Mặc dù các học sinh khác không nói, nhưng biểu cảm thất vọng trên khuôn mặt của họ đã thể hiện cảm xúc bên trong của họ. 

Những sinh viên này vừa bị thuyết phục bởi y thuật của Trình Kiêu, trong tâm trí của họ, họ đương nhiên coi Trình Kiêu là loại người có y thuật và y đức hoàn hảo. 

Tuy nhiên, sự ngang ngược và thô lỗ bây giờ Trình Kiêu biểu hiện ra đã phá tan ảo tưởng về sự hoàn hảo trong lòng họ. 

Trong lòng những học sinh này chợt dâng lên một cảm giác hụt hẫng. 

Mặc dù học sinh ở Hà Tây không tới nỗi lớn tiếng mắng chửi Trình Kiêu, nhưng một số người không khỏi len lén bình phẩm: “Thầy Trình quá ngang ngược!” 

“Ừ, ban đầu tôi còn nghĩ thầy Trình là một thần y vừa có tài vừa có đức, nhưng tôi không ngờ lại ngang ngược đến vậy! Haiz, có một thân y thuật thần kỳ nhưng y đức lại không ổn, không phải là phí à?” 

“Mặc dù người đó không phải là bệnh nhân thực sự, nhưng rốt cuộc anh ta cũng không làm gì cả. Chính thầy Trình là người ra tay trước. Thế mà ngay cả một lời xin lỗi cơ bản nhất thầy Trình từ chối, thật sự rất đáng thất vọng!” 

Các sinh viên bắt đầu ủng hộ thanh niên kia, họ cảm thấy thanh niên kia yếu thế hơn Trình Kiêu. 

Tâm lý người ta là thế, rõ ràng là thanh niên này ôm ý đồ xấu xa, đến đây giả làm bệnh nhân, bị Trình Kiêu vạch trần. 

Tuy nhiên, bây giờ sự độc đoán của Trình Kiêu khiến các học sinh bắt đầu đồng tình với kẻ xấu. 

“Ai dám động vào người của tôi!” 

Lúc này, một tiếng hét phẫn nộ lạnh lùng đột nhiên từ ngoài cửa truyền đến. 

Một người đàn ông trẻ tuổi mang theo bốn tên thuộc hạ hiên ngang bước vào, ánh mắt hung dữ lướt qua những học sinh xung quanh. 

Các học sinh lập tức lùi lại vài bước, sợ hãi trước ánh mắt hung ác của mấy người này, chủ động nhường đường cho họ. 

Người thanh niên kia nhìn thấy người tới, lập tức kinh ngạc kêu lên: “Anh Đao, anh tới rồi!” 

“Ừm, ai động tay với cậu?” - Anh Đạo vẻ mặt u ám hỏi, vẻ mặt đầy hung dữ, giống như dã thú ăn tươi nuốt sống người. Nhưng mà, khi ánh mắt anh ta nhìn thấy Trình Kiêu trên ghế ngồi, bước chân đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ 

Đồng thời, anh Đạo thầm cầu nguyện trong lòng: “Thầy Trình sao lại ở đây? Tuyệt đối đừng là anh ta, tuyệt đối đừng là anh ta!” 

Trong phút chốc, anh Đao cầu nguyện tất cả chư Thần và Phật trên trời một lượt. 

Tuy nhiên, mọi thứ lại trái ngược với mong muốn, người thanh niên kia chỉ vào Trình Kiêu, trên mặt lộ vẻ phấn khích và tự hào: “Anh Đao, là anh ta!” 

Anh Đao đột nhiên nhắm mắt lại, tim thòng xuống, cả người không khỏe. 

Lục Thiên Hào liếc nhìn anh Đạo, nháy mắt với Chu Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền đang ở bên cạnh anh ta, vẻ mặt đắc ý. 

Tôn Mạc nhìn anh Đạo, trong lòng cười nhạo: “Thuộc hạ của đại lão Mã Tài, tôi biết Trình Kiêu và Mã Tài có giao tình. Nhưng lần này tôi xem anh chọn nhà họ Lục Giang Nam hay Trình Kiêu.” 

Trương Nham đột nhiên giật mình, trầm giọng nói: “Không hay, người này là thân tín của ông trùm Mã, ông Đạo!” 

“Người thanh niên đó hóa ra là thuộc hạ của anh Đào!” 

Thân phận của anh Đao, mặc dù chỉ là thuộc hạ trước mặt Mã Tài, nhưng bên ngoài, người khác tôn anh ta là ông Đạo. 

Dưới trướng anh Đạo còn có các thuộc hạ và thuộc hạ của thuộc hạ. Bởi vậy, địa vị bên ngoài của anh Đạo vốn đã vô cùng cao quý. 

Trương Nham xuất thân trong một thế gia tốt, may mắn được cùng cha gặp Mã Tài một lần, nhận ra anh Đạo. 

Khi một số bạn học xung quanh Trương Nham nghe thấy tên Mã Tài, mặt họ tái đi vì sợ hãi: “Không phải chứ! Hóa ra anh ta là ông Đao, thủ hạ dưới trướng của Mã Tài!” “Thầy Trình thực sự đã chọc phải ông Đạo rồi! Làm sao bây giờ?” 

Ngay sau đó, thân phận của anh Đạo được lan truyền trong nhóm sinh viên. 

Sự bàng hoàng, tức giận, hối hận ngập tràn trên khuôn mặt của các học sinh. 

“Vừa rồi yêu cầu thầy Trình xin lỗi, thầy ấy còn bảo người ta cút đi. Bây giờ xem thầy ấy sẽ làm như thế nào?” 

“Thầy Trình tự chuốc họa vào thân! Dám đắc tội ông Đạo, phiền phức rồi đây!” 

“Biết làm gì được, Thầy Trình ỷ vào y thuật cao minh của mình mà không coi ai ra gì. Không ngờ lần này lại chọc phải người của ông Đạo!” 

Chung Phi Vũ trong lòng thầm lo lắng: “Phải làm sao đây? Không ngờ người đó lại là người của ông Đạo! Bây giờ Thầy Trình đang gặp nguy hiểm!” “Không được, tôi sẽ tìm cách cứu thầy Trình!” 

Chung Phi Vũ bắt đầu nghĩ xem trong nhà mình ai có thể ra mặt. Nhưng mà, gia thế của cô dù tốt nhưng vẫn còn kém xa so với trình độ của Mã Tài. 

“Đúng rồi, Thẩm Trung Thư! Chỉ có ba của anh ấy mới có thể nói chuyện trước mặt ông trùm Mã. 

Ánh mắt Chung Phi Vũ tìm kiếm Thẩm Trung Thư trong đám đông, định đi qua, nhưng lại dừng bước. 

Thẩm Trung Thư luôn quyết tâm có được Chung Phi Vũ, Chung Phi Vũ cũng chưa từng cho anh ta sắc mặt tốt, nếu bây giờ tuỳ tiện đi cầu xin anh ta, e rằng anh ta sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng. 

“Haiz, chuyện đã đến nước này rồi, không quan tâm được nhiều như vậy được nữa. Cứu thầy Trình trước!” 

Chung Phi Vũ nghiến răng, đi về phía Thẩm Trung Thư. 

Tô Thanh Nham hơi ngạc nhiên khi nghe thấy tên anh Đạo. Tô Thanh Nham cũng có biết về vị thân tín này của ông trùm Mã. 

Ông ta cũng không ngờ rằng một tên thanh niên ngẫu nhiên lại là cấp dưới của anh Đạo. 

“Phiền phức rồi đây.” 

“Không được, thần y Trình là do tôi mời, tôi tuyệt đối không thể để anh ấy gặp chuyện!” 

Tô Thanh Nham sắc mặt trầm xuống, đứng dậy đi tới trước mặt Anh Đạo. 

“Hiệu trưởng Đại học Y Hà Tây, Tô Thanh Nham, hân hạnh được gặp anh Đao!” 

Tô Thanh Nham lớn hơn anh Đạo rất nhiều, giờ để cứu Trình Kiêu, lại hạ mình gọi anh ta một tiếng anh Đạo. 

Để cứu Trình Kiêu, Tô Thanh Nham đã hy sinh mặt mũi già nua này. 

Trình Kiêu liếc nhìn Tô Thanh Nham, ánh mắt lóe lên, anh không ngờ Tô Thanh Nham đứng ra vì anh! 

Anh Đạo lúc này vẫn còn đang bàng hoàng, trong đầu chỉ có một giọng nói: “Tiêu rồi tiêu rồi, thật sự là Trình đại sư, thật sự là Trình đại sư...” 

Trong mắt anh Đạo chỉ có Trình Kiêu, giống như hoàn toàn không nhìn thấy Tô Thanh Nham. 

Tô Thanh Nham thấy anh Đạo không thèm trả lời, trong lòng chùng xuống, thầm nghĩ: “Xem ra thái độ anh Đao rất kiên quyết!” 

Trình Kiêu nhẹ giọng nói: “Hiệu trưởng Tô, ông trở về đi. Ông không cần xen vào chuyện của tôi đâu” 

Tô Thanh Nham cho rằng Trình Kiêu không muốn liên lụy mình, quay đầu cười nói: “Thần y Trình đừng lo lắng, nói thế nào, tôi cũng là hiệu trưởng Đại học Y Hà Tây, dù là ông trùm Mã cũng cho tôi chút mặt mũi mà.” 

Trình Kiêu hiểu được suy nghĩ của Tô Thanh Nham, không phải đang khuyên, dù sao anh Đạo cũng không dám làm gì Tô Thanh Nham. 

Lúc này, Chung Phi Vũ cũng đến bên cạnh Thẩm Trung Thư. 

Thẩm Trung Thư nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy, trong mắt hiện lên một tia lửa tình. Tuy nhiên, anh đã cố gắng hết sức để kìm nén lại, cười dịu dàng nói: “Tiểu Vũ, có chuyện gì sao?” 

Chung Phi Vũ nhìn anh, mặc dù Thẩm Trung Thư luôn tỏ ra như một quý ông, nhưng trong lòng cô lại có một sự chán ghét không tên, dường như mọi thứ bề ngoài của Thẩm Trung Thư đều là giả vờ, rất giả tạo. 

Chung Phi Vũ vẻ mặt ủ rũ, khe khẽ nói: “Tôi muốn anh giúp đỡ thầy Trình!” 

Thẩm Trung Thư có chút kinh ngạc: “Không ngờ hoa khôi lạnh lùng của chúng ta lại chủ động cầu xin người khác! Mà lại còn giúp một giảng viên tạm thời mới đến trường!” 

“Tiểu Vũ, trước đây em và thầy Trình này có quen nhau không?” 

eyJpdiI6IldjTnhDOGdpbjZXc3ZFQWtYQW10Ymc9PSIsInZhbHVlIjoiQzU0NTZXTWtWeEhtK2ZqWk8wdDNoVmNvd1UzWktGVTZVWXYyV3BNSlJqcUdtc21RblBVd3lMdEFHQTVkQzhMRnNOUEJvbVI4ejJuZElXUUJYdnFhdDl3WklRcHlvb2VEazVqM1Q1XC9UYTdCd1VWcnY1ckR4anJYOG1nWFkwZGlMNlZmRkVEakRJYndVS3Rpd3M0QU16NDl2N2lEcTB2UlNcL3JIS2JtdmNmN0gzWkh5eTdrOENlQlNvb1RaRDZMWThCa0VBTTZoYjAyZUVhQjNjSUZVU0hMUW9sY3VTQlwvanFaNllEWFRuSGRpcWlMdlB2azlOXC9HdjN5TWc3cW0wd09LUDZjbFJNZXJ0Z3VnSm5KN0p1cXg3cHFseENzOFg3ZEp5a3RLcnZuKzNFc0hFeXVsUU9nK2NjM3VITUZCWHNQaEVYbnZhQzRlMm9lY1RoSVNQdjhoQkVidXg3RnVPS1cxU3ZmWXRcLzFQTnhabXVONlNIRWt1QlVIY2ZDcU9JZnpkeHVoSG8wY0ZGWGRjYmZ1S2VhYXpHZklPN01UUEhNVkhkbXQ4NEY3bytGQkdzYjJhaVdUUEduZVwvZE5jS0kySGhJTkVnXC9yNFNudmZ6SU05THRYY2JnPT0iLCJtYWMiOiI0NGJlNWJkYTI4YTM5MDMwMWQyNjY3MWM3YzZlMTI4YzU4NjMyNGJjNzI3MTM2YjIzZDIwOWUxNmViYmNlMDk2In0=
eyJpdiI6Im5SM1pcL2wzbFFHRmdkTzRjSVBMMFpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJOVXB1bHRna3NHUzNDN3BZeGI0V0c4TlgwTWswVGt2SXBDRTZwdysySDRiUDcyTWlzYzV3TUVBMVp5anE2NHdlQU8yd0tlUjVSTDlGanlUSU9aNUpQcmF6cjVYaFBnVSt5ckdqdmFGbjF0OVMxNU5Eb1dTSVVWMzNIVkdMUDBLRXNVTm9sN1VDZnR6RHlINVA4SzdiK29oeGExVVhvcklcL2x4bGNwcjQ2YXZPcnpKaDVwTmJoWXkyNGlRQVhwYjZVVzcxOWZocXIzMTVPMEpIdTJMamxhTkRMUVI5b3JDa1N5Q1o5dGlDV0RvTXU0M3JKc2k3M3ZWMFVESWdkZWdjMVlLR0hveU5kUFVyN0dqUDhDU1Z4UT09IiwibWFjIjoiOTE3N2RlMjMxZGQzZGJlYTg1MzIzMzYxZTk1OGZhZWYyMTU0OTA5ODYxMGE4MDA5ZWMxNzE1ZWZlZDFlZTYxOSJ9

Thẩm Trung Thư đương nhiên hiểu điều này, thế nên anh ta không thể không nghi ngờ mối quan hệ giữa Chung Phi Vũ và Trình Kiêu.

Ads
';
Advertisement