Mang Nắng Đến Cho Anh

Có được cái gật đầu của “người trả tiền”, Thái Khôi Vân ngay lập tức phát huy kỹ năng diễn xuất của mình. Dọa nạt một cô nhóc nữ sinh thôi mà, chuyện này không làm khó được hắn. Ánh mắt sắc lạnh của Thái Khôi Vân lia về phía Mai Thu Hương còn đang đứng ngẩn ngơ cách đó không xa. Trong khi cô ta còn chưa kịp định thần lại thì Thái Khôi Vân đã trầm giọng cất tiếng như đang “tâm sự” với Triệu Dương Quang:

 

- Xem ra “bạn trai” của tôi có vận đào hoa quá tốt nhỉ? Tôi vừa mới tẩn cho đám khỉ đầu chó có ý đồ đen tối với em xong thì lại nhảy ra một đứa con gái muốn tranh giành em với tôi? Em nói xem, tôi vì em đánh nhau với giang hồ còn chưa đủ, bây giờ tôi lại phải vì em mà đánh con gái nữa à?

 

Triệu Dương Quang ngẩn ra một lúc. Không chỉ vì người đàn ông này “nhập vai” quá nhanh chóng và “diễn sâu” rất chuyên nghiệp, mà còn bởi vì lúc này cậu đã mơ hồ nhận ra giọng nói của anh ta có sự quen thuộc. Không phải ai cũng có chất giọng vừa âm u lại vừa lạnh lẽo đến khiến người nghe cảm thấy rợn cả người như thế.

 

Một hồi chuông báo động reo lên inh ỏi trong lòng của Triệu Dương Quang. Hình như cậu đã chọc phải người không nên chọc nhất rồi. So với Mai Thu Hương thì người đàn ông này còn mang đến cho cậu rắc rối nhiều hơn. Không, không phải là rắc rối. Người đàn ông này là tai họa, là ác mộng, là quỷ dữ… Triệu Dương Quang sợ đến run rẩy, vội vã buông tay ra, bước lùi về phía sau mấy bước.

 

Biểu hiện của Triệu Dương Quang quá lộ liễu khiến Thái Khôi Vân lại bắt đầu khó chịu. Không phải mấy lời hắn bịa ra đã dọa cho cậu ấm này hoảng sợ rồi chứ? Cậu ta muốn bỏ của chạy lấy người à? Không đúng, cậu ta vẫn còn chưa “bỏ của” ra mà? Cho đến khi Thái Khôi Vân tỉnh táo lại thì cánh tay rắn chắc của hắn đã níu Triệu Dương Quang lại, kéo cậu vào lòng và ôm chặt lấy. Ánh mắt của Thái Khôi Vân ngập tràn lửa giận trừng về phía Mai Thu Hương một cái. Giọng nói của hắn lại vang lên đầy âm u:

 

- Cô gái, tốt nhất là cô đừng có đến làm phiền “bạn trai” của tôi. Nếu không, tôi không ngại đánh con gái đâu!

 

Mai Thu Hương bị ánh mắt kia dọa cho c.h.ế.t khiếp, nhưng cô ta vẫn cố gắng phản công:

 

- Anh… anh dám? Nếu anh mà dám động đến một sợi tóc của tôi thì…

 

“Rắc.”

 

Mai Thu Hương còn đang run rẩy dọa nạt thì Thái Khôi Vân đã giơ chân lên, giẫm mạnh một cái vào một viên gạch ở gần đó. Viên gạch ngay lập tức vỡ nát. Đám nữ sinh hoảng sợ kêu ré lên rồi bỏ chạy tứ tán. Mai Thu Hương cũng bị mấy cô bạn kéo chạy đi. Cô ta vẫn còn chưa cam lòng, chân vừa chạy mà đầu vẫn còn ngoảnh lại nhìn Triệu Dương Quang.

 

Đám nữ sinh đã chạy mất dạng rồi, Thái Khôi Vân vẫn còn chưa nới lỏng vòng tay. Triệu Dương Quang vũng vẫy vài lần vẫn không thể thoát ra khỏi hai cánh tay như hai gọng kìm sắt ấy. Cậu bất lực gắt khẽ:

 

- Anh mau buông tay ra!

 

Thái Khôi Vân nhíu mày, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy buồn bực. Nhóc con, lợi dụng ông đây xong rồi thì muốn trở mặt à? Muốn rời khỏi vòng tay của ông đây mà dễ à? Cậu vẫn còn chưa trả tiền cho tôi đâu đấy.

 

eyJpdiI6InI2SkU1SkR2YjJIN0hicnNzUkNyYXc9PSIsInZhbHVlIjoiRWxXZFhlZVBqYUJ1MGFtMVwvcGp3WTY2OG9lZFJTQU1ZekgxVkl2dUZnd1RST2Ixb2Y0clhmdnNZaWtFUlBzTFJ1RUEzWDRmSWRNWWs4dEY1RjBQS3dIT2U4aXJQaXNjdzZPTGdcL29FWTh0dkJnZURJNmhneldLaGJqcGEzZG5jS0pNbXcyajVGb0J0eWdxQUN0STJOVVg5ektBWWgyXC9FMkh6K05wTXNyVFlFOTMzZ05hNGlLQVRvbDQ3Zzlta0M0S2FKWlI1V1Q3TkM5V3lGUW11M0NHNkNwN3hHSjBNUTFaXC9kd2g5VEhublwvUGJsY3ZLZVJQYW5RTFFKZzFuQ2VqclNobnI0Sk9wVWZoWmk3REZhdWE3dnYrcmFuZVdLOE51UUVBNE1RSWZJSVVuSU5nV2tuZDJkMTAyK05DU2FVaWlSYlhxU292SE9Bcm1CYVhOaSt1VmRXdkJ6NVo0UmsrOWp3MCtsV0I1OU1yXC9TSmFTWHJWaEN3aUZRektoK0t0Q3JnTTdnQ0ZKRmZUdlV2VlVQWDNKREZXKzhUWVpaYXdBdmllM3lKbTNUQko2aE5nXC83OW9DTEo3RVB5UVwvalpKa092Q1RPdXFMS0twVVJjbUsybVVyQVF3VE00N1VxTU5hdUpDQjl1SzV2NWpQY2FhSmtIQ0V6WWxoVXFXTHNpN0RlUkJPK254czIwUjJTMG1ZdEhySnRkV2draWt3NHcxWnMxNXYzcEx6MGh0OFZReUJjZUNcL1ZLaFNCbTJsaDA4IiwibWFjIjoiYWJmYzVlNDUyMDEzNzcyZDg2ZGU0Nzc2M2Q5MDk3ZGQxZTgxNzg2YTYxN2RlMDY3NTBhMDI4NTI5NGU3ODU5OSJ9
eyJpdiI6IllEOVQyakppekpcL0ZCRVhpQ2MwQStRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImtFTlA1bjA2Wm00bGdxazBmUWpZTlJrTmxXMWk5dld2U00xK0lZTHRvMlh1U0w0Q1wvam5jV0hDWjFveE50ODI5VDF5dVhjaXBsSjAwZSt4VDRMcCtmdz09IiwibWFjIjoiYjk4YWE1MGY0ZTk2M2IxMmFlMzExYzRmNzAxOThhY2M4ZWY1NDk3MGQ0MTQwNTQ4YzM1YmM4ZjBmMDA2NWUxMiJ9

- Anh không buông tay ra thì làm sao tôi có thể trả tiền cho anh được?

Ads
';
Advertisement