“Cố Thịnh, cậu ngầu lắm đó!” Có người giơ ngón tay cái với Cố Thịnh.
“Cút đi!” Cố Thịnh đáp lại đúng hai chữ.
Những người khác thấy Cố Thịnh như vậy thì cũng giải tán, người nào làm việc người nấy.
Buổi tối hôm nay mọi người đều định qua đêm ở dây, vì vậy đương nhiên phải dựng lều.
Lấy lều của mình ra khỏi xe, tất cả mọi người bắt đầu ra tay dựng lều vải, đừng thấy bọn họ đều là những cậu ấm nhà giàu.
Dù sao bọn họ đều ở cùng trong một khu tập thể, nếu không tham gia quân đội thì ít nhất cũng bị người nhà ném vào trong đó để rèn luyện, vì vậy kỹ năng thực hành của bọn họ rất lợi hại, sống sót ở nơi hoang dã cũng không thành vấn đề.
Thẩm Đường được Cố Thịnh sắp xếp ngồi sang một bên, đi cùng còn có ba cô gái nữa, Thẩm Đường không quen biết ba cô gái này, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn, Thẩm Đường cũng phát hiện trong ba cô gái này, hai người kia có lẽ là bạn bè trong cùng một giới, còn một người bị lẻ ra Thẩm Đường cũng nhìn thấy, đó là cô gái đi cùng xe với Hồng Tinh Ba.
Đột nhiên, một cô gái bị lẻ ra đi tới chỗ của Thẩm Đường, sau đó đứng trước mặt Thẩm Đường.
Cô gái kia đánh giá Thẩm Đường từ trên xuống dưới một lúc, sau đó chủ động nói: “Chào, tối hôm nay tôi có thể ở chung lều với cậu được không? Làm quen một chút đi, tôi tên là Giang Tiểu Lộc, còn cậu?”
“Thẩm Đường.” Thẩm Đường nhìn cô gái tên là Giang Tiểu Lộc ở trước mặt thì cảm thấy... cũng không tệ lắm.
Chuyện kết bạn của con người là như vậy đấy, có đôi khi giống như một từ trường, chỉ cần nhìn thuận mắt là có thể trở thành bạn bè, cái gọi là làm bạn cũng chỉ đơn giản như vậy thôi.
Giang Tiểu Lộc cảm thấy thái độ của Thẩm Đường rất hiền lành, vì vậy quyết định ngồi xuống tảng đá ở bên cạnh Thẩm Đường.
Hai người tôi một câu cậu một câu bắt đầu trò chuyện g.i.ế.c thời gian.
Ở cách đó không xa, hai người Tô Chấn Hưng và Cố Thịnh đang dựng lều, bỗng nhiên nhìn thấy Thẩm Đường và Giang Tiểu Lộc đang nói chuyện với nhau, Tô Chấn Hưng nhịn không được mà nhìn về phía đó vài lần.
“Ha, Cố Thịnh, Thẩm Đường nhà cậu đang nói chuyện với Giang Tiểu Lộc kìa, trông hai người kia nói chuyện với nhau rất vui vẻ thì phải.” Tô Chấn Hưng vừa nói vừa liếc nhìn sang Tiêu Ương, anh ấy xích lại gần Cố Thịnh rồi nhỏ giọng nói: “Cố Thịnh, Giang Tiểu Lộc này thú vị lắm đó, tôi mới thăm dò được. Giang Tiểu Lộc, năm nay hai mươi tuổi, là một cô gái đến từ nông thôn, học đến cấp hai thì nghỉ học, rất can đảm, chỉ mới mười tám tuổi mà đã dám ra đời kiếm tiền.”
“Đầu năm nay mới mở một cửa hàng nhỏ ở Bắc Kinh, Tiêu Ương kia theo đuổi người ta ba tháng mới bắt được, tính cách của Tiêu Ương chúng ta đều biết rồi, rất đào hoa. Còn nữa, mới hẹn hò chưa được hai tháng đã để mặc Giang Tiểu Lộc để ở bên một cô gái khác, nghe nói còn bị Giang Tiểu Lộc bắt gian tại giường.”
“Ha ha, lúc đó phải nói là rất kích thích, mà Giang Tiểu Lộc này cũng rất lợi hại, cô ta bưng một thùng nước lạnh tới gội thẳng xuống giường, tôi nghe Dương Tử nói lúc đó cái kia của Tiêu Ương lập tức mềm nhũn!”
“Cậu đang làm bà tám đấy hả? Mau làm việc đi!” Cố Thịnh lườm Tô Chấn Hưng một cái, anh hoàn toàn không có hứng thú với người khác ngoài Thẩm Đường.
Tô Chấn Hưng bị ghét bỏ lại âm thầm nhìn thoáng qua Giang Tiểu Lộc, anh ấy nhếch miêng nở một nụ cười rất thú vị.
Tô Chấn Hưng thật sự rất thích cái tính cách này của Giang Tiểu Lộc, phụ nữ ấy mà, có chút tính tình cũng rất tốt.
Tô Chấn Hưng còn nghe nói khi đó Tiêu Ương còn bám lấy một thời gian, nhưng Giang Tiểu Lộc lại rất cuồng loạn, cho dù Tiêu Ương có van xin như thế nào thì cô ta vẫn phải đá Tiêu Ương đi.
Mà về Hồng Tinh Ba, Giang Tiểu Lộc cũng không ở bên anh ta, Hồng Tinh Ba chỉ là mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, mối tình đơn phương mà thôi.
Đã dựng lều vải xong, Giang Tiểu Lộc thấy Cố Thịnh đi về phía Thẩm Đường thì lập tức đứng lên, cô ta nói hai câu rồi rời đi.
“Em đói chưa, trong túi có đồ ăn đấy, để anh về xe lấy túi cho em nhé?” Cố Thịnh hỏi.
“Không cần đâu, em không đói.” Thẩm Đường giữ c.h.ặ.t t.a.y áo của Thẩm Đường, sau đó cô đứng dậy: “Để em đi xem anh dựng lều vải thế nào, tối nay để em và Giang Tiểu Lộc ngủ cùng lều đi.”
“Được, nắm tay anh này, cẩn thận đừng để bị ngã.” Cố Thịnh thấy dưới chân có rất nhiều đá sỏi, anh dịu dàng dặn dò.
Cố Thịnh dẫn Thẩm Đường đi qua xem lều vải, Thẩm Đường cảm thấy rất hài lòng, bạn trai quân nhân thật sự rất lợi hại đó, xem cái lều vải này được dựng rất kiên cố đi.
Sau khi dựng lều xong, tất cả mọi người đều vừa mệt vừa đói, mọi người bắt đầu thương lượng để chuẩn bị bữa ăn.
Khi Cố Thịnh lấy nguyên liệu nấu ăn ra, anh thấy cả đám người đang nằm dưới đất bất động thì lập tức bật cười: “Làm cái gì vậy hả, mấy anh đều đang đợi tôi hầu hạ đấy hả?”
“Nói cho các cậu biết, không làm thì đừng có ăn.” Cố Thịnh không tha cho bọn họ.
Để anh hầu hạ ấy hả, đừng có mơ!
Nếu để Thẩm Đường làm cho đám người bọn họ ăn, bọn họ đang suy nghĩ vớ vẩn gì thế. Đùa chú, chính Cố Thịnh còn không nỡ để Thẩm Đường phải làm việc, bọn họ phải có thể diện như thế nào mới dám bảo bạn gái anh phục vụ vậy, chán sống rồi hả?
Những người khác nghe thấy Cố Thịnh nói vậy thì lập tức đứng dậy.
“Không không không, chị dâu cứ nghỉ ngơi đi, mấy chuyện này cứ để chúng tôi tự làm là được rồi.”
“Đúng đúng đúng, sao có thể để chị dâu mệt mỏi được chứ? Nhất định không được.”
“Nào nào nào, làm đi, đừng có vờ c.h.ế.t như thế chứ, Hà Quyên và Triệu Tư, hai cậu cũng vào làm đi.”
Hà Quyên và Triệu Tư là hai cô gái đi cùng nhau, hai người nghe thấy có người gọi bọn họ vào làm việc thì lập tức cảm thấy không vui, cả hai đồng thời nhìn sang Thẩm Đường và Giang Tiểu Lộc.
Ý tứ trong cái nhìn đó rất rõ ràng: Vì sao hai cô ta lại không phải làm việc?
Thẩm Đường là do Cố Thịnh dẫn tới, chính là kiểu đã gặp phụ huynh rồi, nói sớm một chút thì bây giờ Thẩm Đường cũng được coi là một nửa người nhà họ Cố, nhà họ Cố có địa vị gì chứ, Cố Thịnh có thân phận gì, có thể so sánh được à?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất