" Chú. Cháu giúp chú nhé! " - giọng cô ngọt ngào vang lên, như muốn câu cả lí trí còn sót lại của ông đi theo, làm ông không tự giác gật đầu. Cô kéo ông đứng tự vào ghế.
Bàn tay cô nhẹ nhàng cởi bỏ thắt lưng của ông, sau đó cởi bỏ khóa quần, chiếc quần tây vừa được kéo xuống, nơi nào đó sưng to của ai kia đã không kiềm nén được mà bật ra khỏi chiếc quần lót bao kiên cố. Một cây gậy to gần bằng cái cổ tay của cô xuất hiện trước mặt cô, ngay đến cả Triệu Nguyệt Yên cũng bị kích cỡ của nó dọa cho sợ rồi. Thật to, thật thô mà.
Cô định thần lại mình, ngắm nó, rất dài màu đỏ tím, trên thân còn có các đừng gân nổi lên vô cùng rõ nét. Cô đưa hai tay nắm lấy từ từ vuốt ve nó nhẹ nhàng. Bàn tay mềm mại của cô chạm trực tiếp vào nó làm cho chủ nhân của cây gậy này không nén được tiếng thở. Triệu Nguyệt Yên nghe trong đó có một tia gì đó vui thích. Cô hơi he hé miệng mình ra, chiếc lưỡi đinh hương nhẹ nhàng bao lấy đầu quy của ai kia.
Trịnh Thừa đang đắm chìm trong cảm giác bàn tay nhỏ mềm mại của cô vuốt ve. Thì lại nhạy bén cảm nhận được một sự ấm nóng đang bao bọc lấy đầu cây gậy của mình làm cho ông tý nữa thì phát điên không nhịn được. Ông khàn giọng mà nói:
" Tiểu Yên.. Không được "
" Cháu tình nguyện làm điều đó. Vì người đó là chú - người mà trong tình yêu nam nữ cháu yêu nhất trên thế giới này" - Triệu Nguyệt Yên cứng đầu nói.
Cả người Trịnh Thừa tất cả mọi cảm giác đều đang tập trung hết vào từng động tác của cô, từng cái mút, cái vuốt ve, sờ mọi thứ ông đều cảm nhận rõ ràng từng thứ từng thứ một. Mà đặc biệt câu nói của cô vừa nãy chạm đến một tầng lại một tầng cảm xúc trong lòng ông. Có lẽ, quyết định này của ông được coi là sáng suốt nhất trong cuộc đời này của ông. Ông còn cầu mong gì hơn nữa. Nhìn cô đang mệt mài giúp đỡ mình. Ông chỉ đứng tựa mà hưởng thụ. ( Cửu: Chú thì hay quá rồi )
Nghe tiếng cô oán trách, ông chỉ biết mỉm cười lại nói:
Chẳng nhẽ cháu không rõ sao "
Khoang miệng, mềm mại ấm áp bao bọc lấy nơi nào đó của ông dù cho không phải tất cả nhưng ông vẫn cảm thấy sung sướng. Ông cũng không bắt ép cô thế này thế kia. Ông để mặc cô muốn làm gì thì làm.
Mãi cho đến một lúc lâu sau, khi khuôn miệng của cô đã tê dại, bàn tay đã mỏi nhừ thì mới cảm nhận được côn thịt run lên một cái, một luồng tinh dịch nóng bỏng mà cô
không kịp tránh đi cứ như vậy bắn đầu vào trong miệng cô và hai bàn tay đỏ bừng của cô.
Trịnh Thừa rên lên một tiếng thỏa mãn, sau đó bước ra từ thiên đường mới nhận thấy tình trạng của cô ông bảo cô nhổ ra nhưng cô lại nuốt mất, còn cố tình chừa lại vươn lên ôm lấy cô ông mà hôn môi với ông. Ông có thể cảm nhận được vị mặn mặn cùng dính dính được truyền vào trong miệng ông. Cô nhóc nghịch ngợm này thật là đáng đánh mà. Trịnh Thừa nghĩ.
" Cháu nếm qua rồi. Mùi vị cũng rất được nha. Cho nên chú cũng phải nếm qua mùi vị của chính mình để còn biết và cảm nhận nữa chứ. " - Cô vừa nói vừa nháy mắt với ông.
Trịnh Thừa lấy giấy lau tay cho cô, lau sạch cho mình rồi ôm lấy cả cô cả chăn đi vào trong phòng tắm rửa lại tay và súc miệng một lần nữa.
Sau đó mới ôm cô đi ra, đi vào trong phòng ngủ. Đặt cô nằm lên giường, ông cũng nằm xuống theo, trước khi nằm xuống thì cởi áo ngoài ra còn để lại một lớp áo sơ mi màu đen. Ông luồn tay vào trong áo cô, xoa xoa lên chiếc bụng đang bắt đầu đau âm ỉ của cô. Mặc dù cô không nói gì, nhưng ông biết và ông vẫn nhớ biểu hiện giọng nói yếu ớt ngày trước của cô.
Lúc em gái út của ông đến ngày này mẹ ông cũng nói con bé rất qua nhiều năm mặc dù ông không nghe nhưng ông cũng tự biết thêm về điều đó. Bởi một điều mà tháng nào ta cũng được nghe, dù ta không muốn nghe nhưng nó vẫn cứ truyền vào tai ta vậy. Và cho đến một lúc nào đó, tự dưng những lời nói đó lại văng vẳng lên trong đầu chúng ta. " Tiểu Yên. Có thấy ấm hơi không?" - Trịnh Thừa hỏi cô.
" Tay chú xoa rất thoải mái " - Triệu Nguyệt Yên nở một nụ cười với ông. Bình thường mỗi khi đến ngày này cô thường bị đau bụng nhátaf ngày đầu tiên, cả người chân tay đều
Trong một ngày trời đông gió lạnh, hai người một người được nghỉ một người không muốn đi làm họ nằm cạnh nhau, bàn tay ấm nóng của người đàn ông sửa ấm cơ thể cô gái. Họ cứ như vậy tạo nên sự yên bình mà tràn đầy ấm áp không nơi nào có được là thời khắc chỉ có hai người mà thôi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất