Hơn một ngàn người, nháy mắt đã loại bỏ hơn ba trăm người, phần lớn trong đó là loại có ý đồ đầu cơ trục lợi. Còn dư lại sáu bảy trăm người đều liếc mắt nhìn nhau, trao đổi ánh mắt, thầm nói, lẽ nào như này xem như sơ khảo?
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ sờ cằm, trong mắt lóe lên tia sáng, cười khẽ: “Vừa vặn loại bỏ một đống tạp nham, hiện tại chính thức bắt đầu vòng sơ khảo!”
Sắc mặt mọi người bất giác nghiêm túc, đột nhiên cảm thấy rùng mình, trịnh trọng nhìn về phía bóng dáng của người trẻ tuổi phía trên lôi đài, không dám khinh thường nữa. Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới tuyển chọn sàng lọc luyện đan sư của Vương phủ lần này lại nghiêm khắc như thế, trước vòng sơ khảo đã đào thải một phần ba người không biết nguyên nhân, vậy sau khi vòng sơ khảo...
“Đề mục sơ khảo lần này là luyện chế một viên linh đan cấp bảy tùy ý!”
Nhìn vẻ căng thẳng trong mắt mọi người, đáy mắt Bách Lí Kinh Vĩ không khỏi hiện lên một tia đùa giỡn, sâu kín nói: “Vừa vặn dược liệu đã đưa đến tay các ngươi, bắt đầu luyện chế đi!”
A!
Không khỏi cảm thấy cứng đờ, tất cả mọi người sững sờ, có người khó hiểu hỏi: “Ừm... Vị đại nhân này, lẽ nào vòng sơ khảo chỉ là luyện chế một viên linh đan cấp bảy là được rồi, không có yêu cầu gì khác ư? Ví dụ như tốc độ, chất lượng, với cả đan dược đặc biệt gì đó?”
Lời này vừa nói ra, những người khắc đều nhìn chằm chằm về phía Bách Lí Kinh Vĩ, trong mắt tràn đầy vẻ thăm dò.
Với trình độ nghiêm khắc của buổi tuyển chọn sàng lọc luyện đan sư, chắc hẳn vòng sơ khảo không dễ dàng như vậy chứ, ít nhất phải có điều kiện kèm theo, sao có thể chỉ cần luyện ra đan dược cấp bảy là có thể tiến vào vòng thứ hai chứ?
“Không có bất cứ yêu cầu gì, chỉ cần có thể luyện ra một viên đan dược cấp bảy!” Khóe miệng Bách Lí Kinh Vĩ xẹt qua nụ cười thần bí, lạnh lùng lên tiếng.
Mọi người không khỏi sửng sốt nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ mê man, thậm chí còn không thể tin nổi đây là sự thật. Lẽ nào vòng sơ khảo thật sự dễ dàng như vậy à? Thế thì phần lớn người trong này đều có thể làm được!
Trong chốc lát, mọi người lại sinh ra lòng do dự, có thể có nội tình gì đó bên trong chuyện này không, là khảo nghiệm mà bọn họ không chú ý à?
“Các ngươi còn đứng ngơ ra ở đó làm gì, mau ra tay đi!”
Thấy bọn họ chậm trễ không hành động, Bách Lí Kinh Vĩ không khỏi bật cười lắc đầu, lên tiếng thúc giục. Thế nhưng hắn ta còn chưa nói dứt lời, hai mắt mọi người lập tức tỏa sáng, dường như đã hiểu rõ đề mục.
Nhanh!
Quay đầu liếc mắt nhìn nhau, tất cả mọi người ngầm hiểu, nở nụ cười sáng tỏ. Vừa nãy vị đại nhân kia nói mau ra tay đấy, rõ ràng là đang so tốc độ mà!
Kết quả mọi người vội vàng tụ tập hỏa diễm của bản thân trong lòng bàn tay, vội vàng luyện chế, trên mặt đều là vẻ tươi cười đắc ý.
Lão tử thật sự quá thông minh, trong nháy mắt đã hoàn toàn hiểu rõ ý của vị đại nhân kia, ha ha ha...
Thế nhưng tất cả mọi người đều tăng tốc độ luyện chế, vấn đề xuất hiện rồi, hỏa diễm không giống nhau. Có nhiều người dùng Thiên Linh Hỏa, Thú Hỏa cũng rất nhiều, một số lại dùng Nguyên Lực Chi Hỏa.
Nguyên Lực Chi Hỏa chính là loại hỏa diễm cơ bản nhất, thế nhưng nó lại bị hai loại hỏa diễm khác khắc chế, thậm chí có người còn không phát ra được lửa, suýt nữa đã khóc lên.
Ni mã, trên đại hội luyện đan, sợ nhất là đụng phải người có hỏa diễm mạnh hơn mình, thật sự có thể sống sờ sờ khắc chết bản thân đấy. Đừng nói đến luyện đan, ngay cả lửa còn không thể phát ra được thì luyện thế nào?
Cuối cùng chỉ có thể đợi người khác luyện xong, bản thân mới bắt đầu. Nhưng bây giờ đang so tốc độ đấy, đại ca, người ta đã luyện xong, mẹ nó mình đã thua ngay nơi xuất phát rồi.
Các luyện đan sư có hỏa diễm bình thường trở nên vội vã như kiến bò trên chảo nóng, bực bội nhìn đám thổ hào đang khoe khoang hỏa diễm đặc thù của bản thân ở xung quanh, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Cùng lúc đó, Thượng Quan Ngọc Lâm đã che giấu trong đám người rất lâu, giờ khắc này, đột nhiên trong tay hắn ta bốc lên Lam Viêm sâu thẳm, phát ra uy thế khiếp người, là một loại Thiên Linh Hỏa hiếm có.
Đây là thứ mà ba vị cung phụng của Thượng Quan gia cố ý chuẩn bị cho hắn ta tham gia đại hội Đan Vương lần này đấy, dù sao cũng là tuyển thủ hạt giống!
Có hỏa diễm kỳ lạ, hơn nữa tu vi bản thân thâm hậu cùng với bảy ngày luyện tập bí thuật luyện đan gấp rút, hắn ta miễn cưỡng có thể luyện chế ra một ít đan dược cấp bảy cấp tám bình thường, coi như có thực lực cạnh tranh trong đan hội.
Khóe miệng xẹt qua ý cười chế giễu, Thượng Quan Ngọc Lâm nhìn trang bị vương giả trong tay mình, Thiên Linh Hỏa, ánh mắt khinh thường nhìn về phía Trác Uyên phía xa xa.
Trong suy nghĩ của hắn ta, Trác Uyên chỉ là một tên tu giả Thần Chiếu Cảnh tầng năm, không có bối cảnh, bị người đuổi giết chạy khắp thế giới, có thể lấy ra được đồ vật gì chứ? Nhiều nhất là Nguyên Lực Chi Hỏa của bản thân mà thôi.
Thế nhưng trên đại hội Đan Vương đầy cường giả này, Nguyên Lực Chi Hỏa vốn chỉ là loại hỏa diễm giống như con sâu cái kiến, chẳng thể phát ra, ngươi còn có tư cách gì để đấu đan chứ?
Lúc này, nhất định tiểu tử kia toát đầy mồ hôi, vẻ mặt khó khăn, hừ hừ hừ...
Trong lòng thầm cười xấu xa, Thượng Quan Ngọc Lâm muốn thưởng thức vẻ mặt vội vã của Trác UYên và ánh mắt đầy ghét bỏ của biểu muội, nhưng khi hắn ta thật sự nhìn qua, ngay lập tức trợn tròn mắt.
Hơn nữa không chỉ hắn ta mà ngay cả những luyện đan sư xung quanh Trác Uyên cũng trợn tròn mắt theo!
Phụt!
Ngọn lửa mãnh liệt màu đỏ thắm, bốc cao ba trượng, cháy hừng hực, không hề bị ảnh hưởng chút nào. Liệt diễm trong tay Trác Uyên ngút trời, vẻ mặt hắn thì yên lặng, vô cùng lạnh nhạt.
Thế nhưng xung quanh hắn lại là ánh mắt kinh dị, tràn đầy vẻ không thể tin được, không thèm nháy mắt một cái. Thượng Quan Khinh Yên khó tin kêu lên: “Cổ... Cổ... Ngọn lửa này là...”
“Nguyên Lực Chi Hỏa, sao vậy?” Trác Uyên liếc nàng ta, dáng vẻ đương nhiên khiến nàng ta cứng đờ trong chốc lát, da mặt những người còn lại co rút, ánh mắt tỏ vẻ ngươi đang đùa giỡn ta đấy à.
Thượng Quan Khinh Yên vội vàng vung tay áo, ngạc nhiên nói: “Ta biết đây là Nguyên Lực Chi Hỏa của ngươi, thế nhưng dưới tình huống ở nơi này có nhiều Thú Hỏa và Thiên Linh Hỏa như vậy, tại sao Nguyên Lực Chi Hỏa của ngươi lại không hề bị ảnh hưởng?”
Nàng ta vừa dứt lời, tất cả mọi người xung quanh đều không nhịn được vểnh tai, muốn nghe được kết quả.
“Ừm...”
Trầm ngâm một lúc, Trác Uyên nhìn mọi người xung quanh, rồi liếc nàng ta, lạnh nhạt lên tiếng: “Ta không chế lửa, phải biết làm luyện đan sư, khống chế lửa chính là việc quan trọng nhất.”
Ha ha ha...
Từng trận tiếng cười vang lên bên tai không ngớt, Thượng Quan Khinh Yên khẽ lảo đảo, khó tin nhìn hắn: “Khống chế lửa? Nơi này có nhiều luyện đan sư như vậy, có ai không khống chế lửa? Nhưng bọn họ lại không phát ra được Nguyên Lực Chi Hỏa của mình, tại sao hỏa diễm của ngươi lại tràn đầy như thế?”
Nghe vậy, mọi người xung quanh đều nhìn về phía hắn đầy hy vọng, muốn làm rõ kết quả. Dù sao bọn họ cũng là luyện đan sư, cũng muốn thăm dò một hai trong kỹ thuật khống chế lửa.
“Cái này không giống!”
Trác Uyên chậm rãi lắc đầu, giương mắt nhìn mọi người xung quanh, bắt đầu đứng đắn nói hưu nói vượn: “Hỏa diễm có linh tính, vì vậy hỏa diễm cấp bậc thấp gặp cấp bậc cao sẽ nhát gan. Thế nhưng người cũng có linh tính, chẳng qua thuộc về lĩnh vực khác với linh tính của hỏa diễm, sẽ không bị uy áp đặc thù của hỏa diễm áp chế. Như vậy, vấn đề đã xuất hiện, nếu dung nhập linh tính của con người vào bên trong linh tính của hỏa diễm, hỏa diễm còn có thể bị áp chế à?”
Mọi người không khỏi giật mình, liếc nhìn nhau, vẻ mặt kỳ lạ. Bọn họ chưa từng nghe qua lý luận này, hỏa diễm là hỏa diễm, con người là con người, sao có thể hòa lại làm một được chứ?
Dường như nhìn ra suy nghĩ của bọn họ, Trác Uyên không khỏi bĩu môi nói: “Đó chính là biểu hiện của việc các ngươi khống chế lửa chưa đủ tốt, hỏa diễm là hỏa diễm, con người là con người, tách ra như thế thì sao có thể khống chế tốt chứ? Ta thì không giống, ta đã đạt tới cảnh giới nhân hỏa hợp nhất, hỏa diễm giống như cánh tay của ta, muốn duỗi thế nào thì duỗi như thế. Ta không sợ hỏa diễm cấp bậc cao áp chế, tất nhiên Nguyên Lực Chi Hỏa của ta cũng không sợ, đây mới là cảnh giới cao nhất của Khống Hỏa Thuật!”
“A, hóa ra là thế, huynh đài mới bao nhiêu lớn, thế mà lại có thể tu luyện Khống Hỏa Thuật đến cực hạn, thật khâm phục khâm phục!”
“Đúng vậy, mặc dù huynh đài chỉ là Thần Chiếu Cảnh tầng năm nhưng bản lĩnh rất khiến người khác ngạc nhiên, nhất định huynh đài dành thời gian nghiên cứu Đan đạo nên mới chậm trễ việc tu luyện. Nếu không chắc hẳn tu vi của huynh đài đã tăng mạnh từ lâu rồi, lòng kiên trì nghiên cứu Đan đạo của huynh đài thật khiến huynh đệ ta xấu hổ!”
“Không sai, chúng ta cho rằng bản thân đã đủ hiểu Đan đạo mới tới tham gia đại hội Đan Vương, không ngờ kỹ nghệ của huynh đài càng cao siêu hơn. Nếu như huynh đài vì gông cùm xiềng xích tu luyện mà không trúng cử thì thật đáng tiếc. Chẳng qua với lòng nhiệt tình siêng năng nghiên cứu của huynh đài, chúng ta tin tưởng ngày sau nhất định huynh đài sẽ một bước lên trời, tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả!”
“Đúng đúng, ha ha ha...”
Bốp bốp bốp... Từng tiếng vỗ tay vang lên, tất cả mọi người xung quanh đều nhìn Trác Uyên bằng vẻ mặt kính phục, ánh mắt Thượng Quan Khinh Yên nhìn hắn cũng tràn đầy tán thưởng, cười tươi thành trăng non.
Chỉ có Thượng Quan Ngọc Lâm ở phía xa xa tức giận đến mức suýt chút nữa đã cắn nát răng.
Hắn ta thật sự không ngờ Trác Uyên lại có bản lĩnh như thế, chỉ là Nguyên Lực Chi Hỏa bình thường cũng bị hắn giở trò bịp bợm như vậy, làm chuyện người khác không thể, nghịch thiên mà đi, đúng là kỳ tích.
Ngay cả hắn ta cũng không thể không thừa nhận, Khống Hỏa Thuật của Trác Uyên thật sự là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, phá vỡ tam quan của cao thủ!
Không phải tất cả mọi người không nghĩ tới mà Khống Hỏa Thuật của Trác Uyên vốn không có thật, là do hắn bịa ra đấy.
Sở dĩ Nguyên Lực Chi Hỏa của hắn mạnh mẽ, không bị bên ngoài quấy rối hoàn toàn chẳng có quan hệ gì với chuyện khống chế lửa, mà do bởi vì trong cơ thể hắn có ba đại hỏa diễm uy lực quá mạnh mẽ.
Hỗn Độn Thanh Viêm, Phần Thiên Kim Viêm cùng với Diệt Thế Lôi Viêm kinh khủng nhất thế gian!
Có thể nói ba đại hỏa diễm này chính là Đế Vương trú ngụ trong cơ thể hắn. Tuy rằng hắn thả ra Nguyên Lực Chi Hỏa nhưng chống đỡ sau lưng chính là uy thế của ba đại hỏa diễm Đế Vương, sao đám Thú Hỏa và Thiên Linh Hỏa kia có thể không phân biệt rõ áp chế được chứ?
Chuyện này rất giống một tiểu nha đầu ngốc nghếch bốn năm tuổi liếm kẹp que, thản nhiên đi giữa rừng núi cường đạo, đám cường đạo kia muốn tiến lên ứng hiếp nàng từ lâu.
Thế nhưng vừa ngẩng đầu lại thấy sau lưng nha đầu kia là trăm vạn đại quân. Như thế thì có cường đạo đui mù nào dám tiến lên chịu chết chứ?
Hiện tại tiểu nha đầu này chính là Nguyên Lực Chi Hỏa của Trác Uyên, hơn trăm vạn đại quân phía sau là ba đại hỏa diễm Đế Vương, còn đám Thú Hóa và Thiên Linh Hỏa giương nanh múa vuốt xung quanh kia chính là cường đạo.
Chẳng qua những cường đạo này có thể hù dọa những tiểu hài tử khác, dám hù họa hài tử có chỗ dựa lớn như vậy sau lưng ư, hừ hừ... Bọn chúng còn chưa có lá gan đó!
Dù sao Đế Vương xuất hành, thiên hạ ai dám cản đường, như thế thì quá rêu rao rồi...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất