Vừa vào điện tam trọng, ánh mắt Tần Phong Hi chợt trở nên lạnh lẽo.
Không ngờ trận pháp ở cửa điện tam trọng đã được loại bỏ.
Các nàng cứ thế đi thẳng vào, không hề có chút dấu vết của trận pháp nào.
Tới khi thấy được vài bóng dáng trong hoa viên cách đó không xa, nàng đột nhiên hiểu ra nguyên nhân.
Nhìn thoáng qua mấy người kia, Tần Phong Hi xoay người nói với Nhị Linh: “Đi thôi, chúng ta về điện bên nghỉ ngơi.”
“Tần cô nương, Đế quân ở bên kia, Đế quân đã nhìn qua đây rồi.” Nhị Linh kéo ống tay áo nàng.
“Mặc kệ hắn
Hừ, nàng bận tối mắt tối mũi vì chuyện của hắn, hắn thì hay rồi, cùng Công chúa mỹ nhân tới đây ngắm hoa ngắm cỏ ngắm lẫn nhau? Vị đó chẳng phải Bắc Hải Đường sao? Còn có hai người khác nữa, là ai nhỉ? Nàng chưa từng gặp!
Vừa đi được hai bước thì ả họ Hương kia cũng tới, bước nhanh tới trước mặt Lệ Tử Mặc, hai mắt ngấn lệ, cất giọng nức nở chất chứa ấm ức: “Đế quân, xin hãy làm chủ cho Hương Tiêu ạ!”
Ha, làm chủ, lại là làm chủ. Mấy nữ nhân này không tự làm chủ cho mình được sao? Người nào người nấy đều phải dựa vào người khác làm chủ cho.
Lệ Tử Mặc lại bước thêm mấy bước khi nhìn thấy bóng dáng kia, có chút sốt sắng: “Chuyện gì thế?”
“Hương tắm mà đế quân ban cho Mẫn Nhu bị người khác đập vỡ rồi!”
Lời này vừa thốt ra, ánh mắt Bắc Hải Đường và hai mỹ nhân khác bên cạnh lóe lên vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.
Giọng Lệ Tử Mặc trầm thấp: “Ai đập vỡ?"
“Người đó ạ, nói là Đại thị nữ cận thân của Đế quân, nhưng Hương Tiêu tới điện tam trọng bao nhiêu lần mà chưa từng gặp nàng ta.
“Tần Phong Hi!”
Tần Phong Hi đang vội vàng bước nhanh khỏi hoa viên thì nghe thấy chất giọng trầm thấp của Lệ Tử Mặc gọi tên mình. Được rồi, muốn đi cũng không đi được, sao nào, muốn đòi lại công bằng cho phi tử tương lai của hắn sao?
Xì, bây giờ nàng chẳng thấy sợ hãi chút nào, hắn có thể làm gì nàng được chứ? Ngày kia là đại điển tuyển phi, quan trọng hơn là ngày mai là ngày rằm! Độc và trùng cổ trên người hắn chưa được giải, ngày mai lại phải bắt đầu làm người máu mắt đỏ, nếu không có nàng thì để xem hắn ứng phó với đám yêu ma quỷ quái tụ lại một chỗ ra sao! Ngày mai tuyển phi kiểu gì!
Đúng là nực cười, biết rõ bản thân sẽ phát bệnh vào ngày rằm mà còn sắp xếp lễ tuyển phi vào hôm đó, chắc đầu óc có vấn đề rồi.
Lệ Tử Mặc thấy nữ nhân nào đó chậm rì rì đi tới, lòng bàn tay ngứa ngáy, chỉ ước gì có thể duỗi tay kéo nàng tới ngay: “Ngươi đang đếm xem trên mặt đất có mấy con kiến đấy à?” Hắn châm chọc hỏi.
Tần Phong Hi ngẩng đầu nhìn hắn, vẻ lạnh lùng ghét bỏ trên mặt biến mất tăm, thay vào đó là nụ cười xinh đẹp: “Chủ nhân thật biết nói đùa, thuộc hạ ăn chưa no nên chân mềm không đi nhanh được thôi ạ.
“Ăn chưa no?” Ánh mắt Lệ Tử Mặc đảo qua cái bụng nhỏ của nàng.
Hắn biết từng bộ phận trên cơ thể nàng, dù một mình ăn hết cả bàn đồ ăn ngon thì bụng nàng vẫn như thường. Nghĩ đến điều này, hắn lại không nhịn được mà nhớ tới sự yên bình trong mấy đêm chung gối, cùng nàng đi vào giấc ngủ.
“Đúng thế đúng thế, chưa ăn no nữa, chủ nhân có thể để ta đi ăn thêm chút đồ được không?” Tần Phong Hi vẫn giữ nụ cười tươi rói trên mặt.
“Tần cô nương, ta nghĩ là không được đâu, cô còn chưa giải thích xem vì sao mặt của thị nữ trong điện tam trọng đều sưng cả lên, còn đập vỡ sữa tắm Đế quân ban cho ta nữa” Hương Tiêu đứng bên cạnh Lệ Tử Mặc, cặp mắt đẫm lệ nhìn thẳng về phía nàng.
“Thị nữ của điện tam trọng?” Tần Phong Hi chớp mắt, hỏi ngược lại: “Ai cơ? Chẳng phải chỉ có mình ta là thị nữ của điện tam trọng thôi sao? Sữa tắm? Sữa tắm gì cơ, ta chưa từng nhìn thấy bao giờ”
“Đế quân..” Hương Tiêu nghiêng mặt ngẩng đầu nhìn Lệ Tử Mặc, bày ra dáng vẻ ấm ức.
Tần Phong Hi cũng nhìn Lệ Tử Mặc, cắm hơi hếch lên, nhướng mày. Ha, ngày mai chính là ngày rằm đấy.
“Điện tam trọng đúng là chỉ có một mình Tần Phong Hi là thị nữ.” Lệ Tử Mặc vừa nói xong, Hương Tiêu và Nhị Anh đứng chờ cách đó không xa đều sửng sốt.
Tần Phong Hi cong mắt cười nói: “Đúng rồi, thế nên ta hoàn toàn không hề đánh thị nữ của điện tam trọng, sao ta có thể tự đánh mình được chứ?”
“Đế quân, lúc trước ngài đã nói rồi mà, bảo ta tới điện tam trọng hầu hạ các vị Công chúa tiểu thư, Tần Phong Hi nàng ta không biết xấu hổ..” Ở bên kia, Nhị Anh không cam lòng thốt lên, nhưng còn chưa dứt lời thì Lệ Tử Mặc đã vung tay áo, cơn gió sắc bén quét qua hất tung Nhị Anh ra ngoài, một tiếng ‘bộp vang lên, cả người nàng ta té ngã trên mặt đất như một con búp bê.
“Kéo xuống, đánh chết” Lệ Tử Mặc lạnh lùng thốt ra bốn chữ khiến cả người Hương Tiêu lạnh toát, nhìn Tần Phong Hi với vẻ không dám tin. Sao bảo Tần Phong Hi bị đuổi tới khu nhà lao vì làm mất lòng vua cơ mà?
Thế tình hình bây giờ là sao đây?
“Hương Đế phi sao vậy? Có thấy lạnh không?” Tần Phong Hi rất hài lòng với cách xử lý của Lệ Tử Mặc, nếu hắn không giết Nhị Anh thì nàng cũng sẽ ra tay, mà nàng thì lười phải động tay. Lúc này, tâm trạng nàng mới xem như khá hơn đôi chút.
Những lời này của nàng vừa thốt ra, Hương Tiêu liền biết không hay rồi, nhưng nàng ta còn chưa kịp phản ứng gì thì đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Lệ Tử Mặc, hỏi ngược lại: “Hương... Để phi?”
Tân Phong Hi gật đầu nói: “Mấy ngày không về điện tam trọng, thuộc hạ cũng không biết chủ nhân đã chọn được Đế phi. Ôi, không biết là còn tuyển nữa không? Là Hải Đường Công chúa à? Sau này phải gọi là Đế hậu rồi sao? Hai vị này đều là Đế phi nương nương? Chủ nhân, hay là giới thiệu với ta đi, Đại thị nữ của điện tam trọng thất trách quá, sau này sao có thể lật thẻ bài giúp chủ nhân được đây?”
Mỗi khi nàng nhắc tới ai là người đấy lại run lên.
Lệ Tử Mặc trầm giọng hỏi: “Lật thẻ bài?”
“Vâng, đúng vậy” Tần Phong Hi trưng ra vẻ vô tội pha lẫn e thẹn, ngại ngùng liếc nhìn hắn: “Chính là mỗi tối muốn sủng hạnh vị nương nương nào ấy, chẳng phải thẻ bài sẽ quyết định sao? A, nếu nhiều nương nương quá, chủ nhân phải giăng đều mưa móc mới tốt, những chuyện này về sau thuộc hạ đều phải xử lý sao?”
“Tần! Phong! Hi!”
Tiếng hét giận dữ vang lên trong điện tam trọng, bóng dáng Thiên Ảnh thoáng chấn động trong bóng tối, ui chà, lâu lắm rồi mới thấy Đế quân nổi giận như vậy, Tần Phong Hi
cô nương đúng là... dũng mãnh mà.
Ngay sau đó, mấy vị mỹ nhân sắc mặt tái nhợt chạy ra khỏi điện tam trọng, bao gồm cả Đại Công chúa Bắc Thương Bắc Hải Đường.
Tin tức này mau chóng lan truyền khắp điện nhất trọng và điện nhị trọng.
Tất cả mọi người đều biết, Tần Phong Hi không hề bị đuổi đến khu nhà lao, nàng chỉ làm việc theo lệnh của Đế quân.
Mà sau giờ Ngọ hôm ấy, điện tam trọng kéo ra một thị nữ không còn hơi thở, gương mặt thị nữ ấy sưng đỏ, phía sau người loang lổ vết máu. Thị nữ của điện nhị trọng đều biết nàng ta là ai.
Mấy hôm trước các nàng còn cực kỳ ngưỡng mộ nàng ta, bởi vì nàng ta được Tuyết Vệ đại nhân ưu ái, phái tới điện tam trọng hỗ trợ, lúc ra ngoài vô cùng vênh váo, tự cho là mình có thân phận thị nữ điện tam trọng, hơn nữa, mấy mỹ nhân đó cũng rất khách khí với nàng ta, còn thi nhau tặng chút quà cáp trang sức gì đó cho nàng ta.
Không ngờ còn chưa tới hai ngày mà nàng ta đã thành một thi thể bị kéo ra ngoài, nghe chừng bị vứt bừa ở bãi tha ma nào đấy!
Quả nhiên điện tam trọng không phải ai cũng có thể ở!
Tất cả thị vệ thị nữ đều có một kết luận như vậy trong lòng, khi nhắc tới Tần Phong Hi ít nhiều đều có chút kính sợ. Đế quân đánh chết Nhị Anh chính vì Nhị Anh mắng Tần Phong Hi! Nói như vậy tức là Đế quân vẫn nặng lòng với Tần Phong Hi nhất! Không nhìn thấy à? Đến cả Đại công chúa Bắc Thương và ba mỹ nhân khác đều bị đuổi ra ngoài với khuôn mặt trắng bệch!
“Nói vậy thì phải chăng Tần cô nương sẽ trở thành Đế phi?”
“Bây giờ thì đúng là có khả năng, nhưng chắc các trưởng lão của Vấn Thiên Sơn không đồng ý đâu nhỉ?”
“Sao lại không đồng ý?”
“Thân phận Tần cô nương quá thấp kém, không có bối cảnh gia đình, nghe nói còn chẳng biết tới từ đâu, thân phận lại là thị nữ, sao có thể trở thành Đế phi chứ, làm hầu cơ đã là tốt lắm rồi!”
Ở Phá Vực, phi trở lên mới xem như có danh vị chính thức, là chủ nhân. Còn những người được nam chủ nhân thu nhận, thân phận thấp kém thì không thể có được phân vị thì chỉ có thể là một hầu cơ, như thế thì thân phận cũng cao hơn thị nữ một chút.
“Nhưng Đế quân sủng ái Tần cô nương như vậy, sẽ không để nàng ấy làm một hầu cơ nhỏ bé đâu?”
“Vấn Thiên Sơn đã có từ rất lâu trước kia, các trưởng lão của Vấn Thiên Sơn có thân phận cao như vậy, công phu lại mạnh đến thế, Đế quân cũng phải nghe theo phần nào, nếu không thì Vấn Thiên Sơn tính ra ngày rằm là ngày tốt nhất để cử hành đại điển tuyển phi, sao Đế quân lại không phản đối chứ. Một thị nữ khá lâu năm thi thoảng tới hỗ trợ trong điện tam trọng nhỏ giọng nói, giọng điệu mang theo vẻ kính sợ.
Vấn Thiên Sơn là sự tồn tại như thế nào, không phải thứ mà các nàng có thể lôi ra bàn tán, thế nên sau khi nói xong câu này, nàng ta lập tức bảo: “Được rồi được rồi, nói cho cùng thì đây không phải những chuyện chúng ta có thể nghị luận, mau đi làm việc đi, chưa biết mai sẽ bận thế nào đâu!”
“Bận một chút cũng tốt, đây là chuyện vui đầu tiên của điện Cửu Tiêu chúng ta.
“Nhưng mà ngày mai các tỷ muội vẫn phải rút thăm vào điện tam trọng à?”
Lời này vừa thốt ra, sắc mặt các thị nữ khác đều trắng bệch. Thường ngày họ đều đấu đá muốn vào điện tam trọng, nhưng ngày rằm thì lại tránh còn chẳng kịp! Tuy Đế quân ít khi gọi thị nữ vào ngày rằm, nhưng Tuyết Vệ đại nhân vẫn muốn sắp xếp người chờ bên ngoài điện tam trọng, đề phòng Đế quân đột nhiên cần người.
Thế nhưng, những thị nữ từng được sắp xếp đến chờ bên ngoài điện tam trọng ngày hôm đó, ai nấy đều bị dọa sợ đến phát bệnh, sau khi trở về đều phải nằm trên giường bệnh mấy ngày.
Hơn nữa, ai cũng run rẩy khi nhắc đến chuyện tối hôm ấy.
Thật ra, ban đầu cũng chỉ có hai thị nữ vào hầu hạ, sau khi ra ngoài tâm lý những thị nữ này đã không vượt qua được.
Tóm lại, vào ngày rằm hàng tháng, điện tam trọng đều khiến người ta biến sắc.
“Có lẽ ngày mai điện tam trọng sẽ có nhiều người hơn chút, dù sao cũng là đại điển tuyển phi, mọi người nói xem ngày mai có thể có tân phi tử vào điện tam trọng thị tẩm không?”
“Được rồi! Đây là chuyện các ngươi nói được sao? Làm việc đi!” Thị nữ thâm niên xụ mặt quát.
Tần Phong Hi không hề biết chuyện mấy thị nữ tán dóc, nàng đang ở giữa tâm bão, đối mặt với cơn giận thình lình ập tới của vị Đế quân nào đó, khiến nàng không thể hiểu nổi.
Toàn bộ hoa viên đều là cành lá cây gãy, gần như đã bị hủy hoại.
Còn Nhị Linh thì đã bị Thiên Nhất kéo đi xa tít tắp rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất