"Chu Thiên Tứ Nguyên Trận không bàn mà hợp với Hỗn Độn Ngũ Hành Chi Đạo thành một khối, cả công lẫn thủ, cho dù là Thần Hồn Trùng Kích của cao thủ Hóa Hư cũng có thể lấy hóa giải lực lượng của Chu Thiên, thật sự rất thần kỳ. May mà Huyền Thiên Tông dưới Tam Tông có thể nghĩ tới trận thức kỳ diệu như thế, ha ha ha..." Võ Thanh Thu quan sát trên đài, nhàn nhạt gật đầu khen.
Viêm Ma nghe vậy thì bĩu môi từ chối cho ý kiến: "Trận thức kỳ diệu nhưng yêu cầu thì rất cao, người thường không thể làm được. Đầu tiên người bày trận hẳn là Nguyên Linh Chi Thể cực kỳ hiếm thấy. Thủy Nhược Hoa kia là Kim Linh Thể, thiếu nữ áo đỏ là Hỏa Linh Thể, nữ tử áo xanh là Mộc Linh Thể, lại phối hợp với mặt đất phong phú bên trong Thổ Linh, kết hợp thành một thể với đất trời, công lao mới tự nhiên mà thành như vậy. Nếu là người bình thường thì khó mà chuyển đổi Ngũ Hành, hiển nhiên trận pháp này bị phá thành mảnh nhỏ, bất đắc kỳ pháp!"
"Đúng vậy, đúng là trận pháp này có yêu cầu rất cao, không phải ai ai cũng có thể dùng, nhất định khó mà tăng lên thực lực tổng thể của tông môn. Nhưng mà với bốn người bọn họ mà nói thì nó là công cụ để cạnh tranh, chắc hẳn bọn họ sẽ trúng tuyển Song Long Viện!"
Võ Thanh Thu cười nhạt khẽ gật đầu, hắn ta trầm ngâm, đột nhiên chỉ Sở Khuynh Thành, hắn ta hơi nghi ngờ nói: "Ồ, ngươi nói nữ tử kia là Thủy Linh Thể sao? Dường như không giống, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, nhiều lắm thì Thủy Linh Thể có thể dính liền với hai người ở trong đó, nhưng vì sao nàng lại như có được cảm giác ở trung tâm đại trận? Lực lượng của tất cả mọi người, bao gồm gọi ra Đại Địa Hậu Trọng Chi Lực đều sẽ ngưng tụ trên người nàng?"
Viêm Ma chợt cười lạnh, hắn ta khinh thường bĩu môi, liếc xéo Võ Thanh Thu, châm chọc nói: "Nghĩ không ra đường đường là thiên tài đệ nhất Tây Châu mà nhãn lực chỉ có như thế, ngươi nhìn không ra sao?"
"Nhìn ra cái gì, chẳng lẽ ngươi nhìn ra được sao?" Lông mày Võ Thanh Thu nhíu lại, hắn ta ngạc nhiên nói.
Viêm Ma đắc ý nhếch nhếch miệng, hắn ta nghiêm túc gật đầu: "Đó là đương nhiên, nữ tử kia không phải là Thủy Linh Thể, mà là Không Linh Chi Thể, bên trong Công Pháp Ngũ Hành, các loại công pháp đều có thể tự tập luyện, vì để phối hợp với trận pháp này nên nàng tu tập Công Pháp Thủy Hành mà thôi."
"Cái gì, thần trợ giúp trong truyền thuyết, Không Linh Thể Chất?"
Đồng tử Võ Thanh Thu không khỏi co lại, hắn ta nhìn chằm chằm xuống dưới, sợ run rất lâu, mới hiểu rõ gật đầu, thở dài: "Khó trách, ta nói tại sao trận thức này lại mạnh như thế thì ra là do có sự tồn tại của nàng. Không Linh Thể Chất trong truyền thuyết, có thể chuyển đổi các loại trạng thái năng lượng tự nhiên khác nhau, là cách tiếp cận gần nhất với thể chất Hỗn Độn ban đầu. Khó mà tin được ở một tông môn nhỏ dưới Tam Tông mà có thể tìm được người kỳ tài như này. Chỉ sợ cho dù là trong bất kể tông môn nào đó, nàng đều là đệ tử được sự chú ý cao nhất của các tông môn."
