Hơn mười một giờ khuya, bên trong phòng làm việc tại khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.
Tất cả mọi người trong phòng đều có thể nghe rõ từng câu đối phương nói thông qua chiếc điện thoại đang bật loa ngoài ở trên bàn.
Bạch Dương, Bảo Bình đồng thời ghi chép lại thông tin do Đàm Quốc Đống cung cấp, còn Giang Nghĩa đang nhắm mắt nhẹ nhàng gõ tay lên mặt bàn giống như đang suy nghĩ cái gì đó.
Không biết Giang Nghĩa có nghe thấy Đàm Quốc Đống nói gì không.
Khoảng mười phút sau Đàm Quốc Đống đã trình bày xong tất cả thông tin, anh ta không nói thêm bất cứ một câu thừa thãi nào mà nhanh chóng cúp điện thoại.
Trong phòng.
Bạch Dương và Bảo Bình đều vô cùng vui vẻ hăng hái.
Bạch Dương nhìn nội dung vừa ghi chép được trong tay hào hứng nói: "Không ngờ Đàm Quốc Đống không hề giả vờ tìm kiếm sự giúp đỡ mà thật sự muốn nhờ vả nên mới tiết lộ nhiều bí mật của nhà họ Đàm như vậy. Lần này chúng ta có thể trừng phạt ông già dối trá Đàm Vĩnh Thắng kia một chút, biện pháp của chúng ta thật sự có hiệu quả đó!"
Bảo Bình gật đầu: "Chỉ cần có những tài liệu này trong tay thì chuyện lật đổ Đàm Vĩnh Thắng không phải không thể.
Bọn họ ngẩng đầu lên nhìn Giang Nghĩa thì phát hiện Giang Nghĩa vẫn vô cùng bình tĩnh, dường như từ đầu tới cuối anh không hề cảm thấy hào hứng với nội dung vừa nhận được giống như hai người họ một chút nào.
Như vậy rất kỳ lạ.
Bạch Dương hỏi: "Chỉ huy, anh có tâm sự à?"
Giang Nghĩa nói: "Đến tận hôm nay tôi vẫn cho rằng Đàm Quốc Đống giả vờ muốn nhờ vả chúng ta nên tôi mới dùng cái chiến thuật “vô lại” đó. Nhưng không ngờ Đàm Quốc Đống lại thật sự muốn hợp tác, hơn nữa còn tiết lộ nhiều bí mật quan trọng như thật sự muốn dựa vào chúng ta, ban đầu tôi nghĩ sai nên hiểu lầm anh ta rồi"
Bảo Bình cười nói: "Anh ta sống và lớn lên ở nhà họ Đàm, hơn nữa còn là cháu trai ruột của Đàm Vĩnh Thắng nên dù cho là ai thì cũng không thể tin tưởng anh ta ngay được, nên không thể trách chỉ huy ngài được.
Giang Nghĩa lập tức nói tiếp: "Cũng phải, nhưng vì sao một người lớn lên ở nhà họ Đàm lại có suy nghĩ muốn phản bội và diệt trừ nhà họ Đàm cơ chứ?"
Bạch Dương và Bảo Bình cũng đang muốn hỏi câu này.
Căn phòng lại chìm trong im lặng một lúc lâu.
Giang Nghĩa tiếp tục nói: "Theo như Đàm Quốc Đống nói anh ta hận Đàm Vĩnh Thắng và muốn cứu ba của anh ta ra. Nhưng anh ta lớn lên ở nhà họ Đàm nên chắc chắn cũng sẽ có tình cảm, vậy thì tại sao anh ta lại muốn hủy diệt cơ ngơi tổ tông nhà họ Đàm tạo dựng nên chỉ vì đối phó với một Đàm Vĩnh Thắng chứ? Không hợp lý."
Điều đó thật sự không hợp lý.
Thậm chí có thể nói Đàm Quốc Đống không cần thiết phải hợp tác với Giang Nghĩa.
Đàm Quốc Đống thật sự đến hợp tác, hơn nữa còn cung cấp nhiều tin tình báo quan trọng, câu hỏi ở đây là anh ta làm đến mức đó rồi còn là giả vờ ư? "Đây là điều tôi không hiểu được"
Giang Nghĩa nói: "Một người không nên phản bội lại lựa chọn phản bội nhà họ Đàm, việc này rất bất thường, chắc chắn ẩn dấu một cái gì đó"
"Tôi thật sự không nghĩ ra được chuyện đang được ẩn giấu là gì."
Ngay cả người thông minh như Giang Nghĩa cũng không nghĩ ra được thì đừng nói là người khác.
Bảo Bình hỏi: "Vậy những tài liệu này nên xử lý như thế nào đây thưa chỉ huy?"
Giang Nghĩa nói: "Trước khi nắm bắt được tình hình thực tế thì không nên đụng vào nó, bây giờ cứ yên lặng xem xét thêm đã" Bảo Bình gật đầu: "Vâng, tôi sẽ cất giữ tất cả tài liệu này rồi chờ xem đối phương giở trò gì, sau đó tùy cơ ứng biến"
Con cáo già Đàm Vĩnh Thắng này thật khó đối phó.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất