Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2476 Mượn thú giết người
Sau ba nén hương, Côn Ngư tới gần Hồn Linh Thú, Lê thúc quả quyết hạ lệnh Côn Ngư giảm tốc, bởi vì người phía sau còn chưa đuổi kịp. Hiện tại đã xông vào địa bàn Hồn Linh Thú, Hồn Linh Thú tất bị chọc giận, đến lúc đó người phía sau còn chưa đến, Côn Ngư đã đi đứt, chẳng phải Lê thúc và Lục Ly đều chết uổng. Lục Ly không khỏi căng thẳng, xen lẫn với đó là một chút hưng phấn. Hắn nhìn Lê thúc, chuẩn bị sẵn sàng thúc đẩy Côn Ngư lao đến chỗ Hồn Linh Thú. - Xông đi! Nửa nén hương sau, Lê thúc quát lớn, Lục Ly lập tức khống chế Côn Ngư lấy tốc độ nhanh nhất vọt đến trước mặt. Đằng sau Côn Ngư, ba người như tên nhọn bay vút tới, cách vạn dặm sau lưng ba người còn khoảng trăm người đi theo, chẳng qua trăm người này chính đang không ngừng chiến đấu, quanh bốn phương tám hướng, vô số Độn Thú vọt tới. Ục ục! Tiếng quái khiếu vang lên, nước biển trước mặt phun trào, tiếp đó dưới mặt đất toát ra một viên cầu màu đen. Viên cầu này có mấy chục xúc tu, trên viên cầu mọc mười hai con mắt to, bên trong là một mảnh huyết hồng. Viên cầu lớn như núi nhỏ, khí huyết xung thiên, không cần cảm ứng, chỉ nhìn cũng biết là một con Độn Thú vô cùng khủng bố. Côn Ngư lao đến, Hồn Linh Thú đang định tấn công, nhưng đúng lúc này Lục Ly chợt điều khiển Côn Ngư lách sang bên trái. Thân hình khổng lồ của Côn Ngư lóe lên, ánh mắt Hồn Linh Thú lập tức dán chặt lên đám người Diêm Hồng truy tung mà đến. - Hả? Ba người Diêm Hồng cảm ứng được khí tức cường đại của Hồn Linh Thú, thần niệm vội quét tới, sau khi phát hiện Hồn Linh Thú, tròng mắt ai nấy đều co rụt lại. Trước đó tốc độ Côn Ngư đột nhiên giảm chậm, bọn hắn tưởng rằng cơ hội tới, lại không ngờ là một bẫy rập. - Tản ra! Diêm Hồng rống to, hắn đã từng gặp qua Hồn Linh Thú, biết rõ sự khủng bố của con Độn Thú này. Linh hồn hắn cường đại, có thể miễn cưỡng kháng cự được, nhưng hai tên trưởng lão còn lại thì chưa chắc. Ục ục! Chuyện khiến Lục Ly và Lê thúc đại hỉ xảy ra, Hồn Linh Thú quả nhiên không để ý đến Côn Ngư, ánh mắt một mực khóa chặt ba người Diêm Hồng. Đối với Độn Thú mà nói, nhân loại chính là dị tộc. Mặc dù Côn Ngư cũng xâm nhập địa bàn nó, nhưng ba tên nhân loại này mới càng thêm ghê tởm. Hưu! Mười hai con mắt đồng loạt sáng lên từng đạo hào quang màu đỏ máu, từng luồng quang mang bay đi, chia nhau bắn vào trong thân thể ba người Diêm Hồng. Ba người Diêm Hồng vốn tách ra đào tẩu, nhưng lại bỗng chợt ngừng lại, bởi vì có mấy đạo năng lượng vô cùng cường đại chính đang tấn công ba người. Linh hồn Diêm Hồng rất mạnh, chỉ nháy mắt liền hồi thần lại. Hắn thấy Hồn Linh Thú bay vụt đến, xúc tu như dây leo cuốn tới ba người, vội hoảng sợ lui nhanh. Trong tay hiện ra một thanh trường thương màu xám bạc, trùng trùng đâm về phía Hồn Linh Thú. Vù vù! Đáng tiếc, trong mười hai con mắt Hồn Linh Thú lần nữa bắn ra quang mang màu đỏ thẫm, lần này chỉ nhắm đến mình hắn. Trường thương còn chưa đâm tới thì hắn đã bị công kích linh hồn đánh trúng. Chờ lúc hắn hồi thần thì phát hiện Lạc trưởng lão và tên trưởng lão còn lại đều đã bị xúc tu Hồn Linh Thú cuốn lấy, ngoài ra rất nhiều xúc tu chính đang quấn về phía hắn. - Đi! Hắn đâm ra một thương, thân hình cấp tốc lui nhanh. Hắn không biết những xúc tu kia cường đại cỡ nào, nhưng nếu bị cuốn vào chắc chắn không phải chuyện hay ho gì, tốt nhất vẫn nên lui trước thì hơn. - Hai người lão Lạc đi đứt rồi... Diêm Hồng một bên lui nhanh, một bên dùng thần niệm theo dõi, phát hiện hai người Lạc trưởng lão vẫn chưa tỉnh lại. Hồn Linh Thú không ngừng công kích linh hồn, linh hồn hai người lại không quá mạnh, thân thể bị cuốn lấy, e là lành ít dữ nhiều... - Lục Ly, Lê Thiên! Diêm Hồng phẫn nộ gầm lên một tiếng, tiếng hét khiến nước biển xung quanh không ngừng cuộn trào. Ba tên Thiên Thần tam kiếp, lại bị hai tên nhãi nhép Lục Ly và Lê thúc gài cho một vố, hai tên trưởng lão còn rất có thể sẽ tử vong. Cảnh này khiến Diêm Hồng vừa phẫn nộ vừa biệt khuất, lại vừa bó tay hết cách. Hắn không biết lúc này nên đi cứu hai vị trưởng lão, hay là nên tiếp tục đuổi theo Côn Ngư? - Tốt lắm! Bên kia Lục Ly và Lê thúc khống chế Côn Ngư khoái tốc rời đi, thần niệm Lê Thúc một mực khóa chặt bên này, hắn phát hiện hai người Lạc trưởng lão bị Hồn Linh Thú cuốn lấy, trơ thân ra hứng chịu công kích linh hồn, mãi mà không thấy tỉnh lại, lập tức hưng phấn không thôi. Chiến lực của hắn và Lục Ly đều rất thấp, lại có thể mượn nhờ Hồn Linh Thú giết chết hai tên Thiên Thần tam kiếp, cảnh này khiến hắn rất có cảm giác thành tựu. Hơn nữa chỉ cần hai người Lạc trưởng lão chết đi, khả năng bọn hắn thành công chạy trốn đến Thiên Ma Đảo sẽ càng lớn. Mấy ngày sau đó, quả nhiên gió êm sóng lặng! Mặc dù không biết bọn Lạc trưởng lão đã chết hay chưa, nhưng một khi Hồn Linh Thú ra tay, khả năng sống sót là rất thấp, còn cả trăm võ giả kia nữa, nói không chừng cũng sẽ tử thương quá nửa. Chí ít trong thời gian ngắn hẳn là an toàn, giờ chỉ phải bận tâm trên đường tới Thiên Ma Đảo, Diêm Hồng liệu có lần nữa ngăn chặn hay không? Lấy sự thông minh của Diêm Hồng, hẳn sẽ đoán được mục đích sau cùng của Lục Ly và Lê thúc chính là Thiên Ma Đảo. Bởi vì trong chu vi ức vạn dặm quanh đây, nơi an toàn duy nhất là Thiên Ma Đảo. Chỉ khi Lục Ly và Lê thúc tiến vào Thiên Ma Đảo, bọn hắn mới không dám tiếp tục truy sát. Cộng thêm nơi này cách Thiên Ma Đảo thực sự quá gần, cự ly chỉ chừng mấy ngày, đổi lại là ai đều sẽ nghĩ cách đến Thiên Ma Đảo. Tận nhân sự, nghe thiên mệnh! Chuyện Lục Ly và Lê thúc có thể làm chỉ được đến vậy, tiếp theo liền phải xem số trời. Mấy ngày qua gió êm sóng lặng khiến Lục Ly và Lê thúc yên tâm phần nào, cách Thiên Ma Đảo càng lúc càng gần, trong lòng hai người lại càng hớn hở. Chỉ có còn sống mới còn hi vọng! Mặc dù trong Thiên Ma Đảo cũng là từng bước sát cơ, nguy cơ tứ phía, nói không chừng bọn hắn vừa đi vào liền sẽ bị người đánh chết, nhưng ít ra còn có hi vọng sống sót.
Chương 2477 Cơ hội sau cùng
Nếu không đi Thiên Ma Đảo, hai người tuyệt đối sẽ bị giết, ba tên trưởng lão không giết được Lục Ly thì sẽ có càng nhiều trưởng lão, không chừng điện chủ Hắc Viêm Điện cũng sẽ xuất động. Đã qua chín ngày, Thiên Ma Đảo ở ngay trước mắt, cùng lắm chỉ hơn nửa ngày nữa thôi là Côn Ngư sẽ tới Thiên Ma Đảo. Sắp gần tới nơi, Lục Ly và Lê thúc lại đều căng thẳng, nếu Diêm Hồng muốn ngăn chặn bọn hắn, vậy nhất định phải thực hiện ở bên ngoài Thiên Ma Đảo, đây là cơ hội sau cùng mà Diêm Hồng có thể nắm lấy. Bởi vì đang không ngừng áp sát Thiên Ma Đảo, mực nước biển càng lúc càng cạn, Độn Thú cũng càng lúc càng ít. Diêm Hồng có thể triệu tập lượng lớn trinh sát tiềm phục dưới hải vực, một khi Côn Ngư tới gần liền sẽ bị phát hiện. - Bất hạnh nói trúng. Lại đi tới chừng nửa ngày, Lê thúc nhướng mày, khẽ cười đắng chát. Hắn phát hiện trinh sát Hắc Viêm Điện, Diêm Hồng quả nhiên đoán được bọn hắn sẽ đến Thiên Ma Đảo, nên trước một bước bố trí mai phục chờ sẵn. Lê thúc trầm tư một lát rồi nói: - Chủ nhân, giờ chúng ta chỉ có hai con đường để đi. Một là lập tức quay đầu lùi về biển sâu, tìm chỗ nào đó dưới biển sâu để tu luyện ẩn núp. Chúng ta có thể bố trí một ít pháp trận, ngăn cản không cho Hắc Viêm Điện truy tung, khả năng bị phát hiện sẽ rất thấp. Chẳng qua nếu làm vậy, thời gian cần ẩn núp rất lâu, nguy cơ bại lộ luôn thường trực! - Hai là khống chế Côn Ngư tông thẳng vào, lấy tốc độ nhanh nhất xông lên Thiên Ma Đảo. Chỉ cần đạp bước lên đảo, chúng ta liền triệt để an toàn. Chẳng qua nếu vận khí không tốt, bị Diêm Hồng cuốn lấy, hai người chúng ta phải chết ở ngoài này! Lê thúc đưa ra hai lựa chọn, cả hai đều không phải phương án vẹn toàn, hệ số nguy hiểm không thấp. Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó cắn răng nói: - Người chết chim chỉ lên trời, liều mạng thôi. Cứ tiến thẳng Thiên Ma Đảo, ở dưới đáy biển càng nguy hiểm, ngày ngày sống trong nơm nớp lo sợ, không bằng oanh oanh liệt liệt chiến tử cho rồi! - Côn Ngư, xông thẳng lên đảo cho ta. Nếu có bất kỳ kẻ địch nào chặn đường, lập tức đánh bay! Chỉ cần mang bọn ta xông lên hải đảo, ta lập tức trả lại tự do của ngươi! Lục Ly để Tiểu Lục truyền âm đi qua, Côn Ngư vẫy đuôi, như tên nhọn bắn tới. Trước kia Lục Ly nói muốn nó hiệu lực mười năm, giờ chỉ cần xông lên hải đảo liền lập tức trả lại tự do, cơ hội tốt như vậy nó há lại không liều mạng? Về lại dưới biển sâu, khả năng Lê thúc có thể bố trí một ít pháp trận chặn được thăm dò từ Hắc Viêm Điện. Nhưng cường giả Hắc Viêm Điện nhiều như mây, không ít cường giả có các loại bí thuật thần thông khó mà tưởng tượng, ai biết liệu có bị tìm ra hay không? Tìm nơi nào đó trong biển sâu để tiềm tu, ngày ngày sống trong lo âu thấp thỏm, không biết lúc nào sẽ bị phát hiện, sẽ chết đi. Vậy không bằng xông thẳng tới, nếu chỉ có một mình Diêm Hồng, không chừng bọn hắn sẽ có cơ hội lớn đi lên được Thiên Ma Đảo. Hưu! Côn Ngư liều mạng vút tới, tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều, toàn thân hóa thành tàn ảnh, như cực quang lao vút mà đi. Trước mặt có trinh sát Hắc Viêm Điện tiềm phục, nhưng một vài trinh sát còn chưa kịp quan sát rõ ràng thì Côn Ngư đã tan biến ở phía xa. Đáng tiếc, trinh sát quay đây thực sự quá nhiều, vẫn có một số lượng tương đối trinh sát phát hiện Côn Ngư, những trinh sát này lập tức thông qua bí pháp đặc thù truyền tin đi ra. - Phía tây nam, Lục Ly và Lê Thiên đang phóng tới Thiên Ma Đảo! Trên một đảo nhỏ cách Lục Ly và Lê Thiên năm ngàn vạn dặm, Diêm Hồng dẫn theo hơn ba mươi người ngồi chờ, một người trong đó quát khẽ, đánh thức Diêm Hồng đang ngồi xếp bằng. - Đi! Diêm Hồng mở mắt, tung người bay lên không, dẫn theo hơn ba mươi người lao vút mà đi. Diêm Hồng không đi cứu hai người Lạc trưởng lão, mà chọn dẫn người triệt thoái, đến bên này đón lõng Lục Ly. Hồn Linh Thú quá mạnh, lúc này bọn Lạc trưởng lão sống chết không rõ, hắn cũng không tâm tư đâu mà để ý. Bởi vì một khi để cho Lục Ly xông lên Thiên Ma Đảo, rất có thể sẽ không còn cơ hội giết chết Lục Ly, đến lúc đó hắn chỉ còn nước giơ đầu đi gặp điện chủ Hắc Viêm Điện. Căn cứ lộ tuyến tiềm hành của Côn Ngư, kết hợp cùng hiểu biết về Lê Thiên. Hắn suy đoán Lục Ly và Lê Thiên sẽ tới Thiên Ma đảo, bởi thế lần này là cơ hội sau cùng của hắn, hắn nhất định phải ngăn Lục Ly và Lê thúc, đồng thời giết chết hai người ngay ngoài đảo! Khoảng cách năm ngàn vạn dặm, Diêm Hồng chỉ mất hai canh giờ liền đuổi tới. Lúc hắn đến, Côn Ngư còn cách Thiên Ma Đảo một đoạn cự ly, chí ít phải cần một hai canh giờ mới đặt chân được lên đảo. - Vây lại! Diêm Hồng vung tay lên, hơn ba mươi người tản ra thành hình cánh quạt vây hướng Côn Ngư, hắn không yêu cầu ba mươi người này lập công, chỉ cần tranh thủ chút thời gian cho hắn là được. Chỉ cần khiến Côn Ngư dừng lại một nhịp, hắn tự tin đủ sức đánh giết Côn Ngư, sau đó bóp chết Lục Ly và Lê Thiên. - Truyền tin cho tất cả trinh sát, lệnh bọn hắn tụ tập về đây! Diêm Hồng nghĩ nghĩ, sau đó sai người truyền tin cho tất cả trinh sát, số lượng trinh sát ở đây có hơn nghìn người, mặc dù chiến lực không mấy cường đại, nhưng nhiều người như thế, hẳn là đủ sức câu kéo thời gian cho hắn hành động. Diêm Hồng bày ra một tấm lưới lớn, chờ đợi Lục Ly và Lê Thiên tự đâm đầu vào. Đây là cơ hội sau cùng, hắn quyết dù phải liều cái mạng già này cũng phải bắt cho bằng được Lục Ly. Thời gian từ từ trôi qua, hai canh giờ sau, trinh sát phía tiền phương truyền tin về, mắt Diêm Hồng chuyển lạnh, quát lớn: - Tới rồi, toàn thể xuống biển, chuẩn bị! Hơn ba mươi người lao xuống đáy biển, vô số trinh sát cũng lao xuống theo, ai nấy đều rút ra binh khí, vận chuyển thần lực chuẩn bị tùy thời ra tay. Nơi này đã rất gần Thiên Ma Đảo, mực nước không sâu, chỉ chừng mấy ngàn dặm, lấy tốc độ bọn hắn, một hơi liền có thể xuống đáy. Bởi thế Côn Ngư muốn xông qua đây, tuyệt đối khó tránh khỏi chúng nhân ngăn chặn. Hưu!
Chương 2478 Thiên Ma Đảo
Xa xa, nước biển cuộn trào, từng con sóng đang lấy tốc độ khủng khiếp tràn tới bên này. Thần niệm chúng nhân quét qua, phát hiện một quái vật khổng lồ bay vụt đến, tốc độ cực nhanh, mới vừa rồi còn ở xa mấy ngàn dặm, chớp mắt lại đã đến trước mặt. - Tấn công! Diêm Hồng gào thét, tiếng rống đinh tai nhức óc khiến nước biển cũng phải quay cuồng. Hơn ba mươi Thiên Thần nhịp kiếp và hơn ngàn trinh sát quanh bốn phía đồng thời phát động công kích, điên cuồng nhắm tới Côn Ngư. Khả năng phòng ngự của Côn Ngư đúng là rất khủng bố, không hề khiến Lê thúc và Lục Ly thất vọng! Công kích từ hơn ba mươi tên Thiên Thần nhị kiếp kia căn bản không cách nào tạo nên thương tổn quá lớn đối với Côn Ngư, mặc dù ngoài thân Côn Ngư nhìn có vẻ da tróc thịt bong, máu tươi nhuộm đỏ, nhưng thương thế ngoài da thế này căn bản không thể tính là trọng thương. Thương hại lớn nhất với Côn Ngư đến từ công kích của Diêm Hồng, công kích của Diêm Hồng nhìn qua rất đơn giản, chỉ đâm ra một thương. Thương này hóa thành quang ảnh, đâm xuyên từ đầu tới đuôi Côn Ngư. Cũng may Côn Ngư theo bản năng cảm nhận được nguy cơ nên kịp thời nghiêng đầu tránh khỏi chỗ yếu hại. Ô ô! Côn Ngư phát ra tiếng kêu như quỷ khóc sói gào, sau khi bị thương, thú tính đại phát, nước biển xung quanh quay cuồng theo, tầng tầng gợn sóng đánh tới, miệng rộng phun ra từng đạo chất lỏng màu xanh lam nhắm tới trước mặt. Chất lỏng này chính là chất lỏng bên trong thực quản, có khả năng ăn mòn cực mạnh, đồng thời cũng cực dính, khiến người tốc độ đại giảm. Bởi vì chất lỏng phun ra quá nhanh, số lượng rất nhiều, bởi thế Diêm Hồng và mấy chục người kia đều không kịp tránh né, thoác chốc liền bị bao phủ trong chất lỏng. Xùy! Côn Ngư vẫy đuôi, chiếc đuôi như một ngọn núi khổng lồ va chạm đến, Diêm Hồng và mấy tên võ giả lập tức bị nện bay. Diêm Hồng đỡ hơn một chút, hắn thân khoác chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, gần như không chịu thương thế gì đáng kể, nhưng mấy tên võ giả còn lại thì không được may mắn như thế, ai nấy đều bị nện cho thổ huyết. - Tiểu Lục, bảo Côn Ngư đừng ham chiến, nhanh xông lên hải đảo! Lục Ly rất nhạy cảm với chiến cơ, lập tức hạ lệnh đi xuống. Mặc dù Côn Ngư trong cơn phẫn nộ có thể xé xác đám người trước mắt, chẳng qua nó cũng cảm giác được sự nguy hiểm củaDiêm Hồng. Sau khi Tiểu Lục truyền tin, đuôi nó khẽ lay động, toàn thân như tên nhọn phóng vút lên đảo. Nơi này đã cách hải đảo rất gần, lấy tốc độ hiện tại của Côn Ngư cùng lắm chỉ khoảng nửa canh giờ là có thể lên được. Diêm Hồng thấy Côn Ngư bay đi, vội vàng nổi giận rống to: - Ngăn Côn Ngư lại! Vô số trinh sát tiềm phục gần đó ùn ùn kéo đến, phóng thích đủ loại thần thông bí thuật kỳ dị, một vài trinh sát còn không tiếc thân mình kết thành tường người, ngăn cản không cho Côn Ngư lên đảo. Phanh phanh phanh! Vô số công kích nện lên thân Côn Ngư, ngoài da Côn Ngư vốn đã be bét máu thịt, lúc này lại càng thêm thảm. Nhưng chút thương thế ấy đối với Côn Ngư mà nói thì chẳng đáng là gì, trước kia Lục Ly từng dùng Hư Không Trùng gặm ra không biết bao nhiêu lỗ thủng trong cơ thể Côn Ngư, nhưng Côn Ngư vẫn có thể khoái tốc phục hồi như cũ. Bởi thế công kích từ những trinh sát này chỉ như gãi ngứa, Côn Ngư cường hành đâm tới, đám trinh sát trước mặt căn bản không gánh được va chạm với nó, nhẹ nhàng bị hất văng, Côn Ngư vẫn như tên nhọn bắn tới. - Một đám phế vật! Diêm Hồng phẫn nộ không thôi, hơn ba mươi võ giả cộng thêm cả ngàn trinh sát, lại vẫn không ngăn được Côn Ngư. Trường thương trong tay hắn sáng lên, vốn định tiếp tục công kích, nhưng rất nhanh hắn liền đổi ý. Thân hình Côn Ngư quá lớn, dù đâm trúng trăm thương cũng chưa chắc giết nổi. Ông! Diêm Hồng chuyển sang phóng thích công kích linh hồn, mắt hắn bắn ra hai đạo kim quang, thoáng chốc liền chui vào trong cơ thể Côn Ngư. Công kích linh hồn của hắn rất kì lạ, hai đạo kim quang như hai con Kim Long du tẩu, khoái tốc bắn tới linh hồn Côn Ngư. - Công kích linh hồn! Lê Thúc cảm ứng được, khẩn trương theo dõi hai đạo năng lượng màu vàng kia. Điểm mạnh nhất của Côn Ngư chính là khả năng phòng ngự vật lý, còn linh hồn mạnh yếu thế nào Lê thúc không được rõ cho lắm. Hai đạo năng lượng màu vàng nhanh chóng tràn vào trong đầu Côn Ngư, Côn Ngư khẽ run rẩy sau đó bất ngờ ngừng lại. Lục Ly và Lê thúc liếc nhau, trên mặt hai người đều hiện ra vẻ sợ hãi. Công kích linh hồn của Diêm Hồng có hiệu quả với Côn Ngư, như vậy Côn Ngư liền không thể trốn, kết cục chờ đợi hai người chính là bị Diêm Hồng vô tình đồ sát. - Tốt lắm! Phía sau, Diêm Hồng đại hỉ, hắn không cầu công kích linh hồn trực tiếp đánh giết Côn Ngư, chỉ mong có thể ảnh hưởng không cho nó tiến tới, chuyện sau đó liền dễ làm. Bằng vào tốc độ Lục Ly và Lê thúc, tuyệt đối không thoát khỏi ma chưởng của hắn. Hưu! Lúc Diêm Hồng vừa bay tới, Côn Ngư chợt quẫy đuôi, thân hình lần nữa di động. Diêm Hồng phẫn nộ không thôi, vừa rồi hắn sửng người mất một lúc, bằng không lúc này hẳn đã đến bên cạnh Côn Ngư. Ông! Trong mắt hắn lần nữa bắn ra hai đạo kim quang, xem ra công kích linh hồn của hắn chỉ có thể cầm chừng Côn Ngư chừng một nhịp thở, chẳng qua vậy là đủ rồi, đối với cường giả cấp bậc như hắn mà nói, thời gian một giây cũng đủ thay đổi chiến cuộc. - Làm sao bây giờ? Bên trong Côn Ngư, Lê thúc và Lục Ly nóng như lửa đốt, công kích linh hồn từ Diêm Hồng có thể ảnh hưởng Côn Ngư, cứ tiếp tục thế này, rất nhanh Côn Ngư sẽ bị Diêm Hồng đánh chết, sau đó sẽ đến lượt hai người. - Ta đi ra cầm chân hắn! Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia quyết tuyệt, tung người bắn ra khỏi Thần Sơn, đồng thời để Tiểu Lục truyền âm cho Côn Ngư. Bụng Côn Ngư cuộn trào, phun Lục Ly ra ngoài. Chẳng qua lúc đến trong miệng rộng Côn Ngư thì Lục Ly chợt ngừng lại, đồng thời với đó, Hư Không Trùng trước giờ một mực ở trong đầu Côn Ngư gặm ra một lỗ nhỏ, thân hình Lục Ly chợt lóe, nháy mắt liền vọt tới trong không gian linh hồn Côn Ngư. Hưu! Lục Ly vừa xông vào, hai đạo năng lượng màu vàng như hai con Kim Long gào thét lao đến, Lục Ly chủ động đón lấy, dẫn toàn bộ năng lượng màu vàng vào trong cơ thể mình.
Chương 2479 Phủ Ma
- Long hồn, trụ vững! Lục Ly gầm lên, mặc dù hắn đã từng hứng chịu qua công kích tinh thần từ Diêm Hồng, nhưng lần đó là do phân thần Diêm Hồng phóng thích. Còn công kích linh hồn lúc này lại đến từ Diêm Hồng trọng trạng thái toàn thịnh, uy lực tuyệt đối chênh lệch gấp trăm! Ông! Long hồn sáng lên, du tẩu trong linh hồn Lục Ly, hai con Kim Long vừa tiến vào linh hồn, Long hồn lập tức điên cuồng thôn phệ. - Tốt! Phát hiện hai con Kim Long bị Long hồn khoái tốc nuốt chửng, Lục Ly như được đại xá, hắn đang lấy mạng nhỏ chính mình ra đánh cược. Nếu Long hồn không ngăn nổi, linh hồn hắn sẽ tiêu tan trong nháy mắt. - Côn Ngư, đi! Lục Ly gầm lên, ngồi yên bất động trong không gian linh hồn Côn Ngư. Vừa rồi Côn Ngư bị Hư Không Trùng gặm cắn, thống khổ lăn lộn mấy vòng, nghe được lệnh từ Lục Ly, tức thì điên cuồng lao vút tới hải đảo. Xoẹt! Phía sau Diêm Hồng đuổi đến, bất thần đâm ra mấy nhát, đầu Côn Ngư uốn éo tránh né, tuy mỗi lần đều bị trường thương đâm trúng thân mình, nhưng không lần nào kích trúng linh hồn cả. - Cái quái gì vậy? Diêm Hồng điên cuồng đuổi theo, trong mắt không ngừng bắn ra năng lượng màu vàng óng, nhưng Côn Ngư không dừng lại thêm lần nào nữa, tất cả công kích linh hồn đều bị Lục Ly cản lại. Bởi vì bị Diêm Hồng đâm mấy nhát, Côn Ngư cảm nhận được nguy cơ sinh tử, bởi thế càng thêm gắng sức phóng tới hải đảo. Gần, gần rồi! Thần niệm Lê thúc đã thấy được hải đảo phía xa xa, hắn còn phát hiện trên đảo có một đội quân sĩ đang tuần tra, chắc bọn họ đã phát hiện được dị trạng bên này. - Chủ nhân, chuẩn bị đi ra, lên đảo! Lê Thúc truyền âm cho Lục Ly, thần niệm Lục Ly quét ra, trên mặt chớp qua một tia kinh hãi xen lẫn vui mừng, hắn không lập tức đi ra mà vẫn ngồi yên chờ đợi. - Tiểu Lục, điều khiển Thần Sơn bay ra! Lúc còn cách hải đảo trăm dặm, Lục Ly truyền âm cho Tiểu Lục, đồng thời để Tiểu Lục truyền âm cho Côn Ngư, dặn lát nữa cố mà giữ mạng. Hưu! Cùng lúc, Lục Ly sai Hư Không Trùng gặm ra một lỗ nhỏ trong đầu Côn Ngư, hắn mang theo Hư Không Trùng vọt lại vào miệng rộng Côn Ngư. Vừa lúc Thần Sơn bay ra, Lục Ly thu hồi Thần Sơn và Hư Không Trùng, để Tiểu Lục truyền âm lệnh Côn Ngư phun hắn ra. Hô! Côn Ngư há miệng, Lục Ly hóa thành một đạo bạch quang phóng tới hải đảo, dưới ánh mắt kinh ngạc của mấy trăm quân sĩ, cả người hắn ầm ầm nện lên một ngọn núi trên đảo. Hưu! Rất nhanh, quân sĩ trên đảo liền có phản ứng, hai người tung thân lao đến bên cạnh Lục Ly, hai thanh chiến đao gác lên cổ hắn. Lục Ly không dám có chút cử động nào, nét mặt tràn đầy thành khẩn nói: - Chư vị, ta tới gia nhập Thiên Ma Đảo, ta nguyện đi theo Đại Ma Vương! Đây là lời Lê thúc dặn dò Lục Ly, tưởng muốn đi lên Thiên Ma đảo, việc đầu tiên cần làm chính là gia nhập Thiên Ma Đảo. Phàm là gia nhập Thiên Ma Đảo, trên thân sẽ dán lên ấn ký Thiên Ma Đảo, như thế ngày sau dù thoát ly Thiên Ma Đảo, ba mươi sáu đại thế lực cũng sẽ không thu lưu. Vậy nên khi hô lên lời này, quân sĩ Thiên Ma Đảo sẽ không làm khó. Quả nhiên... Hai tên quân sĩ Thiên Ma Đảo lập tức thu hồi chiến đao, chẳng qua một người trong đó lại đảo mắt nhìn về phía Thiên Tà Châu. Lục Ly vội lấy ra Thần Sơn, phóng thích Lê thúc, vừa xuất hiện Lê thúc lập tức cao giọng quát to: - Tại hạ Lê Thiên, nguyên thống lĩnh Hắc Viêm Điện, kể từ hôm nay thoát ly Hắc Viêm Điện, gia nhập Thiên Ma Đảo, vĩnh viễn đi theo Đại Ma Vương. Hai tên quân sĩ khẽ gật đầu, ngước mắt nhìn ra ngoài đảo, bởi vì lúc này Diêm Hồng đã dẫn theo hơn ba mươi người xông ra khỏi mặt nước. Diêm Hồng sát khí đằng đằng khóa chặt Lục Ly, khí tức cường hoành tràn ngập ra, Lục Ly đứng xa thế rồi mà vẫn cảm thấy đè nén. - Đừng nhúc nhích! Lê Thúc khoát tay, thấp giọng nói. Trong nhóm quân sĩ màu có cường giả, chiến lực không hề yếu thua Diêm Hồng, nhân số bên này tận bốn mươi, năm mươi người, Diêm Hồng hẳn không có lá gan giết vào trong đảo. Lục Ly quét mắt nhìn về phía cường giả khoác chiến giáp tướng quân trong đám binh sĩ, người kia là một trung niên cao lớn, để râu quai nón, trên vai gánh búa to, thần thái bất cần híp mắt nhìn Diêm Hồng, song mãi vẫn không lên tiếng. - Diêm trưởng lão, giờ làm thế nào? Đám võ giả Chiến Đường Hắc Viêm Điện tụ lại, một người trong đó nhỏ giọng hỏi dò. Mắt người này nhìn chăm chăm Lục Ly phía xa, tay khẽ di động làm động tác cắt cổ. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, muốn Diêm Hồng dẫn chúng nhân giết vào, chỉ cần giết xong Lục Ly liền lập tức đào tẩu, như thế người Thiên Ma Đảo sẽ không làm gì được bọn hắn. Trong lòng Diêm Hồng rất xoắn xuýt, Lục Ly đang ở gần trong gang tấc, hắn có thể dẫn người xông giết một phen, chỉ cần bắt lấy cơ hội, nháy mắt hắn liền có thể miểu sát Lục Ly. Vấn đề tại ở, nơi này là Thiên Ma Đảo, trên đảo là một Đại Ma Vương, Đại Ma Vương này còn là cường giả đỉnh cấp ở Nhị trọng thiên. Chọc giận Đại Ma Vương, nếu đối phương đích thân truy sát, bọn hắn tuyệt đối không có mạng để trốn về Hắc Viêm Điện. Hơn nữa... Nam tử râu quai nón trên đảo kia rõ ràng cũng không dễ chọc, theo như cảm ứng, khí tức hẳn cũng là Thiên Thần tam kiếp, hắn không dám chắc có thể trấn áp người này. Rầm rầm! Bên kia Côn Ngư quẫy đuôi, về lại trong biển, trốn đi theo một hướng khác. Bọn Diêm Hồng không ngăn cản, chém giết một con Độn Thú chẳng nghĩa lý gì, then chốt là Lục Ly. - Ngươi là Diêm Hồng? Nam tử râu quai nón thấy Diêm Hồng ánh mắt lấp lánh, đứng trên biển nửa ngày không nhúc nhích, khóe miệng nhếch lên ý cười, giễu cợt nói: - Rốt cục ngươi có muốn truy sát hai người này hay không? Nếu muốn truy sát thì lên đây, không muốn truy sát thì cút đi, đứng ngây ra đấy làm gì cho mất công. - Hừ... Mắt Diêm Hồng lạnh lẽo như băng, lại vẫn đứng im không nhúc nhích, sau một hồi trầm ngâm, hắn chắp tay nói: - Vị bằng hữu này, hai người kia một tên là phản đồ Hắc Viêm Điện chúng ta, một tên giết con trai ta, điện chủ chúng ta hạ lệnh nhất định phải chém giết hai người bọn họ. Ngài xem có thể tạo thuận lợi chút được không? Nếu bằng hữu giúp Diêm mỗ chuyện này, ngày sau tất có hồi báo!
Chương 2480 Phủ Ma
- Ách! Lục Ly không khỏi căng thẳng, Lê Thúc lại khoát tay, không nói nửa lời, nét mặt đầy vẻ tự tin. - Chuyện này ta không giúp được! Quả nhiên, nam tử râu quai nón không khiến Lê thúc thất vọng, hắn nhún vai nói: - Nếu ngươi muốn chúng ta tạo thuận lợi thì phải đi cầu Đại Ma Vương. Quy củ Đại Ma Vương định ra, chúng ta không dám làm trái, hay là ta đưa ngươi đi Thiên Ma Cung, để ngươi gặp mặt Đại Ma Vương? - ... Nét mặt bọn Diêm Hồng trầm xuống, quan hệ giữa Đại Ma Vương và ba mươi sáu đại thế lực trước nay luôn không tốt, tính cách lại kiệt ngạo không thuần, chẳng biết nể mặt ai. Diêm Hồng đi Thiên Ma Cung e là sẽ thành một cỗ thi thể khiêng đi ra. - Vị bằng hữu này! Diêm Hồng mềm giọng nói: - Vậy ngươi muốn thế nào mới có thể để chúng ta đi vào chém giết hai người này? Cứ đưa điều kiện đi! - Đầu tiên, ta không phải bằng hữu ngươi! Nam tử râu quai nón cười nói: - Thứ nữa, hai người này đã tự nguyện gia nhập Thiên Ma Đảo, từ nay sẽ là người của chúng ta. Bởi thế ngươi muốn giết chết bọn họ, vậy chỉ có một cách, đó là xông lên, giết chết chúng ta hoặc vượt qua chúng ta, cường hành đánh chết hai người. Diêm Hồng lần nữa trầm mặc, nam tử râu quai nón đợi một lúc, lát sau mới bực bội nói: - Ta nói này Diêm Hồng, ngươi tốt xấu cũng là nhân vật có tên có tuổi có Nhị trọng thiên, gì mà cứ nhăn nhăn nhó nhó như đàn bà vậy? Tới đi, lưỡi búa của ta đã đợi lâu lắm rồi, vào đây chiến một trận, chỉ cần thắng ta, ngươi muốn làm gì cũng được. Nếu ngươi còn bất động, ta liền thả hai người bọn họ vào đảo! Ngữ khí nam tử râu quai nón hết sức nhẹ nhàng, trong lòng Diêm Hồng lại càng ngập ngừng bất định. Nghe nói người Thiên Ma Đảo đều là kẻ điên, hơn nữa cường giả Thiên Ma Đảo đều không lên Thiên Thần Bảng, ai cũng không biết chiến lực thực tế như thế nào. Vạn nhất hắn không giết được người này, không giết được Lục Ly thì sao? Đến lúc đó còn phải bị Thiên Ma Đảo truy sát. Quy củ Thiên Ma Đảo rất rõ ràng, nếu người ba mươi sáu đại thế lực bước chân lên, lại không gia nhập Thiên Ma Đảo, lập tức giết không cần luận. - Liều mạng! Ánh mắt Diêm Hồng chớp qua một tia quyết tuyệt, không giết được Lục Ly, hắn về lại Hắc Viêm Điện, khả năng chết sẽ rất cao, đã thế không bằng liều một phen, vạn nhất giết được Lục Ly, sau đó đào tẩu thành công thì sao? - Giết! Diêm Hồng bạo hống, trong mắt không ngừng bắn ra quang mang màu vàng, phóng thích hơn mười đạo công kích linh hồn khóa chặt nam tử râu quai nón. Đồng thời với đó, hắn tung mình vọt tới, vạch ra một đường cong, trường thương lấp lánh quang mang, ý đồ một kích miểu sát Lục Ly. - Ha ha! Nam tử râu quai nón bật cười, cự phủ trong tay nhẹ nhàng vung lên. Phong vân biến sắc, tiếng gió ghê người, không gian bốn phía cũng theo đó rung động. Một hư ảnh lưỡi búa cự đại ngưng tụ giữa trời, không chút dấu hiệu bổ lên đầu Diêm Hồng. Ầm! Cả người Diêm Hồng bị nện bay, thân mình còn đang giữa không trung, trong miệng đã cuồng phún máu tươi, mặt mũi be bét máu thịt, chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo hiện lên che chắn, thế mà đầu hắn vẫn thiếu chút bị đánh nát. Xùy! Nam tử râu quai nón lần nữa vung lên cự phủ, hư ảnh lưỡi búa từ trời giáng xuống, lần này là quét ngang nhắm đến hơn ba mươi tên võ giả Chiến Đường đang vọt tới, quá nửa số này lập tức bị chặt đứt ngang hông, nhẹ nhàng như cắt dưa thái rau. - Phủ Ma? Mau lui ... Diêm Hồng kinh hãi kêu lên, thân hình hóa thành một đạo hồng quang như tên nhọn giật lùi ra sau, lao thẳng xuống dưới biển, nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa. Hưu! Số võ giả Chiến Đường Hắc Viêm Điện còn lại dồn dập tháo chạy, lặn xuống đáy biển không thấy tăm hơi. Nam tử râu quai nón không hạ lệnh truy sát, thậm chí những người còn lại đều không công kích, chỉ lẳng lặng đứng nhìn nam tử râu quai nón biểu diễn. - Phủ Ma? Mắt Lê thúc khẽ lóe sáng, nét mặt phấn chấn hẳn lên, hắn đoán được nam tử là cường giả, lại không ngờ là người đứng đầu trong mười đại sát tướng dưới tay Đại Ma Vương. Năm đó Đại Ma Vương dẫn theo mười đại sát tướng san bằng ba thế lực siêu cấp, nhờ đó Đại Ma Vương và mười đại sát tướng đều dương danh Nhị trọng thiên, chỉ là trước đây hắn chỉ nghe qua tên tuổi Phủ Ma, hôm nay mới được gặp mặt chân nhân. - Lê Thiên gặp qua Phủ Ma đại nhân, đa tạ đại nhân cứu mạng! Lê Thiên thành thật khom lưng hành lễ, Lục Ly cũng hồi thần, vội khom lưng theo: - Đa tạ đại nhân cứu mạng. Nam tử râu quai nón phất phất tay nói: - Nếu các ngươi đã tự nguyện gia nhập Thiên Ma Đảo, vậy từ nay là người một nhà. Đây là việc trong phận sự chúng ta, quy củ Thiên Ma Đảo thế nào các ngươi biết cả rồi chứ? Lục Ly ngơ ngác chớp chớp mắt, Lê Thiên nhỏ giọng giải thích nói: - Gia nhập Thiên Ma Đảo sẽ có ba con đường để đi, đầu tiên là trở thành đảo quân. Hai là được đến huy chương đảo dân, chỉ là một người cần giao lên một trăm Thần Nguyên Kim, có được huy chương sẽ được đảo quân che chở, an toàn hành tẩu trên đảo. Ba là trở thành đảo chúng bình thường, trên đảo trừ đảo quân ra, những người còn lại đều có thể ra tay với ngươi. Lê Thiên vừa giải thích, Lục Ly lập tức hiểu, chỉ là vẫn không giấu được nghi hoặc: - Thần Nguyên Kim là gì? Lê Thiên nói: - Là thần nguyên cô đọng mà thành, một viên Thần Nguyên Kim tương đương trăm ức thần nguyên. - Cái này! Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, hắn không thiếu thần nguyên, nhưng một trăm Thần Nguyên Kim tương ứng với vạn ức thần nguyên, hắn sao mà cầm ra được? Sớm biết tới Nhị trọng thiên còn cần thần nguyên, hắn đã chuẩn bị sẵn ở U Yến chi địa rồi. Hắn ngượng ngùng hỏi: - Lê Thiên, ngươi có hai trăm Thần Nguyên Kim không? Trong túi ta chỉ có trăm ức thần nguyên... - Không có! Lê Thiên cũng rất lúng túng, lắc đầu nói: - Thần nguyên trước kia đều giao lên Hắc Viêm Điện, không lâu trước đây mới đổi một kiện Thần khí Hồng Linh Thiên Bảo, giờ chỉ còn mười mấy ức thần nguyên! - Được rồi, nếu đã không có Thần Nguyên Kim, nhìn bộ dạng các ngươi chắc cũng không muốn gia nhập thành đảo quân, tự cầu đa phúc đi!

Ads
';
Advertisement