“Được rồi được rồi, anh đợi một lát nữa rồi về, chúng ta nói chuyện đi.” Cố Thịnh nhìn ngón tay trắng nõn của cô gái chọc vào n.g.ự.c mình, trái tim anh nóng lên.
“Nói, chuyện gì?” Thẩm Đường trừng to mắt hung dữ hỏi.
Người đàn ông đưa tay, bàn tay nóng bỏng nắm chặt ngón tay trắng nõn của cô gái.
Thẩm Đường ngơ ngác: “...”
Anh có thể nghiêm túc một chút được không, cô đang rất hung dữ, chẳng lẽ người đàn ông này không nhìn ra được sao?
Thả tay ra thả tay ra, ai cho anh túm ngón tay của em hả?
Nhưng cho dù Thẩm Đường có khẽ động vài lần thì người đàn ông vẫn giả ngũ cầm ngón tay của cô.
Thẩm Đường ngước mắt lên, cô trừng mắt nhìn ra, trong mắt viết đúng hai chữ: Thả tay!
Cố Thịnh bắt gặp đôi mắt ngập nước của cô gái, anh bỗng dưng cười nhẹ một tiếng.
“Ngoan, đừng tức giận nữa, chuyện anh muốn nói là, ngày mai anh dẫn em về nhà gặp cha mẹ được không?” Khi nói đến chuyện này, sắc mặt Cố Thịnh lập tức trở nên nghiêm túc, anh nhìn thẳng vào mắt Thẩm Đường
Thẩm Đường bắt gặp ánh mắt của Cố Thịnh, trong mắt cô lóe lên một tia nghi ngờ, cô hỏi: “Không phải em đã gặp người nhà của anh rồi sao?”
“Đường Đường, anh muốn nói là chính thức gặp phụ huynh, lần trước gặp mặt, lúc đó em còn chưa phải bạn gái của anh mà, vì vậy ngày mai em có bằng lòng về gặp người nhà của anh không?”
Thẩm Đường nghe Cố Thịnh nói vậy, trong đầu cô bắt đầu suy nghĩ đến vấn đề này.
Chính thức gặp phụ huynh thì có hơi nhanh thì phải, hai người mới yêu nhau chưa được bao lâu mà.
“Đường Đường, đợi đến ngày nghỉ lần sau của anh, anh và em cùng về gặp người nhà của em được không?” Cố Thịnh thấy Thẩm Đường không nói gì, trong lòng anh có hơi không chắc, vì vậy lại hỏi thêm lần nữa.
Thẩm Đường nghe thấy Cố Thịnh nói muốn đi về cùng mình, trong đầu cô lập tức nghĩ đến chuyện gì đó.
À thì, à thì, hình như cô quên nói chuyện đã có người yêu với người nhà thì phải?
Đúng vậy, lần trước về nhà hình như cô quên mất thật.
Ngước mắt lên nhìn, khi bắt gặp ánh mắt của Cố Thịnh, Thẩm Đường có hơi né tránh.
Cố Thịnh là ai chứ, năng lực điều tra của anh rất giỏi đó, khi thấy vẻ mặt này của Thẩm Đường, Cố Thịnh lập tức bắt đầu suy nghĩ, qua vài giây sau, trong đầu anh lập tức có một suy đoán, anh nhìn chằm chằm dáng vẻ chột dạ của Thẩm Đường rồi nghiêm túc hỏi: “Đường Đường, có phải em quên nói với người nhà biết sự tồn tại của anh không?"
“Em, à thì, quên mất.” Thẩm Đường đã không còn sức nói chuyện nữa rồi.
Cô cũng tính là đã gặp người nhà họ Thịnh rồi, mà vợ chồng giáo sư Khương cũng biết chuyện hai người bọn họ là đối tượng của nhau, kết quả người nhà của cô lại không biết đến Cố Thịnh là ai.
Thẩm Đường: Cô có hơi không ngoan!
Hơi sợ, hơi sợ.
Khụ khụ, cảm thấy mình chính là một đồ bội bạc.
“Đồ cặn bã!” Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên nhảy ra nói một câu.
“Im miệng, phi lễ chớ nhìn, cậu không biết à?” Thẩm Đường đáp lại hệ thống một câu, cô ngước mắt lên, khi bắt gặp ánh mắt của Cố Thịnh, Thẩm Đường cười ha ha.
Nhìn gương mặt trầm xuống của anh, Thẩm Đường buông bàn tay đang che miệng ra, nhón chân lên, đôi môi đỏ mọng khẽ chạm vào đôi môi mỏng gợi cảm của người đàn ông, vừa chạm vào một cái đã lập tức tách ra.
Ừm, đời trước Thẩm Đường từng nghe một câu nói, khi cãi nhau với người yêu, không có gì là không thể giải quyết bằng một nụ hôn cả.
Ừm, một cái hôn không được thì hai cái.
Nhón chân lên, cô lại hôn anh thêm lần nữa.
Tuy nhiên lần này còn chưa để Thẩm Đường kịp rút lui, ánh mắt Cố Thịnh tối sầm lại, bàn tay của anh ấn vào gáy cô...
Sau hai nụ hôn kèm theo việc cắt đất bồi thường, Thẩm Đường đã dỗ được bạn trai nhà mình.
Khi Cố Thịnh đi ra khỏi nhà của Thẩm Đường, trên mặt anh còn thoáng lộ ra một nụ cười như ý.
Trên tầng, Thẩm Đường nằm trên giường, cô giơ tay sờ lên một vết đỏ trên cổ, gương mặt nhỏ xinh của cô đỏ bừng.
Trong đầu nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, cơ thể cao to của người đàn ông ghé sát vào người mình, từng đoạn từng đoạn hiện lên càng khiến gương mặt của Thẩm Đường đỏ hơn.
A, kích thích quá.
Trái tim bé nhỏ vẫn còn đập thình thịch thình thịch đây này!
Ôi trời, hình như vừa rồi cô vô tình sờ được cơ bụng của Cố Thịnh, nhớ lại cơ bụng tám múi kia, mặt của Thẩm Đường càng đỏ hơn, trong mắt cô lóe lên một tia tiếc nuối.
Tiếc ghê, vừa rồi không được tận mắt nhìn thấy.
“Ký chủ, cô có còn liêm sỉ không vậy? Tôi đã không thể nhìn thấy bóng dáng một chút nữ tính cẩn thận trên người cô nữa rồi kìa, có cô bé nào thèm thuồng cơ thể của người ta như cô không vậy? Cô nên thận trọng hơn đi, nhặt cái liêm sỉ của mình lên, cảm ơn.”
Hệ thống tồn tại ở trong đầu Thẩm Đường, khi thấy ký chủ âm thầm nghĩ đến có bụng tám múi của người ta, nó thật sự không đành lòng nhìn thẳng người ký chủ này.
Hệ thống che mắt tỏ vẻ: Nó vẫn là một em bé, ký chủ táo bạo như thế sẽ dạy hư nó đó.
Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ nghĩ nghe chưa ký chủ!
Thẩm Đường nghe hệ thống phàn nàn, cô trừng mắt với hệ thống một cái, sau đó đáp lại: “Hệ thống, cậu vẫn còn quá ngây thơ đó, cậu ở bên cạnh tôi mà sao vẫn có thể ngây thơ như vậy chứ?”
“Nào nào nào, hệ thống, để tôi phổ cập khoa học cho cậu một chút, cho dù phụ nữ có đôi khi sẽ ăn mặn, nhưng không thể nào bằng đàn ông được, cậu không hiểu phụ nữ, ngoại trừ nhìn mặt, phụ nữ còn nhìn dáng người đó, tôi như vậy vẫn tính là rất dè dặt rồi, xem cái dáng vẻ chưa trải qua sự đời của cậu đi kìa.”
“Ra ngoài đừng có nói là chơi với tôi, mất mặt lắm!” Cuối cùng, Thẩm Đường ghét bỏ kết luận một câu.
Phụ nữ thì sao chứ, phụ nữ có gì khác với đàn ông đâu, chẳng qua chỉ có thêm hai lạng thịt thôi mà, các phương diện khác có gì là không giống chứ.
Đều là người, đều thích người đẹp, chẳng có gì sai cả.
Hệ thống cảm thấy tam quan của mình đã bị đập đi xây lại, nếu cứ đi theo một ký chủ như vậy, có lẽ tam quan của nó sẽ càng ngày càng đi xuống mất.
Ở một bên khác, sau khi Cố Thịnh rời khỏi nhà của Thẩm Đường thì đã trở về đại viện.
“Ừm, sau lại về vào lúc này thế?” Ông cụ Cố hỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất