Thẩm Lăng Phong là người khôn ngoan, anh ta cũng biết không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài được.
Vì vậy Thẩm Lăng Phong đưa ra đề nghị hai bên cùng hòa giải, sau đó khi anh ta thấy Ngô Giai Nhân yêu cầu ngày mai sẽ dẫn người khác tới bàn bạc chuyện này thì Thẩm Lăng Phong lập tức hiểu rõ... phía sau Ngô Giai Nhân có người chỉ điểm.
Buổi chiều, Ngô Giai Nhân lại đi tìm Thẩm Đường, cô cũng không nghĩ nhiều mà lập tức đồng ý ngày mai sẽ tới gặp người kia với Ngô Giai Nhân.
Dù sao đã nhúng tay vào chuyện này thì cô quyết định phải làm người tốt đến cùng, đưa phật về Tây Phương.
Ngày hôm sau, cả hai bên hẹn địa điểm gặp mặt.
Khi Thẩm Lăng Phong nhìn thấy người người nhà họ Ngô đi đến, ở bên cạnh còn có một người rất quen thuộc, Thẩm Lăng Phong bỗng bật cười.
Còn Thẩm Đường nhìn thấy Thẩm Lăng Phông ở đây thì cũng cảm thấy kinh ngạc.
“Thật trùng hợp.” Thẩm Lăng Phong chủ động đứng dậy, anh ta cười chào hỏi Thẩm Đường.
Mà Thẩm Đường cũng đáp lại bằng một nụ cười lịch sự, cô nói: “Đúng là rất trùng hợp.”
Sau đó chính là lúc thương lượng chuyện chính, trong lúc đó, Thẩm Đường gần như không mở miệng nói gì, lần này còn có cả mẹ Đăng Danh đi cùng.
Yêu cầu của mẹ Đặng Danh rất đơn giản và trắng trợn, chỉ một chữ... tiền.
Ngô Giai Nhân không nói gì, nhưng Thẩm Lăng Phong vẫn chủ động chi trả một khoản tiền bồi thường nhất định, đồng thời còn đồng ý, sau khi Thẩm Xuân Cường được thả về thì sẽ dẫn cậu ta tới xin lỗi Ngô Giai Nhân và Đăng Danh.
Không đến hai tiếng đồng hồ, cả hai bên đã cùng thống nhất xong chuyện này.
Trước khi đi, Thẩm Lăng Phong còn cố ý trò chuyện với Thẩm Đường thêm hai câu.
Sau khi Thẩm Lăng Phong rời đi, Ngô Giai Nhân mới không nhịn được sự tò mò mà nhìn Thẩm Đường hỏi: “Thẩm Đường, cậu có quen với Thẩm Lăng Phong vừa rồi hả?”
“Xem như là thế, từng gặp vài lần.” Thẩm Đường trả lời.
Chuyện đã giải quyết xong, Thẩm Đường cũng lập tức về trường lên lớp.
Ngày hôm sau, sau khi Thẩm Xuân Cường được Thẩm Lăng Phong đón từ cục cảnh sát ra, quả nhiên như lời anh ta đã nói, Thẩm Lăng Phong dẫn theo Thẩm Xuân Cường đến tự mình xin lỗi.
Qua vài lần gặp mặt, chuyện này cũng đã kết thúc được một khoảng thời gian, Thẩm Lăng Phong đưa Thẩm Xuân Cường về còn cố ý cảnh cáo vài câu.
Nhưng Thẩm Lăng Phong lại không biết đó là, Thẩm Xuân Cường ngoài mặt thì đồng ý, nhưng vừa quay đi, sắc mặt của cậu ta đã lập tức thay đổi.
Thẩm Xuân Cường về đến nhà, cậu ta trầm mặt không cười vài ngày liên tiếp.
Mà Thẩm Đông Tuyết từ trong lời của Thẩm Xuân Cường thì cũng biết được sự thật của chuyện này, khi biết chuyện này còn dính dáng tới Thẩm Đường, Thẩm Đông Tuyết thật sự cảm thấy Thẩm Đường quả là âm hồn bất tán, tại sao chỗ nào cũng dính tới cô vậy?
Gần cuối tháng một, nhà trường bắt đầu cho nghỉ lễ.
Ngay ngày hôm đó, Thẩm Đường lập tức thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về nhà, bởi vì hai ngày trước Ngô Giai Nhân đã cố tình tìm Thẩm Đường, đồng thời còn hẹn với Thẩm Đường cùng mua vé để trở về.
Hai người cùng nhau chờ ở nhà ga, đồ đạc của Thẩm Đường không nhiều, chỉ có mỗi một cái túi nhỏ, những thứ khác Thẩm Đường đã đóng gói từ hai ngày trước và gửi cho hệ thống giữ rồi.
Còn Ngô Giai Nhân lại có rất nhiều đồ, trên người cô ta đeo vài cái túi, Thẩm Đường không nỡ nhìn, vì vậy khi lên xe lửa thì đã tiện tay giúp cầm hai cái túi lớn.
Hai người trăm đắng ngàn cay chen lên xe lửa, tìm được chỗ ngồi, sau khi cất kỹ đồ đạc thì mới ngồi xuống mà thở phào nhẹ nhõm.
Trên đường về nhà của hai người không xảy ra bất cứ chuyện gì, xe lửa đến trạm, hai người cùng nhau ngồi xe đi vào thị trấn.
Vào thị trấn, hai người mỗi người một ngả.
Thẩm Đường vẫy tay định rời đi, đúng vào lúc này, Ngô Giai Nhân đột nhiên giơ cánh tay ra ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Thẩm Đường.
“Thẩm Đường, cảm ơn cậu.”
Ngô Giai Nhân nói xong một câu này, cô ta nhanh chóng buông tay rồi đỏ mặt chạy đi.
Thẩm Đường mặc thành một quả bóng ngẩn người đứng tại chỗ một lúc, cô nhìn bóng lưng chạy trối c.h.ế.t của Ngô Giai Nhân mà nở nụ cười.
Thẩm Đường vẫn định trước tiên đi tới nhà của anh cả Thẩm Quang Minh, nhưng ngay khi Thẩm Đường vừa vào nhà thì đã nhìn thấy anh trai nhà mình ngồi trong nhà với vẻ mặt sa đọa, cô sửng sốt mất một lúc.
Cửa đột nhiên bị mở ra, Thẩm Quang Minh đang mệt mỏi hút thuốc ngẩng đầu lên, anh ấy ngây người.
Trong nhà không mở cửa sổ, vì vậy khiến cả nhà tòa là mùi khói thuốc.
Thẩm Đường ngửi được mùi này thì ho khan vài tiếng, cô tiến lên vài bước mở cửa sổ ra, sau khi mở cửa sổ, Thẩm Đường xoay người lại, cô nghiêm túc ngồi bên cạnh Thẩm Quang Minh.
“Anh, sao anh lại không đi làm?” Thẩm Đường vừa mở miệng đã hỏi thẳng.
Bình thường vào thời gian này, Thẩm Quang Minh sẽ không ở nhà, không nói đến những ngày bình thường, bây giờ đã cuối năm, trong xưởng chắc chắn có rất nhiều việc, lúc này Thẩm Quang Minh không tăng ca đã là không tệ lắm rồi, sao còn có thể có thời gian ở nhà được chứ, chuyện này không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
Thẩm Quang Minh nghe thấy Thẩm Đường hỏi vậy, sắc mặt hơi thay đổi một chút, sau đó lập tức khôi phục lại bình thường, anh ấy miễn cưỡng nở nụ cười nói sang chuyện khác: “Đường Đường, trưa nay em muốn ăn gì, trong nhà không còn đồ ăn, ăn thịt kho tàu được không, hay là anh hầm thêm móng giò cho em nhé? Được rồi được rồi, anh ra ngoài một chuyến đến mua thức ăn, Đường Đường, em cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, anh đi một lúc sẽ về luôn.”
Thẩm Quang Minh vừa nói vừa nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài.
Thẩm Đường nhíu mày, cô còn chưa kịp nói gì mà Thẩm Quang Minh đã nhanh chóng cầm áo khoác đi ra ngoài.
Ở một bên khác, Ngô Giai Nhân về nhà, cô ta vừa vào nhà thì đã phát hiện ở trong nhà không có bất cứ ai.
Ngô Giai Nhân đi một vòng quanh nhà, nhưng vẫn không nhìn thấy ai, trong lòng cô ta buồn bực, cha mẹ có lẽ đã đi làm, nhưng sao đến ông bà nội cũng không ở nhà vậy?
Đến trưa, cuối cùng Ngô Giai Nhân cũng đợi được người nhà trở về.
Ông bà nội vừa đi vào cửa, khi nhìn thấy cháu gái ở trong nhà, bây giờ hai người mới nhà tới chuyện cháu gái được nghỉ đông.
Ngô Giai Nhân nghe thấy cha mình xảy ra chuyện thì nào còn tâm tư ăn uống gì nữa, cô ta vội vàng đứng dậy rồi hỏi: “Ở bệnh viện nào vậy ạ, để cháu đi thăm cha cháu.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất