Chương 2481 Đại Ma Vương
Phủ Ma khoát tay, dẫn đội quân sĩ rời đi. Lê Thiên vội vàng mang theo Lục Ly đi vào trong nơi, nơi này còn ở ngoài rìa, nếu Diêm Hồng đi mà quay lại, hai người sẽ bị đánh chết ngay lập tức. Lê thúc và Lục Ly rảo bước đi nhanh, bôn tẩu suốt mấy vạn dặm, tới khi đi đến một ngọn núi lớn mới thở phào một hơi. Hai người nhìn nhau, trên mặt không giấu được ý cười. Còn sống! Bọn hắn thành công bước lên Thiên Ma Đảo, đoạn thời gian trước Lê Thiên còn tưởng là mình tất chết không nghi ngờ, trước khi khống chế Côn Ngư, Lục Ly cũng tưởng khó mà sống được đến Thiên Ma Đảo. Mặc dù đến trên đảo chưa hẳn đã tuyệt đối an toàn, nhưng có thể đến được đây, hai người đã hưng phấn lắm rồi. Lục Ly tiến vào trong một nơi sơn động, hắn quyết định nghỉ ngơi ở chỗ này một lát, đồng thời hỏi dò qua về tình hình Thiên Ma Đảo, xem xem con đường tiếp theo nên đi thế nào? - Ngươi có biết gì về tình hình Thiên Ma Đảo không? Lục Ly hỏi dò, Lê Thiên trầm tư một lúc rồi đáp: - Hiểu rõ ít nhiều, nhưng không quá toàn diện, trên thực tế người bên ngoài đều không mấy rõ ràng về tình hình Thiên Ma Đảo, bởi vì trinh sát các đại thế lực không dám vào đây! - Làm gì đến nỗi thế? Lục Ly không khỏi nghi hoặc, ba mươi sáu đại thế lực hoàn toàn có thể bố trí một số bí thám gia nhập Thiên Ma Đảo để thăm dò tin tức. Hai người bọn hắn đều có thể dễ dàng gia nhập Thiên Ma Đảo, như vậy võ giả bình thường càng dễ đi vào, sau khi thăm dò rõ ràng liền rời đi, thậm chí một mực tiềm phục trên đảo cũng được. - Không phải không thăm dò được, mà là không muốn đắc tội Đại Ma Vương! Lê Thúc cười khổ nói: - Ở Nhị trọng thiên, Đại Ma Vương rất nổi danh, người này rất ít chủ động khiêu hấn thế lực bên ngoài, nhưng chỉ cần là người đắc tội nàng thì giờ đều chết cả, không một ai sống sót. Trong đó bao gồm Tử Dương Cung, đại thế lực trước kia từng là một trong ba mươi sáu bá chủ. Bởi thế nếu không phải tình huống đặc thù, bất luận đại thế lực nào cũng không nguyện đắc tội Đại Ma Vương, tự nhiên sẽ không phái trinh sát vào đây dò la. - Nàng? Lục Ly không khỏi kinh ngạc: - Đại Ma Vương là nữ? - Đúng, còn là một nữ tử yêu diễm xinh đẹp! Lê Thúc gật đầu nói: - Nàng là tình nhân trong mộng của rất nhiều cường giả, rất nhiều người lấy mục tiêu đời này là chinh phục nàng. Năm đó cung chủ Tử Dương Cung chính vì ngấp nghé vẻ đẹp của nàng, mở miệng bỡn cợt, cuối cùng dẫn đến Tử Dương Cung bị hủy diệt! - Ách... Lục Ly hơi ngớ, nữ tử thành cường giả là điều rất ít thấy, Thần Giới lớn như vậy nhưng cũng chỉ có Lăng Thanh Diễn và tông chủ Thần Tượng Tông là nữ cường giả. Then chốt hơn cả là ngoại hiệu Đại Ma Vương, ai ngờ được danh hiệu hung thần ác sát như thế lại là một mỹ nhân tuyệt đỉnh. - Thiên Ma Đảo rất lớn, là một Thiên Đảo! Lê Thúc nói qua một lượt về những điều mình biết: - Đảo này tương đương mười nơi như U Yến chi địa gộp lại, trên đảo có rất nhiều Động Thiên Linh Sơn, chẳng qua đều bị các đại cường giả chiếm cứ. Ngoài ra còn có ba tòa thành trì, tiến vào thành trì cần Thần Nguyên Kim, muốn cư trú trong thành càng là cần lượng Thần Nguyên Kim trên trời. Trừ thành trì ra, bất kỳ nơi nào cũng sẽ không an toàn. Đương nhiên nếu ngươi có được huy chương đảo dân thì sẽ an toàn hơn chút, bởi vì trên đảo thỉnh thoảng lại có đảo quân tuần tra giám sát, ở nơi có đảo quân, nếu ai dám đánh giết đảo dân, lập tức sẽ bị đảo quân truy sát... Lê Thúc giới thiệu sơ qua về hiểu biết của mình đối với Thiên Ma Đảo, Lục Ly nghe mà sắc mặt càng lúc càng ngưng trọng, Thiên Ma Đảo này là một U Yến chi địa khác, thậm chí còn nguy hiểm hơn cả U Yến chi địa. Nhất là trong tình trạng không có huy chương đảo dân, mức độ nguy hiểm sẽ càng cao. Dù có kẻ muốn đánh giết hai người ngay trước mặt đảo quân, lại bởi hai người không phải đảo dân, đảo quân cũng sẽ ngồi yên không quản, trơ mắt nhìn bọn hắn bị giết. Tại Thiên Ma Đảo không có nơi đâu là an toàn, trừ phi tiến vào một trong ba tòa thành trì. Nhưng mỗi ngày ở trong thành đều cần nộp một viên Thần Nguyên Kim, thần nguyên trên người Lục Ly và Lê cộng lại chắc cũng chỉ có thể vào thành dạo qua một phen, thậm chí không cách nào qua đêm trong đó. Theo như lời Lê thúc giới thiệu, võ giả ở Thiên Ma Đảo nhiều đến ngàn vạn, đại bộ phận tiềm phục trong Động Thiên Linh Sơn tu luyện, một số thì chuyên môn đảo quanh tứ phía, tìm kiếm võ giả đi lẻ để cướp bóc đánh giết. Hai người Lục Ly và Lê thúc nhìn không khác gì dê béo, rất dễ bị người để mắt tới. Ngoài ra Lê thúc còn nhắc tới một điểm... Diêm Hồng chắc chắn sẽ không chịu để yên! Đoán chừng hắn sẽ thu mua một ít cường giả tiến vào Thiên Ma Đảo truy sát hai người, chỉ cần treo thưởng kếch xù, cường giả trong các tiểu thế lực quanh đây đều sẵn sàng đi vào Thiên Ma Đảo một chuyến, nơi đây vẫn cứ nguy cơ trùng trùng a! - Phải nghĩ cách tiến vào trong thành! Lục Ly khẽ thở dài, chỉ khi đi vào trong thành mới triệt để an toàn, mới có thể an nhàn tu luyện, đề thăng chiến lực. Chiến lực Lục Ly còn quá yếu, Thần binh Hồng Linh Thiên Bảo của Lê thúc bị Lục Ly cầm tặng cho Lăng Thanh Diễn, bởi thế chiến lực Lê thúc cũng giảm đi tương đối. - Chủ nhân, hay là chúng ta đi gia nhập đảo quân? Lê thúc nghĩ đến một cách, hắn nói: - Chỉ cần trở thành đảo quân, chúng ta liền triệt để an toàn, dù Diêm Hồng treo thưởng kếch xù thì cũng không ai dám làm loạn. Đánh giết đảo quân, Đại Ma Vương tất phẫn nộ lôi đình, ai cũng đừng hòng sống được. - Gia nhập đảo quân cần điều kiện thế nào? Có phải trả giá gì không? Lục Ly trầm ngâm một lát rồi hỏi dò. - Không có điều kiện gì cả! Lê thúc giải thích nói: - Với chiến lực chúng ta hẳn đều có thể gia nhập, chẳng qua một khi gia nhập đảo quân liền không thể tùy ý thoát ly, nhất định phải phục dịch mười vạn năm mới có thể lui ra. Bằng không sẽ tính là phản bội, đến trước mắt còn chưa nghe nói có người nào dám phản bội chạy trốn cả. - Mười vạn năm...
Chương 2482 Hỗn Độn bí cảnh
Lục Ly nghẹn lời, đừng nói mười vạn năm, dù chỉ một ngàn năm đối với hắn mà nói cũng là thời gian quá dài, mười vạn năm bị nhốt trong hòn đảo này, vậy không bằng chết quách đi cho xong. - Đi thôi, đi thôi! Xe đến trước núi tất có đường, người sống không lẽ còn bị nước tiểu ngộp chết? Lục Ly tự nhủ, có thể sống sót đến được Thiên Ma Đảo đã là thượng thiên quyến cố, tiếp sau liền đi bước nào tính bước đó, nếu thật phải chết trong đảo này, vậy cũng là số mệnh Lục Ly hắn không tốt. Lục Ly và Lê thúc mải miết bôn tẩu, không dám đề thăng tốc độ quá nhanh, thần niệm hai người thời thời khắc khắc thăm dò bốn phía, hệt như hai tên trộm nửa đêm vào thôn trộm gà cắp chó. Hai người đi mấy vạn dặm, không gặp được bất kỳ ai, có lẽ bởi người ở ngoài đảo không nhiều. Cả hai cứ thế tiến sâu vào nội địa, lại không biết nên đi đâu, cứ thế tùy tiện chọn một hướng rồi thẳng tiến. Trong lòng Lục Ly không khỏi có chút mê mang, trước kia hắn đến Nhị trọng thiên là vì muốn bảo vệ người nhà tộc nhân. Tới Nhị trọng thiên rồi, Lê thúc nói phải đến Thiên Ma Đảo mới có thể giữ mạng, khi đó hai người đều có mục tiêu, có phương hướng. Nhưng giờ khi đã tới Thiên Ma Đảo, hai người đều không khỏi mê mang, không biết đường tương lai nên đi thế nào. Lê thúc còn đỡ chút, bản thân hắn sống rất nhiều năm, mấy năm gần đây một mực qua được mà qua, ở bất kỳ nơi nào cũng đều có thể an thân. Chỉ cần sống sót, chỉ cần an bình đón về con gái, Lê thúc liền thỏa mãn. Lục Ly lại khác! Hắn sẽ không ngồi ăn chờ chết, qua loa cho xong chuyện, hắn còn trẻ, còn có tham vọng. Hắn không muốn hồn hồn ngạc ngạc, hắn phải nghĩ cách trở nên cường đại, khoan nói hủy diệt Hắc Viêm Điện, chí ít cũng phải khiến Hắc Viêm Điện không dám đối địch với hắn, hệt như Đại Ma Vương, như thế hắn liền có thể an nhàn về lại trong Thần Giới. - Phải mạnh lên, phải có chiến lực tuyệt đối, nếu có thể trở thành Thiên Thần tam kiếp, chiến lực sánh ngang Đại Ma Vương, như vậy hết thảy vấn đề liền được giải quyết dễ dàng. Lục Ly một bên hành tẩu, một bên trầm tư, nửa canh giờ sau, hắn đảo mắt nhìn sang Lê thúc hỏi dò: - Lê Thiên, sau khi tới Thiên Thần nhị kiếp thì phải làm sao mới có thể khoái tốc tu luyện mạnh lên? Phương hướng tu luyện là như thế nào? Mệnh đề Lục Ly đưa ra rất lớn, chiến lực Lê thúc lại chẳng mạnh hơn Lục Ly là mấy, được cái hắn sống lâu hơn Lục Ly nhiều, lại một mực ở Nhị trọng thiên nên kiến thức tương đối rộng rãi. Hắn vừa đi vừa nói: - Trước nói đường hướng tu luyện nhé, phương hướng tu luyện chủ đạo vẫn là vượt qua nhiều lần thiên kiếp, chỉ cần vượt qua lần thiên kiếp này đến lần thiên kiếp khác, chiến lực tất sẽ không ngừng tăng cao, tất sẽ càng lúc càng mạnh. Mặc dù Thiên Thần nhị kiếp cường đại có thể diệt sát Thiên Thần tam kiếp bình thường, nhưng này dù sao đấy chỉ là số ít. Mỗi lần vượt qua thiên kiếp, các phương diện chiến lực đều sẽ được đến bước nhảy vọt về chất, điều này chắc ngươi cũng đã tự thân thể hội rồi. - Ừ! Điều này Lục Ly cảm thụ rất sâu, hắn vượt qua một lần thiên kiếp, chiến lực so với trước quả thực như trời với đất, chí ít khả năng phòng ngự của nhục thân không biết đã tăng lên bao nhiêu lần. - Muốn vượt qua thiên kiếp, cơ sở không thể quá kém! Lê thúc tiếp tục nói: - Cơ sở bao gồm nhục thân, linh hồn, thần lực. Đây là cơ sở bản nguyên của một võ giả, ba phương diện này bất kỳ phương diện nào cũng không thể yếu, chúng là những yếu tố căn bản nhất. Sau lần thiên kiếp thứ hai, số tầng thiên kiếp sẽ từng bước tăng lên, lần thiên kiếp thứ hai cần vượt qua tứ tầng, lần thiên kiếp thứ ba cần vượt qua năm tầng, cứ thế mà tính. - Lần thiên kiếp thứ hai nhiều thêm một loại khảo nghiệm đối với pháp tắc áo nghĩa, kêu lên pháp kiếp. Nếu ngươi không lĩnh hội được pháp tắc áo nghĩa cường đại, ngươi sẽ chết rất thảm. Chẳng qua trước mắt chủ nhân chưa cần phải bận tâm nhiều đến cái này, bởi vì thần lực và linh hồn ngươi tuyệt đối chưa đạt tới trạng thái phải độ kiếp lần hai, nhục thể ngươi thì đã rất mạnh, tính là đủ để độ kiếp. - Trước mắt chủ nhân cần lấy tu luyện thần lực linh hồn làm chủ, đương nhiên nếu có thể tiếp tục đề thăng nhục thân cũng là chuyện tốt. Đạt tới cảnh giới như ngươi bây giờ, muốn nhanh chóng đề thăng thần lực linh hồn đã rất khó, trừ phi ngươi có thể đi vào vô thượng bảo địa như là Hỗn Độn bí cảnh Nguyên Thủy bí cảnh, như thế thần lực linh hồn mới có thể khoái tốc đề thăng. - Ách? Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia hiếu kì, nói tiếp: - Cái gì là Hỗn Độn Nguyên Thủy bí cảnh? - Đó là vô thượng bảo địa dành cho tu luyện! Ánh mắt Lê thúc sáng rực lên, thần thái có chút mong đợi nói: - Trong thế giới này của chúng ta có một ít bảo địa kỳ dị, thiên địa linh khí ở nơi đó có thể nồng đậm đến mức hoá lỏng, ở trong đó không cần tu luyện, chỉ cần hít thở cũng có thể khiến cho thần lực gia tăng. Nương theo đó, linh hồn cũng được khoái tốc tăng trưởng, những nơi như thế còn có rất nhiều dấu tích đại đạo, thuyết minh thiên địa chí lý, tu luyện ở đó càng dễ lĩnh hội pháp tắc chân ý. Tóm lại những nơi kia đều là vô thượng bảo địa dành cho võ giả, chỉ cần đi vào một lần, thực lực nhất định sẽ có bước nhảy vọt về chất! - Thần kỳ vậy ư? Lục Ly càng thêm hiếu kỳ, vội hỏi tiếp: - Thế Lê Thiên ngươi từng đi qua Nguyên Thủy bí cảnh chưa? - Ta sao có phúc khí như vậy được! Lê Thúc cười khổ nói: - Đừng nói Nguyên Thủy bí cảnh hay Hỗn Độn bí cảnh, dù là Hồng Mông bí cảnh cấp thấp ta cũng không có tư cách đi vào. Nhị trọng thiên không có Nguyên Thủy bí cảnh, Hỗn Độn bí cảnh chỉ có một nơi, Hồng Mông bí cảnh có ba nơi. Ba nơi Hồng Mông bí cảnh kia bị ba mươi sáu thế lực lớn liên hợp chiếm giữ, còn về Hỗn Độn bí cảnh thì đã bị phong ấn, trăm năm mở ra một lần, mỗi lần chỉ cho phép ba mươi người đi vào, mỗi lần đi vào, muốn có danh ngạch đều phải tranh đến bể đầu máu chảy. Tuổi tác lớn nhất loạt không được đi vào, có thể đi vào đều là thiên tài yêu nghiệt thuộc thế hệ trẻ, đừng nói ta, dù có là Diêm Hồng cũng không tư cách đi vào.
Chương 2483 Ôm cây đợi thỏ
- Sao phải phong ấn? Lục Ly nghĩ không thông, cứ không ngừng để cho võ giả đi vào, như thế chẳng phải có thể bồi dưỡng càng nhiều cường giả? Còn nữa, vì sao lớn tuổi không thể đi vào? Cường giả đi vào chẳng phải sẽ càng mạnh thêm? - Bởi vì cường giả lớn tuổi đi vào tiến bộ quá chậm, uổng phí hết cơ hội! Lê Thúc giải thích nói: - Tuổi tác càng nhỏ, đi vào tiến bộ càng nhanh. Hơn nữa tiềm lực phát triển sau này cũng sẽ càng lớn, thủ lĩnh ba mươi sáu đại thế lực và đa phần cường giả top một trăm trên Thiên Thần Bảng hiện tại khi còn trẻ đều từng vào qua bí cảnh. Còn về vì sao lại phong ấn, chắc là vì không muốn tiêu hao quá nhiều Hồng Linh chi khí trong Nguyên Thủy bí cảnh, Hỗn Độn bí cảnh kia là côi bảo vô thượng của Nhị trọng thiên, hủy đi sẽ là tổn thất không gì bù đắp được, bởi thế trăm vạn năm trước các đại thế lực liền định ra quy củ. Mỗi trăm năm mở ra một lần, mỗi lần chỉ có tiến vào ba mươi người, thời gian tu luyện ở bên trong cũng chỉ kéo dài một năm! Lục Ly vẫn không khỏi nghi hoặc, tiếp tục hỏi dò: - Nhiều thế lực như vậy, thế danh sách ba mươi người kia được chọn ra như thế nào? Là ba mươi sáu đại thế lực luân lưu định ra? - Không! Lê thúc khoát tay nói: - Tiến vào Hỗn Độn bí cảnh không chỉ riêng người ba mươi sáu đại thế lực, mà tất cả võ giả trẻ tuổi Nhị trọng thiên đều có cơ hội, bao gồm cả ngươi. Muốn đi vào Hỗn Độn bí cảnh, vậy liền phải luận võ, mỗi lần trước khi Hỗn Độn bí cảnh mở ra đều sẽ tổ chức một trận thiên tài so đấu ở Hỗn Độn Đảo, chỉ người một ngàn tuổi trở xuống mới có tư cách luận võ, ai có thể tiến vào top ba mươi liền có tư cách đi vào Hỗn Độn bí cảnh tu luyện. - Một ngàn tuổi trở xuống cũng tính là người trẻ tuổi? Gân xanh trên trán Lục Ly gồ lên, đối với nhân gian mà nói một ngàn tuổi đã là lão bất tử rồi, thế mà ở Nhị trọng thiên lại vẫn được tính là người trẻ tuổi? Chẳng qua nghĩ đến chiến lực võ giả Nhị trọng thiên đều rất mạnh, ai cũng có được thọ nguyên gần như vô tận, ngàn năm tuế nguyệt đối với bọn hắn mà nói thì chỉ như cái chớp mắt. - Chủ nhân, ngươi nỗ lực tu luyện đi! Lê Thúc khích lệ nói: - Ngươi còn trẻ như vậy, lần tiếp theo Hỗn Độn bí cảnh mở ra còn khoảng tám năm, nếu đến lúc đó chiến lực ngươi có thể siêu việt ta bây giờ, không chừng sẽ có khả năng luận võ tiến vào top ba mươi, giành được cơ hội tiến vào Hỗn Độn bí cảnh. - Ta? Lục Ly khẽ cười đắng chát, giờ hắn đang bị Hắc Viêm Điện truy sát, vừa rời khỏi Thiên Ma Đảo lập tức sẽ bị diệt sát. Chuyện xa xôi như vậy tốt nhất đừng nghĩ nhiều, trước nên nghĩ xem làm sao sống sót ở Thiên Ma Đảo cái đã. Ông! Giữa lúc đang nói chuyện, trước mặt chợt quét tới một cơn gió mát, đảo qua trên thân Lục Ly và Lê thúc. Trong mắt Lê thúc lập tức lấp lánh hàn mang, thần sắc như gặp đại địch, nét mặt Lục Ly cũng chuyển vẻ ngưng trọng. Có người đang dùng thần niệm dò xét bọn hắn, hơn nữa trong thần niệm người này rõ ràng còn cuốn theo sát ý nhàn nhạt! Thần niệm người này rất mạnh, Lục Ly không phát hiện ra hắn ở đâu, Lê thúc lại phát hiện được. Người này ở ngay dưới lòng núi nhỏ trước mặt, chính đang ngồi xếp bằng tu luyện. Có lẽ Lục Ly và Lê thúc đi ngang qua kinh động đến hắn, tu luyện bị quấy nhiễu mới lộ ra sát ý? Lê thúc ngừng lại, trọng kiếm hiện ra trong tay, hắn quay sang nhìn Lục Ly một cái, đánh mắt ra hiệu, để Lục Ly chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Tay trái Lục Ly cũng hiện ra chiến đao, tay phải nắm lấy Thần Sơn, hai tay đều sẵn sàng, trong lòng không khỏi có chút căng thẳng, bởi vì hắn không thăm dò ra được thực lực địch nhân đạt tới cấp bậc nào? - Tới, giết... Lê thúc đột nhiên bạo rống, đồng thời với đó, Lục Ly cảm giác được mặt đất dưới chân khẽ rung động, thần niệm hắn quét xuống, chỉ thấy một thanh trường kiếm đang lấy tốc độ khủng khiếp đâm về phía mình. Hưu! Lục Ly tung người đằng không bay lên, vung chiến đao trùng trùng chém xuống, đao này hắn phóng thích Sát Đế quỷ trảm, thiên địa chi lực theo đó trấn áp xuống. Hắn không cầu đánh chết người này, chỉ cầu thiên địa chi lực trấn áp ảnh hưởng đối phương, trợ lực phần nào cho Lê thúc. Oanh! Lục Ly vừa phát động tấn công, Lê thúc lập tức chui xuống đất, vung lên trọng kiếm hung hăng bổ tới võ giả kia. Tốc độ của tên võ giả quả nhiên bị áp chế, chẳng qua thần sắc hắn vẫn không biến, trường kiếm khẽ run, như thiểm điện giao thủ liền mấy trăm chiêu với trọng kiếm trong tay Lê thúc. Đương đương đương! Từng hồi tiếng chát chúa vang lên, tầng tầng mặt đất xung quanh bị gọt đi, rất nhanh liền hiện ra một hố sâu thăm thẳm, bụi mù cuốn thốc, che rợp đất trời. Sát khí lăng liệt tràn ngập tứ phía, khiến không gian xung quanh bỗng trở nên đè nén lạ thường. Ông! Lục Ly quyết đoán tiến vào trong Thần Sơn, Thần Sơn hóa nhỏ như hạt bụi, sau đó hắn điều khiển Thần Sơn lướt tới áp sát võ giả kia. - Hả? Lê thúc không biết tại sao Lục Ly lại làm vậy, nhưng chắc hẳn là có ý đồ, hắn không nói gì, chỉ tiếp tục liều mệnh tấn công, áp chế không cho cường giả xông ra khỏi lòng đất. Hắn biết thực lực giả này mạnh hơn mình một chút, vốn mới đầu hắn chủ động đè ra đánh, thế nên song phương mới có vẻ ngang tay. Một khi đối phương hồi thần, kẻ bị đè ra đánh sẽ là hắn. Lục Ly khống chế Thần Sơn bay tới, võ giả kia không quá để tâm, hắn thấy thực lực Lục Ly rất thấp, dù đánh lén cũng vẫn có thể một chiêu miểu sát Lục Ly. - Lê Thiên, lui! Thần Sơn trút tới, Lục Ly đột nhiên rống to. Lê Thúc nghe được tiếng rống, lập tức không chút ngập ngừng, tức thì lùi nhanh. Ông! Trong Thần Sơn lóe lên quang mang, tiếp sau, côn trùng bay ra đầy trời, bởi vì số lượng côn trùng thực sự quá nhiều, tốc độ cũng nhanh. Võ giả kia lại định một chiêu diệt sát Lục Ly, bởi thế căn bản không hề có ý định rút lui, tự nhiên mà vậy bị Hư Không Trùng bao phủ. Hư Không Trùng biến thành hư ảnh tiến vào thân thể tên võ giả, võ giả kia khẽ biến sắc, vung lên trường kiếm trùng trùng phách tới Thần Sơn. Mặc dù Thần Sơn đã hóa nhỏ chừng ngón tay, song vẫn bị bổ trúng, hung hăng nện bay đi ra.
Chương 2484 Ôm cây đợi thỏ
- Lê thúc, giao cho ngươi! Lục Ly truyền âm, hắn không dám dùng Thần Sơn đi lấy cứng đối cứng. Sau khi phóng thích vài ức Hư Không Trùng, có quá nửa đã tiến vào trong thân thể võ giả, dù không gặm chết được đối phương thì hẳn cũng sẽ tạo ra chút ảnh hưởng. Hưu! Nhưng khiến Lục Ly kinh ngạc chính là, thân hình người kia đột nhiên bắn ngược xuống, khoái tốc chui vào lòng đất, Lê thúc còn chưa tấn công thì hắn đã chạy mất. Lê thúc vốn muốn truy sát, đến sau suy nghĩ một lát lại thôi. Bọn hắn chưa quen với hoàn cảnh ở đây, trước hết vẫn nên chú ý an toàn, chứ không phải tứ xứ cướp bóc chém giết. - Đi! Hắn quay sang Lục Ly phất phất tay, Lục Ly lao ra từ trong Thần Sơn, thu lại Thần Sơn, sau đó khoái tốc đào tẩu theo Lê thúc. Vừa đi đường Lê thúc vừa hỏi dò: - Đám côn trùng này của ngươi không sai, sau này nếu gặp kẻ địch, có thể dùng côn trùng làm đòn phụ trợ. - Được! Lục Ly cũng phát hiện, Hư Không Trùng quả thực rất biến thái, chỉ cần đi vào trong cơ thể võ giả, chuyện sau đó liền dễ làm. Điểm yếu duy nhất chính là, so với võ giả Nhị trọng thiên, tốc độ Hư Không Trùng quá chậm. Chẳng qua nếu lấy Lê Thiên làm chủ công, Lục Ly liền có thể thừa cơ tranh thủ, dưới tình huống bình thường kẻ địch hẳn sẽ không quá để ý đến hắn, rốt cuộc thực lực hắn quá yếu. Chỉ cần để hắn áp sát, hắn liền có cơ hội phóng thích Hư Không Trùng. - Đúng rồi, Lê Thiên! Lục Ly nhớ tới một chuyện, bèn hỏi: - Có cách nào để Hư Không Trùng tiến hóa không? Nếu chúng có thể tiến hóa, vậy sau này dù gặp phải Thiên Thần nhị kiếp chúng ta cũng không cần phải sợ, côn trùng này còn có thể phân tách vô cùng vô tận... - À! Lê Thiên có hiểu biết ít nhiều đối với Hư Không Trùng, lại không ngờ thứ này có thể phân tách vô cùng vô tận, hắn nhướng mày nói: - Ta không hiểu nhiều lắm về cổ trùng này, ở Nhị trọng thiên có một đại thế lực tinh thông mặt này. Cổ trùng thường đều có thể bồi dưỡng, sau này chúng ta có thể đi tìm hiểu xem sao. - À! Lục Ly thoáng có chút thất vọng, lại đi thêm mấy ngàn dặm, hắn bay vọt lên một ngọn núi cao, dừng bước nói: - Lê thúc, chúng ta có nên tìm một tên võ giả Thiên Ma Đảo hỏi dò tình hình ở đây không? Chứ cứ đi không mục đích thế này cũng chẳng phải cách hay. Vạn nhất gặp phải võ giả cường đại thì sao? Đến lúc đó sợ là đến trốn cũng không trốn được. - Ừm! Lê Thúc cũng không khỏi đau đầu, tốc độ hai người không tính đặc biệt nổi bật, một khi gặp phải cường địch, chưa hẳn đã không thể đào tẩu. Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói: - Hay là chúng ta tìm một ngọn núi lớn nào đó ẩn núp đi, ta bố trí một ít pháp trận, ẩn tàng khí tức là xong. - Chủ nhân, ngươi còn biết bố trận? Pháp trận bố trí ra có mạnh không? Lê Thúc thoáng kinh ngạc, phải biết nghiên cứu pháp trận cần thời gian tương đối dài, Lục Ly mới phi thăng không lâu, theo lẽ thường mà đoán, dù có thể bố trí thì chắc cũng không bố trí ra được pháp trận quá mạnh. - Cũng tàm tạm! Lục Ly thuận miệng nói: - Pháp trận ta bố trí chắc không so được với Nhị trọng thiên, nhưng ở Thần Giới, năng lực bố trận của ta hẳn tính là đỉnh cấp. - Đỉnh cấp? Vẻ kinh ngạc trên mặt Lê thúc càng đậm, mắt nhìn Lục Ly mà như nhìn quái thai. Rất nhanh liền hưng phấn, đảo quanh bốn phía một lượt, nói: - Ta thấy đừng đi đâu nữa cả, cứ ở lại ngay ngọn núi lớn trước mặt kia đi, núi này cao như vậy, rất bắt mắt, chúng ta bố trận ngay bên trong. - Được! Lục Ly đằng không bay lên, rất nhanh đã tới đỉnh núi, hai người thăm dò quanh phụ cận một phen, xác định trong núi không người. Lục Ly tìm đến một sơn động nhỏ, lấy ra binh khí bắt đầu đào móc, lát sau hai người đã tiến vào trong lòng núi. Tiếp đó, Lục Ly bắt đầu bận rộn lu bù, hắn không bố trí sát trận mê trận mà chỉ bố trí một huyễn trận và một pháp trận phong ấn không gian. Như vậy từ bên ngoài thăm dò vào, nếu không chăm chú sẽ không phát hiện ra khí tức hai người. Tiêu tốn hai canh giờ, Lục Ly bố trí thành công, Lê Thúc bay ra, thần niệm đảo quanh một lượt, miệng không ngừng tán thưởng. Kỹ xảo bố trí pháp trận của Lục Ly ở Nhị trọng thiên không tính quá cao siêu, nhưng trình độ như thế đã rất khó được. Thiên Thần nhị kiếp bình thường nếu không tra xét kỹ càng thì đừng hòng phát hiện hai người. Lục Ly còn bố trí ở xung quanh một chút tiểu cấm chế, trong núi cũng bố trí một truyền tống trận, như vậy nếu gặp phải cường địch cũng tiện đào mạng. Làm xong hết thảy, Lục Ly và Lê thúc tiến vào tiềm phục trong núi, bắt đầu ôm cây đợi thỏ. Khi Lục Ly và Lê thúc còn ôm cây đợi thỏ tại Thiên Ma Đảo thì ở U Yến chi địa Thần Giới lại đang rất náo nhiệt! Quần hùng hội tụ trong Yến Vương Thành, gần như tất cả cường giả U Yến chi địa đều tới. Trong thành đã hoàn toàn khôi phục, bầu không khí vui mừng phấn chấn, trên quảng trường tụ tập mười vạn người, ai nấy đều đứng thẳng chỉnh tề, yên ắng chờ đợi. Lăng Thanh Diễn đứng trước một truyền tống trận cự đại, nàng trầm mặc không nói, chúng nhân tại trường cũng không lên tiếng, ai nấy đều yên tĩnh chờ đợi. Thực ra rất nhiều người đều không khỏi nghi hoặc, Lăng Thanh Diễn triệu tập bọn họ chạy tới đây làm gì? Trận thế lớn như vậy, chẳng lẽ là cường giả Nhị trọng thiên hạ giới? Hay là nghênh đón Lục Ly đi về? Lục Ly mất tích đã lâu, ai cũng không biết Lục Ly đi đâu, một số người còn hoài nghi Lục Ly bị trọng thương, đang nghỉ dưỡng ở nơi nào đó. Lần này Lăng Thanh Diễn làm ra trận thế lớn vậy, rất có thể là để nghênh đón Lục Ly. Ông! Nửa canh giờ sau, truyền tống trận rốt cục sáng lên, chúng nhân hồi thần, ánh mắt ai nấy đều khóa chặt truyền tống trận, chờ đợi Lục Ly hoặc cường giả bí ẩn giá lâm. Truyền tống trận sáng lên rất lâu, mãi sau nửa canh giờ, quang mang trong truyền tống trận mới dần yếu bớt, hơn mười nhân ảnh từ từ hiện ra. Người đi đầu chúng nhân đều quen thuộc, chính là tân nhiệm Bàn Vương Bàn Vũ Thấm. Chỉ là! Những người còn lại đều rất lạ mặt, chúng nhân ngơ ngác nhìn nhau, thần sắc ai nấy tràn đầy kinh nghi.
Chương 2485 Lục Ly ở đâu?
Lục Ly ở đâu? Bởi vì hơn mười người kia đều không phải Thần Linh, là phàm nhân! - A! Mười mấy người vừa xuất hiện cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ, bọn hắn truyền tống hồi lâu, đầu óc mơ mơ màng màng, thật vất vả mới tỉnh táo lại, liếc nhìn một phen lại thấy mười vạn người đang vây kín quanh mình. Hơn nữa khí tức mười vạn người này đều vô cùng khủng bố, tất cả đều là Thần Linh, rất nhiều Thần Linh khí tức như rồng như hổ, đè nén khiến chúng nhân không thở nổi. Trên mặt Lăng Thanh Diễn hiện ra ý cười, tay nâng lên cao cao, mười vạn người tại trường lập tức hồi thần, đồng loạt khuỵu gối quát khẽ: - Cung nghênh chư vị đại nhân! Mười vạn người đồng thanh hét lớn, tiếng quát vang vọng chín tầng mây. Mười vạn người cất tiếng hô mà đều không khỏi lúng túng, rốt cuộc bọn hắn là Thần Linh, rất nhiều trong đó còn là Đại Năng Thần Giới, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Thế mà giờ phải gọi mười mấy tên phàm nhân là đại nhân, cảm giác hệt như một đám người trưởng thành quỳ lạy mấy đứa trẻ nít. Chẳng qua Lăng Thanh Diễn sớm đã hạ lệnh, nhất định phải nghênh đón với quy cách cao nhất, chúng nhân đành biệt khuất quỳ xuống. Rất nhiều người ánh mắt lấp lóe, dồn dập truyền âm suy đoán thân phận mười mấy người này. Không có thân phận đặc thù, Lăng Thanh Diễn há lại nghênh đón với quy cách cao như thế? - Tại hạ Yến Vương Lăng Thanh Diễn, gặp qua chư vị trưởng bối, thúc bá, tỷ muội! Lăng Thanh Diễn rảo bước đi tới, cúi người hành lễ nói: - Ta là bằng hữu của Lục Ly, ba vị này hẳn là thái gia gia, gia gia, phụ thân Lục Ly? Ba người mà Lăng Thanh Diễn nhìn chính là chấp pháp trưởng lão, Lục Chính Dương và Lục Nhân Hoàng. Thần tình Lục Chính Dương thoáng hiện vẻ căng thẳng, chấp pháp trưởng lão và Lục Nhân Hoàng lại có vẻ bình tĩnh hơn một chút. Chấp pháp trưởng lão mở miệng nói: - Tại hạ Lục Thanh Ưng, gặp qua Yến Vương! Lăng Thanh Diễn khẽ gật đầu, tiến lại kéo tay ba người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương nói: - Ba vị này hẳn là thê tử Lục Ly? Lục Ly từng kể qua cho chúng ta về các ngươi. Bạch Hạ Sương có chút câu cẩn, Khương Khinh Linh khẽ mỉm cười, gật đầu nói: - Chào Lăng tỷ tỷ! - Chư vị vào thành bảo trước đi, có một số chuyện quay đầu chúng ta từ từ trò chuyện sau! Lăng Thanh Diễn mỉm cười đảo mắt nhìn chúng nhân, sau đó trầm giọng nói: - Tất cả mọi người nghe đây, những người này là thân nhân bằng hữu của Lục Ly, ngày sau cũng sẽ là thân nhân của Lăng Thanh Diễn ta. Ai dám có nửa điểm bất kính với các nàng, giết không cần luận! - Người nhà Lục đại nhân chính là người nhà của chúng ta, ai dám mạo phạm, chúng ta tuyệt không buông tha! Một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới quát lớn, những người còn lại dồn dập hống lên, thần sắc ai nấy đều cung kính dị thường. Lục Ly là ai? Đó là tồn tại chí cao vô thượng trên khắp Thần Giới, đó là chúa cứu thế của Thần Giới, ai dám mạo phạm người nhà hắn, đừng nói Lăng Thanh Diễn, chúng nhân tại trường đều sẽ không buông tha. - Hả... Nét mặt bọn Khương Vô Ngã Dạ Lạc Bàn Nhược không giấu được vẻ kích động, các nàng biết Lục Ly lăn lộn không sai ở Thần Giới, lại không ngờ lăn lộn tốt đến như vậy, không biết bao nhiêu cường giả trước mắt đều ủng đái hắn? Thậm chí thoạt nhìn còn vô cùng cuồng nhiệt sùng bái? Lăng Thanh Diễn dẫn chúng nhân tiến vào trong thành bảo, Bàn Vũ Thấm và đám tân nhiệm Thần Vương còn lại cũng vào theo. Những người khác thì đều không tư cách tiến vào, bên ngoài thành bảo quỳ từng hàng thị nữ xinh đẹp, thảm màu đỏ thảm trải dọc từ trong ra, quy cách đặc biệt cao. Chúng nhân tiến vào thành bảo, ai nấy đều có chút câu cẩn. Không người nào nói chuyện, thần sắc thoáng hiện phần căng thẳng ngồi đó. Chấp pháp trưởng lão ngồi xuống, rồi lại đứng dậy chắp tay nói: - Yến Vương điện hạ, xin hỏi chút, Lục Ly đang ở đâu? Bọn Khương Khinh Linh đều ngồi ngay ngắn, lúc Bàn Vũ Thấm đi đón các nàng không hề nhắc gì đến chuyện Lục Ly. Chỉ cầm theo tín vật của Lục Ly, bảo đưa các nàng tới Thần Giới. Còn về mang lên Thần Giới thế nào thì rất đơn giản, Bàn Vũ Thấm sai người tu kiến truyền tống trận ở mấy nơi bí cảnh, đồng thời kiến tạo một truyền tống trận trong hư không. Nàng mang theo chúng nhân từ trong Hỗn Độn Luyện Ngục đi ra hư không, sau đó một đường truyền tống thẳng tới Thần Giới. Năm đó Lục Ly cũng từng men theo hư không đi về Hỗn Độn Luyện Ngục, Bàn Vũ Thấm tự nhiên có thể mang chúng nhân đến Thần Giới theo chiều ngược lại. - Hiện tại Lục Ly không có mặt ở Thần Giới! Câu trả lời của Lăng Thanh Diễn khiến chúng nhân tại trường hơi ngớ, trừ Bàn Vũ Thấm ra, những người còn lại đều không biết Lục Ly không ở Thần Giới. Trên mặt mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết thoáng hiện vẻ thất vọng, các nàng vốn tưởng tới Thần Giới sẽ lập tức gặp được Lục Ly. - Vậy lúc nào hắn mới có thể trở về? Chấp pháp trưởng lão tiếp tục hỏi dò, Lăng Thanh Diễn mỉm cười đáp: - Điều này thì không xác định được, ngắn thì một năm, dài thì có lẽ phải vài chục năm, nơi hắn đi rất xa, trước khi đi hắn dặn ta phải chiếu cố các ngươi thật tốt. - Các ngươi yên tâm, Lục Ly có đại ân với ta, hắn đã từng cứu mạng ta và toàn bộ U Yến chi địa, thậm chí là tính mạng hết thảy con dân Thần Giới. Hiện tại ta đã không có đối thủ ở Thần Giới, bởi thế không ai có thể gây hại đến các ngươi dù chỉ một sợi lông. Đồng thời ta cũng sẽ dành cho các ngươi tài nguyên tốt nhất, giúp đỡ Lục gia đặt chân tại Thần Giới, trở thành một đại thế lực siêu cấp. - Đúng vậy, đúng vậy! - Không sai, Lục Ly là chúa cứu thế của toàn bộ Thần Giới, hắn có đại ân với tất cả chúng ta, các ngươi cứ yên tâm ở lại đây, ai dám có nửa điểm bất kính với các ngươi, chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua. - Người nhà của Lục đại nhân chính là quý khách của gia tộc Cửu Đại Thần Vương, thậm chí là quý khách của tất cả con dân Thần Giới, không ai dám bất kính với các ngươi. Các ngươi cứ yên tâm ở lại đây, chờ đợi Lục đại nhân quay về. Chúng Thần Vương còn lại dồn dập phụ họa, thần sắc ai nấy đều rất cung kính. Mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương đều dung mạo tuyệt đỉnh, nhưng không ai dám có tâm lý khinh nhờn, bởi vì đấy là nữ nhân của Lục Ly.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất