Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Nhìn vẻ mặt ngang ngược của lão già kia, Tiết Định Tiên tức giận đến mức rối loạn tay chân, mặt mũi đỏ bừng.  

             Bách Lí Kinh Vĩ vừa bước tới, chưa gặp mặt mọi người, nhìn thấy lão đầu bướng bỉnh Mạnh Phi Thiên đã không nhịn được khẽ vỗ trán, bất đắc dĩ cười khổ: “Không phải lão già này đảm nhiệm chức vụ ở phòng luyện đan của Hoàng thất Đế Đô à, sao lại chạy tới nơi này chứ?”  

             “Khởi bẩm thừa tướng đại nhân, nghe nói sau khi có tin tức Kiếm Tinh đế quốc tổ chức buổi tuyển chọn luyện đan sư, Mạnh đại nhân dứt khoát từ chức luyện đan sư tại phòng luyện đan của Hoàng thất Đế Đô, đi thẳng tới nơi này, nói muốn làm lại từ đầu!” Một thị vệ bên cạnh hơi khom người, cười khẽ.  

             Bất đắc dĩ thở dài, Bách Lí Kinh Vĩ từ chối cho ý kiến, bật cười lắc đầu: “Lão già bảo thủ này, tính tình kỳ quái như vậy đấy, lão ta đang ở Đế Đô làm rất tốt, thế mà lại chạy tới đây làm lại từ đầu, không phải cuối cùng sẽ được chọn gia nhập Đế Đô à? Ài, chẳng biết trong đầu lão ta nghĩ cái gì?”  

             Nói xong, Bách Lí Kinh Vĩ vẫy tay cho lui, sau đó đi thẳng về phía Mạnh Phi Thiên, xa xa chắp tay lạy: “Mạnh lão, đã lâu không gặp!”  

             “Ừ, người nào đó, lão phu có người quen ở chỗ này à? Tiểu quỷ ở đâu ra thế, ít lôi kéo làm quen thôi!”  

             Mạnh Phi Thiên nhíu mày, quay đầu nhìn lại, lập tức cứng người, thân thể không khỏi run lên, không kiềm chế được muốn lạy: “Ngươi... Bách Lí thừa...”  

             Bách Lí Kinh Vĩ vội vàng vung tay áo, làm dấu tay ra hiệu đừng lên tiếng, tránh lão ta nói ra thân phận của mình rồi mới cười lớn, đi tới bên cạnh Mạnh Phi Thiên, đỡ thân thể lão ta: “Mạnh lão, lần trước từ biệt ở Đế đô, gần đây có khỏe không?”  

             “Làm phiền thừa... Không, làm phiền công tử nhớ mong, lão hủ rất khỏe mạnh, khỏe mạnh... Ha ha ha...”  

             Mạnh Phi Thiên xoa mồ hôi lạnh trên trán, lúng túng mỉm cười. Tiết Định Tiên ở bên cạnh thấy thế thì bất giác cảm thấy hơi kỳ lạ, lúc nào thì Mạnh Phi Thiên tính tình bướng bỉnh này lại trở nên run sợ như thế? Gặp một tên tiểu tử cũng có thể chảy mồ hôi đầm đìa?  

             Kết quả lão ta cũng nhìn chằm chằm Bách Lí Kinh Vĩ, trong mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ.  

             “Mạnh lão, nghe nói ngươi đang làm rất tốt ở Đế Đô, sao đột nhiên chạy tới nơi này thế? Không phải ngươi đã có được cơ hội gia nhập Hoàng thất Đế Đô từ lâu rồi à?”  

             Trong mắt Bách Lí Kinh Vĩ lóe lên tia sáng, vỗ nhẹ cánh tay Mạnh Phi Thiên, trong lời nói lại tràn đầy ý chất vấn.  

             Thân thể Mạnh Phi Thiên không nhịn được run lên, gian nan cười gượng: “Ha ha ha... Không dám giấu giếm, Thái Tử gặp chuyện không may, đóng chặt cửa không ra ngoài, hoàng thất lại không cho luyện đan sư thăm viếng, chúng ta cảm thấy không biết tại sao. Lúc này lại nghe nói toàn bộ các châu ở Đế quốc tuyển chọn luyện đan sư, bọn ta cho rằng mình làm không tốt, tính tình lão phu bướng bỉnh nên đã từ chức, rồi tới đây chứng minh giá trị của mình, sẽ không bị người khác thay thế!”  

             “A, thật sao?”  

             Bách Lí Kinh Vĩ nhíu mày, không nhịn được cười mỉa: “Thế tại sao hết lần này đến lần khác lại chạy đến địa bàn của Phi Vân Kiếm Vương hả, trong chính đại vực, hình như ngươi không thuộc về nơi này!”  

             Da mặt Mạnh Phi Thiên hơi run lên, lập tức bị nghẹn họng, không biết nên trả lời như thế nào.  

             Đúng lúc này, Tiết Định Tiên ở bên cạnh tiến lên một bước, hờ hững giải thích: “Vị công tử này, lão gia hỏa này muốn phân cao thấp với lão phu đấy. Không dám giấu giếm, lão phu và lão ta cùng một sư môn, vẫn luôn sàn sàn nhau không thể phân biệt, chẳng ai phục ai. Chẳng quan ở đan hội Đế Đô lần trước, lão ta hơn lão phu năm tên, trúng cử chức luyện đan sư của hoàng thất Đế Đô, lão phu thì không trúng cử. Lão phu không cam lòng đến mấy cũng không có biện pháp. Lần này hiếm khi có được đại hội tuyển chọn, lão phu hứng thú tới tham gia, ai ngờ nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, lão gia hỏa này lại tới đây gây chuyện. Hừ hừ, chẳng qua lần này lão ta còn muốn thắng lão phu sẽ không dễ dàng như vậy đâu!”  

             “Nói đùa, lần này người thắng vẫn sẽ là lão phu, hừ!” Nghe xong, Mạnh Phi Thiên cũng có một chút ấm ức, từ trong lỗ mũi phun ra hai luồng khí nóng, không ngừng cười mỉa.  

             Đến lúc này, Bách Lí Kinh Vĩ mới hiểu rõ nguyên nhân trong đó, hóa ra là hai đối thủ cũ phân cao thấp.  

             Chỉ vì phân cao thấp mà Mạnh đan sư còn từ bỏ cả chức quan ở Đế Đô, đúng là coi trọng đối thủ đấy.  

             Hiểu rõ tất cả, Bách Lí Kinh Vĩ vui mừng vỗ bả vai Tiết Định Tiên, khích lệ: “Là sư huynh đệ Mạnh lão à, chỉ kém Mạnh lão năm tên ở luyện đan hội, xem ra tiền bối cũng là cao thủ. Tuy rằng có một chút tiếc nuối ở đan hội Đế Đô lúc trước nhưng lần này sẽ không. Hi vọng sau này hai người có thể dốc sức vì đế quốc, ta đây đã hài lòng, ha ha ha...”  

             Bách Lí Kinh Vĩ hài lòng mỉm cười, rời đi.  

             Nhìn bóng lưng khí phách kia, Tiết Định Tiên không khỏi giật mình, sau đó khó hiểu hỏi Mạnh Phi Thiên: “Lão gia hỏa, rốt cuộc tên tiểu tử này là thần thánh phương nào thế?”  

             “Suỵt, hậu bối trẻ tuổi cái gì, chờ đến lúc ngươi tiến vào Đế Đô sẽ biết.”  

             Mạnh Phi Thiên lập tức dùng tay ra hiệu đừng có lên tiếng, nháy mắt ra dấu, thần bí nói: “Đây là đại nhân vật đó, hiện tại hắn ta không muốn bại lộ thân phận, lão phu phải giấu giếm giúp hắn ta, ngay cả ngươi cũng không thể nói!”  

             Khóe miệng khẽ co rút, Tiết Đinh Tiên khinh thường bĩu môi: “Đại nhân vật gì chứ, xem ra ngươi khá trâu bò đấy, còn biết cả bí mật đế quốc, không phải chỉ là chức vị luyện đan sư của hoàng thất thôi à? Nếu lần này ngươi thua ta, cái chức vị này sẽ thuộc về lão phu rồi!”  

             “Ha ha ha... Đây là chuyện không biết năm nào mới xảy ra!” Mạnh Phi Thiên nhếch miệng cười, từ chối cho ý kiến.  

             Đúng lúc này, cuối cùng Bách Lí Kinh Vĩ cũng đi tới phía trước tất cả mọi người, đội hộ vệ vây quang từ bốn phía chỉ trong nháy mắt, canh giữ bên cạnh hắn ta.  

             Đám người rộn ràng không khỏi sửng sốt, lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả đều nhìn chằm chằm vào bóng dáng trẻ tuổi phía trước. Kể cả Trác Uyên đang trộn lẫn trong đám người, lúc này cũng nhìn chằm chằm về phía nơi đó, mí mắt không nhịn được run rẩy.  

             Người trẻ tuổi này... Cảm giác thật quen thuộc...  

             Leo lên đài cao phía trước, nhìn xuống mọi người ở phía dưới từ trên cao, Bách Lí Kinh Vĩ nhẹ nhàng vung tay áo, khiến cho tất cả mọi người hoàn toàn yên tĩnh, sau đó hắn ta cười một tiếng, buồn bã nói: “Tất cả các vị luyện đan sư đến từ Trung Châu cố gắng hết sức đóng góp cho Đế Quốc, giải quyết việc khó cho Thái Tử, san sẻ với bệ hạ, tại hạ vô cùng cảm kích. Lần tuyển chọn sàng lọc luyện đan sư của Phi Vân vương phủ sẽ do kẻ hèn này cử hành, quy tắc cũng do ta xác định!”  

             Vừa dứt lời, tất cả mọi người không khỏi bắt đầu xì xầm với nhau, trong mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ.  

             Tiểu tử này là người phương nào, không phải đại hội Đan Vương rất long trọng à? Nói thế nào cũng nên là nhân vật quan trọng tới chủ trì chứ, sao lại sai một người trẻ tuổi đến qua quýt cho xong thế này, Phi Vân Kiếm Vương đâu?  

             Dường như nhìn rõ tâm tư của bọn họ, Bách Lí Kinh Vĩ không khỏi cười khẽ một tiếng, tiếp tục cao giọng nói: “Đại hội Đan Vương lần này có tổng cộng ba vòng, sàng lọc tuyển chọn ra mười vị luyện đan sư xuất sắc nhất đến Đế Đô, chữa thương cho Thái Tử điện hạ! Vòng sơ khảo vào vòng thứ hai do ta chủ trì, vòng cuối cùng sẽ thỉnh Kiếm Vương tự mình tuyển chọn, dù sao Kiếm Vương sẽ không gặp mặt hạng vô danh tiểu tốt. Người không thể đi đến cuối cùng không có tư cách gặp Kiếm Vương!”  

             Lời này vừa dứt, tất cả mọi người ở đây không khỏi lại sôi trào.  

             Lời này của hắn ta không chỉ đơn giản nhắc đến đại hội Đan Vương mà còn có liên quan đến giá trị của bản thân. Nếu không thể đi đến cuối cùng, há chẳng phải đồng nghĩa với việc bản thân là hạng vô danh tiểu tốt, không xứng nhìn thấy Kiếm Vương à?  

             Bởi thế, trong mắt của không ít nhân sĩ có hoài bão ước mơ ngay lập tức bốc cháy hừng hực, tràn đầy ý chí chiến đấu.  

             Thấy vậy, Bách Lí Kinh Vĩ hài lòng gật đầu, nói như thế mới khiến mọi người dùng toàn lực, bức ra được thám tử của Thượng Quan gia!  

             Trong mắt lóe lên tia sáng, hắn ta không khỏi cười khẽ một tiếng, sau đó vung tay áo, hơn một nghìn hộ vệ bưng khay đi về phía những luyện đan sư kia, bên trên chỉ đặt một giới chỉ trữ vật nho nhỏ!  

             “Cái gì? Đây... Thật nhiều dược liệu trân quý, vật liệu bảo bối, không gì không có, ngay cả đan dược cấp mười cũng có?” Cầm giới chỉ kia lên, mọi người cẩn thận dò xét, đột nhiên hoảng hốt, không nhịn được kêu lớn.  

             Trong chốc lát, mọi người lại lần nữa sôi trào, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn. Rất nhiều luyện đan sư đều là kẻ nghèo nàn, cả đời đừng nói đan dược cấp mười, đoán chừng còn chưa tiếp xúc được với dược liệu cấp mười nữa.  

             Đại hội Đan Vương lần này lại có cơ hội nhìn thấy dược liệu cấp mười, đoán chừng dù không trúng cử, mọi người nằm ngủ cũng cười tỉnh.  

             Yên lặng quan sát sắc mặt của mọi người, khóe miệng Bách Lí Kinh Vĩ không khỏi nhếch lên, vẫy hộ vệ bên cạnh, sau đó chỉ đám luyện đan sư phía trước, thản nhiên nói: “Bọn họ... Đuổi ra ngoài!”  

             “Vâng!”  

             Hộ vệ khẽ gật đầu, ra tay bắt hết đám người kia lại giống như diều hâu bắt gà, sau đó nhanh chóng kéo ra ngoài vương phủ.  

             Đám người kia không khỏi hoảng sợ, gào lên: “Chuyện gì xảy ra, tại sao lại đuổi chúng ta?”  

             “Thật có lỗi, các ngươi bị loại rồi!” Bách Lí Kinh Vĩ mỉm cười nói.  

             Con ngươi những người kia không nhịn được co rụt lại, vẻ mặt tràn đầy khó hiểu, khàn giọng rách phổi quát lên: “Sao có thể, còn chưa bắt đầu đấu đan, tại sao lại loại bỏ chúng ta?”  

             “Luyện đan xem trọng tâm trạng bình tĩnh nhã nhặn, các ngươi không khống chế nổi cảm xúc của bản thân, vừa nhìn thấy dược liệu cấp mười đã kích động thành dáng vẻ này thì có thể là luyện đan sư xuất sắc được à?” Bách Lí Kinh Vĩ cười khẩy, xem thường vẫy tay.  

             Nghe được lời giải thích này, những người bị kéo ra ngoài kia tức điên: “Muội muội ngươi, ngươi biết cái gì há, mấy luyện đan sư nghèo khổ bọn ta có thể giống với Vương phủ các ngươi được à, ai có cơ hội tiếp xúc với dược liệu phẩm chất cao như vậy chứ, hưng phấn một chút có gì sai? Còn không cho phép vui vẻ? Loại người chẳng có quy tắc như ngươi, bọn ta không phục...”  

             Từng đợt tiếng gào thét truyền đến, Bách Lí Kinh Vĩ cười khẩy lắc đầu, từ chối cho ý kiến, trong mắt lóe lên tia sáng.  

             Thấy vậy, mọi người bất giác xì xào bàn tán, bọn họ tuyệt đối không ngờ đại hội Đan Vương của Phi Vân vương phủ lại nghiêm khắc như thế, thậm chí còn quản cả cảm xúc của luyện đan sư!  

             “Oa, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy đan hội như vậy đó, cũng quá nghiêm khắc rồi!”  

             Nhìn bóng dáng dần dần biến mất của những người kia, Thượng Quan Khinh Yên không khỏi chậc lưỡi, thì thầm.  

             Nghe vậy, Trác Uyên cũng mỉm cười gật đầu, tỏ vẻ đã biết. Nhưng lúc hắn nhìn về phía Bách Lí Kinh Vĩ đang ngồi trên ghế, tròng mắt hơi híp lại, sắc mặt chợt trở nên nghiêm trọng.  

             Trong lòng hắn hiểu rõ, nhìn qua cái này là yêu cầu về tính cách của luyện đan sư, chẳng qua là Bách Lí Kinh Vĩ loại bỏ những người không thể là mật thám của Thượng Quan gia ra ngoài mà thôi.  

             Phải biết rằng Thượng Quan gia là đệ nhất thị tộc Đông Châu, người của bọn họ sẽ vì đan dược dược liệu cấp mười mà kích động thành dáng vẻ này à?  

             Vì vậy nhìn như tuyển chọn luyện đan sư, thật ra là đang sàng lọc mật thám của Thượng Quan gia.  

eyJpdiI6Ik9xR2diK3BtQkt4Y3RERVZrSzgzaXc9PSIsInZhbHVlIjoiNUdxdjBWV1Q3aEx0VThkZHdzemJDSXkyVFNwTDlcLysxN1Z4cmxRUENoTm1hOVwvSXEyQzVRZjZEZ0ZyS0tURGkxZEJSNVpsXC9ac0ZmSGd1Zm1rT2l0V2FpS1Z4dFdqcDVzQ3M3b2gyckkyZzI5cCtvMk9pUSt2dDFjcHp0RkhVNW0rcmFKUE8rcFNaa2hJYWtiUnpUd2p5Mm9SXC9YOUNBVnhtK3FMSWVub05iRW9PNU9yOHlqXC9cLzZ2Z1wvdmpjVkJuZmdsK3c3b1Jmd0oyb1ZiNjg5RktLZHJzN3QzMVYrZ2xDeFwvRmRKdkVVZVwvXC9ZQkZrbnlqRGV0ajB0MWQ1d0dpeHFwQnpJWnIrbFJCTE85MVZ5U3FlSlwvUT09IiwibWFjIjoiZjY5OTdiMmE4NjAwYTgwZmUwN2RiZTZhZTg2ZGU4YzIxODZmNDlmYzFlMTdjMmE2ZmE3ZTJhZjAxMDRlZjk5YyJ9
eyJpdiI6Ik4rUjJuU3kxMFB3VWZEV3dISEhwenc9PSIsInZhbHVlIjoiRnVDVXp4UFVDd2RwdVJTMU44c3dkZWs4Yll5czFLOFVndUNuWnlCVURQK1JuTkgzMmsxbGlabndud3hONnU5SUZRT0YwWG9mT2FCWU80b0p0Mys0RTZWWEtHYktpWmthNXE0ODJQTlFcLzQ5bXhwRUVZWXUxbjQ3aU9TdkwrZkErMGU2YXdkd1NIY1lJdkxGSmQ3aVJnU0dEd1pIWmFNY0NtOWVNWlpnYlBBZlVnWERET3YxbHJ3SjJMblFVemtnRWNKQkRHOTVCNUhCNm1wVWJaZTg1ZlFlVFwvcElsc0o2dWhNbHdQbEhFRWJ2ZDNOdUJRR0h0ZVZJbXBuUlllVnlqOElaNjZ3akhoVTVzU2E4YURtUzlkcE90RlYzTXEyZGg3amVwZTE5aHRpR0RHYWg2bFBGeCtadXFpWEl2eFFEd3VudVROdko5NmRYanQ5WmlPWHM0NU0zdGxCZWtNUStHMFNnamNZUE9GUXBOTktVSkFwVnBqdVwva1RGVmljRDNQVURQeHZLVUc2dW1odGRJeFkyTHhwaEN6cXpXdGhZYklFWml3dU9FRlFkSTZHNTlzTWJjM3lYS1NjQWtHUHFYeUVpM0VQTGh0YU9QUW1UaGN4WTVNWFdzN2JPYjV4SDBVWDlXUFJjUHhKTlZHZXBGWW5tbmxzdDZuc1NKRVVQdFUxVW1vdVBTS0hGM1wvU1wvaFwvK1FjXC9hZHB5WGRoMEtrcUpHVGM0ZUE2dVBFbWRZcGF5MzNIcGxmWjYwYmJkTDJcLzh4SUQzc2VwT2l3Q3J1MUtyWVB1Z2d6ZDMzdDVVK3htZzVsWkNSc1hMQ095T1YyNHRaUXl4REQrUm16YUR1M3JMSkZZNldSa2c1SVByUUxpY0FlWFwvVUE9PSIsIm1hYyI6IjdkYzcxM2Q3OGNkYjIwNDY4MTBlOTExNGJjM2FkYjUzYmQ5Mjk4ZDdiYzQ1NWIzZTJjZmFiY2M2OTBlY2I1N2QifQ==

             Tiểu tử này, đúng là không đơn giản...

Ads
';
Advertisement