“Từ khi nào mà ngươi lại có thể nghi ngờ quyết định của bổn Đế quân thế?” Giọng Lệ Tử Mặc lạnh lùng như nước đá, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt hắn rất chân thực, khiến Tuyết Vệ không thể đứng vững.
Lòng nàng ta rất đau khổ, không phải vậy, không nên như thế này! Trước kia tuy chủ nhân cũng lạnh lùng, nhưng đối xử với nàng ta không đến mức này. Trong đầu nàng ta chợt hiện lên dáng vẻ của Tần Phong Hi.
Tại ả, tất cả là tại ả ta! Vì sau khi Tần Phong Hi đến thì chủ nhân mới trở nên như thế.
Nàng ta nhất định phải giết Tần Phong Hi!
Tuyết lấy lại vẻ bình tĩnh, cúi đầu cụp mi nói: “Thuộc hạ vượt quá bổn phận rồi ạ.
Nguyệt Vệ hơi nheo mắt nhìn nàng ta, nhưng không nói gì thêm.
“Lễ tuyển phi ngày mai bị hủy bỏ. Lệ Tử Mặc vừa dứt lời, ba người đều sửng sốt tại chỗ, một lúc lâu vẫn chưa kịp phản ứng.
Hủy lễ tuyển phi? Sao có thể? Sao có thể! Bọn họ chuẩn bị lâu như thế, mỹ nhân các nước cũng đến hết rồi, còn có tân khách đến chúc mừng, những người có thân phận cao quý thì đã ở trong điện nhất trọng và điện Cửu Tiêu, cả điện nhị trọng nữa. Tất cả mọi thứ cho ngày mai đều đã chuẩn bị xong, ngay cả Vấn Thiên Sơn cũng cho người mang quà đến, nếu bây giờ hủy lễ tuyển phi, vậy, vậy Phá Vực phải giải thích với những người đó như nào?
“Giải thích? Bổn Đế quân làm việc chưa bao giờ phải giải thích với người khác. Lệ Tử Mặc lạnh lùng nói.
Ưng quýnh lên, nói: “Đế quân, chuyện này không thỏa đáng đâu ạ, nếu tùy tiện hủy lễ tuyển phi thì các quốc gia sẽ nổi giận, hiện giờ căn cơ của chúng ta chưa vững, nếu lại gây thù chuốc oán...
Nguyệt ngắt lời hắn ta, trầm ngâm nói: “Hủy lễ tuyển phi thì có lẽ hậu quả cũng không kém như chúng ta nghĩ đâu, ít nhất sẽ có một người vui vẻ.
Tuyết là phụ nữ, ngay lập tức đã hiểu ra: “Ý ngươi là Nạp Lan Mộng Như?”
“Không sai” Nguyệt nhìn nàng ta rồi nói: “Không người phụ nữ nào bằng lòng chia sẻ trượng phu của mình với người khác, nếu chủ nhân không tuyển phi thì Nạp Lan Mộng
Như sẽ là người vui nhất. Nhưng nếu làm vậy thì chủ nhân phải trực tiếp lập nàng ta làm hậu, có như vậy Vấn Thiên Sơn mới đứng về phía chúng ta, sứ thần mỹ nhân các nước mới không dám có thành kiến.
“Ừ, ngươi nói lại câu vừa rồi đi” Lệ Tử Mặc đột nhiên nói.
Nguyệt hơi ngẩn người, lặp lại: “Chủ nhân phải trực tiếp lập nàng ta làm hậu, có như vậy Vấn Thiên Sơn mới đứng về phía chúng ta.”
“Câu trước nữa.
“Nếu chủ nhân không tuyển phi thì Nạp Lan Mộng Như sẽ là người vui nhất...
“Câu trước nữa”
Nguyệt dừng một lát, giật mình, câu trước á? “Không người phụ nữ nào bằng lòng chia sẻ trượng phu của mình với người khác..” Ông trời ơi, không phải là như hắn ta nghĩ đấy chứ, nếu là thật thì hắn ta không nên nói câu này mới đúng, có thể rút lại không?
Nhưng ông trời không nghe được lời cầu nguyện của hắn ta.
Lệ Tử Mặc cau mày, đột nhiên nói: “Quyết định vậy đi, lễ tuyển phi ngày mai sẽ bị hủy bỏ!”
“Chủ nhân..”
“Chủ nhân, vậy...?” Có lập Nạp Lan Mộng Như làm hậu không? Tuy nàng ta không tới, nhưng với sự si mê của nàng ta dành cho chủ nhân, nếu được lập hậu nàng ta sẽ rất vui.
“Không có gì khác nữa.”
Lệ Tử Mặc vung tay, hạ lệnh bàn bạc cách hủy bỏ lễ tuyển phi.
“Cái gì? Hủy bỏ lễ tuyển phi?”
Sâu trong hoa viên, ánh trăng lay động. Tần Phong Hi bị Nguyệt và Ưng kéo đến góc này, chưa kịp nổi giận đã nghe được tin tức khiến nàng rất bất ngờ: “Tại sao?”
Đang yên đang lành, tất cả đã chuẩn bị xong hết rồi, ngày mai sẽ là ngày đại tuyển, bây giờ tự nhiên nói hủy bỏ, đã nghĩ đến hậu quả chưa? Tần Phong Hi lắc đầu, cảm thấy cỗ máy giết người Lệ Tử Mặc không những hỉ nộ vô thường mà còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn nữa.
Công chúa người ta đã đến lễ tuyển phi của ngươi rồi, bằng lòng hạ mình để được ngươi chọn cùng những mỹ nhân khác, làm vậy đã là nể mặt lắm rồi, dù sao thì mấy ngày nay nàng đã nghe ngóng được Phá Vực hiện giờ tình thế còn bấp bênh, nội bộ rối ren, dù một mình Lệ Tử Mặc có thể ngăn chặn vạn phu, nhưng sẽ không đánh lại được chiến thuật biển người của người ta.
Tần Phong Hi cau mày.
Nguyệt lại nhìn nàng với vẻ sâu xa, nói: “Chuyện này có lẽ Tần cô nương là người biết rõ nguyên nhân nhất”
“Ta thì biết cái gì, ta không biết” Tần Phong Hi lườm hắn ta: “Ta cũng không biết tại sao các ngươi không đi khuyên ngăn hắn, mà lại trốn ở gần nhà vệ sinh để chặn ta!”
Nàng vừa ra ngoài đi vệ sinh thì hai người này không biết chui ra từ đâu xuất hiện cứ như mấy gã dâm dê biến thái, làm nàng giật cả mình.
Nàng vừa dứt lời thì cả hai người đàn ông đều thấy hơi ngượng ngùng, thậm chí mặt Ưng còn bắt đầu nóng lên. Chuyện này ở hiện đại có thể không phải chuyện gì lớn, nhưng ở đây, chặn một cô gái ở gần nhà vệ sinh thì thật sự có thể trở thành dâm dê biến thái rồi.
Nhưng bọn họ không còn cách nào khác, sáng nay Tần Phong Hi đến điện phụ ngủ, bọn hắn vừa bàn chuyện xong thì Đế quân lại đi tìm nàng rồi bế vào tẩm điện của ngài ấy, bọn hắn làm gì có cơ hội? Thậm chí vừa đến gần một chút thì Thiên Nhất và Địa Nhị lại xuất hiện.
Thế là chỉ đành canh giữ gần nhà vệ sinh, hi vọng Tần Phong Hi sẽ đi tiểu đêm. Bởi vì qua lời Nhị Linh, họ biết được bình thường Tần Phong Hi và Đế quân không quen dùng cái bô trong điện. Khụ khụ.
May là Tần Phong Hi thật sự xuất hiện, nếu không họ cũng chẳng biết phải làm sao.
“Việc Đế quân đã quyết, bọn ta còn khuyên được chắc?” Ưng hỏi nhỏ.
Tân Phong Hi bỗng thấy hơi tức giận: “Ồ, thế thì lạ đấy nhé, biết không khuyên được mà các ngươi còn tới tìm ta làm gì? Mau về tắm rồi đi ngủ đi. Nàng xua tay chuẩn bị về ngủ tiếp. Hôm nay nàng cũng mệt lắm đấy có biết không.
“Tần Phong Hi” Nguyệt gọi nàng lại: “Vì ngươi nên Đế quân mới hủy bỏ lễ tuyển phi
“Vì ta? Nguyệt Vệ đại nhân đừng tùy tiện nói đùa, tiểu nữ nhát gan, không chịu được trò đùa này đâu, tiểu nữ hơi sợ đó” Nàng vỗ ngực, vẻ mặt không dám thỉnh giáo, khiến Nguyệt và Ưng nghiến răng nghiến lợi.
Ưng cũng thế, hắn ta vẫn luôn bị nàng lừa, trước đây nàng giả bộ yếu đuối, giả bộ nhát gan, nhưng người yếu đuối nhát gan lại dám đi thuần phục Bạch Ưng Vương của Tuyết Sơn ư? Có thể bị Ưng Vương đưa lên trời cao rồi lao xuống mà mặt không chút biến sắc ư?
Chẳng khác nào trêu đùa hắn ta trong lòng bàn tay, đâu có vậy được.
Hắn ta còn chưa tới tính sổ với nàng thì thôi đi, đằng này nàng lại còn tiếp tục giả vờ trước mặt hắn ta
Hắn ta giơ tay định đánh một chưởng xuống đầu nàng, nhưng Nguyệt lại bắt lấy tay hắn ta, ngăn lại. Ưng nhìn Nguyệt đầy khó hiểu, Nguyệt nói nhỏ một câu khiến hắn ta giật
mình.
“Sau này có thể nàng ta sẽ là chủ mẫu của chúng ta đấy”
Chủ mẫu, chủ mẫu, Tân Phong Hi có thể là chủ mẫu của họ!
Đầu Ưng loạn như cào cào.
Sau đó hắn ta không còn nghe được cuộc đối thoại của Nguyệt và Tần Phong Hi nữa.
“Tần Phong Hi, hôm nay ta nói một câu, Đế quân bảo ta lặp lại ba lần.
Tần Phong Hi phải công nhận Nguyệt là một người nói chuyện rất khéo, hắn ta biết cách nắm bắt khơi gợi câu chuyện, ít nhất thì hiện giờ tính tò mò của nàng đã bị hắn ta khơi dậy, nàng chớp mắt, nhìn hắn ta, “Nói gì?” Đúng, nàng tò mò là nàng thua rồi, nhưng nàng không nhịn được.
“Không người phụ nữ nào bằng lòng chia sẻ trượng phu của mình với người khác.
Giọng nói ôn hòa của Nguyệt vang lên khiến Tần Phong Hi hơi ngẩn người, nàng sửng sốt hỏi: “Tại sao, tại sao ngươi lại nói vậy?”
Thật ra hắn ta cũng không biết sao lúc đó mình lại nói vậy, nhưng đây là lời khi còn bé hắn ta từng nghe mẫu thân nói, lúc ấy không hiểu lắm, nhưng không biết vì sao câu nói ấy vẫn luôn được khắc ghi trong đầu hắn ta.
Bây giờ nghĩ lại, hắn ta cảm thấy đầu mình hỏng mất rồi.
Tiếc rằng hắn ta không thể rút lại câu nói ấy. Khi đó thấy Đế quân trầm ngâm nghe hắn ta lặp lại ba lần là hắn ta đã biết xong đời rồi, xong hết thật luôn. Nên hắn chỉ có thể đến thuyết phục Tân Phong Hi.
“Nghe nói Nạp Lan Mộng Như là người được chọn làm Đế hậu, là sư tỷ của Nạp Lan Châu Nhi, con gái của Đại trưởng lão Vấn Thiên Sơn, thân phận còn tôn quý hơn Công chúa của nhiều nước nhỏ?” Tần Phong Hi đột nhiên nói.
Nguyệt cẩn thận suy nghĩ một lát rồi mới gật đầu.
“Vậy nói không chừng chủ nhân hủy bỏ lễ tuyển phi là vì nàng ta đấy chứ. Ngươi nghĩ mà xem, nếu không tại sao trước đó chủ nhân không có suy nghĩ này, nhưng sau khi Nạp Lan Châu Nhi đến thì lại có quyết định này?” Tần Phong Hi dang hai tay ra: “Các ngươi không biết lúc ở khu nhà lao chủ nhân đã nói gì với Nạp Lan Châu Nhi, nói không chừng là Nạp Lan Châu Nhi đã nói gì đó”
Nguyệt lại sửng sốt.
Cũng có thể, nhưng sau khi nói xong câu đó, sao hắn ta lại nghĩ đến Tần Phong Hi đầu tiên? Hắn ta chỉ nghĩ tới nàng chứ không phải người khác, thậm chí Nạp Lan Mộng Như cũng không có trong số những người mà hắn ta nghĩ.
Đó là trực giác của hắn ta, mà sau đó hắn ta cũng phân tích rồi, nếu không phải vì nàng thì Đế quân phải trực tiếp hạ lệnh sắc phong Nạp Lan Mộng Như mới đúng, nhưng họ thảo luận cả một lúc lâu mà ngài ấy vẫn không hề đề cập đến Nạp Lan Mộng Như.
“Bất kể thế nào, Tần Phong Hi, ngươi có vị trí rất quan trọng trong lòng Đế quân, hi vọng ngươi có thể thuyết phục Đế quân, bọn ta cũng sẽ chuẩn bị” Nguyệt cúi người thật sâu với nàng: “Xin nhờ ngươi đấy, Tần Phong Hi. Hiện giờ điện Cửu Tiêu không chịu được cảnh nội ngoại giáp công, cũng không chịu được lửa giận của toàn trời, Đế quân không dễ gì mới đi đến bước này, ngươi cũng không muốn mọi thứ ngài ấy có bị người khác phá hủy đâu phải không?”
Lúc Tần Phong Hi trở lại tẩm điện, nàng đẩy cửa ra khiến làn gió thổi vào trong điện, bấc đèn bùng lên, một tiếng động rất nhỏ vang lên, Lệ Tử Mặc đang ngủ say đột nhiên mở bừng mắt, nghiêng người ngồi dậy.
“Đi đâu đấy?” Thấy nàng, hơi thở lạnh lùng của hắn lập tức giãn ra.
“Đi vệ sinh” Tần Phong Hi đi tới cạnh bàn, gạt bấc đèn rồi cầm chén rót nước uống ừng ực.
“Chỉ đi vệ sinh thôi sao?”
Lệ Tử Mặc đi tới, đưa tay sờ tay nàng. Trời đã vào thu, ban đêm ở Phá Vực rất lạnh, tay nàng lạnh như thể đã ở bên ngoài rất lâu. Hơn nữa vừa về đã uống nước, dường như đã nói rất nhiều.
Hắn bế nàng lên, đặt xuống giường, đắp kín chăn, sau đó nhìn nàng: “Nói đi.
“Tại sao ngươi lại hủy bỏ lễ tuyển phi?” Tần Phong Hi quyết định vào thẳng vấn đề.
Lệ Tử Mặc nhìn nàng, qua một lúc lâu mà không nói gì, chỉ nhìn nàng như vậy, tới mức không hiểu sao nàng lại thấy hơi chột dạ: “Sao lại nhìn ta như thế?”
“Nửa đêm gặp riêng người phụ nữ của bổn Đế quân, họ to gan thật” Lệ Tử Mặc khẽ hừ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất