Tự Tô Cẩn cũng biết tất cả mọi chuyện từ đầu tới cuối đều là Tô gia đuối lý, mà lúc này đây, nàng ta đã đưa ra quyết định này thì chính là đã sai lại càng thêm sai, từ đầu đến cuối đều sai.
Nhưng mà, đối mặt với lời thỉnh cầu của phụ thân và ca ca của mình, Tô Cẩn thật sự không thể nào từ chối được.
Ca ca Tô Cừ không giống với nàng ta, nàng ta có một đấng phu quân là Kiêu Vương, nàng ta căn bản không cần vị trí gia chủ Tô gia. Tương lai của Tô Cẩn là cả Thiên Thần lục địa, mà tương lai của Tô Cừ lại là kế thừa vị trí gia chủ mà thôi.
Ngay cả phụ thân cũng đã mở miệng, ý nghĩ của Tô Cẩn cũng rất đơn giản, chỉ hy vọng ca ca mình có thể vui vẻ sống một đời này, vì vậy, Tô Cẩn không ngại đã sai càng thêm sai, sai đến tận cuối cùng.
Ý tưởng rất đơn giản, nhưng cũng thể hiện rõ sự tùy hứng của Tô Cẩn, lúc này, trong lòng nàng ta, e là đã không có đúng sai gì nữa rồi. Nàng ta chỉ muốn làm một việc giúp đỡ cho ca ca của nàng ta, một việc có lẽ có thể khiến Tô Cừ vui vẻ cả đời.
Đối mặt với thỉnh cầu của Tô Cẩn, Phượng Lăng Dạ vẫn luôn không chút do dự, lúc này lại lâm vào trầm mặc.
Nếu là chuyện khác, Phượng Lăng Dạ chắc chắn sẽ đồng ý không chút do dự, nhưng chuyện này đã vi phạm đạo nghĩa, huống hồ, chỉ cần một chút sơ suất, sẽ biến thành cục diện càng không thể cứu vãn.
Thấy Phượng Lăng Dạ trầm mặc không nói, Tô Cẩn trực tiếp quỳ xuống trước mặt Phượng Lăng Dạ, nàng ta rơi lệ, nghẹn ngào nói.
“Tướng công, Cẩn Nhi biết chuyện này là sai trái rồi. Nhưng mà đối với ca ca mà nói, đây là tương lai tốt nhất mà Cẩn Nhi có thể cho huynh ấy, Cẩn Nhi cầu xin chàng, chỉ lần này, một lần cuối cùng, sau này Cẩn Nhi tuyệt đối sẽ không xen vào chuyện của Tô gia nữa đau.”
Đối mặt với bộ dạng khóc nức nở như vậy của Tô Cẩn, sau khi trầm mặc một lúc, cuối cùng Phượng Lăng Dạ khẽ thở dài một hơi nói, “Đứng lên đi, đứng lên đi...”
Từ nhỏ đến lớn, Tô Cẩn vẫn chưa bao giờ cầu xin mình, hơn nữa Phượng Lăng Dạ cũng biết lý do Tô Cẩn làm như vậy. Mặc dù lý do này tùy hứng vô cùng, mặc dù bởi vì cái lý do như thế có thể sẽ khiến cho Nghiêm gia vô tội bị tiêu giệt, nhưng mà cho dù như thế, Phượng Lăng Dạ thật sự cũng không có cách nào để từ chối Tô Cẩn.
Từ tận đáy lòng mà nói, Phượng Lăng Dạ không muốn đồng ý, nhưng mà đối mặt với Tô Cẩn, đối mặt với tình yêu không thể thay thế được trong tim, đối mặt với cảnh tượng Tô Cẩn rơi lệ mà lòng hắn ta không nỡ nhìn thấy kia, Phượng Lăng Dạ cuối cùng đã đồng ý.
Là một người đàn ông, tình yêu mà Phượng Lăng Dạ đối với Tô Cẩn quả thực làm cho người ta khâm phục, đàn ông như vậy quả thực là một người đáng giá phó thác chung thân, nhưng với thân phận là một Kiêu Vương, Phượng Lăng Dạ lúc này đã mất sự bình tĩnh trong khi đưa ra phán đoán, mà quyết định này của hắn, cũng trực tiếp khiến cho sự việc phát triển đến cục diện không thể vãn hồi.
Đã đồng ý với lời thỉnh cầu của Tô Cẩn, sau đó Phượng Lăng Dạ bảo Tô Cẩn tự mình đi nghỉ ngơi, mà hắn lại ngồi trầm tư một mình ở trong thư phòng.
Biết rõ là không đúng, nhưng cuối cùng Phượng Lăng Dạ vẫn đồng ý, sau mấy canh giờ trầm tư, cuối cùng Phượng Lăng Dạ dùng truyền âm phù truyền một phong thư về cho Vạn Binh Các.
Giống như Tiêu Trần, Phượng Lăng Dạ cũng phải cầu viện Vạn Binh Các, mà sau khi nhận được truyền tin của Phượng Lăng Dạ, phần đông đệ tử của Vạn Binh Các đều hưởng ứng, suốt đêm gấp rút đến Thành Trường Lạc.
Đạo Tử, đệ tử bình thường, trưởng lão, nghi trượng, hơn một ngàn người, quy mô cũng không kém gì Cửu Tiêu Cung, chạy tới Thành Trường Lạc suốt đêm, cùng lúc đó, một Phó các chủ của Vạn Binh Các cũng tự mình ra tay.
Như Thiên Đan Cốc có chín vị phó cốc chủ, Cửu Tiêu Cung có chín vị phong chủ, Vạn Binh Các cũng có chín vị phó Các chủ, tu vi của bọn họ đều ở trình độ Đạo Tôn cảnh.
Vì muốn hoàn thành lời cầu xin của Tô Cẩn, lại muốn giảm tổn thất xuống nhỏ nhất, Phượng Lăng Dạ dự định sẽ dùng lực lượng mạnh mẽ nhất, tiêu diệt Nghiêm gia trong nháy mắt.
Phải tiêu diệt Nghiêm gia chỉ trong phút chốc, trước khi Tiêu Trần kịp phản ứng lại. Có như vậy, cho dù Tiêu Trần tức giận thì hắn cũng không thể làm được gì nữa rồi, như vậy, hắn ta lập tức có thể hoàn toàn khống chế tất cả mọi chuyện trong lòng bàn tay, đồng thời Tô gia cũng không cần trả một cái giá đắt, tất cả đều do tự bản thân hắn ta làm là được rồi.
Kế hoạch của Phượng Lăng Dạ quả thực rất hoàn mỹ, nếu Tiêu Trần không sớm truyền tin về Cửu Tiêu Cung, nếu đại quân Cửu Tiêu Cung lúc này không phải đang trên đường chạy tới Thành Trường Lạc, thế thì Phượng Lăng Dạ làm như vậy, quả thật là có thể một lần ra tay tiêu diệt sạch Nghiêm gia, nhưng mà đáng tiếc, đại quân Cửu Tiêu Cung đã trên đường đến nơi rồi, Phượng Lăng Dạ đã sớm mất đi cơ hội tiêu diệt Nghiêm gia trong nháy mắt.
Mà hành động này của hắn ta, đã làm bùng nổ nên trận đại chiến kinh thiên động địa giữa đại quân của hai thế lực lớn bên ngoài Thành Trường Lạc.
Đại quân Vạn Binh các không biết những chuyện đã xảy ra, với khoảng cách từ Vạn Binh Các đến Thành Trường Lạc, nếu đại quân Vạn Binh các dốc toàn lực đuổi đến thì chỉ mất một ngày đủ để tới nơi rồi.
Ngồi ở trong thư phòng, Phượng Lăng Dạ có chút buồn bực xoa nhẹ huyệt Thái Dương của mình, đây là một loại buồn bực không hiểu ra sao khiến cho Phượng Lăng Dạ không chỗ trút giận, vốn là việc không muốn làm, lại vì yêu mà không thể không làm.
Mà quyết định này của Phượng Lăng Dạ, cũng chỉ có thể nói, đây là yêu nhưng đồng thời cũng là ngu xuẩn, vốn dĩ hắn ta có thể hóa giải một trận đại chiến kinh hãi thế tục sắp bùng nổ, chỉ bởi vì sự tùy hứng của Tô Cẩn, lại thêm Phượng Lăng Dạ vì tình riêng mà bỏ qua lợi ích đại cục.
Ngay lúc Phượng Lăng Dạ đưa ra quyết định, ở Nghiêm gia, Tiêu Trần vẫn chưa đi ngủ, lúc này hắn đang ngồi trong hoa viên tán gẫu với Tô Trinh.
Trước mặt hai người bày đặt một ít điểm tâm và hoa quả tinh xảo đẹp đẽ, đồng thời còn có một bình rượu ngon, bọn họ tùy ý uống rượu nói chuyện phiếm, nhìn thấy cả tối nay Tiêu Trần dường như có chút không yên lòng, Tô Trinh mở miệng nói.
“Sao vậy, cả tối trông ngươi đều như người mất hồn mất vía?”
Là Phong chủ của Thánh Nữ Phong, cường giả cực mạnh đạt tới Đạo Tôn cảnh nhưng khi đối mặt với Tiêu Trần, Tô Trinh lại không hề ra vẻ kiêu ngạo gì. Mà nghe Tô Trinh nói lời này, Tiêu Trần lại bình tĩnh trả lời, “Không có gì, chẳng qua trong lòng ta vẫn luôn có loại cảm giác không tốt, luôn cảm thấy có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra rồi.”
“Là chuyện của Tô gia sao? Cái này thì không cần lo lắng, đại quân Cửu Tiêu Cung chỉ cần một ngày thôi là có thể tới nơi rồi, đến lúc đó cho dù có Phượng Lăng Dạ ở đây, ngươi cũng có thể trấn áp hắn ta trong nháy mắt.” Tô Trinh trả lời.
Chuyện Tô gia cũng không cần quá lo lắng, đương nhiên, Tiêu Trần và Tô Trinh cũng không biết, Phượng Lăng Dạ lúc này cũng đã triệu tập phần đông cường giả của Vạn Binh Các, bọn họ đang dùng hết sức đuổi đến Thành Trường Lạc.
Dự định tiêu diệt Nghiêm gia trong nháy mắt của Phượng Lăng Dạ đã không còn khả năng thực hiện, tương tự như vậy, Tiêu Trần muốn trực tiếp trấn áp Phượng Lăng Dạ cũng không thể xảy ra.
Nhưng bởi vì tình yêu nên Phượng Lăng Dạ cố tình trở nên ngu xuẩn một lần, lần đầu tiên trong đời, hắn ta làm một chuyện cực kỳ ấu trĩ đến vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất