Dương Chấn vừa định giải thích thì lại có thêm hai nhóm người lao tới nhà họ Diệp.
Lần này là Hạ Hà và đội trưởng của tổng đội võ giả, Mạnh Thiên Lan.
“Dương Chấn? Anh về lúc nào vậy?”
“Anh trở về là tốt rồi, nếu không anh ở trung giới cổ võ, bọn tôi không tìm được anh thì sẽ lo lắng chết mất!”
Hai cô gái tỏ ra rất kinh ngạc khi nhìn thấy Dương Chấn, giống như Mã Tuân trước đó, nhưng lại kích động hơn thế, đôi mắt xinh đẹp cũng hơi rơm rớm.
Dương Chấn mỉm cười chào hỏi họ, sau đó giải đáp một cách ngắn gọn những câu hỏi ban nãy của Mã Tuân, tuy nhiên lại không nói chi tiết về những chuyện xảy ra với mình trong trung giới cổ võ mà chỉ nói sơ qua rằng đến đó để cứu Tiếu Tiếu về.
Những người có mặt lúc này đều là anh em chí cốt mà Dương Chấn tin tưởng nhất, anh cũng không khách sáo, thở dài một hơi
Sau đó, với vẻ mặt rất nghiêm túc, anh nói với mọi người: “Đúng lúc mọi người đều tới đây. Tôi muốn phiền mọi người một việc, hãy dùng hết khả năng của mình để giúp tôi tìm ra tung tích của Tiểu Nhã!”
Sau khi nghe Dương Chấn nói đã tìm được Tân Nhã nhưng lại bị Tuyết Nữ bắt đi, sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc, không nói gì nữa, lập tức rời khỏi nhà họ Diệp để giúp Dương Chấn điều tra tung tích của Tân Nhã.
Những ngày tiếp theo, hầu như ngày nào cũng có vài người đến nhà họ Diệp thăm hỏi Dương Chấn.
Về phần những tên muốn tới kiếm chuyện, rõ ràng đã hoàn toàn bị kinh sợ trước những xác chết không đầu treo ngoài cửa nhà họ Diệp, dù sao thì trong đó có cả cường giả đến từ thế giới mới và Lang tông chủ của Thiên Lang Tông.
Cho dù là võ giả đến từ trung giới cổ võ nhận ra thi thể, thì cũng sẽ từ bỏ ý định động vào nhà họ Diệp ngay lập tức.
Tuy nhiên, Dương Chấn lại không vì thế mà cảm thấy nhẹ nhõm.
Anh biết rất rõ, mặc dù trước đây anh đã mấy lần gây dựng được tên tuổi trong trung giới cổ võ, nhưng anh vẫn chưa thực sự trấn áp được toàn bộ trung giới CỔ VÕ.
Hơn nữa, trong trung giới cổ võ ngoạ hổ tàng long, bề ngoài kẻ mạnh vô số, nhưng trong bóng tối còn có những lão quái vật thực lực kinh khủng hơn.
Cho dù họ không xuất hiện, Dương Chấn vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của họ khi ở Trung giới cổ võ.
Thế giới mới bây giờ quá hỗn loạn, nhất là khi ở đây còn có người nhà, Dương Chấn rất lo lắng.
“Anh Chấn, Đại trưởng lão nghe nói anh về thì muốn anh qua đó một chuyến, bảo là có chuyện quan trọng!”
Đúng lúc Dương Chấn đang suy ngẫm thì Mã Tuân đã tới nhà họ Diệp chuyển lời.
Đại trưởng lão luôn đối xử rất tốt với Dương Chấn, Dương Chấn cũng luôn ghi nhớ ân tình này, hơn nữa nếu không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, Đại trưởng lão cũng sẽ không kêu anh tới.
Bây giờ hiển nhiên đã xảy ra chuyện lớn rồi, Dương Chấn không chút do dự, lập tức đứng dậy dẫn Mã Tuân và Hà Thanh Long đến gặp Đại trưởng lão.
Ba người nhanh chóng đi tới chỗ Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão cũng có mặt ở đó, từng người chào hỏi với Dương Chấn.
Nhìn Dương Chấn trước mặt, thực lực đã mạnh hơn rất nhiều so với trước khi rời đi, trong mắt ba người đều tràn đầy tán thưởng.
Đại trưởng lão thầm cảm khái trong lòng: “Khó trách thằng nhóc này lại được các vị Đế Thôn coi trọng như vậy!”
Suy cho cùng, Dương Chấn là cường giả đầu tiên của thế giới mới đặt chân tới trung giới cổ võ, đồng thời cũng là người đầu tiên có thể bình an vô sự trở về.
Đại trưởng lão cũng không nói cho Dương Chấn biết mục đích gọi Dương Chấn tới đây, chỉ đứng dậy nói: “Theo ta đến một nơi!”
Lập tức, Đại trưởng lão nhìn về phía Hà Thanh Long đang đi theo Dương Chấn.
Đại trưởng lão lập tức cau mày.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất