Trong căn biệt thự nhà họ Đàm lúc đó, bình thường Đàm Vĩnh Thắng đi ngủ từ rất sớm nhưng hôm nay ông ta lại khiêu vũ ở đại sảnh với vẻ tràn đầy sức sống.
Ông ta mỉm cười, có vẻ như đang rất vui.
Quản gia già đi tới nói: "Thưa ông chủ, tôi nghe trộm và thấy cậu chủ đã tiết lộ thông tin của nhà họ Đàm cho Giang Nghĩa giống như lời ông chủ nói rồi. Bước tiếp theo ngài định làm gì?"
Đàm Vĩnh Thắng vừa khiêu vũ vừa thoải mái nhàn nhã nói: "Còn làm thế nào nữa chứ? Nhà họ Đàm chúng ta có nội gián cấu kết với người ngoài để đối phó nhà họ Đàm, đây là tội phạm thương mại đấy! Trước thị phi đúng sai thì dù nó có là cháu trai ruột của tôi thì cũng không thể tha thứ, đây là vì nghĩa diệt thân.
"Bây giờ ông mang tất cả chứng cứ đến cục cảnh sát nộp, hai thằng khốn Đàm Quốc Đống và Giang Nghĩa đó phải bị bắt, sau đó bị trừng trị một cách thích đáng!"
Cuối cùng con dao treo lâu như vậy cũng có thể chém xuống rồi.
Đàm Vĩnh Thắng đứng sau thao túng Đàm Quốc Đống hợp tác với Giang Nghĩa vì muốn diệt trừ hai thằng ngứa mắt cùng một lúc, giờ phút này đúng là một mũi tên trúng hai con chim!
Quản gia già gật đầu: "Vâng, tôi hiểu rồi."
Ông ta chậm rãi đi ra cửa, khi đến trước cửa ông ta chợt dừng lại không nhịn được mà quay đầu lại hỏi một câu: "Ông chủ thật sự phải làm đến vậy ư? Đàm Quốc Đống và Giang Nghĩa đều là cháu trai ruột của ông, một khi làm như vậy thì ông sẽ không có đời sau."
Ông già này đi theo Đàm Vĩnh Thắng cả một đời, ông ta thật sự không muốn nhìn thấy cảnh đó.
Nhưng Đàm Vĩnh Thắng đã bị quyền lực che mờ mắt thì làm sao có thể để ý nhiều đến như vậy chứ? Ông ta khinh thường hừ lạnh một tiếng không thèm nói
một câu nào chỉ phất phất tay với quản gia già.
Ý định đã rất rõ ràng.
Quản gia già thở dài xoay người rời đi.
Cùng một thời gian, Đàm Quốc Đổng ném điện thoại sang một bên nằm thở phì phò trên sofa phòng khách nhà mình.
Anh ta lẩm bẩm một mình: "Chắc là ngày mai Giang Nghĩa sẽ lợi dụng những bí mật anh ta vừa được tiết lộ để công kích nhà họ Đàm, nhà họ Đàm chúng ta sắp phải đối mặt với một trận gió tanh mưa máu rồi. Mình thật sự không hề muốn phá hủy nhà họ Đàm, hy vọng chiêu sau của cáo già có thể dùng được."
"Nếu nhà họ Đàm thật sự bị phá hủy thì khác nào bị hủy trong tay mình đâu."
"Sau khi chết đi thì mình biết ăn nói như thế nào với tổ tiên dưới đó chứ?"
Dù sao Đàm Quốc Đống chỉ muốn đối phó với Đàm Vĩnh Thắng để cứu ba ra thôi, anh ta không hề có ý định phá hủy nhà họ Đàm.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, anh ta ngủ thiếp đi trên ghế sofa lúc nào không hay.
Đến khi ánh nắng mặt trời ngày thứ hai chiếu thẳng lên mặt thì anh ta mới dụi mắt tỉnh lại, anh ta đứng dậy từ sofa nhìn điện thoại thì thấy đã mười giờ rồi. Anh ta vội vàng hỏi: "Mẹ ơi hôm nay có tin tức gì lớn không? Phía khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc có công kích nhà họ Đàm không?"
Vu Mỹ Lan lắc đầu: "Không có, hôm nay chẳng có chuyện gì cả.
"Làm sao có thể chứ?" Đàm Quốc Đống lập tức mở điện thoại ra xem xét tin tức gần đây: "Tối qua anh ta tiết lộ nhiều bí mật như vậy mà Giang Nghĩa lại chẳng làm cái gì cả ư?"
Anh ta không tin.
Khi Đàm Quốc Đống vẫn còn cảm thấy bối rối vì chuyện này thì thư ký riêng của anh ta vội vã chạy vào, vừa chạy vừa hét lớn: "Không ổn rồi cậu Đàm, xảy ra chuyện lớn rồi, cậu bị khởi tố!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất