Nhân vật “Kiều Viêm” là một người dịu dàng thuần hậu, hắn chắc là sẽ nghe lời “Chủ tử” như nàng, đúng không…
Kiều Viêm nhìn nàng, khoé môi đỏ tươi khẽ nhếch: “Vậy tiểu nương nương thì sao, có thích Đốc chủ không?”
Trên người hắn, quần áo bị nàng làm ướt đẫm một mảnh, làm lộ rõ khuôn ngực rắn chắc và vòng eo thon gọn.
Minh Lan Nhược có vẻ xấu hổ, lặng lẽ ngước mắt nhìn hắn: “Còn cần nói ra sao?”
Nếu nói ngay từ đầu trọng sinh trở về, đi tìm hắn là bởi vì cảm kích và bị cảm động chiếm cứ nhiều thì hiện tại hoàn toàn là bởi vì hắn, nàng tham lam say đắm đuôi lông mày khóe mắt, tất cả cái tốt và cái xấu, tà ác và dịu dàng ở hắn.
Giữa họ đã không còn là tình yêu nam nữ đơn thuần nữa.
Đó là sự ràng buộc như ký sinh trùng bám trên xương, là sự thân mật đê mê và dây dưa.
Chỗ da thịt non mềm trên người nàng bị niết đến căng thẳng, “Tê” rên một tiếng, mặt đỏ bừng, nhỏ giọng nói: “Ta không thích hắn thì còn có thể thích ai!”
Kiều Viêm mỉm cười, có vẻ như rất hài lòng với câu trả lời của nàng, cũng có chút bất đắc dĩ thở dài: “Tiểu nương nương, có đôi khi thật sự không ngoan chút nào.”
Hắn biết Cảnh Minh bọn họ cũng không thích hắn nhưng nàng cần những người đó.
Hắn thật chán ghét nghe thấy những lời đó… Khiến người luôn tức giận.
Từ khi hắn lên nắm quyền, danh tiếng xấu xa bên ngoài, có rất ít người dám tùy tiện chọc giận hắn.
Nhưng vì nàng, hắn nguyện ý kiên nhẫn với người bên cạnh nàng, kiên nhẫn với bí mật nhỏ của nàng. Nhưng… nàng cũng cần phải trả giá một chút, phải không?
Kiều Viêm đột nhiên duỗi tay, dùng bàn tay hơi chai sạn của mình xoa nhẹ lên khóe mắt đỏ hồng vì thẹn thùng, nàng có vẻ không được tự nhiên nên theo bản năng nheo lại đôi mắt, trong ánh mắt quyến rũ xinh đẹp ẩn chứa cảnh giác.
Giống như một con mèo nhạy bén với bộ lông hoa lệ, bị người ta véo sau cổ, luôn giả vờ ngoan ngoãn lấy lòng người nhưng thực tế luôn sẵn sàng giương móng vuốt cào người.
Nàng không hề biết rằng nàng trông vừa quyến rũ vừa cảnh giác như vậy lại khiến người nhìn cảm thấy bị kích thích.
Minh Lan Nhược cảm nhận được hơi thở hắn dần dần trở nên nặng nề, hơi thở nóng bỏng phả lên má và bả vai mịn màng của nàng.
Nàng chớp chớp đôi mắt đen như nho, ngoan ngoãn đặt hai bàn tay trắng nõn lên vai hắn, vừa khôn khéo vừa ngoan ngoãn: “Kiều Viêm này, chuyển lời với Đốc chủ, đừng nóng giận nha, ở trong lòng ta, hắn mãi mãi là đệ nhất.”
Khi nói những lời này, nàng không khỏi cảm thấy mình thực sự có tố chất của một “tra nam” với những lời nói ngọt ngào.
Mà Kiều Viêm lại nheo mắt, hắn thật sự bị lấy lòng.
Loại cảm giác được lấy lòng này khiến hắn cảm nhận được ngọn lửa bốc lên từ bụng dưới, hắn dịu dàng sủng nịch cười nói: “Nhưng Đốc chủ nói người của tiểu nương nương làm sai, tiểu nương nương tất nhiên cũng nên bị phạt thay người của mình.”
Sau đó, hắn không chút do dự cúi đầu, niết đôi môi mềm mại của nàng, bắt đầu hôn mạnh mẽ, đầu lưỡi đỏ tươi cắn nuốt hết tất cả mềm mại trên môi nàng.
“Ưm…” Người trong lòng ngực dường phát ra kháng cự, khó nhịn hừ nhẹ như tiếng mèo kêu, càng làm kích thích, mắt hắn đỏ tươi tràn ngập dục vọng.
Hắn gia tăng cường độ của nụ hôn giống như bão tố, không ngừng gặm cắn dây dưa đối phương, hoàn toàn không có chút gì gọi là văn nhã.
Minh Lan Nhược bị động tiếp nhận, đồng thời cũng chủ động đáp lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hầu kết cứng cỏi gợi cảm của hắn như đang an ủi một con quái thú.
Hắn nếm đủ rồi mới buông nàng ra, ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc đen hơi rối loạn của nàng.
Hắn buộc nàng phải ngẩng cao cổ trắng nõn để lộ xương quai xanh yếu ớt: “Tiểu nương nương có bằng lòng bị phạt không?”
Con mèo nhỏ vừa thông minh lại quật cường biết cách dẫm lên điểm mấu chốt của hắn, gãi đúng chỗ ngứa, làm hắn cam tâm tình nguyện dung túng cho những bí mật của nàng.
Vì vậy, nàng dâng hiến chính mình cho hắn, tạo nên một giao dịch hợp lý, không phải sao?
“…” Nàng khẽ nhíu mày, biểu tình ẩn nhẫn, đôi mắt và môi mềm mại bị bao phủ bởi một lớp sương mỏng, khiến người ta càng muốn xoa nát nàng.
Kiều Viêm thuận tay giữ lấy bàn chải lông dê tinh xảo và sáng bóng, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ lên đầu gối nàng, mỉm cười: “Được rồi, tiểu nương nương, muốn tắm gội thì phải mở chân ra, không cần thuộc hạ dạy ngài chứ.”
Minh Lan Nhược run lên một chút, nàng hạ mí mắt, rầu rĩ hừ lạnh một tiếng: “Muốn làm thì làm nhanh lên!”
Nàng biết rằng những chiêu trò lấy lòng trước đó của mình tuy có thể lấy lòng hắn nhưng không có nhiều hiệu quả.
So với sự tàn nhẫn của Thương Kiều, kiểu mềm mại và ẩn tàn nhẫn của Kiều Viêm khiến thủ đoạn mềm dẻo của hắn càng thêm cuốn hút.
“Rất có dũng khí, thuộc hạ sẽ rửa sạch tiểu nương nương từ trong ra ngoài.”
Hắn cười khẽ, hắn thích tiểu cô nương như vậy, vưu vật mà không tự biết.
…
Trong phòng, tiếng rên rỉ của nữ tử đang cố gắng chịu đựng khiến Cảnh Minh nhíu mày, thân hình khẽ động đậy nhưng lại bị Trần Ninh giữ chặt cánh tay, không cho nàng ấy đi qua.
“Ngươi ở đây làm gì, hôm nay là ta gác đêm!” Cảnh Minh lạnh mặt, đột nhiên rút dao ngắn đe dọa lên eo Trần Ninh.
Khi Đại tiểu thư và Thiên Tuế Gia ở bên nhau, không phải nàng ấy thì sẽ là Xuân Hoà gác đêm, tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào tới gần.
Nếu Trần Ninh dám tiết lộ…
“Ta sẽ không nói chuyện này ra ngoài.” Trần Ninh khẽ thở dài một tiếng, đặt bàn tay to lên dao nhỏ đang áp vào hông mình.
Cảnh Minh nheo lại mắt: “Ngươi đã biết từ lâu?”
Trên gương mặt tuấn lãng cương nghị của Trần Ninh hiện lên một tia bất đắc dĩ: “Ừ.”
Tuy rằng võ nghệ của hắn ta kém hơn Cảnh Minh nhưng hắn ta xuất thân từ Xích Huyết thập nhị quân, nổi tiếng về khả năng dò xét và điều tra, năng lực về phương diện này vượt xa Cảnh Minh, hơn nữa hắn ta còn thường ở bên cạnh Đại tiểu thư, sao có thể không biết.
“Nếu ngươi dám nói ra ngoài, ta sẽ giết ngươi!” Ở trong lòng Cảnh Minh, Minh Lan Nhược là người quan trọng nhất, nàng ấy lạnh lùng thốt lên.
Trần Ninh thở dài: “Đại tiểu thư là chủ tử ta nhận, nàng làm bất cứ chuyện gì, ta chỉ có thể ủng hộ, ta tin tưởng nàng không phải người mù quáng.”
Nếu không phải hắn ta giúp đỡ đánh yểm trợ thì quan hệ của Đại tiểu thư và Thiên Tuế Gia đã bị Vương ma ma và những người khác phát hiện.
Cảnh Minh nhìn hắn ta một lúc lâu, hừ lạnh: “Thôi được rồi, ta tin ngươi, ngươi canh ở chỗ này, Đại tiểu thư đang khóc, không biết Đốc chủ lại làm cái gì, ta phải mau chóng đi xem!”
Nói xong, nàng ấy lại muốn đi, Trần Ninh nhíu mày, kéo nàng ấy trở về: “Không được, Thiên Tuế Gia bọn họ đang làm việc, ngươi không thể xem…”
Cảnh Minh vốn dĩ đề phòng hắn ta, không kiên nhẫn dùng sức đẩy ra.
Trần Ninh không những kéo được Cảnh Minh trở về mà mình lại mất thăng bằng, lảo đảo hai bước đâm vào ngực Cảnh Minh.
Cảnh Minh giơ tay giữ chặt thân thể thon chắc của hắn ta, ngẩng đầu nhíu mày nhìn chằm chằm hắn ta: “Bọn họ đang làm gì?”
Trần Ninh lại bị làm cho cứng đờ, nơi nàng ấy đang giữ lại là… mông hắn ta!
“Ngươi… buông ra trước đã!” Hắn ta cắn răng thấp giọng nói, làn da màu mật hơi ửng đỏ.
Cảnh Minh híp mắt, đây là lần đầu tiên nàng ấy nhìn Trần Ninh ở khoảng cách gần, mà hắn ta lại có vẻ không được tự nhiên, mày kiếm và đôi mắt sáng của hắn ta không giấu nổi sự lúng túng.
Ừm, giống một tiểu tức phụ.
Trước kia nàng ấy ở quân doanh cũng không thấy những hán tử ngượng ngùng như thế.
Cảnh Minh không để bụng, nắn nắn cơ bắp của hắn ta, không định buông hắn ta ra, vẫn tiếp tục đe dọa: “Ngươi keo kiệt quá, ta đâu phải cố ý kéo ngươi, nói rõ ràng đi, Thiên Tuế Gia không phải đang ức hiếp Đại tiểu thư, vậy thì đang làm gì?”
Trước kia nàng ấy cũng đã từng nghe qua tiếng Đại tiểu thư không thoải mái, chẳng qua tiểu thư nói nàng không có việc gì.
Nhưng lần này, nàng ấy gây ra chuyện, lo lắng Đốc chủ giận chó đánh mèo lên người tiểu thư…
“Ta bảo ngươi buông tay, nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi không biết sao!” Trần Ninh bị nàng ấy nắm chặt đến mức toàn thân cứng đờ, làn da màu mật đỏ ửng lên không thể che giấu.
Không phải nha đầu này xuất thân từ nhà cao cửa rộng sao, sao lại như vậy…
Cảnh Minh nheo mắt, giọng điệu mang theo uy hiếp, nói: “Đúng vậy, vì danh tiết của ngươi, ngươi có nói hay không!”
Cảnh Minh trà trộn ở quân doanh, làm gì còn để ý danh tiết, trong quân doanh vốn chỉ có kẻ mạnh mới là vua, nàng ấy đương nhiên muốn bắt chẹt Trần Ninh!
Trần Ninh: “…”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất