Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần

Việc làm của Tô gia khiến Tiêu Trần tức giận, đồng thời cũng khiến cho tất cả bách tính Thành Trường Lạc tức giận không thôi, nhưng làm người bình thường như bọn hắn, tất nhiên không thể nào đối kháng được với Tô gia, cho nên có rất nhiều người cho dù giận dữ nhưng cũng không dám nói gì, đồng thời họ chỉ dám âm thầm cầu nguyện, van xin thần linh phù hộ những chuyện này vĩnh viễn đừng xảy ra trên người mình.  

             Dưới mệnh lệnh của Tiêu Trần, Nghiêm gia đã an táng long trọng cho mười người bách tính bình thường vô tội đã chết oan kia, nhưng trừ việc đó ra, Nghiêm gia cũng không còn làm thêm hành động gì, cũng không có đi tìm Tô gia đòi một lời giải thích thoả đáng.  

             Vốn cho rằng mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy, nhưng sáng sớm ngày hôm sau, tròn một trăm thi thể được trưng bày bên ngoài cửa lớn Nghiêm gia. Bên cạnh đó, ba tên đệ tử Tô gia càng vênh váo, đắc ý quát tháo, nội dung lời nói khác xa với ngày hôm qua một trời một vực.  

             Chỉ trong vòng một đêm, bọn họ giết hại một trăm người dân chúng vô tội, lần này, khi Tiêu Trần nhận được tin tức, trong mắt hắn lập tức bắn ra hai đạo sát ý lạnh lẽo tới cực điểm, sau đó hắn dặn dò Nghiêm Khang không cần lo ngại, cứ trực tiếp giết chết ba tên đệ tử dòng chính của Tô gia này, sau đó lại ném thi thể tới bên ngoài nhà lớn của Tô gia.  

             Tô gia vẫn còn một Tô Cừ cứ liên tục khiêu khích, nhiều lần lạm sát người vô tội. Lúc này, Tiêu Trần cũng đã đưa ra cách thức đánh trả, nghe mệnh lệnh của Tiêu Trần, Nghiêm Khang tất nhiên sẽ không dám phản đối. Lúc này hắn ta dẫn theo một đám cao thủ của Nghiêm gia đứng ở bên ngoài nhà mình, giết chết hết ba tên tử đệ của Tô gia đang không ngừng kêu gào kia, đồng thời còn vứt thi thể của bọn hắn tới ngoài cửa Tô gia.  

             Ngay lúc Tô gia nhìn thấy thi thể của ba tên tử đệ này, tất nhiên người Tô gia sẽ cảm thấy vô cùng tức giận, nhưng Tô Cừ lại chỉ cười khẩy, trúng kế, rốt cuộc Nghiêm gia cũng trúng kế của hắn ta rồi.  

             Thật ra ba tên tử đệ Tô gia này là Tô Cừ đặc biệt đưa tới Nghiêm gia để Nghiêm gia giết, mà quả nhiên Nghiêm gia cũng đã giết bọn họ thật.  

             Hiện giờ việc Nghiêm gia đánh chết tử đệ của Tô gia đã được chứng thực, chỉ cần chờ Tô Cẩn trở về, hắn ta hơi châm ngòi thổi gió một lúc, Tô Cẩn đương nhiên sẽ không bỏ qua cho Nghiêm gia.  

             Không chỉ dùng tới trăm mạng dân chúng vô tội để bức ép Nghiêm gia, thậm chí ngay cả anh của mình cũng trở thành vật hy sinh của Tô Cừ, mà tất cả những điều này cũng chỉ vì hắn ta muốn Tô Cẩn ra tay với Nghiêm gia.  

             Kế hoạch của Tô Cừ đã thành công, nhưng vì kế hoạch này của hắn đã kéo quá nhiều người vô tội liên lụy vào, thủ đoạn như vậy không thể nói là không ác độc, mà đây cũng chính là việc Tiêu Trần xem thường nhất, cho nên dù nhận ra việc làm này của Tô gia là vì có mục đích khác nhưng Tiêu Trần vẫn không quan tâm tới những chuyện đó. Bên trong thâm tâm của Tiêu Trần, từ đầu tới cuối hắn đều có một lòng tin vững chắc là trước mặt thực lực, bất cứ âm mưu quỷ kế gì cũng đều là gió thoảng mây trôi cả mà thôi.  

             Ba tên tử đệ của Tô gia chết, khiến tất cả mọi người của Tô gia đều tức giận không thôi, thậm chí có người còn đề nghị trực tiếp tới cửa Nghiêm gia chém giết, đòi Nghiêm gia một lời giải thích cho ra nhẽ.  

             Chỉ có điều, lời đề nghị này đã nhanh chóng bị Tô Cừ ngăn cản, hắn đã hao hết tâm sức để tạo ra một màn kịch này, hoàn toàn là để cho Tô Cẩn nhìn thấy, cho nên trước khi Tô Cẩn chưa trở về, Tô gia sẽ không thể có bất kỳ một động tác nào cả.  

             Sau khi thuyết phục nhóm người Tô gia không nên kích động, tất cả đều chờ Tô Cẩn về rồi nói, dưới sự khuyên giải của Tô Cừ, nhóm người Tô gia miễn cưỡng yên lặng dằn tính tình mình lại, đồng ý chờ Tô Cẩn về rồi mới nói.  

             Bắt đầu sắp đặt linh đường cho ba tên tử đệ Tô gia này, nhưng bọn hắn dù đã chết chỉ sợ cũng không ngờ tới, Nghiêm gia dám giết chết mình, hoặc là nói bọn họ có chết cũng không tin nổi, thật ra Tô Cừ vẫn luôn lợi dụng bọn hắn, mà kết quả duy nhất của bọn hắn cũng chỉ có thể bị Nghiêm gia chém chết, bởi vì nếu ba người bọn hắn không chết, kế hoạch của Tô Cừ sẽ không thể nào thành công được, Tô Cẩn cũng sẽ không vì đó ra tay với Nghiêm gia.  

             Tất cả người Tô gia đều giận dữ chờ đợi Tô Cẩn trở về, mà cùng lúc đó, Tiêu Trần đang ở Nghiêm gia cũng đang chờ đợi những cường giả Cửu Tiêu Cung tới, cũng đúng vào lúc này, phong chủ Thánh Nữ Phong - Tô Trinh cũng đang chạy tới.  

             Tô Trinh một thân một mình tới đây, không đi cùng với đội quân lớn. Vốn là một cường giả siêu cấp Đạo Tôn Cảnh, tốc độ của nàng ta đương nhiên là thứ mà Kim Sí Đại Bàng không thể sánh được.   

             Nàng ta trực tiếp tới đại trạch Nghiêm gia tìm Tiêu Trần, đối mặt với sự xuất hiện của Tô Trinh, Tiêu Trần cung kính thi lễ một cái, sau đó thuật lại chuyện ở Thành Trường Lạc một cách đơn giản cho nàng nghe. Tô Trinh nói thẳng là tất cả đều theo Tiêu Trần làm chủ, dù sao nàng tới đây cũng để trợ giúp Tiêu Trần mà thôi.  

             Có một cường giả siêu cấp Đạo Tôn Cảnh tương trợ, tất nhiên Tiêu Trần sẽ không từ chối, cho Nghiêm Khang sắp xếp chỗ ở cho Tô Trinh, Tiêu Trần dự định sẽ chờ Tô Cẩn và Phượng Lăng Dạ về rồi nói tiếp, dù sao Tô gia cũng chỉ là một con tôm nhỏ, vấn đề thật sự xuất hiện ở trên người của Tô Cẩn và Phượng Lăng Dạ kia cơ.  

             Cũng trong lúc Tiêu Trần chờ đợi đại quân Cửu Tiêu Cung tới, tại Vô Trần cư của Thiên Kiếm Phong, Cửu Tiêu Cung, lúc này, bên trong vườn hoa, một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh đang ngồi cùng với Tần Thủy Nhu, hai người họ cùng nhau tán gẫu.  

             Thiếu nữ này rất đẹp, không hề thua kém Tần Thủy Nhu chút nào, bên cạnh sự dịu dàng còn có ẩn chứa một loại chi khí oai hùng.  

             Tần Thủy Nhu cũng chưa từng gặp nữ tử như vậy, nên ngay cả nàng cũng là lần đầu gặp gỡ, nhưng dường như nữ tử này có quen biết với Tần Thủy Nhu, đồng thời, sau khi trò chuyện một hồi, Tần Thủy Nhu cũng biết được thân phận của thiếu nữ, hơi bất ngờ, thiếu nữ này chính là Long Thanh, nhị tỷ của Tiêu Trần.  

             Long Thanh vốn dĩ nên phải ở dãy núi Vạn Thú, lúc này thế mà lại xuất hiện ở bên trong Cửu Tiêu Cung, đồng thời nàng chỉ mới là yêu thú cấp ba tương đương với tu vi Địa Minh cảnh của nhân loại, cũng đã có thể biến hình được rồi.  

             Không hổ danh là Chân Long nhất tộc, yêu thú cấp ba đã có thể hóa thành hình người, chuyện này chắc chắn khiến người ta nghe qua mà rợn người, chỉ có điều Long Thanh mới vừa hóa thành hình nhưng không nhẫn nại nổi mà tới Trung Thổ Thần Vực để tìm kiếm Tiêu Trần và Trần Lăng.  

             Tuy còn chưa thăm dò được tin tức của Trần Lăng nhưng chuyện liên quan tới Tiêu Trần, Long Thanh lại nghe được rất nhiều, cho nên nàng mới tới thẳng Cửu Tiêu Cung.  

             Hai nữ tử nói chuyện phiếm một hồi, đột nhiên có một nam tử trung niên mặc trang phục màu đen sải bước đi tới, nam tử trung niên này chính là do Yêu Thú đế quốc đặc biệt phái tới phụ trách bảo vệ Long Thanh, là một cường giả Thú Tôn.  

             Lúc trước vị cường giả Thú Tôn này cũng đã đi tới bái phỏng Cửu Tiêu Chúa Tể, dù sao cũng là đi vào Cửu Tiêu Cung, mà bọn hắn lại là yêu thú, không nói rõ mục đích tới đây thì hiển nhiên sẽ rất dễ gây ra hiểu lầm.  

             Đối với Thú Hoàng đại nhân, Cửu Tiêu Chúa Tể cũng biểu hiện ra vô vàn thiện ý, lúc này vị cường giả Thú Tôn cũng đã trở lại, thấy vậy, Long Thanh cũng trực tiếp đứng dậy rồi nói với Tần Thủy Nhu: “Đi thôi đệ muội, chúng ta đi tới thành Trường Lạc tìm hắn.”  

             Ở Cửu Tiêu Cung cũng không tìm thấy Tiêu Trần, đương nhiên Long Thanh dự định sẽ trực tiếp đi tới Thành Trường Lạc, lần này vì để gặp mặt được Tiêu Trần một lần, thế mà Long Thanh đã phải cầu xin Thú Hoàng rất lâu, mới có thể thành công.  

             Nghe Long Thanh nói như vậy, Tần Thủy Nhu gật nhẹ đầu, dưới sự dẫn đầu của cường giả Thú Tôn, ngay lập tức ba người đã bay thẳng lên tận trời xanh, tiến bước về phía Thành Trường Lạc.  

eyJpdiI6ImlMOTdrU05aYnBpcGROa2tubjdJbXc9PSIsInZhbHVlIjoiWFJOQnVEV0w5eUZiREE0ejBUWDlHbzQ2R25SOWkyMWdsVHREODZJYWtOZmJxMUpDcVwvZFByeUdHSEg1U0dIXC9mTkl4d2toTzBUdndWKzdpU2NGcHZxdFNHTnE3ZDBtR1NHbTc5WlBMMU1lTkRjeDc4aFduV21VeUVMd3Y3UnZGRkFCV0g1R0pkY3Z1Z0drRk92cVpmWUk5WGk2Tk5SUDZaeHZxM3BxN2lyakxNR0hERnFEUXI3UGJLWVBmOEVNcHdybmd0M1c5UkdGYkIxNnV3c1JwVGpBaFhCZ3RQWENscU1aSU1Xank0UkhmQ25UVnNaSGdFQ1A4VVwvVjk4VE04aWhnWlIxbkVpNGg5OSt4UGRUOHIwN1hJbCtsQW50ODlGa3p5Z0JaMDJzS0kxQks0QWxTbnZHbVZCeVBOeGc4ZEhENE9jUmJ3cjhLWHJIU2tGOWp6d000ZGpFd1ZhZ3hleW5KNUpBcHZnTGdHbHptMG94aWZhQlQ3WEI3RG5UTThOcFB3Q2p0bXhreUh2WnZXM2ZrZUNSRVJUeUNzY3JVbTI3U3BybjJwTDB4WWpsQlB0b05iUzZEN01qOG9HWGRnR0lKYWEyWXIyNkZnSjNUSGtSWlJra0lTK3dYU1dxbnQ2WE1DMjYrbktzbnN2bGNWWVJUOGFDakNWcjFzZm0reVFJOUkraWZiMFBOQ004RHVrUTJ0Z2pFdEdMeDNvVGc3UXdMTnczT09cL1VcL00wUUJMQURYdXNIeHY5OUF0dStGZFdMdW9qZlBRM0U1OG5hUW1BKzRQNFpTNmlNTThmWFwvNnFBbTRRUGpqempLU3djUEc0Z3hjekxWdWlxZmRQeHdhTiIsIm1hYyI6ImFjYjJhYTdmNjI2YjFjODU5MDI0Mjc4ZTk1NDI5MTk1OTYxMGRmNmM5Y2FjYjBmMjRkZjRiNzZkMjFkNWE5ODcifQ==
eyJpdiI6ImRNYkc2ZWJOZkJnM1ozWFhEaTZxTUE9PSIsInZhbHVlIjoiblVEcjM5UmFSUlpMRVV0bkpsc0ZOMnJYc3R0UUtPbkRBMzZUTzd0a1JqellKeEFiWGFhZEJlN1RHTlAxdmZEWUloSzlmcmU1bDVZcmRLQThBNitQalZNQ3dtZmpJMzY2NnRsSFEwWk9abWZJbjlWeVM3QnhGUDNkVFcrcFV1WkRqMGR2V1ZSMjNvK0xzQlRXSEhic0VoaWVSVThQRnhTVjZKcEp6NVI5TitwZ29teElWcFhLZW5kNUhKQzhvbkNzclJyZGhoUzhkRitrUG1cL0JvQmQ5TnUyVExERWJwRExnS1J1TW9GeHNIN3JJenBuM1FLaEhvZDFcL1VtSGV6NlwvSUpyTmNOYjBPK09rQzJ0VjAwVWtYOUluaVwvcDFGaUJwK2M0QVVhSEJmVHgyWmpzY09kVHgrbDd0dTQ2bldcL2FrSVRRTEhBMmU2UFdWK05cL3JlUkFRNDhcL1Bmc1MySU90ZGFkTlordEVHb1ZzK0tLVXkyZkQ3UUxFM2xBS3VFWFhiaUhwYktuamhMQ3hHXC9Wb0o5Q21zdTdMQ2NWY3ZSMmc2clpPY1pRQU40XC9FbkFwNTBsbHU5eGlnRGg5ZWNmSnlqdHNhcHd2Nm1JSDNLWVF6Smhqb0lQUEgrODU2TWZSU1o4ODJacVF2YUxsalVOZ05vWE5JYmZvQ2RESFRMd3piOStmREtkVDJ4MGJxazVvQW5vU0wwbTh3b0pJbXgycmc1dlVIXC9SQmNld3JTNjF6cWUxbGZ3dDR2eWo1WVNtWFVMY3VDbVdoM1lcL1g4dWhEbTNGR1BxV1ZFUWtIUUFmMUtMNU9KV1lOckIzS1orWUg1N2FUelEwUjZJb1JBRHg3K1hRdkdvNVwvTGtLbFhSZzVBQm1IQ09EVTZJb0g1VEp1SjlzQWY5S1RjWnRNR1hQMFdqTUpjbzhnU0V5bGNTbllIRHc1NVdHUHRKRkFNdU1uakxjQ1wvSzJ3NUxIUnhnUWN1VmIzY1Rld0hCdnIrVWFCTUpPcmZIOXdpT0czeStSc3kxNWtCVVhxaDlxYTRnTG03KzljSmdBbGx6RFwvZXZoWUZWZUxKQXJOVVNpRmJGanpzcjUxTTRueDJNa0NLb0lNRkMydjd2dWlGNEl6VFlVTHZrNE02Z3VHNFRPVzZsaFptQ3lJQ3RJdW83VlRVTFVaM29LM3puZSs3aTNUUlp6SGlVZkdxdnN3bzBGeGdvUis5eVJubGFFTlZZQmYxYSs3aWhMbk0zOUl5OHFMMW1xQ3p5dmFTVDJsaWw1blpUOGc2V3NDT3RmSkZsd2VpXC9EWm50N1VaWnpxc2tzMUJ6QU5rZkdvWVdZNFpJMTVacU5jekN4dnl1RWVOa2lPbDJGXC9zV0p1SGY0ZTBad3B4Y1RjY2JVTEpDXC9ibVNFOFFrZzBNVzV6QlZIdStpbFMycz0iLCJtYWMiOiJmZWEwZDA5ODNhOWY0MzM5OGZkYWViOTRmZmQ5ZWRjMzA3YzI0ODE0YzFlY2E2ZDE2NWU4OTIxN2E2MWNlYjc5In0=

             Không hề nhiều lời, Tô Cẩn đã nhanh chân đi tới phòng khách Tô gia, mà mặt mày Phượng Lăng Dạ cũng vô cùng nghi hoặc đi theo sau lưng nàng ta.

Ads
';
Advertisement