Minh Lan Nhược nhìn bà ta, tâm huyết dâng trào, Hiệu uý Chiêu Tin chính lục phẩm thập cửu quân này cuối cùng cũng đã thừa nhận thân phận người thừa kế Tiêu gia của nàng.
Hồng Đình gánh vác trách nhiệm Hiệu uý với thân phận nữ tử, địa vị trong di cô Xích Huyết lưu lạc ở Đông Bắc Cương chắc chắn không thấp!
Bắt đầu từ Hồng Đình, di cô Xích huyết bị lưu lạc đến Đông Bắc Cương sau này sẽ tập trung toàn bộ ở bên cạnh nàng.
Dựa trên nền tảng này, nàng có thể chống lại được thuộc hạ của Cố đại tướng quân, cũng là Xích Huyết Quân bị ông ta nắm giữ trong tay.
Nàng đã lấy được “mảnh ghép” quan trọng, càng tiến gần đến mục tiêu của mình rồi!
Ánh mắt Minh Lan Nhược chợt ánh lên đầy lạnh lùng và mãnh liệt, siết chặt Tử Ngọc Xích Huyết Lệnh trong tay!
Cả nhóm người nói chuyện cả một canh giờ mới bắt đầu tách ra.
Minh Lan Nhược nhìn Cảnh Minh, rối răm đi đi lại lại một vòng, thở dài, nói: “Đi gọi Kiều Viêm qua đây, cứ nói, ta muốn tắm rửa.”
Nàng không sợ đấu trí với người khác.
Nhưng Thương Kiều… Hắn chính là tổ tông mưu mẹo đầy người!
Nhất là người này còn rất gian xảo…
Thật ra nàng không muốn giấu hắn, nhưng… Chưa nói đến di cô Xích Huyết quân lưu lạc ở Đông Bắc Cương, Hồng tỷ nhìn thấy người của Đông Xưởng cũng đã nối trận lôi đình, muốn giết hắn!
Mà đến cả Trần Ninh, Vương ma ma cũng không tin tưởng Đông Xưởng.
Cảnh Minh nhìn Minh Lan Nhược, bỗng nhiên nhíu mày: “Đại tiểu thư, người không cần quá lo lắng, Trần Ninh và Hồng tỷ chỉ không hiểu mối quan hệ giữa Đốc Chủ và người…”
Minh Lan Nhược cười khổ: “Nếu bọn họ biết, chỉ sợ sẽ buộc ta và hắn phải tách ra.”
Thương Kiều nắm trong tay Đông xưởng, người của Đông xưởng nhiều năm vẫn truy xét Xích Huyết quân, luôn đuổi theo khiến người Xích Huyết quân hỗn loạn, đã không ít lần chịu thiệt dưới tay hắn. Cho nên người Xích Huyết quân vẫn coi Đông xưởng là uy hiếp và địch nhân lớn nhất.
Bọn Trần Ninh an phận trầm mặc đi theo bên cạnh nàng, không có xung đột hay thù địch với Đông Xưởng, cũng chỉ cho rằng nàng đang lợi dụng Thương Kiều làm lá chắn.
Biết mối quan hệ giữa nàng và Thương Kiều chỉ có hai cô nương Cảnh Minh và Xuân Hòa đã bầu bạn với nàng từ lúc nhỏ đến khi lớn.
Mặc dù các nàng ấy cũng là di cô Xích Huyết nhưng với các nàng ấy không có chuyện gì quan trọng hơn hạnh phúc của nàng.
Cho nên chỉ cần nàng vui vẻ, Cảnh Minh và Xuân Hòa sẽ không quan tâm đến việc nàng ở bên ai.
Nhưng những người khác thì khác…
Cho dù thân phận thật sự của hắn là nhi tử của tiên đế và Mai phi được công khai, hắn cũng là thành viên của Thượng Quan gia tàn sát toàn bộ Tiêu gia, đám di cô Xích Huyết cực kỳ căm hận Thượng Quan thị thật sự có thể tiếp nhận hắn sao?
Minh Lan Nhược vừa nghĩ đến những chuyện này, không khỏi xoa huyệt Thái Dương, đầu như muốn nổ tung!
Cảnh Minh suy nghĩ một chút: “Dù sao thì, tức phụ xấu xí cũng phải gặp công bà. Giờ Đốc Chủ thật sự không thể lộ ra ngoài ánh sáng, mặc dù hơi đáng thương nhưng về sau cơ thể Đốc Chủ được chữa khỏi, lại sinh nhi nữ cho người, cùng mang họ Tiêu, người Xích Huyết quân rồi sẽ tiếp nhận hắn.”
Ngón tay mảnh khảnh của Minh Lan Nhược run lên: “Hắn còn hơi đáng thương… Chẳng lẽ hắn là tiểu thiếp sao?”
Nghe Cảnh Minh nói như thế, tưởng tượng đại ma đầu Thương Kiều kia trở thành tiểu thiếp đáng thương được chủ nhân nhà quyền quý nuôi ở bên ngoài không thể lộ ra ngoài ánh sáng, còn sinh ra nhi nữ…
Chẳng lẽ hắn còn có thể mang thai sao? Rõ ràng người sinh ra là nàng!
Không biết tại sao, hình như… Lại có lý một cách kỳ lạ?
Cảnh Minh gật đầu, nghiêm túc vỗ tay cái độp: “Nói chính xác, hắn là ngoại thất người nuôi ở bên ngoài, không bằng tiểu thiếp. Theo quy củ không vào cửa kính trà cho chính thê, là ngoại thất không danh không phận, chết rồi cũng không thể vào phần mộ tổ tiên nhà người!”
Minh Lan Nhược một lời khó nói hết nhìn Cảnh Minh: “Ngoại thất? Vậy… nếu Thương Kiều là ngoại thất thì ai là chính thê?”
Theo Cảnh Minh, hình như những chuyện phức tạp, cũng có thể trở nên rất đơn giản, nói nhảm lại hoang đường nhưng nghe còn hơi có lý một cách kỳ lạ.
“Hiện tại là… Tần vương điện hạ nhỉ, Đốc Chủ làm ngoại thất, muốn vào cửa, phải kính trà cho Tần vương?” Cảnh Minh suy nghĩ một lúc.
Minh Lan Nhược nghe vậy, nghĩ đến hình ảnh đó vội run rẩy, khuôn mặt trắng nõn thành tái xanh.
Thượng Quan Hoành Nghiệp thì thôi, Thương Kiều có thể dùng tay xé nàng! Loại hưởng phúc khủng bố này, thôi, nàng cũng không dám nhận!
Minh Lan Nhược uống một ngụm trà, mắt to híp lại: “Ngươi có thể đừng nói linh tinh được không? Thương Kiều còn không có cách nào vào phần mộ tổ tiên nhà ta, huống chi Thượng Quan Hoành Nghiệp?”
Thương Kiều còn ngăn cách một tầng, Tần Vương mới thực sự là nhi tử của kẻ thù!
Cảnh Minh vô cùng nghiêm túc gật đầu: “Đúng rồi, theo như trong thoại bản, tình huống này của người hẳn là quý nữ vọng tộc ẩn nhẫn báo thù, văn thao võ lược, tâm lạnh phổi lạnh, ẩn nhẫn cưới nhi tử và cánh tay phải của kẻ thù, bọn họ cùng yêu người. Sau đó người lợi dụng bọn họ để trở mình, cuối cùng diệt cả nhà kẻ thù. Sau khi leo lên địa vị cao, bởi vì thù hận bọn họ, các loại bắt đầu ngược tâm móc thận bọn họ… Và sau đó họ hoặc là chết, hoặc là bị thương, rồi cuối cùng người làm gì ấy nhỉ?”
Nàng ấy nghĩ qua thoại bản hồi trước đã đọc, vỗ tay: “A, đúng rồi, người truy phu hỏa táng tràng!”
“Phụt!” Minh Lan Nhược phun một ngụm nước trà ra ngoài!
“Khụ khụ khụ!” Nàng chật vật che miệng, ho khan liên tục, khóe mắt thanh tú đỏ lên vì xấu hổ.
Cảnh Minh vội vàng đưa khăn lên, nhẹ nhàng vỗ lưng cho nàng, khó hiểu hỏi: “Đại tiểu thư, người làm sao vậy?”
Minh Lan Nhược lau miệng, khóe mắt run rẩy thở dài: “Ta xin ngươi, về sau đừng xem những loại thoại bản vớ vẩn này nữa!”
Cảnh Minh ngốc nghếch này đã xem những thứ tào lao gì vậy, còn nguyền rủa nàng truy phu hỏa táng tràng?
Cảnh Minh gãi đầu: “Được rồi, Tề công công nói rằng mấy tháng trước Đốc Chủ rất thích xem các loại thoại bản lúc rảnh rỗi, Tề công công lấy về cho hắn không ít.”
Nàng ấy vô tình lấy được một vài quyển từ chỗ Tiểu Tề Tử để đọc, tiểu thư không thích thì nàng ấy không đọc nữa.
Bỗng nhiên Minh Lan Nhược nhớ tới lần trước Thương Kiều đi chợ hoa bên trong có những đồ gì mà [Hòa thượng sờ được, ta không sờ được], [Bí sự không thể không nói giữa yêu đạo và gian phi]…
Còn có bộ xuân cung đồ các nước trên giá sách…
Thương Kiều rất “ngây thơ” bày tỏ rằng hắn muốn học cách ở chung với nữ hài nhi qua những thứ đó…
“…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Minh Lan Nhược lúc đỏ lúc trắng, càng cảm thấy cuộc sống không dễ dàng, bên cạnh toàn là những kẻ kỳ quái.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất