Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2551 Thiên ngoại hữu thiên
- Đánh đi! Lục Ly đợi một thời gian, nhịn không được rống lên. Người nọ bị dọa sợ, đao trong tay liên tục đánh xuống, đánh đầu Lục Ly vang lên tiếng “keng keng keng”. - Biến thái! Những người còn lại đều cạn lời, nhìn thấy Lục Ly đứng bất động, mặc cho võ giả kia đánh liên tục. Lúc này, Lục Ly nhắm hai mắt lại, bộ dáng dường như rất hưởng thụ… - Tách ra đi! Một người lặng lẽ ra dấu, truyền âm nói, những người còn lại liếc nhìn nhau, chia làm ba phương hướng, bỏ chạy. Vù! Lúc này, Lục Ly lập tức hành động, thân mình dịch chuyển tức thời sang trái, đấm ra hai đấm, đột nhiên đánh trúng hai người định bỏ chạy sang bên trái. Hai tiếng nổ vang vọng ra, phía sau lưng hai người bị đập nát, hai người bị đập chết tươi. - Không cho phép tách ra trốn, nếu không giết không tha! Lục Ly đằng đằng sát khí hét lên, người trốn hai phương hướng khác đều dừng lại cước bộ. Bọn họ quay đầu liếc nhìn hai người bị Lục Ly đập chết, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ. Tốc độ của Lục Ly nhanh hơn bọn họ, lực công kích hung tàn như thế, nếu bọn họ không nghe lời Lục Ly, Lục Ly muốn đuổi giết bọn họ thật thoải mái, tất cả đều không thể sống sót. Sáu người còn lại không dám tách ra trốn chạy, thậm chí cũng không dám trốn, sáu người đối diện nhau, tất cả đều vọt đến Lục Ly, sau đó quỳ xuống một cái “bùm”. - Lục đại nhân, chúng ta cũng là bị Cung Tự Tại hiếp bức. Chúng ta không muốn đến, cầu đại nhân người đại nhân đại lượng, tha chúng ta một mạng. - Đúng vậy, đúng vậy! Đại nhân, chúng ta đều là bị hiếp bức. Nhà của ta có mẹ già, con nhỏ, con ta mới sinh ra mấy tháng, cầu người thả ta đi… - Đại nhân, chỉ cần người thả chúng ta, chúng ta kiếp sau làm trâu làm ngựa cũng sẽ báo đáp người! Sáu người không ngừng dập đầu, khẩn cầu Lục Ly buông tha cho bọn họ. Có một người nước mắt nước mũi tèm lem, thoạt nhìn rất đáng thương. - Đều đứng lên đi, nếu không lập tức giết chết các ngươi! Lục Ly rét lạnh nói một câu, sáu người lập tức đứng lên, Lục Ly phất tay nói: - Các ngươi tiếp tục trốn, sau đó tiếp tục công kích, giống như vừa rồi, đừng dong dài nữa, nếu không sẽ lập tức giết các ngươi! Nhìn thấy bộ dáng Lục Ly đằng đằng sát khí, sáu người một câu cũng không dám nhiều lời, lập tức đứng dậy chạy về trước. Lục Ly như quỷ hồn đuổi theo, để sáu người tùy tiện công kích về phía sau. Cứ như vậy, một đường chạy như điên, Lục Ly đuổi giết bọn họ một đường, Lục Ly không hề đánh trả, sáu người liên tục công kích Lục Ly. Ánh mắt Lục Ly trở nên mê ly, tâm niệm đều đặt trong thân thể, thử triệu tập lực lượng tăng cường phòng ngự. Chạy ba canh giờ, Lục Ly không hề động thủ lần nào. Sáu người thấy được tia hy vọng, chỉ cần bọn họ chạy trốn tới Hắc Sơn, Lục Ly cũng không thể đuổi giết vào trong Hắc Sơn! Nơi này cách Hắc Sơn không xa, nhiều nhất năm canh giờ có thể tiến vào. Mọi người tăng nhanh tốc độ, đồng thời không ngừng công kích Lục Ly, sợ Lục Ly không hài lòng giết chết bọn họ. Dọc đường đi gặp rất nhiều người, bọn họ nhìn thấy Lục Ly đều bị dọa sợ, vốn tưởng rằng Lục Ly đến đuổi giết bọn họ. Nhưng Lục Ly căn bản không thèm nhìn đến bọn họ, đuổi theo sáu người này. Càng khiến bọn họ kỳ quái là Lục Ly căn bản không hề động thủ, chỉ đuổi theo sáu người này. Thời gian lại trôi qua ba canh giờ, Lục Ly vẫn không giết chết bọn họ, nội tâm sáu người càng ngày càng kích động. Hai canh giờ nữa có thể vọt vào Hắc Sơn, ánh mắt Lục Ly vẫn mê ly, thoạt nhìn như là một tên ngu ngốc. Vù vù vù! Lại đi trước nửa canh giờ, phía trước truyền đến một tiếng phá không, thần niệm mọi người đảo qua, phát hiện năm người quen, mọi người nhất thời mừng rỡ, bởi vì người tới là năm người bọn Cung Tự Tại. Hửm? Lục Ly ánh mắt mê mang, lúc này đột nhiên tỉnh táo lại. Ánh mắt hắn như điện, nhìn về trước, thân mình tăng tốc, đấm mạnh hai đấm lên đầu hai người. Ầm! Đầu hai người nổ bay, nắm tay Lục Ly lại quét ngang qua, người còn lại đều bị đập bay, hai người chết thảm, hai người khác bị thương nặng. Răng rắc! Thân mình Lục Ly nhảy mạnh lên, một chân đạp chết một người. Thân mình hắn lại nhảy sang người khác, đánh chết, ánh mắt trở lên mãnh liệt, cuồng bạo xông về phía năm người Cung Tự Tại. - Lục Ly! Cung Tự Tại nhìn thấy Lục Ly giết chết sáu người trước mặt mình, nhất thời nổi giận, hét lớn: - Hôm nay không giết ngươi, Cung Tự Tại ta thề không làm người. - Ha hả! Lục Ly cười lạnh, nói: - Ta tìm các ngươi thật lâu, thiên đường có lối các ngươi không đi, địa ngục không cửa các ngươi lại xông vào! - Cuồng vọng! Một lão giả đằng đằng sát khí lấy ra một thanh đại đạo, chỉ vào Lục Ly từ xa: - Có chút thủ đoạn nhỏ nhỏ, giết vài người, ngươi nghĩ rằng mình có thể lên trời? Hôm nay phải để ngươi xem thử cái gì là thực lực chân chính! Đuổi giết sáu người một thời gian, Lục Ly từng tìm hiểu, nhưng không có thành tựu quá lớn. Làm sao triệu tập năng lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo để phòng ngự, Lục Ly còn chưa tìm ra phương pháp. Nhưng đã giết chết được lão Triệu, khiến nội tâm hắn càng thêm tự tin, nơi này mặc dù có năm nhân vật Nhị Kiếp đỉnh phong, hắn không chỉ không sợ hãi, ngược lại nội tâm tràn ngập ý chí chiến đấu vô tận. Có lẽ… chiến đấu cường độ cao, nguy cơ sinh tử mới có thể kích phát tiềm năng, mới có thể khiến hắn triệu tập ra năng lượng. Trước kia, hắn đã trải qua nhiều lần tình huống như vậy, mỗi lần trước nguy cơ sinh tử đều có thể đột phá, lần này hắn cũng muốn thử. - Giết! Đám người Cung Tự Tại không tiếp tục nhiều lời, năm người tạo thành hình quạt, Cung Tự Tại vọt về trước, bốn người còn lại chia làm hai đội, vây đánh trái phải. Lần này năm người đều hạ quyết tâm, không phải Lục Ly chết thì là bọn họ chết. Không giết chết Lục Ly, bọn họ không ngóc đầu dậy nổi ở trong Hắc Sơn, sẽ biến thành trò chê cười trong Thiên Ma Đảo. Bọn họ ở bên ngoài đều có kẻ thù, rời khỏi Thiên Ma Đảo chỉ có thể chết. Vù! Tốc độ năm người đều nhanh hơn Lục Ly, ngay lập tức đã vọt đến. Lục Ly gần như hành động đồng thời, hắn không có khả năng để năm người vây kín hắn, năm Nhị Kiếp đỉnh phong, hắn còn không chống đỡ nổi.
Chương 2552 Phải phản kích
Cho nên, hắn phóng về phía trước, vừa vặn hai người phía trước vọt tới. Hai người kia rút ra binh khí, đột nhiên bổ đến Lục Ly. Hai người một cầm trường, một cầm chủy thủ, trên trường thương và chủy thủ đều có dòng khí vờn quanh, ký hiệu lóng lánh, hơi thở khiến người ta sợ hãi. Lục Ly nhìn sang bên này, công kích của hai người tự nhiên không trốn thoát được, hắn chỉ có thể miễn cưỡng chống lại. Một tay hắn quét ngang về phía trường thương đâm từ bên trái, bàn tay khác hóa thành nắm đấm, đấm mạnh đến chủy thủ bên phải. Bịch! Bịch! Hai thanh âm nặng nề vang lên, trường thương bị Lục Ly chắn lại, chủy thủ lại linh hoạt hơn nhiều, biến hóa một độ cung, hung hăng đâm lên cổ Lục Ly. Cánh tay Lục Ly vung ra, chuôi chủy thủ này rõ ràng là Hồng Linh Thiên Bảo, chiến lực của người này cũng thật hung tàn, cánh tay Lục Ly bị cắt sâu, xương cốt cũng có thể nhìn thấy. Vù! Lục Ly mặc kệ thương thế, Hư Không Trùng trong Thần Sơn chen chúc ra ngoài, dần bành trường, thổi quét về phía hai người. Người cầm chủy thủ đứng ngay bên cạnh Lục Ly, căn bản không thể tránh né, bị Hư Không Trùng bao phủ. Người còn lại phản ứng tương đối nhanh, nhanh chóng thối lui, lợi hại của đám trùng này, hắn từng nghe nói. Có thể không dính tự nhiên phải tránh đi. Tốc độ của hắn rất nhanh, rút lui mấy trăm dặm, đám trùng muốn đuổi theo cũng rất khó khăn. - Xông lên! Cung Tự Tại đuổi theo phía sau ra tay, hắn đột nhiên đánh ra một quyền, một quyền trực tiếp đám đến Lục Ly. Sai lầm rồi… Không phải một quyền ảnh mà là vô số quyền ảnh. Quyền ảnh này tụ hội cùng một chỗ, thoạt nhìn như một bàn tay chân thật. Uy lực quyền ảnh này rất lớn, không gian chấn động ra tầng khe nứt, khiến thạch kim nứt ra tiếng gầm rú, tốc độ nhanh đến dọa người, nháy mắt đến phía sau Lục Ly, nện thật mạnh lên lưng hắn. Bịch! Lục Ly cảm giác như bị núi lớn va chạm, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như con diều đứt dây, bay lên cao. Hắn quay đầu giữa không trung, nhìn thấy bốn bóng người phóng tới như mũi tên nhọn. Tốc độ phản ứng và tốc độ di động của Nhị Kiếp đỉnh phong quá nhanh, còn có một người bị Hư Không Trùng nhập thể, đang đứng tại chỗ, hẳn đang áp chế Hư Không Trùng. Xuy xuy xuy. Bốn người đều phóng ra công kích viễn trình, công kích viễn trình có uy lực yếu hơn công kích cận chiến rất nhiều. Nhưng bốn người đều là Nhị Kiếp đỉnh phong, công kích viễn trình cũng không thể xem thường. Vừa rồi quyền ảnh của Cung Tự Tại khiến Lục Ly bị thương, có thể thấy không tầm thường. Nhưng quyền ảnh này rõ ràng ẩn chứa công kích chân ý, nếu không uy lực không thể nào lớn như vậy. Một quyền ảnh, một đao mang, một thương ảnh, còn có một phủ ảnh đồng thời đuổi theo Lục Ly. Lục Ly vừa mới bị đập bay, ổn định lại thân hình, chỉ có thể miễn cưỡng tránh né. Thân thể hắn cực lực xoay đi, né tránh quyền ảnh kia, bị ba công kích viễn trình còn lại đánh trúng. Rầm rầm rầm! Thân mình Lục Ly bị đập bay, uy lực của ba công kích này tuy không bằng quyền ảnh, nhưng uy lực của ba công kích này vẫn không tầm thường, Lục Ly phun ra một ngụm máu tươi. Không đợi Lục Ly phản ứng lại, bốn người đuổi tới, là bốn công kích viễn trình. Lục Ly âm thầm kêu khổ, bốn người Cung Tự Tại học thông minh, không đến gần hắn, sợ bị Hư Không Trùng tập kích, cứ như vậy liên tục công kích hắn từ xa. Cho dù thân thể hắn cường thịnh thế nào, bị oanh kích liên tục cũng sẽ chết. Rầm rầm rầm! Bốn người oanh kích liên tục không ngừng, tốc độ Lục Ly không thể so với bọn họ, căn bản không thể đào tẩu. Chỉ có thể mỗi lần bị động, tránh né gian nan. Mỗi lần hắn còn chưa khôi phục tinh thần, bốn người lại công kích đến… Uy lực công kích của bốn người thật hung tàn, nơi núi nhỏ Lục Ly đi qua bị nổ bằng phẳng, con sông bị thay đổi dòng chảy, rừng rậm bị di dời. Cách đó không xa, vốn có người đi ngang qua, nhìn thấy uy thế công kích nơi này, nhất thời sợ tới mức bỏ chạy. - Không thể tiếp tục như vậy! Bị oanh kích nửa canh giờ, nội tạng Lục Ly đã bị thương thật nghiêm trọng. Tuy thân thể cường đại, tự lành lại, mỗi một giây phút đều tự trị liệu thương thế. Lục Ly chỉ nuốt vào mấy viên dược chữa thương, nhưng thương thế rõ ràng đang dần dần mở rộng. Chờ thương thế nghiêm trọng đến mức độ nhất định, lực phòng ngự và tốc độ sẽ chậm lại trên diện rộng. Đến lúc đó, là ngày chết của Lục Ly. Con ngươi hắn chuyển động, cắn răng bắt đầu phóng thích Hư Không Trùng từ trong Thần Sơn. Lần này phóng thích không phải Hư Không Trùng hoàng kim mà là Hư Không Trùng bình thường. Số lượng Hư Không Trùng hoàng kim ít hơn, chỉ gần trăm triệu, Hư Không Trùng bình thường lại có hơn mấy trăm tỷ. Lục Ly căn bản không sợ tiêu hao, không ngừng phóng xuất Hư Không Trùng, che thiên tế địa, bao phủ không gian phạm vi vài dặm. Công kích của bốn người quả nhiên ngừng lại, hơi kiêng kị nhìn Hư Không Trùng. Nhị Kiếp đỉnh phong cầm đoản đao không tiếp tục đuổi theo. Thuyết minh Hư Không Trùng thật khó giải quyết, không thể thoải mái chấn sát hay áp chế. Xuy xuy! Lục Ly rất nhanh thả ra mười mấy tỷ Hư Không Trùng, phạm vi bao phủ đến hơn mười dặm. Bốn người không công kích, Lục Ly tạm thời có thể nghỉ ngơi, áp chế thương thế. Rầm rầm rầm! Bốn người công kích rất nhanh, nhưng không phải công kích Lục Ly mà muốn chấn sát Hư Không Trùng. Tốc độ của Hư Không Trùng bình thường quá chậm, đuổi không kịp bốn người, bốn người thoải mái tránh thoát, nghĩ biện pháp chấn sát Hư Không Trùng. Ách… Chuyện khiến Lục Ly kinh ngạc đã xảy ra, công kích của ba người còn lại không có hiệu quả với Hư Không Trùng. Cung Tự Tại lấy ra một mặt gương, bắn ra từng luồng bạch quang, lại có thể giết chết Hư Không Trùng. Tuy tốc độ không mau, nhưng hắn có năng lực giết chết Hư Không Trùng. - Tốt lắm! Mấy người bên kia cũng mừng rỡ, Hư Không Trùng đuổi không kịp bọn họ, chỉ cần có thể giết chết Hư Không Trùng, Lục Ly hết chiêu, kết cục chờ đợi hắn chỉ có thể là bị chấn chết. - Phản kích! Ánh mắt Lục Ly lộ vẻ ngoan độc, phải mau chóng phản sát, chấn sát một hai người, nếu không trận chiến này sẽ thất bại thảm hại. Thương thế của hắn còn chưa khôi phục, thân mình phóng đi như giao long, hắn cũng không phóng về bốn người kia, mà chạy như điên về phía xa, hắn phải giết Nhị Kiếp đỉnh phong bị trúng Hư Không Trùng trước.
Chương 2553 Tiểu tử này đang làm cái gì?
Lục Ly chạy như điên một đường, Hư Không Trùng không đi truy kích bốn người Cung Tự Tại, mà vẫn đi theo hắn, luôn luôn bao trùm cả người hắn. Như vậy, bốn người Cung Tự Tại cũng không dám đến gần hắn. Tốc độ hắn đạt đến cực hạn, chạy về một phía, bốn người Cung Tự Tại đuổi theo không bỏ cuộc. Gương trong tay Cung Tự Tại không ngừng bắn ra bạch quang, mỗi lần đều có thể tạo thành đường dọc trong hư không, ít nhất có thể diệt sát mấy vạn Hư Không Trùng. Tốc độ không nhanh không chậm, nhưng Hư Không Trùng chỉ có nhiều như vậy, liên tục tiêu hao, không đến một hai ngày, mấy trăm tỷ Hư Không Trùng của Lục Ly cũng sẽ bị giết sạch sẽ. Những người còn lại phóng thích đủ loại công kích, muốn diệt sát Hư Không Trùng. Chỉ là Hư Không Trùng là dạng thật thể xen lẫn hư thể. Hiện giờ, Hư Không Trùng đều biến thành hư thể, công kích của bọn họ căn bản không thể tạo thành thương tổn gì với Hư Không Trùng. Chạy trốn một đường, sau nửa canh giờ, Lục Ly đến chiến trường bên kia. Võ giả kia ngồi xếp bằng trên mặt đất, phỏng chừng đang trấn áp Hư Không Trùng. Thần niệm Lục Ly quét qua, đồng thời cảm ứng Hư Không Trùng, phát hiện người này vẫn có chút môn đạo, Hư Không Trùng tiến vào cơ thể hắn đều bị áp chế, đều không động đậy. Vù! Lục Ly phóng đi như tia chớp, Cung Tự Tại vừa thấy, lập tức trầm quát: - Lão Cố, mau né ra! Võ giả ngồi xếp bằng mở mắt, nhìn thấy Lục Ly vọt tới, thủy chủ trong tay hắn thoáng hiện lên, ánh mắt hiện lên vẻ hận độc, cuồng bạo vọt tới chỗ Lục Ly. - Hư Không Trùng, gặm! Lục Ly hạ mệnh lệnh với mẫu trùng, Hư Không Trùng hoàng kim lập tức hành động, thân thể bay vụt lên của lão Cố chợt dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ thống khổ. Vù! Thân mình Lục Ly bay đi như lưu quang, một quyền chợt đánh lên đầu lão Cố, lực lượng cuồng bạo đập bay lão Cố, tuy đầu không bị phá, nhưng bị đập đến đầu chấn động… - Hỗ trợ! Cung Tự Tại hét lớn, bọn họ đều nhìn thấy lão Cố bị đập đến thương tích không rõ. Nếu Lục Ly tiếp tục công kích, lão Cố sợ là sẽ bị oanh sát. Một đám người lập tức phát động công kích viễn trình, không cầu đánh Lục Ly bị thương, chỉ cầu có thể gây nhiễu loạn công kích của Lục Ly. Bốn luồng lưu quang oanh kích, chỉ là bọn họ không dám vọt vào phạm vi bị Hư Không Trùng bao phủ, cho nên cách Lục Ly một khoảng cách. Bốn người bọn họ phát ra công kích, Lục Ly lập tức trốn tránh, khó khăn tránh thoát công kích của mấy người. Thân mình hắn lao ra như gió, tiến gần lão Cố từng chút một. Rầm rầm rầm! Lần này, một tay Lục Ly bắt được cánh tay của lão Cố, bàn tay khác đấm lên mặt lão Cố, chỉ một hơi thở đã đập hơn mười quyền. - A a! Lão Cố cũng phát cuồng, cánh tay hắn bị Lục Ly nắm chặt lấy, căn bản không thể thoát khỏi, hắn chỉ có thể liều mạng vung vẫy bàn tay khác, hung hăng đâm đến ngực Lục Ly. Tốc độ công kích của hắn cũng rất nhanh, trong một hai hơi thở, đoản đao của hắn đâm Lục Ly hơi mười đao. Ngực Lục Ly xuất hiện huyết nhục mơ hồ, nhưng mà… thân thể của Lục Ly thật khủng bố, lưỡi đao chỉ đâm vào phần thịt, còn chỉ đâm một hai tấc. Lưỡi đao không thể xuyên thủng tâm phế, càng đừng nói cắt đứt xương cốt. Xuy xuy xuy! Bọn người Cung Tự Tại công kích mãnh liệt, lần này Lục Ly không thể tránh né, bị bốn công kích đánh trúng, hắn phun máu tươi điên cuồng, bàn tay còn lại nắm lấy lão Cố, bàn tay khác đánh xuống từng quyền. Ánh mắt hắn kiên định như thiết, tuy trên mặt không có vẻ dữ tợn, nhưng lại khiến nội tâm lão Cố trở nên tuyệt vọng. Rầm rầm rầm! Lục Ly điên cuồng đấm, khi đấm ra quyền thứ năm mươi, đầu lão Cố rốt cục bị đấm nát, Lục Ly đấm ra quyền cuối cùng, đập chết lão Cố. Tuy giết được một Nhị Kiếp đỉnh phong, chính Lục Ly cũng chịu không nổi, ngực hắn bị đâm mấy chục đao, đều là lỗ thủng. Phía sau lưng cũng bị bốn người công kích, toàn là huyết nhục mơ hồ, miệng đều là máu, trên mặt còn dính đầy sọ não của lão Cố… Vù vù vù! Lục Ly thu hồi đoản đao Hồng Linh Thiên Bảo, xoay người nhìn đám người Cung Tự Tại. Hắn thở mạnh, ánh mắt như sói, đám người Cung Tự Tại nhìn thấy mà nội tâm rung lên. Chủ yếu giờ đây, ngoại hình của Lục Ly thật dọa người, ác độc vừa rồi cũng khiến tim mọi người đậ nhanh. Vù! Lục Ly cũng không chữa thương, cuồng bạo phóng đến mọi người. Hắn phải vực dậy tinh thần, thừa dịp mọi người đang bị dọa, hắn phải tiếp cận mọi người, liều mạng giết thêm một người. Đáng tiếc… Bọn người Cung Tự Tại cũng lăn lộn nhiều năm, cũng không phải loại ăn chơi trác táng, không có kinh nghiệm thực chiến. Một đám người đều đi lên từ việc giẫm nát thi thể người khác, loại ác độc như Lục Ly tuy khiến tim mọi người đập nhanh nhưng bọn họ lập tức phản ứng lại, lập tức tản ra. Tốc độ của bọn họ nhanh hơn Lục Ly, Lục Ly muốn tới gần, căn bản không có khả năng. Bọn họ cũng nhìn rõ chiến pháp của Lục Ly, biết lão Triệu là bị Lục Ly giết chết thế nào. Lục Ly mượn Hư Không Trùng và cận chiến mới có thể giết hai Nhị Kiếp đỉnh phong. Chỉ cần bọn họ không để Lục Ly đến gần, Lục Ly sẽ không có cơ hội đánh chết bọn họ. Một đám người giảo hoạt liếc nhau, khóe miệng lộ ra tươi cười tàn nhẫn. Bọn họ có là thời gian, tốn mười ngày nửa tháng mài mòn dần Lục Ly là được. Phòng ngự thân thể của Lục Ly quả thật mạnh, nhưng hiện giờ không phải cũng bị thương thật nghiêm trọng sao? Bốn người phân tán bốn phương hướng, cuồng oanh loạn tạc với Lục Ly. Bọn họ đều ở phạm vi không bị Hư Không Trùng bao phủ, như vậy công kích không nhất định đánh trúng Lục Ly, nhưng Lục Ly có thể tránh né công kích một người, không thể tránh né công kích của bốn người. Cộng thêm Cung Tự Tại dùng gương không ngừng bắn chết Hư Không Trùng, Hư Không Trùng không ngừng giảm bớt, phạm vi bao phủ cũng không ngừng giảm bớt. Chờ tất cả Hư Không Trùng bị giết hết, Lục Ly còn có thể chơi trò gì? Ai… Lục ly vọt sang trái phải, bốn người trước tiên thối lui, hắn phát hiện căn bản không thể đến gần thì bỏ cuộc. Hắn nuốt xong hai viên dược chữa thương, thân mình né tránh trái phải, không ngừng tránh né lưu quang oanh kích.
Chương 2554 Tăng cường thập bội
Đôi mắt hắn chuyển động, nghĩ biện pháp! Hư Không Trùng tiêu hao quá nhanh, bốn người đồng thời công kích. Hắn cũng chỉ có thể tránh thoát hai ba người, luôn có một công kích dừng trên người hắn. Nếu hắn không sớm nghĩ biện pháp, sớm hay muộn đều sẽ chết. - Hoặc là nghĩ biện pháp tiến công, hoặc là nghĩ biện pháp phòng ngự, hoặc nghĩ biện pháp tăng tốc độ! Sau một lát, Lục Ly để ý rõ ràng, bốn người Cung Tự Tại rất thông minh, tiến công sợ là rất khó đến gần. Tăng tốc độ cũng khó, trừ phi hắn có thể lập tức tìm hiểu chân ý tốc độ cao cấp kia, đây ít có khả năng. Như vậy chỉ còn một con đường, tăng lên lực phòng ngự. Chỉ cần lực phòng ngự hắn cường thịnh hơn, công kích của bốn người không thể thương tổn hắn. “Phải nghĩ biện pháp triệu tập năng lượng trong huyệt đạo, tăng cường phòng ngự!” Lục Ly buộc bản thân tỉnh táo lại, hắn vừa tránh né thật nhanh, vừa đặt tâm niệm vào trong thân thể, hắn không quản bốn người Cung Tự Tại nữa mà nghĩ biện pháp triệu tập năng lượng trong huyệt đạo. - Ách… Tiểu tử này đang làm cái gì? Đám người Cung Tự Tại phát hiện ánh mắt Lục Ly đột nhiên trở nên mê ly, tốc độ phản ứng cũng chậm lại. Hiện tại công kích của bốn người, dường như có ba công kích đều oanh kích lên người hắn. Nếu liên tục như vậy, nhiều nhất nửa ngày, Lục Ly sẽ không chịu nổi mà bị oanh sát? - Tốc độ nhanh hơn đi! Thời cơ chiến đấu tốt như thế, mọi người làm sao có thể bỏ qua? Bốn người lập tức tăng tốc công kích, chuẩn bị trong vòng nửa ngày giết chết Lục Ly. Rầm rầm rầm! Bốn người đã oanh kích Lục Ly hai canh giờ, Hư Không Trùng bị giết hơn chục tỷ, toàn thân Lục Ly đều là thương tích, bị mấy cường giả Nhị Kiếp đỉnh phong oanh kích, cho dù là mấy miếng hàn thiết trăm vạn năm cũng bị đập ra dấu vết. Giờ đây, Lục Ly ngồi trong sơn cốc, sơn cốc này đã bị nổ thành vực sâu, Hư Không Trùng bao phủ trong vực sâu. Lục Ly một mình ghé dưới vực sâu, bốn người Cung Tự Tại trôi nổi giữa không trung, không ngừng oanh kích Lục Ly. Bởi vì Lục Ly không tránh né, cho nên oanh kích càng thêm thoải mái. Cung Tự Tại thậm chí cũng không muốn tiếp tục giảo sát Hư Không Trùng, bởi vì Lục Ly thoạt nhìn thật thảm, dường như đã bị thương nặng, tùy thời đều có thể chết. Đối với lực phòng ngự thân thể Lục Ly, mọi người cũng phi thường cảm khái. Nếu đổi là người khác, bị bọn họ oanh kích liên tục không ngừng như vậy, cho dù là Nhị Kiếp đỉnh phong cũng đã sớm chết rồi. Lục Ly quỳ rạp trên mặt đất, tất cả phần da sau lưng đều nát bét, rất nhiều chỗ còn có thể nhìn thấy xương cốt, thương thế phi thường nghiêm trọng. Giờ đây, hắn nhắm mắt lại, thân thể vẫn không nhúc nhích, giống như đã lâm vào hôn mê. Hắn và bọn người Cung Tự Tại đều không biết, cách đây mười vạn trượng, Trần trưởng lão đang ngồi canh gác. Trần trưởng lão triệu tập một thám báo cực mạnh của Thiên Vân Sơn, không ngừng tra xét tình huống bên trong của Lục Ly. Vù! Thám báo kia vừa mới tra xét, thân thể hắn lại là ẩn hình, khi hành tẩu không có tiếng gió hay dao động không gian gì. Khi Trần trưởng lão thoáng hiện ra, hắn đột ngột hiện ra gương mặt bình phàm, hắn chắp tay nói: - Trần trưởng lão, thương thế của Lục Ly hiện giờ đã phi thường nghiêm trọng, hẳn là sắp chết rồi! - Hả? Trần trưởng lão đang ngồi xếp bằng, đột nhiên mở mắt, hắn nghĩ nghĩ nói: - Đi, qua bên đó xem thử! Trên người Trần trưởng lão sáng lên bạch quang, thân thể hắn cũng ẩn thân, tiềm hành cùng thám báo đến chỗ Lục Ly. Hai người cũng không dám đến quá gần, đám người Cung Tự Tại đều là Nhị Kiếp đỉnh phong, thật dễ dàng bị phát hiện. - Ngươi đi phụ cận tra xét thử, nhìn xem phụ cận có ai ẩn núp quan sát chiến cuộc không? Cách Lục Ly mấy ngàn lý, Trần trưởng lão phất tay, thám báo hóa thành một làn gió. Trần trưởng lão ngồi xêp bằng, hắn không phóng thích thần niệm tra xét, cứ như vậy an tĩnh ngồi xếp bằng. Sau hai nén hương, thám báo nhẹ nhàng trở về, bẩm báo nói: - Phụ cận không có ai, Trần trưởng lão muốn động thủ không? - Không vội… Trần trưởng lão phất tay nói: - Ta vừa cảm ứng thử, khí tức sinh mệnh của Lục Ly vẫn thật tràn đầy, hắn hẳn sẽ không chết nhanh như vậy. - Đúng vậy! Thám báo khó hiểu nói: - Ta tra xét thấy Lục Ly mãi quỳ rạp trên mặt đất, không hề nhúc nhích, mặc cho bốn người Cung Tự Tại công kích. Thương thế sau lưng đã phi thường nghiêm trọng. Nếu thương thế hắn không nặng, vì sao không tránh né? - Không biết! Trần trưởng lão lắc đầu nói: - Không đến một khắc cuối cùng, ta sẽ không động thủ. Một khi ta ra tay giết bốn người Cung Tự Tại, rất có thể mang đến phiền toái thật lớn cho tiên tử. - Được rồi! Trần trưởng lão quyết định, thám báo tự nhiên sẽ không nói gì thêm. Hắn cau mày, nếu khí tức sinh mệnh của Lục Ly tràn đầy như thế, vì sao không tránh né? Cứ ở đó để mặc bốn người Cung Tự Tại công kích là làm gì? Chẳng lẽ muốn dụ dỗ đám người Cung Tự Tại tập kích gần người sao? ... Trên thực tế, đám người Cung Tự Tại cũng có ý niệm này. Bốn người vài lần muốn lao xuống, lập tức đánh chết Lục Ly. Chỉ cần bốn người đến gần, phỏng chừng đồng thời phóng thích mấy chiêu, Lục Ly sẽ phải chết. Nhưng bốn người rất nhiều lần đều nhịn xuống, bọn họ cũng hoài nghi đây là kế của Lục Ly, Lục Ly muốn lừa bọn họ đến gần. Một đám lão yêu đi ra từ thi sơn biển máu, chút kiên nhẫn vẫn phải có, miễn cưỡng nhịn xuống ý niệm đến gần oanh kích, dù sao nhiều nhất hai canh giờ nữa, Lục Ly sẽ bị oanh sát? Đây không phải kế! Lục Ly không phải muốn dụ bốn người đến công kích hắn mà một lòng triệu tập năng lượng trong huyệt đạo, tăng cường phòng ngự. Mấy canh giờ như vậy, nội tâm hắn đã có tự tin, hắn đang thử triệu tập năng lượng, hơn nữa, hắn còn thành công. Mỗi lần đấm một quyền, hắn đều triệu tập ra năng lượng, hắn khống chế thần lực đảo quanh trong thân thể, bắt chước bộ dáng ra quyền. Như vậy có thể tác động năng lượng trong huyệt đạo, nhưng khi năng lượng được tác động, hắn lại không biết làm sao tăng cường phòng ngự. Giờ đây, năng lượng đang tán loạn trong cơ thể hắn, lại không tăng cường phòng ngự gì. Mỗi thời khắc đều có công kích nện xuống, thương thế của hắn không ngừng gia tăng, hắn nghe thấy hơi thở của tử thần.
Chương 2555 Thần thể tiểu thành
Thời gian từ từ trôi qua, sau khi qua một lúc, khí tức sinh mệnh của Lục Ly yếu đi. Bị trọng thương như vậy, hắn không ngừng đổ máu, khí tức sinh mệnh không kém mới lạ. Lúc này, Trần trưởng lão chợt mở mắt, Lục Ly vẫn không nhúc nhích, giờ đây, khí tức sinh mệnh vẫn yếu như thế, xem ra thật là vô kế khả thi. Hắn phải ra tay, nếu không Lục Ly rất nhanh sẽ chết đi. - Ngươi tra xét lại lần nữa, xác định phụ cận không có ai, ta sẽ động thủ! Trần trưởng lão phất tay, thám báo kia rất nhanh tiềm hành. Cho dù Trần trưởng lão động thủ, cũng không muốn để người biết, hắn muốn lặng lẽ giết bốn người này, như vậy tránh tình báo tiết lộ ra ngoài, sẽ không mang lại phiền toái cho Thiên Vân Tiên Tử. Sau hai nén hương, thám báo trở lại, bẩm báo: - Trần trưởng lão, xác định không có ai, ngươi có thể động thủ. Sau khi ngươi động thủ, ta sẽ tra xét ở phụ cận, nếu có người tra xét được ngươi ra tay, ta sẽ thông tri ngươi. - Không cần… Trên mặt Trần trưởng lão lộ vẻ tươi cười, hắn lắc đầu nói: - Không cần ra tay, Lục Ly… tiểu tử này luôn mang đến kinh hỉ cho người khác. Ách? Thám báo mơ hồ trừng mắt, Trần trưởng lão trầm ngâm một lát, nói: - Tự ngươi tra xét đi, ta cũng không biết tình huống cụ thể thế nào, tóm lại… tiểu tử này, không chết được! - Tốt lắm! Thám báo nhẹ nhàng đi ra ngoài, thân thể hoàn toàn ẩn hình, thật cẩn thận tiềm hành về phía Lục Ly. Hắn đến bên cạnh Lục Ly hơn mười lý rồi ngừng lại, vận dụng thần thông đặc thù của hắn, cảm ứng tình huống phía dưới. - Này? Thám báo rất nhanh cảm thấy kinh hãi, bởi vì Lục Ly hiện giờ không có nằm xuống mà ngưỡng mặt lên, thần tình là vẻ thích ý, công kích bốn người không ngừng oanh kích lên người hắn, nhưng gần như không thể mang đến thương tổn gì cho hắn. Ngược lại… thương thế của hắn rất nhanh khôi phục như cũ! - Sao có thể? Thám báo trở nên mờ mịt, Lục Ly vừa rồi rõ ràng thiếu chút nữa đã chết, sao trở mình đã đứng vững rồi. Chẳng lẽ giờ đây, bốn người Cung Tự Tại phóng thích công kích đều là giả? Đều là ảo ảnh, cho nên không thể thương tổn Lục Ly? - Tình huống gì vậy? Bốn người Cung Tự Tại cũng phát hiện vấn đề, công kích của bọn họ có uy lực giống trước, nhưng hiện tại công kích Lục Ly lại không tạo được thương thế gì cho hắn. Thần niệm của bọn họ tra xét được, thương thế của Lục Ly đang hồi phục rất nhanh… - Dòng sông, dòng sông! Lục Ly tươi cười vui sướng, thì thào: - Nếu năng lượng có thể hóa thành dòng sông, vậy cũng có thể hóa thành một vùng biển, thủy chí âm chí nhu, dùng để phòng ngự là tốt nhất. Ha ha, năng lượng này triệu tập để phòng ngự, phòng ngự của ta ít nhất tăng lên gấp mười, hiện tại, cho dù bọn họ đến gần cũng không giết chết được ta? - Làm sao có thể? - Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? - Vì sao sẽ như vậy? Đám người Cung Tự Tại sau khi công kích một nén nhang, đều cảm thấy kỳ lạ. Lục Ly vừa rồi rõ ràng sắp bị giết, hiện tại ngược lại khôi phục rất nhanh, hắn là một con gián đánh mãi không chết sao? Khi lỗ thủng máu trên ngực Lục Ly sắp khép lại, đám người hoàn toàn không yên. Tiếp tục như vậy, bọn họ sẽ lãng phí thời gian. Oanh kích thời gian lâu như vậy, mắt thấy sắp thành công, vịt nấu chết lại sắp bay mất rồi? - Đi xuống công kích! Ánh mắt Cung Tự Tại lộ ra tia ngoan độc, thừa dịp thương thế Lục Ly vẫn chưa hồi phục như cũ, hắn chuẩn bị hợp sức, chấn sát Lục Ly. Giờ đây, Lục Ly vẫn còn đang nhắm mắt, đúng là thời cơ tốt nhất ám sát hắn. Những Hư Không Trùng hắn cũng nhìn ra, tốc độ không bằng Hư Không Trùng hoàng kim, uy lực khẳng định cũng không lớn. Bốn người bọn họ lao xuống, toàn lực công kích một vòng, nói không chừng có thể trực tiếp giết chết Lục Ly. Hắn truyền âm cho mấy người còn lại, bốn người nhìn nhau, trên mặt đều lộ vẻ hận thù. Chủ yếu vừa rồi Lục Ly thiếu chút nữa đã chết, hiện tại lại sống lại, điều này khiến nội tâm bọn họ khó tiếp nhận. Bọn họ ở trên đầu Lục Ly, chỉ cần thời gian một hơi thở đã có thể lao xuống, bốn người liên thủ công kích còn không giết được Lục Ly sao? - Giết! Bốn người đồng thời bạo rống, thân mình vọt xuống như tia chớp. Trần trưởng lão và thám báo phía xa cả kinh, Lục Ly đừng bị giết trong nháy mắt chứ? Cho dù Trần trưởng lão đến cứu cũng không kịp. Vù! Giờ đây, Lục Ly mở mắt, khóe miệng lộ ra ý cười đùa cợt. Thân mình vẫn không nhúc nhích, chỉ là hào quang Thần Sơn trong tay lấp lánh, mấy ngàn vạn Hư Không Trùng gào thét ra, bao phủ bốn người. Bốn người đến bên người Lục Ly, sau khi phát hiện Hư Không Trùng hoàng kim, bốn người kinh hãi. Nhưng hiện giờ đã không thể tránh né, bốn người chỉ có thể cắn răng nâng binh khí nện xuống Lục Ly. Bốn người, một người cầm chiến đao, một người cầm trường thương, một người cầm búa lớn, còn có Cung Tự Tại mang theo quyền bộ màu đen. Lực công kích của Cung Tự Tại hung tàn nhất, cho nên hắn công kích lên đầu Lục LY, ba người còn lại, một người công kích lên cổ Lục Ly, hai người công kích lên ngực Lục Ly, bốn người đều phóng ra công kích mạnh nhất, tranh thủ giết Lục Ly. Bịch bịch bịch bịch! Bốn thanh âm nặng nề vang lên, chuyện khiến đám người Cung Tự Tại hoảng sợ đã xảy ra, bốn người đến gần, phóng thích sát chiêu thần thông chân ý mạnh nhất, nhưng ngoại trừ trên đầu Lục Ly bị đập thành một lỗ nhỏ, một người bổ được ngực của Lục Ly, công kích của hai người còn lại không mang đến thương tổn quá lớn với Lục Ly. Cho dù hai người bọn họ cũng đồng dạng không thể mang đến vết thương trí mạng cho Lục Ly. Lục Ly học xong triệu tập năng lượng tăng cường phòng ngự, lực phòng ngự tăng lên nhiều! - Hư Không Trùng, gặm! Lục Ly bạo rống, hắn nhanh như tia chớp chộp lấy tay Cung Tự Tại, đồng thời đấm điên cuồng lên đầu Cung Tự Tạo. Mấy ngàn vạn Hư Không Trùng bắt đầu gặm cắn trong người bốn người. Bốn người lập tức đau đớn khó nhịn, hai người theo bản năng lui về sau. - Chết đi, cùng chết đi! Tay Cung Tự Tại bị bắt lấy, giống như bị kìm sắt kẹp lấy, không thể tránh thoát. Hắn cắn răng đấm lên đầu Lục Ly. Vừa rồi, nếu hắn có thể đập Lục Ly bị thương, hiện tại cũng có thể đập chết Lục Ly.

Ads
';
Advertisement