy cả người lạnh buốt. Không phải lạnh lẽo âm u, mà là dòng khí mát lạnh khiến người ta dễ chịu, không khí hơi ướt át, dường như có hơi nước lơ lửng trong không khí. 

“Nhìn kìa..” Tần Phong Hi bỗng lắp bắp, chỉ về phía trước. 

Nơi ấy có một hồ nước trong veo đến lạ thường, giữa hồ có một đóa hoa sen được điêu khắc bằng băng, giữa hoa sen có một chiếc bát băng nho nhỏ, hơi nước màu trắng sữa liên tục bốc lên từ chiếc bát băng ấy. 

Tựa như ảo mộng, đẹp không sao tả xiết. 

Dường như chìm vào tiên cảnh. 

Bỗng chốc hai người đều không lên tiếng, chỉ đứng đó nhìn đóa băng liên kia. 

Mãi sau, Tần Phong Hi mới lẩm bẩm: “Đây mới là thạch tủy ngàn năm chân chính phải không? Nhưng vì sao không phải do thiên nhiên... 

“Thạch tủy ngàn năm chắc chắn được sinh ra trong thiên nhiên, sau này có người điêu khắc bãi đá thành hình dạng này” 

“Nhưng nếu từng có người đến đây thì vì sao không lấy thạch tủy ngàn năm, hoặc dùng nó luôn?” Tần Phong Hi càng nghĩ càng khó hiểu. Đây không phải là thứ tốt à? Nói xong, nàng kéo hắn đến gần hồ nước, thò đầu nhìn xuống hồ. Quả nhiên chén nhỏ giữa nhụy sen được làm bằng băng đá, đựng một ít chất lỏng màu trắng sữa, đứng ở đây mà vẫn ngửi thấy mùi hương trong veo đến lạ thường của chất lỏng ấy. 

Hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy bao nhiêu bụi bặm toàn thân đều được thanh lọc. 

Tần Phong Hi dám khẳng định, đây là thạch tủy ngàn năm chân chính. Loại đá này không phải là đá bình thường, mà là đá băng, thuần khiết không có tạp chất, là tảng băng trải qua ngàn vạn năm hóa thạch mà biến thành tảng đá, sau đó không biết trôi qua bao nhiêu năm mới chảy ra thạch tủy này. 

Ở thời hiện đại cũng có thạch tủy, tuy nhiên nó lại là một loại khoáng thạch, cũng rất đắt tiền, hơn nữa còn rất đẹp, vậy nên nàng có thể chấp nhận vật như băng thạch tủy, hơn nữa có lẽ thứ này ẩn chứa khoáng chất rất dồi dào, có lẽ còn có một vài chất mà hiện đại không tìm được nên mới có tác dụng như vậy. 

“Chắc chắn là có nguyên nhân nào đó khiến người đó không dùng được, nhưng cũng không muốn thứ này bị người khác lấy mất một cách dễ dàng nên mới hao hết tâm tư bày ra trận pháp cơ quan như thế này” 

“Trận pháp ấy.” Tần Phong Hi hơi thắc mắc: “Không có nguy hiểm gì cả. 

Lệ Tử Mặc cũng không rõ lắm, nhưng hắn nghĩ rằng chắc chắn là vì trên đường đi, hai người bọn họ đều chọn đúng cửa hang, chứ nếu chọn sai thì nhất định sẽ có cơ quan khác đang chờ họ. 

“Mười tám động ở Băng Nguyên.. 

Lệ Tử Mặc chưa nói hết câu thì Tần Phong Hi đã kinh ngạc hỏi: “Chàng cũng gặp phải mười tám cánh cửa à?” 

“Ừ” Xem ra nàng cũng gặp được. 

“Chàng chọn cánh cửa nào?” 

“Thứ ba từ bên trái sang” Lệ Tử Mặc trả lời. 

Tần Phong Hi lại sửng sốt: “Thứ ba từ bên trái sang, có phải chàng nghĩ rằng cánh cửa đó hẳn là lối ra không?” 

“Đúng vậy” Lệ Tử Mặc trả lời bằng giọng điệu đương nhiên: “Bổn Đế quân phải tìm được nàng trước. Cho nên mặc dù cánh cửa bên phải cho hắn cảm giác như có bảo vật, nhưng hắn hoàn toàn không có hứng thú thăm dò. Khi thấy biểu cảm của Tần Phong Hi, Lệ Tử Mặc lập tức biết nàng cũng lựa chọn giống mình, cho nên bây giờ họ đều có mặt ở đây. 

Lệ Tử Mặc rất vui sướng: “Tần Phong Hi, nàng rất tuyệt. 

Lựa chọn giống hắn, chứng minh nàng cũng có suy nghĩ y hệt hắn, chứng minh trong cảm nhận của nàng, hắn quan trọng hơn bảo vật rất nhiều. Thế mới đúng chứ. 

Tần Phong Hi bĩu môi, nàng tuyệt sẵn rồi nhé. 

“Thế chắc bây giờ chúng ta có thể lấy thạch tủy ngàn năm này chứ nhỉ?” 

“Nàng đứng yên đấy, để bổn Đế quân đi lấy” 

Không chờ Tần Phong Hi đưa bình cho mình, hắn đã phi thân nhảy lên, năm ngón tay quặp lại như móng vuốt đào luôn cái chén nhỏ kia, bưng cả chén nhỏ đựng thạch tủy đưa đến trước mặt nàng: “Uống đi! 

Tần Phong Hi sửng sốt: “Cho ta uống ư?” Chẳng phải hắn cần thứ này hơn à? Trong cơ thể của hắn có độc vương, có cổ tuyệt mệnh, hắn càng cần thạch tủy ngàn năm để tăng công lực mạnh hơn, làm thân thể mạnh mẽ hơn. Hơn nữa có vô số người muốn giết hắn, hắn cần trở nên mạnh hơn nữa. Ai cũng muốn chiếm được thạch tủy ngàn năm, sao hắn có thể không cần nó? 

Thấy nàng không nhận, Lệ Tử Mặc định đút cho nàng luôn. Tân Phong Hi vội nhảy về sau một bước, xua tay nói: “Lệ Tử Mặc, chàng cần thứ này hơn ta nhiều!” 

“Bổn Đế quân chưa bao giờ phải dựa vào những thứ này” Hắn ngạo mạn nói. Công lực của hắn là do hắn cố gắng tu luyện, không cần dựa vào những thứ này. Dù cho con đường tu luyện tương lai vất vả cực nhọc cỡ nào, hắn vẫn sẽ bước đi từng bước một, nhưng nàng thì khác, có thể chịu khổ càng ít càng tốt. 

Thứ mà người khác tranh giành bằng cả tính mạng, đến lượt họ lại đùn đẩy cho nhau. Thấy nàng không nghe lời, Lệ Tử Mặc nói một câu đầy sát khí: “Đánh một trận, ai thua phải uống” 

Tần Phong Hi bỗng sững sờ. 

“Nghe nói dùng thạch tủy ngàn năm xong còn cần một đoạn thời gian dung hợp.” Nàng ngẫm nghĩ rồi nói: “Lúc này đám Nguyệt Vệ đều đang ở bên ngoài, chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì, chúng ta ra ngoài hội hợp với họ trước rồi tính sau.” 

Nàng còn chưa dứt lời thì Lệ Tử Mặc đã dứt khoát ngậm nửa bát thạch tủy ngàn năm kia vào miệng, sau đó bịt kín miệng nàng bằng đôi môi của mình, đút thạch tủy ngàn năm cho nàng. 

Mắt Tần Phong Hi tròn xoe, không kịp đề phòng uống mất một ngụm lớn. Vậy nên nàng cũng không chịu yếu thế, buộc hắn cũng uống một ít. 

“Chàng..” Sau khi đẩy hắn ra, nàng thở hổn hển trừng hẳn, đồng thời không nhịn được mà đỡ băng trụ bên cạnh. Nàng chợt cảm thấy một dòng khí nóng từ đan điền đang điên cuồng lan tỏa ra khắp tứ kinh bát mạch. Nguồn sức mạnh khổng lồ ấy khiến nàng kinh hãi, nếu không mau chóng dung hợp tiêu hóa, biến nó thành nội lực của mình thì chỉ sợ nàng sẽ nổ tan xác! Vậy là nàng không rảnh so đo với hắn mà nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống đất, bắt đầu dung hợp với năng lượng khổng lồ trong cơ thể. 

Còn Lệ Tử Mặc tuy rằng không uống nhiều bằng nàng, nhưng năng lượng trào dâng trong đan điền của hắn cũng không ít. Hắn khoanh chân ngồi xuống bên cạnh nàng, nhưng 

không tập trung toàn bộ tinh thần vào việc dung hợp năng lượng mà vừa dung hợp vừa chú ý chung quanh và động tĩnh của nàng. Muốn dung hợp năng lượng của thạch tủy ngàn năm không phải là chuyện đơn giản, trong quá trình này không thể xảy ra bất cứ sai sót nào, không thì sẽ rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma. 

eyJpdiI6IkVJOGl2S1NRNUtUdHdReFwvVFpkSDZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlRxZWluSHhxSlZoVVFKXC81YU9iN2d3REM1NHVBOUhqMHVOZ1lObFNRcnVhWGVOb2xwRFRWNHpZMkx3U01iU1F3NzhRRUdPWXlcL2V3ZWdKMEs5RkN2SUxwWEd4YWhyRXlqVkY0M0Z2RjV6aUZ3Y2Z1WHBIcmFqUUFFU2JEVWVIOUlaQk5ncVV6ejhoVkVLdkpOSFN3d3BXY01kTkVrcUhtMGhJWURuSFZHSHUyZCtsbU5Tb3BRd0dkQ0QxRmN3dGhxenAwbCtNUW0yOElKWVdKOFZoN1FaMUxacFRvYmJNZlBhUWtsQldVYXZObElnYjh1YzJRVUNrbGI4Y2J6bnMzY1dYXC96a3hyYU1raUNGbXdabHJNcTdyUXgwZ3l2dDV0NTBIQ1l6dHFsM1ZRQVwvMDVMNUFucVJhQ29uT3hBQkNZaW9KY3ZOWDhvMzlxb3JhdnlZUDRmRHcyS2pXUXNmS0NWVlVHb3NFXC8xZEloRHVzVmhFN09qY0VYQzRpWHptR0I1ZW9PaVZXbWhUZ2t6VXEwUnNuTEpReEwyU2tDOEVFekhrWStFdkpPRTlkU2llTGwrdGM1XC9lVzRcL1pIdWVyWDJQZHV3bnhpNElpZURSb3BUTGRpRjNnb0dreml4bDl3eVFncUlXSzRqVVI0TUxcLzZHZXRObmFDVndKMjR5R2h6STgrV0MzOW10TWZXNE1TaWU4T2Y5dDNhd0h1K0hPeEx2NDRrenQ3cGZjY0p3cDVtTFBTWWJqZkF1S0MxamJyN1BpN1JycTJTTjNPRDdOQ05oN1VvT3ZETDBIKzNxRTBPWWZxazdJRU1ZbGM4S0EyUzFaZmYyQ2hZbXZ0aWRnS3M3THNGYnVZUGJYaXRta2NzK3hZQ3ZxbkcwbHV2UkVJYjZqSEN5ZGxZbXMrTTBPZEN6djVQN0tcLzNzWmkyT2dSTm9DIiwibWFjIjoiMGViOTE3YjdjZTkyZTQ3ZWVjNzliMGJiMTc3NmNlZTc1MjdjNjNjMDMzZjQ2Yzk4ZDJmZjg2NDE3Mjk2ZGFjYSJ9
eyJpdiI6InkwMFwvbmV2Tk9TRGNhRWpnUTJPTUpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNBbmF5azZsTjRKa2lZZU9USUdhMFh5amxPV0N0Z2lTMkFVeU5Pa0ptTng0Q1RncDBMNXNEeFJidlp5MUJZWHpONmpBYVNHSEJmUzhnRWZJY3NjbWo4UjJvaXpJNGxLZlY0aXRvXC9pemZqVDJxWmgxXC9kWG1DSCtZS0ZkNDJ0cTBvdXR5cXpqU2JDZlRDa1FNUzk3RDN3aW9WUGxEdGVkTFBpc0ZJa3NjRWxuVW5mTnBsMUZYN21tWkVyemp0dmxZN1lremp4WlRKSm04TkZDWG1OWnVyWFpZZG9WNWNWVE9ONU9SNzMxN2swRzhqSzFFVzRYYjF1S1hZdmNKdWJ1RGxudGl3bnhCMVZiK2dWTTFkaklSV1E9PSIsIm1hYyI6IjA5NDkxNzMxZTk3NTVjZDk4MGQ5YzI4MDY5MzIwYTY0MjU1NDdlZTRhYzViOGIwNDlhZDVmZjg4NzQ5NDE2MWQifQ==

Chỉ có điều, Nguyệt lại nói với Lệ Tử Mặc rằng nếu cuối cùng cho Tần Phong Hi dùng thạch tủy ngàn năm thì lần này không thể ghi công lao cho nàng được. Suy cho cùng nàng cũng đã chiếm được thứ tốt. Những công lao về sau của nàng cũng sẽ tính theo cách này.

Ads
';
Advertisement