NGU HIỂU HIỂU

Ta thầm khen ngợi tiểu ca áo đen trong lòng, thuận thế liền thu tay lại.

"Thái tử ca ca, đừng quản muội nữa, mau tránh ra."

Buông tay Tiêu Hoài An ra, ta hài lòng tiếp tục rơi xuống, nhưng Tiêu Hoài An lại xoay người tránh được đòn tấn công của tên áo đen, sau đó không chút do dự nhảy theo ta xuống vách núi.

Đồng tử ta co rút lại, trơ mắt nhìn Tiêu Hoài An ôm lấy ta, dùng thân mình làm đệm đỡ cho ta.

"Tiêu Hoài An huynh..."

"Hi Hi, ta sẽ không để nàng xảy ra chuyện." Tiêu Hoài An nhỏ giọng an ủi.

Sau đó, hai người chúng ta vì quá nặng đã làm rách lưới mà cha ta chuẩn bị, cùng nhau rơi xuống đáy vực...

Đập rách lưới rồi đập vào cành cây, đập gãy cành cây rồi đập vào dây leo, đập đứt dây leo rồi rơi xuống đầm nước, dọc đường kinh động vô số chim chóc.

Tiêu Hoài An làm đệm thịt, rơi xuống đầm nước trong khoảnh khắc liền hôn mê bất tỉnh, ta cố gắng duy trì lý trí đang lung lay, kéo Tiêu Hoài An lên bờ.

Thôi xong rồi, vốn chỉ là tội lừa dối Hoàng thượng, bây giờ lại thành tội mưu hại Thái tử rồi.

Cả cửu tộc nhà họ Ngu đều bị ta và cha ta hại c.h.ế.t rồi.

Ta tuyệt vọng đưa tay dò xét hơi thở của Tiêu Hoài An.

Tạ ơn trời đất, vẫn còn sống.

"Thái tử ca ca... hu hu hu Tiêu Hoài An, huynh tỉnh lại đi." Ta vỗ nhẹ vào mặt Tiêu Hoài An, cố gắng gọi hắn tỉnh lại.

"Tỉnh lại, mau tỉnh lại!" Ta bắt đầu tát vào mặt Tiêu Hoài An, nhưng hắn vẫn không tỉnh.

"Tiêu Hoài An, tỉnh lại cho ta!" Ta tát hắn hai cái thật mạnh.

"Khụ khụ... đừng... đừng đánh nữa."

Tiêu Hoài An rên rỉ một tiếng, từ từ mở mắt ra.

Ta thở phào nhẹ nhõm, bỗng chốc chân mềm nhũn, ngã xuống bên cạnh Tiêu Hoài An, ôm lấy hắn bắt đầu khóc lớn.

"Hu hu hu, may mà huynh không sao, muội sợ muốn c.h.ế.t rồi hu hu hu oa oa oa..."

Lý trí đang lung lay của ta vào khoảnh khắc này cuối cùng cũng sụp đổ.

Ngay trước khi Tiêu Hoài An nhảy xuống theo ta, ta nhận ra tên áo đen đó thật sự muốn g.i.ế.c hắn.

Nhát đao đó không phải c.h.é.m vào tay ta và Tiêu Hoài An đang nắm chặt, mà là vào sau lưng Tiêu Hoài An.

Đây không phải là vở kịch do cha ta sắp đặt, mà là có người muốn Tiêu Hoài An chết.

Ta sợ hãi quá.

So với việc sợ Tiêu Hoài An biết ta không phải Ngu Hi, sợ hắn biết ta vẫn luôn lừa gạt hắn, ta càng sợ hơn hắn sẽ vì ta mà chết, sợ hắn không bao giờ tỉnh lại nữa.

May mà, may mà, thần phật phù hộ, chúng ta đều không sao.

Tâm trạng lên xuống quá đột ngột, ta trực tiếp ngất xỉu trong lòng Tiêu Hoài An.

Lúc ta mở mắt ra lần nữa, Tiêu Hoài An đã nhóm một đống lửa, đang hong khô quần áo ướt của ta và hắn.

Thấy ta tỉnh, Tiêu Hoài An dùng lá cây vo thành một cái bát nhỏ, đút cho ta một ít nước.

"Là cô liên lụy đến nàng rồi, không ngờ bọn chúng lại dám ra tay ngay ngoài thành." Trong mắt Tiêu Hoài An thoáng hiện vẻ hung ác, rõ ràng là biết rõ ai đứng sau vụ ám sát này.

Ta không dám lên tiếng, tay giấu ra sau lưng lặng lẽ giấu tấm lưới xuống bụi cây.

Tiêu Hoài An chú ý đến động tác của ta, cúi người áp sát lại.

"Hiểu Hiểu, nàng đang giấu..."

"Nhìn kìa!"

"Cái gì? Ưm..."

Ta tùy tiện chỉ một hướng, đợi Tiêu Hoài An nhìn qua, liền đột ngột nhào tới, hôn lên môi hắn.

"Hôn thì phải nhắm mắt." Ta tranh thủ bổ sung một câu.

Xác định Tiêu Hoài An đã ngoan ngoãn nhắm mắt hôn ta, ta vội vàng giấu tấm lưới thật sâu vào bụi cây.

Nguy hiểm thật, suýt chút nữa thì lộ tẩy.

Vừa thở phào nhẹ nhõm, ta bỗng cứng đờ người.

Khoan đã, vừa rồi Tiêu Hoài An gọi ta là gì?

Hiểu Hiểu?

Ta sợ đến mức lập tức rụt lưỡi lại.

Tiêu Hoài An bất mãn cắn nhẹ lên môi ta, mở mắt ra liền thấy ta sợ hãi co rúm như chim cút.

"Vừa rồi chàng gọi ta là gì? Gọi nhầm rồi hahaha..." Ta cố gắng giãy dụa một chút.

"Không thích cô gọi nàng là Hiểu Hiểu? Vậy gọi là... Ngu Hiểu, thế nào?" Tiêu Hoài An nhướn mày, ánh mắt đầy ẩn ý.

Ta lập tức quỳ xuống: "Hu hu hu Tiêu Hoài An chàng nghe ta giải thích, thật ra đều là chủ ý của cha ta..."

"Hửm? Bây giờ mới biết sợ?" Tiêu Hoài An khẽ cười một tiếng, đang định nói thêm gì đó thì đột nhiên sắc mặt lạnh xuống.

"Đừng lên tiếng..."

Nói xong, Tiêu Hoài An buông ta ra, một cước đá văng chiếc áo ngoài đang hong khô, dập tắt đống lửa trong nháy mắt.

eyJpdiI6IlBhRmhkM1BTOVBIK2E5V3UrOUltOVE9PSIsInZhbHVlIjoiaWtpSUgxTlNRZHhjUnlpWFEwaGVSSERub0ZSWG5mRzFFK3dhSFZsY3BtUTFleXZZXC9jRnc3REdlUzFyb21ockEiLCJtYWMiOiIyMjBlNjkzODQ1NTliODVlOWI5NDJlOWQyNGRjOTUwNmYxN2Q4MGFjZDY4YjcwNDU4Mjk0MTFiYzM3MDBkMDFiIn0=
eyJpdiI6IjVIS2l2aWZhU1dBYnA2ZVVyTXdGWEE9PSIsInZhbHVlIjoiXC9nRUtwUWZmbmpGd3lWQWxnXC90U05ER0YrVkkrV3ZHcHJmdld0dDlVOVwvUXRSazZOM29pbTJWTHFzNTNGMjVNUyIsIm1hYyI6IjE5OGU3OWRlNWExMTI3MmY1OWMzZGM3YmQzMDYzM2FhNzEyNzljNTcyMTEyNjk4Njg5NjU0MmMyMTJhOTI1NTIifQ==

 

Ads
';
Advertisement