“Sao cơ?” 

“Sao có thể thế được?” 

“Cậu chắc chắn không phải đang nói vớ vẩn đó chứ?” 

Mặt các cậu chủ nhà giàu ở Giang Nam đều tỏ vẻ khó tin, họ cảm thấy lời Cơ Tu Nhiễm nói dường như là chuyện cười lớn nhất trên đời. 

“Đường đường là cô chủ nhà họ Y, con gái của ông Y ở Giang Nam sao có thể tìm một tên vô danh tiểu tốt, thậm chí còn là tên ở rể đã từng kết hôn chứ?” Cậu Chu tỏ vẻ ngạc nhiên, nghi ngờ. 

Cố Tu Nhiễm xoè hai tay, nghiêm mặt nói: “Vậy nên tôi mới nói cô Y Linh bị tên đó lừa. 

Đám cậu chủ nhà giàu Giang Nam mang những vẻ mặt khác nhau, không ai nói gì nữa. 

Nếu tên kia thực sự là cậu chủ của đại gia tộc nào đó xứng với thân phận và địa vị của Y Linh thì dù họ không cam tâm tình nguyện thì cũng không thể làm gì được. 

Nhưng bây giờ thì khác, thằng nhóc đó chỉ là một đứa vô danh tiểu tốt gia thế bình thường, lại còn là thằng ở rể đã từng kết hôn. 

Cho dù Y Linh thích cậu ta đến mức nào thì ông Y cũng sẽ không đồng ý. 

Trên mặt cậu Chu đã bớt đi vẻ nghiêm túc, anh ta nhìn Cố Tu Nhiễm nói: “Cậu chắc những gì mình nói là thật chứ?” 

“Tôi biết cậu và Trình Kiêu kia có ân oán cá nhân, nhưng nếu cậu muốn lợi dụng chúng tôi để chèn ép cậu ta mà cố ý nói dối chúng tôi thì cậu biết hậu quả đấy!” 

Cố Tu Nhiễm sửng sốt, đám cậu chủ nhà giàu Giang Nam này không đơn giản! 

Nhưng đương nhiên Cổ Tu Nhiễm không sợ, bởi vì những gì anh ta nói là sự thật. 

Kể từ khi buổi thử vai kết thúc, anh ta đã điều tra Trình Kiêu, nhận được một số thông tin bề ngoài nhưng anh ta không tra ra được phần lớn thông tin, bao gồm thân phận Trình đại sư. 

Lúc này, mấy người nam nữ đi vào, là nhóm Lưu Tào Khang và Tôn Mạc tới. 

Cố Tu Nhiễm mừng rỡ, anh ta đã biết Tôn Mạc là vợ trên danh nghĩa của Trình Kiêu, anh ta còn biết người Tôn Mạc thích là Lưu Tào Khang, mà bọn họ cũng đều rất ghét Trình Kiêu. 

Nếu anh ta định gài bẫy Trình Kiêu, tin rằng chắc chắn Tôn Mạc và Lưu Tào Khang sẽ trở thành trợ thủ đắc lực. 

“Cậu Chu, nếu các cậu nghi ngờ lời tôi nói thì để vợ tên đó chính miệng nói cho các cậu nghe!” 

“Vợ?” Các cậu chủ nhà giàu ở Giang Nam trợn tròn mắt, há hốc mồm kinh ngạc. 

Thấy nhóm Tôn Mạc tới gần, Cổ Tu Nhiễm đi tới nhiệt tình chào hỏi: “Cậu Khang, lâu rồi không gặp!” 

Ba của Lưu Tào Khang là phó thị trưởng của Hà Tây, cũng có một số quan hệ với ba của Cố Tu Nhiễm, tuy Cố Tu Nhiễm và Lưu Tào Khang không thân thiết lắm nhưng cũng quen biết, có thể nói chuyện. 

Hơn nữa hai người cũng có mối quan hệ tốt. 

“Cậu Cố cũng tới à!” Lưu Tào Khang bước đến nở nụ cười nhẹ rất lịch sự, chào hỏi Cố Tu Nhiễm. 

Cố Tu Nhiễm nhìn Tôn Mạc bên cạnh, trên mặt tỏ vẻ kinh ngạc. 

Tôn Mạc vốn đã xinh đẹp, hôm nay cô ta cố ý trang điểm, mái tóc dài được búi lên, mặc bộ váy dài đuôi cá màu trắng rất trang trọng, chân đi đôi giày cao gót màu quả hạnh, khiến cho dáng người cao gầy càng thêm chuẩn hơn. 

Ngón chân như ngọc được đôi tất mỏng màu da che đi trông lại càng đoan trang tao nhã, lại vừa quyến rũ trưởng thành. 

Cố Tu Nhiễm có thể cảm nhận được hô hấp của cậu Chu bên cạnh hơi ngừng lại. Còn những cậu chủ nhà giàu ở Giang Nam thì hô hấp trở nên nặng nề hơn. 

Trong mắt Cổ Tu Nhiễm thoáng qua một tia đắc ý khó phát hiện, nếu anh ta nói cho mấy người này nữ thần xinh đẹp trước mắt chính là vợ của Trình Kiêu. 

Không biết bọn họ sẽ có vẻ mặt thế nào? 

Cổ Tu Nhiễm hơi cúi người trước Tôn Mạc như quý ông phương Tây, mỉm cười: “Nghe danh hoa khôi trường đại học y Hà Tây xinh đẹp vô song, đoan trang tao nhã từ lâu, hôm nay được gặp quả nhiên danh bất hư truyền!” 

Tôn Mạc thoải mái gật đầu đáp lại, mỉm cười: “Cậu Cố quá khen rồi!” 

Dù là hành động hay vẻ mặt, Tôn Mạc đều không thua gì những quý tộc trăm năm. 

Mặc dù người phụ nữ này ham hư vinh, nhưng phải công nhận rằng cô ta thật sự có thực lực này. Cô ta không như những bình hoa chỉ có dáng người và dung mạo, cô ta thực sự là người phụ nữ có nội hàm. 

Trong mắt Cổ Tu Nhiễm lại thoáng qua vẻ ngạc nhiên lần nữa, sau đó anh ta chuyển chủ đề: “Cô Tôn, chồng cô Trình Kiêu cũng tới đó, sao cô không đi cùng cậu ấy?” 

Nụ cười trên mặt Lưu Tào Khang thoáng đông cứng, vẻ mặt hơi thay đổi. 

Lý Ngôn và Triệu Cương phía sau cũng nhìn Cố Tu Nhiễm với vẻ mặt u ám. 

Đánh người không đánh vào mặt, nói chuyện không vạch trần người khác. Cổ Tu Nhiễm nói ra quan hệ của Tôn Mạc và Trình Kiêu ngay tại nơi công cộng, chẳng khác gì đánh vào mặt Lưu Tào Khang. 

So với vẻ ngạc nhiên và phẫn nộ của mấy người phía Lưu Tào Khang, phản ứng của các cậu chủ nhà giàu Giang Nam lại là bị sốc không thể tin nổi. 

“Cậu, cậu nói gì! Cô ấy là vợ của thằng kia?” Ánh mắt cậu Chu đờ đẫn, nhìn Tôn Mạc xinh đẹp loá mắt mà có cảm giác có phải mình nghe nhầm không. 

“Không phải cậu Cố đang đùa đấy chứ? Tên vô danh tiểu tốt kia dù có ở rể cũng không thể tìm được người vợ xinh đẹp thế này chứ?” Có người đặt ra câu hỏi. 

“Đúng vậy, người phụ nữ xinh đẹp thế này tìm người đàn ông thế nào mà không thấy, sao có thể lấy tên vô dụng đó được?” 

Trước sự nghi ngờ của mọi người, Cố Tu Nhiễm nhìn Tôn Mạc, mỉm cười hỏi: “Cô Tôn, phiền cô giải thích giúp mọi người, Trình Kiêu có phải chồng cô không?” Lý Ngôn sầm mặt, lạnh giọng quát: “Cố Tu Nhiễm, cậu đừng nói huyên thuyên ở đây nữa, Mạc đã tuyên bố ly hôn với tên kia lâu rồi.” 

Vương Hiểu Hi cũng nói giúp: “Đúng thế, lúc đầu Mạc kết hôn với Trình Kiêu cũng là do hoàn thành tâm nguyện của ba mẹ cậu ấy thôi chứ không phải ý của cậu ấy. Hơn nữa từ khi kết hôn Trình Kiêu vẫn luôn ngủ dưới đất, còn chưa động vào một ngón tay của Mạc. 

Tôn Mạc nhìn Cố Tu Nhiễm với vẻ mặt bình tĩnh, theo lý mà nói, với phụ nữ, nói chuyện riêng tư này ở nơi công cộng, người nào được dạy dỗ tử tế một chút thì chắc chắn sẽ nổi cơn tam bành, còn không được dạy tử tế thì sẽ chửi mắng như bà mụ đanh đá ngoài đường phố. 

Nhưng trên mặt Tôn Mạc lại không có chút tức giận nào, cô ta hào phóng trả lời: “Cậu Cố, chuyện của tôi và Trình Kiêu cũng chẳng phải bí mật gì. Bây giờ tôi và anh ta 

đã vạch rõ ranh giới rồi, hai người bạn của tôi cũng đã giúp tôi giải đáp những thắc mắc của các cậu. Sau này mong cậu đừng liên hệ tôi với anh ta nữa.” 

Giọng điệu của Tôn Mạc như đang nói về một người xa lạ, khiến người ta tin rằng cô ta và Trình Kiêu thật sự không có quan hệ gì. 

Cố Tu Nhiễm cúi đầu thật sâu trước Tôn Mạc, người phụ nữ này khiến anh ta vô cùng khâm phục: “Cô Tôn, là tôi thiển cận, thì ra là cô Tôn vì hoàn thành tâm nguyện của ba mẹ nên mới cam lòng mang tiếng xấu, kết hôn với tên đó!” 

“Tấm lòng hiếu thuận của cô Tôn thực sự khiến người khác khâm phục!” Cố Tu Nhiễm nịnh nọt Tôn Mạc, hy vọng có thể xoa dịu mối quan hệ với nhóm Lưu Tào Khang. 

Quả nhiên vẻ mặt Lưu Tào Khang dịu đi rất nhiều. 

Nhưng mấy người phía Lưu Tào Khang đều nhìn ra ý định của Cố Tu Nhiễm. 

“Xem ra những gì cậu nói lúc trước đều là sự thật, tên kia lừa cô Y Linh.” Cậu Chu phía sau Cổ Tu Nhiễm sầm mặt nói. 

“Đáng hận, cậu Chu, chúng ta đi tìm tên đó tính sổ đi! Một tên vô danh tiểu tốt mà cũng dám cóc ghẻ ăn thịt thiên nga, bảo cậu ta cút đi!” Một cậu chủ nhà giàu ở Giang Nam khinh thường quát to. 

Cố Tu Nhiễm vui mừng khôn xiết, giả vờ cùng chung kẻ thù với những người này, giận dữ nói: “Tôi đi cùng mọi người, vừa hay tôi cũng muốn giải quyết nợ cũ với cậu ta.” 

“Được!” 

eyJpdiI6IkRpMmJwT3NLQzZYWUp0VGV6eXRnR0E9PSIsInZhbHVlIjoiODFJakRXdU5cL1FcL0x2aHlVelR5WFZlemdEZVBpQjFYbVRDZEZtWWNtNVAxaFRXWDc2aHdNQldsOEh1NnVhNGRuXC9jbDgzSWFDZ1NKTFBTS25ZY2g2MVRsZzFOVVg4RjRJZVpXd21Qb1k0Q1hJTnVQK1czU0hYRzgydDZ3Nk1scU5YSnlIelpROG91REJcL1N4aGJcL1NzeFlFamtGaVRLYTBlT3pnck52U3lCaUhoM3l6eEE1U0lFSWhnd3czZ1Q0RVFHXC9JTk5iNFZtVUxJUHJBQmJzajZ5dnpJUlBsUnduNElrVjhJdkNDZHdUXC9pRWRWdjBJZGFnd0o3QXRcL3RMeWhzb3JZMlpwQXZYNWM4RmxBYk40amxcL2ZRWmkyMkpFc3RHVTBmOXQyVkNZcGc9IiwibWFjIjoiZTkyOTNlOWRlNDU2M2UzMTlmYWM3ZDViMGFkNDhkMjQxOWNlOTU2ZmIyZWIwYmY4NzljMzI5YmUwZGUzMGIyYSJ9
eyJpdiI6Imx5b1pMU2VqWWdyczVjV2twNHlwYUE9PSIsInZhbHVlIjoiUjBzWitGazgxK3lLSXdZZmVBU2RHaWZhWFplc290MDE5MDlQaklIaitSY3hhaWEyU3NlOG01bHJDV3l0TVY0akIrNmZhRWR2ckZZWXBoMkFjUDhzS1Boa2dxOG5HcnZRM3lSUklPV0pYMU4wN0FNSXRIdktSc2l4bEFxdnJwNGJMMlRhRmpyeFwvRXNRcVQ1RjZaVFlLWkVDMVlET0F4aDNHY3B0eUJrdU1zR3NFTlZ1eEVEc01TVU9nOXR4aWxXamF3TG5LUXR6eWVcL0dLU0hENCtNNERoQk8wUkpcL1lzY0xscm0yVTVWeXEwczV5OFhBSldBZlNVdTF6dG40K0RPd3ZIYTNQZllYUlBnY3l0Z2RJWEJ5aDFcL3Z6bW55UUp3elNtV3dYY1NUMkY1MVR1V00zYTB1UHBaeVl2NGdrSGhuRGpibklub2VicldNZUVIMTVMRzJKTTlCQVpsVDVLUURIXC9VTlJ4VlhyS3cxRExQdkRDUVE5V0Zqa0orb0xsbUFCM01RRWd4dER2QlUzRU12Zzg2Ukw5OWxMMndvb0FUTVpcL24zMFhBazRxUlRWOFVxbUJXZnNqRDFBcjFubktTMiIsIm1hYyI6IjA0NGI4YWUxOTZkNWNmNzRmMjZkYThlZjUwODhjYjE2OTQ4ZDRhN2MzZmQ3YmE5ZjUyZTE0NjM5ODczZDZkMTMifQ==

Trình Kiêu.

Ads
';
Advertisement