Viêm Ma nhìn chằm chằm vào Sở Khuynh Thành, hắn ta khẽ gật đầu, nhưng Diệp Lân lại cười khẽ rồi chậm rãi lắc lắc đầu: "Ha ha ha... Đúng là nàng có thể chất rất hiếm, nhưng thực lực không mạnh, bên trong ánh mắt của những người độc lai độc vãng như chúng ta thì không có gì khác biệt với người bình thường. Đợi sau này thực lực của nàng tăng mạnh thì có lẽ nàng sẽ trở thành một đối thủ tốt!"
"Thế nhưng có thể chất như vậy thì có thể dùng để song tu, và cũng có thể nâng thực lực!" Viêm Ma nhìn Diệp Lân chăm chú thì đột nhiên nói, hắn ta như đang nói chuyện với Võ Thanh Thu, trên mặt là vẻ trang nghiêm.
Giờ này khắc này, bằng một cách tự nhiên hắn ta đã coi tiểu tử thần bí này trở thành đối thủ đáng giá để e ngại.
Diệp Lân khinh thường bĩu môi, hắn ta từ chối cho ý kiến cười cười: "Song tu để tăng thực lực, trong đó một nửa là của người khác cho, vĩnh viễn không có khả năng trở thành lực lượng của mình, quá mức phù phiếm. Chư Thiên Thập Đạo, không có người nào là dựa vào song tu để đi lên. Bởi vì đạo của họ đã không thuần khiết."
"Chư Thiên Thập Đạo?" Lông mày Viêm Ma và Võ Thanh Thu bất giác run lên, hai người họ cùng nhau sững sờ, dường như đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy.
Khóe miệng Diệp Lân xẹt qua nụ cười thần bí, hắn ta vui vẻ cười nói: "À, chắc là hiện tại nói chuyện này với các ngươi thì rất xa xôi, nếu ta nói về Thượng Cổ Thập Đế thì nhất định các ngươi cũng chưa từng nghe qua. Ha ha ha... Được rồi, dù sao hiện tại các ngươi chỉ quan tâm tới thực lực, đại đạo cuối cùng mà phải bước lên chính là mục tiêu của ta và lão ta!"
Tinh mang lóe lên trong mắt Diệp Lân, hắn ta chăm chăm để mắt tới nơi của Trác Uyên rồi yếu ớt nói: "Đúng không Trác Uyên, toàn bộ đại lục này chỉ có hai chúng ta là từ lúc bắt đầu liền biết nơi đó và luôn hướng tới nơi đó..."
Viêm Ma và Võ Thanh Thu Thần chợt run lên, Viêm Ma và Võ Thanh Thu do dự với hai người trước mắt nửa ngày thì đều không rõ vì sao. Chỉ cảm thấy cảnh giới của hai người hoàn toàn khác biệt với bọn hắn, có cảm giác cách nhau rất xa...
Ở một nơi khác, dường như Song Long chí tôn cũng phát hiện trận thức kia rất kỳ quặc, phía dưới tên Trác Uyên trên danh sách kia là ba chữ Sở Khuynh Thành được điền vào.
"Bạch Mi, hình như nữ oa kia không phải là Thủy Linh Thể Chất, mà là Không Linh Thể Chất trong truyền thuyết!" Vẻ mặt Hắc Nhiêm chí tôn nghiêm túc, trong mắt lão ta là ánh ánh rạng rỡ.
Bạch Mi chí tôn khẽ gật đầu, lão ta đồng ý nói: "Không tệ, Không Linh Thể Chất, bao hàm vạn vật. Nếu không phải như thế, đại trận này không có khả năng để tự nhiên mà thành như vậy, không có một tia tì vết. Có thể nói, trận này có uy lực là năm phần mười trở lên, là từ nữ oa kia sáng tạo ra. Chỉ là không nghĩ tới, Huyền Thiên Tông lại có năng lực tìm được người như vậy, khó mà có được!"
"Ừm, Sở Khuynh Thành khó có được, ba người còn lại cũng rất khó mà có được. Trận pháp này cần bốn người cùng nhưu thi triển, vậy liền đưa tất cả các nàng tới đi!" Nói như thế, Hắc Nhiêm chí tôn liền ghi thêm tên ba nữ nhân còn lại.
Bạch Mi chí tôn thấy vậy thì nhàn nhạt gật đầu...
Mà sau khi hai vị Song Long chí tôn đã quyết định được người trúng tuyển, đám người nhìn lên trên đài thì sớm đã nổ tung, liên tục phát ra từng tiếng sợ hãi thán phục.
Phần lớn là kinh ngạc sự lợi hại của trận pháp này, không tầm thường. Nhưng cũng có mấy người đang cười nhạo Lục Hạt là cao thủ Hóa Hư mà lại không làm gì được bốn cao thủ Thần Chiếu.
Những tiếng cười nhạo hết lần này tới lần khác đều rõ ràng truyền vào trong tai của hắn ta, làm vẻ mặt của hắn ta không khỏi âm u ngay lập tức. Hắn ta nhẹ nhàng quẹt vết máu ở khóe miệng, trong mắt hắn ta lóe lên sự thù hằn nham hiểm!
Lục Hạt dò xét tỉ mỉ trận thức này, cuối cùng hắn ta thu lại sự khinh thường lúc trước rồi bắt đầu trở nên nghiêm túc.
Rất nhanh, hắn ta liền phát hiện, sự di chuyển của dòng năng lượng trong trận thức này đều hướng tới Sở Khuynh Thành, chứng minh nàng chính là mắt trận của trận thức này.
Khóe miệng Lục Hạt xẹt qua một nụ cười tà dị, bỗng nhiên hắn ta lắc mình một cái, một con nhện cao hơn năm mét, toàn thân tản ra ánh sáng xanh yếu ớt quỷ dị đột ngột xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.
Hai con mắt nó tản ra khí âm tà, hung hăng trừng mắt nhìn bốn người phía đối diện!
Đây là thần hồn của hắn ta, xem ra hắn ta muốn xuất toàn lực!
Đồng tử đám người chợt co lại, bốn người thấy hắn ta ngay cả thần hồn đều phóng ra thì không khỏi nghiêm mặt lại, người ở trên đài thì mặt mũi càng hưng phấn. Thế nhưng bọn họ ít khi thấy được dáng vẻ cao thủ Hóa Hư xuất ra toàn lực ứng phó.
Đám người Sở Khuynh Thành thấy vậy thì con mắt cũng cứng lại, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
"Sâm La Độc Võng!"
Con mắt Lục Hạt khẽ híp lại, hắn ta không khỏi cười tà một tiếng, dưới chân con nhện to lớn kia chợt ồ ạt chảy ra thể khí màu xanh lục, giống như từng đầu bò sát xuôi theo mặt đất mà bò tới bốn nữ.
Thế nhưng khi chúng nó đụng phải kết giới của Chu Thiên Tứ Nguyên Trận kia thì những khí thể đó đột nhiên lượn quanh, sau đó dọc theo xung quanh mà bọc lại các nàng ở trong đó.
Phóng mắt nhìn lại thì nó như một cái mạng nhện to lớn, khóa chặt các nàng vào trong đó.
Lông mày Trác Uyên run lên, hắn âm thầm gật đầu, hắn biết tiểu tử này muốn làm gì. Mặc dù Chu Thiên Tứ Nguyên Trận này không có kẽ hở, nhưng vẫn là câu nói kia, một kẻ khỏe hơn người sẽ đánh thắng mười người biết võ, ở trước mặt sức mạnh tuyệt đối, cho dù trận thức có hoàn mỹ đến đâu đều không chịu nổi một kích.
Mấu chốt là ở chỗ lực lượng này mạnh bao nhiêu, còn có vấn đề về phương thức sử dụng lực lượng. Lúc trước Lục Hạt tiếng công không thành, hiện tại rõ ràng hắn ta muốn dùng trí.
Sắc mặt tứ nữ càng nghiêm túc hơn, bọn họ biết đối phương nghiêm túc nên càng cẩn thận từng li từng tí.
Ầm!
Bỗng nhiên, cơ thể con nhện to lớn kia lắc một cái như lò xo, bỗng dưng phóng tới hướng tứ nữ, khí thế cường đại không khỏi bức khí tức của các nàng trì trệ.
Tứ nữ không khỏi giật mình, các nàng vội vàng truyền tất cả lực lượng cho Sở Khuynh Thành, mà Kiếm Hàn Quang trong tay Sở Khuynh Thành phát ra ánh sáng còn lạnh hơn so với lúc trước, vẩy mũi kiếm, một luồng ánh sáng trắng bỗng dưng phóng ra.
Thế nhưng ngay tại lúc ánh sáng trắng sắp đụng vào con nhện kia, thì bỗng nhiên con nhện kia hóa thành một luồng khí xanh lục rồi tản ra. Ánh sáng trắng không ngừng bay ra ngoài, đúng là đánh hụt.
Ngay sau đó, khí màu xanh lục kia như trận gió xuân, hô một chút thổi tới xung quanh kết giới, sau đó chăm chăm bám vào bên trên trận thức của bốn người.
Vào giờ này khắc này, mọi người mới thấy rõ, vậy thế nào là khí độc màu xanh lúc, rõ ràng chính là từng con nhện nhỏ bé, hàng ngàn hàng vạn con bao vây các nàng.
Khóe miệng Lục Hạt nhếch lên, hắn ta cười âm hiểm: "Ha ha ha... Thần Hồn Độc Bạo!"
Rầm rầm rầm!
Chỉ một chốc, một chuỗi tiếng nổ to dài phát ra từ xung quanh trận thức này, chỉ trong nháy mắt, bóng hình của tứ nữ biến mất không thấy gì nữa trong tiếng nổ mạnh kia. Mọi người chỉ có thể nhìn thấy sương độc không ngừng tuôn ra, còn có trên kết giới bảo vệ trên đài đang không ngừng chấn động ầm vang.
Lông mày Trác Uyên nhíu lại, hai bàn tay bất giác nắm thật chặt, sắc mặt hắn dần dần trầm xuống.
Đám người vây xem thấy vậy, đầu tiên là giật mình, sau đó liền hiểu rõ trong lòng, âm thầm tán thưởng Lục Hạt có tâm tư kín đáo, ánh mắt độc ác, thế mà nhanh như vậy đã phát hiện chỗ sơ suất của trận pháp này.
Không sai, mặc dù rận pháp này vận dụng Chu Thiên Chi Lực, có thể tính là hoàn hảo nhưng dù sao nó cần bốn người chung sức hợp tác, vận dụng năng lượng chuyển đổi thành một khối.
Thế nhưng vừa nãy Lục Hạt giả vờ tấn công, dụ tứ nữ trút hết tất cả lực lượng xuống trên người Sở Khuynh Thành, tràn vào tạo thành phần cân bằng ngắn ngủi của trận pháp này.
Sở Khuynh Thành có lực lượng mạnh nhất, tất nhiên lực lượng của tam nữ còn lại sẽ trở nên yếu đi.
Nhưng vào lúc này, Lục Hạt tránh khỏi đòn tấn công mạnh mẽ của Sở Khuynh Thành, tách ra lực đạo công kích của tam nữ còn lại, hắn ta lập tức làm các nàng trở tay không kịp.
Sau phần đánh sập này, chỉ sợ trận pháp này sẽ bị giải tán!
Đám người Võ Thanh Thu liếc nhìn nhau, chăm chú nhìn xuống phía dưới, trong lòng hiểu rõ tất cả. Lục Hạt lạnh lùng cười nhạo, sau khi đợt đánh phá dừng lại, hắn ta vui mừng đi về phía trước, chuẩn bị thu thập tàn cuộc.
Nhưng mà vào lúc này, một đạo hàn mang đột nhiên lóe lên từ trong làn khói bụi, đi tới trước mặt hắn ta trong nháy mắt. Khi hắn ta còn chưa kịp phản ứng lúc, một luồng ánh sáng kiếm lạnh lẽo kít một tiếng, dừng lại ở vị trí cổ họng của hắn ta.
Đồng thời, Chu Thiên Chi Lực lớn mạnh ồ ạt xuyên qua cơ thể tam nữ, tự nhiên hội tụ lên trên người Sở Khuynh Thành. Làm khí thế hiện tại của nàng chợt tăng lên nhiều, chỉ ở dưới cao thủ Hóa Hư...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất