Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Đàm Vĩnh Thắng quay đầu lại, dừng động tác trong tay, tò mò hỏi: “Lời này của cháu là có ý gì? Cái gì gọi là không chỉ đơn giản là thu mua thất bại?” 

Đàm Quốc Đống vận khí, nói: “Ông nội, ông có biết người chế tạo của kem làm đẹp là ai không?” 

"Ai?" 

“Là người quen cũ của chúng ta, cháu ruột của ông – Giang Nghĩa!” 

“Đùa cái gì thế?” 

Đàm Vĩnh Thắng suýt nữa kinh ngạc tới rớt cằm, Giang Nghĩa này là u linh sao? Sao tới đâu cũng có cậu ta, hất cũng không hất ra được. 

Vừa liên thủ với nhà họ Triệu cho bọn họ một đao, bây giờ lại liên thủ với nhà họ Khương đánh bọn họ? 

Đây không phải là hiện tượng tốt. 

Đàm Vĩnh Thắng đã có thể liên tưởng tới chuyện xảy ra đằng sau, nếu Giang Nghĩa là người chế tạo, vậy thì chắc chắn sẽ không bán quyền phân phối cho nhà họ Đàm, hơn nữa còn có khả năng sỉ nhục Đàm Quốc Đống một trận. 

Điều này khó trách Đàm Quốc Đống lại tức giận như vậy. 

Ông ta thở dài, nói: “Được rồi, xảy ra loại chuyện này là ai cũng không ngờ, có trách thì trách chúng ta không nghe ngóng rõ trước. 

Đàm Quốc Đống nói: “Ông nội, tên Giang Nghĩa này không chỉ chế tạo ra kem làm đẹp, còn chế tạo ra Thủy Mỹ Nhân có hiệu quả sử dụng tốt hơn! Nhìn kiểu này, là muốn tiến hành hợp tác sâu với nhà họ Khương. Giang Nghĩa này đã ôm chặt đùi của nhà họ Triệu, nếu còn giẫm lên cả đất của nhà họ Khương, đó là dây cáp liên kết, sẽ đi trên mặt bằng luôn! Ông nội, người này không loại, nhà họ Đàm chúng ta không có ngày được yên ổn.” 

Lời này có chút đạo lý. 

Đàm Vĩnh Thắng cũng thật sự không ngờ bản lĩnh của Giang Nghĩa lại lớn như vậy, liên tiếp móc quan hệ với nhà họ Triệu và nhà họ Khương, nhìn trông là muốn ngốn hết, lợi dụng lực lượng của cả hai đại gia tộc kia, liên thủ tiêu diệt nhà họ Đàm.” 

Mặc kệ Giang Nghĩa có phải nghĩ như vậy không, ngược lại cục diện trước mắt quả thật là như vậy. 

Đàm Vĩnh Thắng vuốt râu, trong lòng thầm cân nhắc. 

Đàm Quốc Đống lại lẩm bẩm một câu: “Ngoài ra cháu hôm nay còn thua Giang Nghĩa chín nghìn tỷ” 

“Cái gì?” 

Đàm Vĩnh Thắng suýt nữa tức chết. 

Kêu cháu đi mua quyền phân phối cháu không mua được thì cũng thôi đi, sao còn tổn thất uổng chín nghìn tỷ? Điều này khiến Đàm Vĩnh Thắng rất khó chấp nhận. 

Đàm Quốc Đống kể lại đại khái sự việc một lượt. 

Đàm Vĩnh Thắng nghe xong, lông mày cũng dựng đứng lên: “Đồ khốn kiếp! Cháu tốt xấu gì cũng là người từng thấy sự đời, sao lại dễ dàng dính bẫy bị lừa như vậy? Giang Nghĩa đó là người sẽ chịu thiệt sao? Cháu đó, thật khiến ông nội quá thất vọng” 

Sự việc tới nước này, có trách mắng như nào cũng vô ích. 

Đàm Quốc Đống kiến nghị: “Ông nội, hay là chúng ta đi tìm Kerry đi? Dựa theo yêu cầu của anh ta, cho anh ta chín nghìn tỷ, xem anh ta giết chết Giang Nghĩa như nào!” Đàm Vĩnh Thắng nheo mắt lại, nói: “Chúng ta đã bị Giang Nghĩa lừa đi chín nghìn tỷ, không thể bị Kerry lừa thêm chín nghìn tỷ nữa. Tiền của nhà họ Đàm chúng ta cũng không phải tự đẻ ra.” 

“Như vậy đi, cháu đi nói chuyện với Kerry, chúng ta có thể đồng ý cho cậu ta chín nghìn tỷ, nhưng cậu ta buộc phải thế chấp tất cả cổ phần của khoa học kỹ thuật Trọng Môn.” 

“Nếu cậu ta trong một tuần giết chết Giang Nghĩa, vậy thì chín nghìn tỷ và cổ phần, trả lại đủ số.” 

“Nếu không làm được, chín nghìn tỷ và số cổ phần đó nhà họ Đàm chúng ta lấy hết, cậu ta chết ở đâu thì chết.” 

Loại cách làm này chính là chuyển tất cả nguy hiểm sang cho Kerry. 

Bất luận cậu ta thành công hay không, nhà họ Đàm đều không lỗ. 

eyJpdiI6IjV6Slk5a2w2WEJKdnUxQ28xRUVcL2pBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im40b1NYU3dlb3NOdVBhbVdybllUNlZqempNWXBObjhcL045K1JLOWF4d2FQQ01TRWh1eHVoNUZReWRzZG9JbnZla1FianIxd2FvUThTTlJtUEgyNENVS3A4aU96dm9nWUloWURWNm5aTGlaeTVreGw5OHV5UERxc2h3UHVzbDhkMiIsIm1hYyI6IjRhOTY0NzAxZWJmNDI4M2Q0YjRiNGJiNzQyZjUwMzQwYWYwYzY0M2FlZjE1Y2UxNjU0ZWJkMDVhYThiN2NjODEifQ==
eyJpdiI6Im1rancxQjFVcEtKb0EzUyswMWt3MlE9PSIsInZhbHVlIjoiUHdFZ3E4WjJaTnNBVzZBVG9FRjVJYmd0dis3d21FVFluc1EwRytuZmI3eTR4VE13b2tnYkhUTjkwR2p6SjJvYmluYkE0VFFyZmJRZUVDcEJyU1A4R0F3ZHBacnZyRHpzMVJDeTRDdEhUd2pSYUhENnQ3enNMaXVRSDNXRkNhNFcwQ3FURUE5dER1UDkwU1NiRm5zN0lcL2hqVTQydllcL2VRMTZBVTUxUE9KUjlMdHpXOUJleEZtd294UWxTeXlNVDdoWkZBelQ2NTVYWHBNTlwvYmpWY29cL0lpMUxwYlc1MGRocFZ6SitTNVwvc20wYWw0WGR1Smc3eEhZMTFmSnd4RUdwcTNxTUw1TGxVbW5uejdobWFiYWRWQlwvYitWY0JicG90cU5uVWppSE1IYytEUUVTTFNxdDlsNGxzeUxjZ25qRGc4d09JN1l2M1N2WDh0SExJUlZLYXVRQnJkVzlIOGJKOE96Qk1abVFTVWlvPSIsIm1hYyI6Ijk1NGZlN2M3ODkwNDFmMWE1NTU2NWU3NGQ3NzFiZDQwNTgzNDgzNDI4OTY5YTkxNzhkODYxNGY3N2VkOTIxMWYifQ==

Nói xong, Đàm Quốc Đống xoay người rời đi.

Ads
';
Advertisement