Chú à! Yêu em đi

 

Chương 21 

Triệu Nguyệt Yên tỉnh dậy vì mùi cháo thơm phức truyền khắp trong căn phòng. Cảm giác bụng mình không đau lắm như mọi khi, cô biết ông đã giúp mình rất nhiều. Nhìn đồng hồ để trên tủ đầu giường cũng đã hơn 11 giờ trưa. Triệu Nguyệt Yên nghĩ thầm vậy mà cô có thể ngủ liền một lúc 3 - 4 tiếng đồng hồ trong những ngày này mà không bị cơn đau bụng dằn vặt. Cô quyết định khi cô sẽ đền đáp cho ông xứng đáng mới được. 

Khi Trịnh Thừa đi vào, thì thấy cô gái nào đó đã thức dậy, mái tóc cũng không được tính là dài vì ngủ mà bị làm cho tán loạn cả lên. Trên khuôn mặt thì nở nụ cười tủm tỉm mà ông không biết nó bắt nguồn do đây. Với trạng thái tinh thần này có lẽ cô cũng đỡ hơn vừa nãy rồi. Trịnh Thừa đi tới vuốt vuốt lại mái tóc giúp cô, rồi cất tiếng hỏi: " Sao lại ngồi cười ngốc nghếch thế này " 

" Cháu cũng mới không có ngốc nghếch. Chú mới ngốc nghếch " - Cô bĩu môi, nói lại. Cô cũng mới không ngốc nghếch nhé. Vừa nghĩ tốt về chú mà vì câu nói vừa rồi bay theo 

mây. 

" Được rồi. Chú ngốc được chưa? Nhưng chú ngốc thế mà cũng nhiều người muốn bắt về đó nhé " - Trịnh Thừa nói. 

" Ai muốn bắt chú về chứ. Gặp cháu, cháu sẽ cho họ chạy xa vạn dặm " 

" Cháu chứ còn ai nữa " - Trịnh Thừa đưa tay véo mũi cô, rồi đi đến bên tủ quần áo trong phòng ngủ hỏi cô chỗ để áo khoác, lấy ra một chiếc áo không quá dày và nặng mặc 

vào cho cô. 

" Dậy rửa mặt rồi ra ăn trưa thôi. Cháo cũng chín rồi " 

" Vâng ạ 

Thấy cô lách bách lách bách đi vào trong phòng tắm, ông trải lại chăn đệm, đặt mọi thứ về vị trí của nó mới quay ra bên ngoài đi đến phòng bếp dọn đồ ăn lên. 

Trịnh Thừa vừa dọn đồ ăn xong thì Triệu Nguyệt Yên cũng đi ra. Ông nhìn thấy khóa áo khoác cô không đóng lại thì hơi nhíu mi lại. Kéo cô đến bên cạnh thay cô kéo khóa, vừa kéo vừa không quên nói vài câu. 

" Cháu đó, không biết tự giữ sức khỏe gì cả. Thế này làm sao có thể để cho chú bớt lo được cơ chứ. Mặc ấm vào thì người mới không lạnh bụng cũng sẽ bớt đau. 

11 

" Cháu biết rồi nha. Nhưng mà có chủ quan tâm nên cháu mới không để ý đó. Vì chú là tốt với cháu nhất mà. " - Cô long lanh ánh mắt mà nhìn người đàn ông cao hơn mình cả hơn một cái đầu. 

" Cháu đừng có mà dùng chiêu nũng nịu với chú. Sau này mà còn ăn mặc và không biết quan tâm đến bản thân nữa thì chú sẽ cho cháu biết tay " - Trịnh Thừa vẻ mặt nghiêm túc đe dọa. 

" Cháu nhớ kĩ rồi mà " - cô ôm ôm người ông. 

Trịnh Thừa để cô ngồi xuống ghế, múc cháo vào bát giúp cô, để xuống ngay trước mặt cô. 

Cháu mau ăn đi. Vảo những ngày này nên ăn những cái gì đó ấm áp. Không được ăn đồ lạnh, cũng không được ăn đồ cay, đồ chua cũng không được ăn. Biết chưa???" - Trịnh 

Thừa nói. 

Triệu Nguyệt Yên nhỏ giọng nói " Chú như ông già vậy " nhưng trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp và hạnh phúc. 

" Tôi như ông già mà ai kia còn muốn " - nói như vậy thôi nhưng ông lại mỉm cười múc cho cô một thìa thịt bằm. Trưa nay ông đã cố tình nấu cho cô món cháo rau củ thanh ngọt mà tốt sức khỏe.

" Chú nấu ăn thật là ngon luôn ý " - dù không phải lần đầu ăn cơm ông nấu. Nhưng cô cảm thấy ông nói càng ngày càng ngon. 

Ngon thì mau ăn nhiều vào. Ăn nhiều mới khỏe được " - Nhìn cô ăn ngon miệng như vậy, ông cũng cảm thấy vui vẻ vì những đồ mà mình nấu ra. 

Vâng " - nói rồi cô lại quay vào ăn bát cháo của mình. Ngồi ăn và hưởng thụ sự phục vụ của ai đó. 

Sau khi cơm nước no nê, chiếc bụng của cô đã phồng lên một bụng nhỏ tròn tròn. Nhìn như người chửa 4 tháng nhưng điều đó chỉ có cô biết mà thôi, còn ai kia đang bận rộn rửa dọn đống đồ trong bếp. 

" Mệt chưa đi nghỉ thôi " - Nói rồi Trịnh Thừa đi ra ôm lấy cô vào người ôm vào trong phòng ngủ. 

" Cháu ngủ sáng cũng quá đủ rồi. Cháu muốn xem phim, chú xem phim với cháu nhé " - Cô quay qua nói với ông. Cô giờ phút này không muốn ngủ ngơi chút nào cả, cô chỉ muốn ở cùng ông một chỗ, trải qua thế giới hai người mà thôi. Cô nhờ ông lấy máy tính của mình ra, vừa mở lên ông đã ngạc nhiên khi hình nền của cô lại là bức ảnh chụp ông. Mặc dù đó chỉ là hình bóng của một người đàn ông nhưng ông chắc chắn đó là hình ảnh của bản thân ông. Đây là một bức ảnh chụp trộm, khi ông đang chuẩn bị bước lên xe. 

" Chú biết đây là ai không? Người yêu cháu đó " - cô còn tự đắc quay mặt ra nói với ông. 

eyJpdiI6IjA1K0NaNkRKOEhveFwvdUQ4NUZYNjJRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImFHMG9hU2IzM3o5d0hVQVBSREczTHlIK0dLVllnWE94OEFLMVRkRXpxUzZIU1cyQUgyVjY2OWh5RlZLTWsreVc5YSs4Tjl1cnRiQzEwK29NT0V2ZjJnWkVQY1dJOW5FSTYxSXJtQnJCUjRTSE9PXC9yZVF6bkhuV2RzRlZCVFRzd3pEVHVSa0dtVzBhanlyNTBcLzJpZUc2MnFtcFV1U1wvVlQzbmt3Vndtb1QyVlhsclpqUmp6UWcxeWVrQjh1S0FYemFzVWsyUjdqVWs5QWtrZDVIZnBaRXc9PSIsIm1hYyI6IjQ4ZDdjYmNjNDQ0NGYzYjIxYTMyYmVmMzhjNTJmNzIwYTY4MzQ3Nzg4ODc0Yzc2ZGIxNDRkMzFjZGRiNWZhZjAifQ==
eyJpdiI6IkRxKzBBZjRWMk9TUDVabUV1b1JFSVE9PSIsInZhbHVlIjoiVDVocURScFRcL3hkK2hyT1wvaExrT0xkdWVLak5yUjB2UGtOemc2OW1Ya0U5ZDFLUUU0Kzd0ZGtJdFJremJGSEhhRjlKaWhLQ3hWbUNoaHlRdllWVGV0RGluUHZrU1pWWnQ4XC9JcitXc0lWaDNvdUs1S1FBQk1IYW1tdjVMY0RnbldvUzhwa3pzYU9qcWtMVE5obXNqOFdjYkNvNXV0Z3FTMnBrOVZMXC93QTBxTitSTXdoakNnb0FuZjZcL1VVZGwwdXJOa2M2ZkFORFU2V0pKWXR2bFRJcnBnNDlQbjRpbFI3R0Jrb2ZRV1NFQ013UGdjU1JpM0F6QjFmZk9aQXh3N28yN3JFZ0h0ZXZEOVNxSFhRdm1LQ1BFcGpNOFE4Y2Y5TURmcWk4SWtcL05WSHhzTmRHQUl6eWg4ODBOeE5OK2VGeVRCcmFTNXVNazk2MjJNZ1RKeFpMS3lKM29DSjN2RGlBYzlWOHdlcUhycmYyeFZDN2s0ZE5Pd0srT1lZYnJ4NjZFT25qMmZVSWNWNWVuZ0Y2SzRneXFBRlhtWHVOTjBQT2RjU2ZVTHhsQmhUV0tJT2ROWU9ZT1RrN3l4a1p6U2NmUjJ2bHhNd1dUQklncmpPaTFhaGExNFIyWGRwZGIxYlpGa0dyeDFuekllVjJZdTAxRUxEa2ROeEplXC94YnhIUEhzUVFZNHRxd2FcL3lEVFdBa1F0bjQyR1E9PSIsIm1hYyI6IjJmNDU2YjU0ZGQ2YzNjNmUyNGYyZTgzZTJmOTBjZTkwMTgwOTgwOTNlNzIyYzVkZTc4M2Q1YmNiNWUzYzAxODEifQ==

lạnh của ông. Mất vài giây để ông định hình lại mọi chuyện nhưng rất nhanh, Trịnh Thừa đã đổi khách thành chủ, chiếc lưỡi ông đưa ra, liếm láp lấy đôi môi của cô. Mang theo sự ngọt ngào trong khoang miệng của cô đi theo.

Ads
';
Advertisement