Vậy mà hai người này lại dám mắng Thẩm Đường ngay trước mặt bọn họ, đây chẳng phải là đánh vào mặt Cố Thịnh, đồng thời cũng đánh vào mặt bọn họ sao.
Hai chàng trai mang hai cô gái này đến đã không chịu nổi được nữa, hai người lập tức đứng ra quát lớn một tiếng.
“Im mồm đi, nói nhăng nói cuội ở đây làm cái gì hả, có biết nói lời hay không, không biết thì im cái mồm vào!”
“Mau chóng về lều thay quần áo đi, đứng ỳ ở chỗ này làm cái gì!”
Hai người Hà Quyên và Triệu Tư bị quát, sắc mặt càng khó coi hơn, khi nhìn thấy vẻ mặt nước chảy mây trôi của Thẩm Đường đứng ở bên cạnh thì càng tức giận, nhưng lại không có chỗ phát tiết.
Mặc dù gia thế của hai người kém những chàng trai này, cũng không ở cùng trong một giới, nhưng người trong nhà các cô ta cũng là người có thân phận địa vị, bình thường được cha mẹ trong nhà nâng trong lòng bàn tay để lớn lên, bây giờ chịu ấm ức như vậy, trong lòng sao có thể thoải mái được chứ?
“Mày, chính là mày!” Triệu Tư chỉ tay vào mặt Thẩm Đường, cô ta tức giận nói: “Vì sao mày lại gội nước vào bọn tao hả, chúng tao đang ngủ trong lêu, mày không ngủ được thì lại đi lấy hai thùng nước dội vào người bọn tao, sao mày lại bắt nạt người khác như thế hả?”
“Đúng vậy, vì sao chứ?” Hà Quyên cũng tiếp lời.
Thẩm Đường nhìn hai cô ta, cô cười nhạo một tiếng rồi nhìn dáng vẻ chật vật của hai người kia nói: “Hai cô hơn nửa đêm không ngủ lại mất công đi đẩy người khác xuống sống, tôi giội nước vào các cô thì sao chứ? Cũng đừng nói không phải là các cô làm, không phải là các cô thì chẳng lẽ là bọn họ à?” Thẩm Đường nói xong thì nhìn thoáng qua các chàng trai đứng bên kia.
Các chàng trai nhìn thẳng vào ánh mắt của Thẩm Đường, không có một chút chột dạ nào.
Đùa chứ, bọn họ thân là đàn ông, còn lâu mới chơi mấy cái trò xiếc ngây thơ như vậy.
Hà Quyên và Triệu Tư nghe thấy Thẩm Đường nói vậy thì chớp chớp mắt, nhưng vẫn không chịu thừa nhận.
“Vì sao lại nói là bọn tao, sao không phải là Giang Tiểu Lộc tự rơi xuống sông hả? Bây giờ trời tối như vậy, không chừng lại là chính cô ta không cẩn thận bị rơi xuống thì có.”
À, thật đúng là nói đùa mà.
Tự rơi xuống nước, Giang Tiểu Lộc có cầm đèn pin đi, mà cô ta cũng không bị mù, đã cầm đèn pin thì sao có thể rơi xuống sống được chứ.
Giang Tiểu Lộc cũng không phải là quả hồng mềm để người ta tuỳ ý nắn bóp, cô ta lập tức nói: “Có gan đẩy tôi mà không có gan nhận hả? Trông tôi dễ bắt nạt lắm hả? Bây giờ tôi lập tức cho hai cô thấy tôi dễ “bắt nạt” như thế nào.”
Sau đó đám người lập tức thấy Giang Tiểu Lộc hùng hổ lao tới.
Và rồi lập tức đánh nhau, Thẩm Đường nhìn Giang Tiểu Lộc đánh nhau với Hà Quyên và Triệu Tư mà không hề bị yếu thế chút nào, trong mắt lóe lên sự ghen tị.
Hu hu hu, đây mới là thứ cô muốn, như vậy người ta sẽ ghen tị với giá trị vũ lực của mình.
Thẩm Đường cúi đầu nhìn cái cơ thể nhỏ bé của mình, tự kỷ.
Ba cô gái đột nhiên đánh nhau, những người khác đồng loạt tiến lên ngăn cản, còn Thẩm Đường và Cố Thịnh lại rất bình tĩnh, đến bước chân cũng không xê dịch dù chỉ một chút.
Giang Tiểu Lộc vốn không cần Thẩm Đường giúp đỡ, mà Thẩm Đường cũng cảm thấy cái cơ thể nhỏ bé này của mình có tiến lên thì cũng chỉ có thể bị đánh, vì vậy cô cảm thấy tốt nhất mình vẫn không nên góp vui thì hơn.
Sau khi đám người kéo được hai bên ra, trên mặt hai người Hà Quyên và Triệu Tư đều bị thương, kết hợp với cả người ướt sũng càng khiến hai cô ta thêm chật vật.
Hai người hung dữ nhìn chằm chằm Giang Tiểu Lộc, bọn họ nghiến răng nghiến lợi hận không thể nhào tới cắn cho Giang Tiểu Lộc một cái.
Đã hơn nửa đêm còn làm ồn như vậy, Thẩm Đường và Giang Tiểu Lộc về lêu rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Giang Tiểu Lộc vì cạn kiệt sức lực, còn Thẩm Đường thì vẫn luôn vô lo vô nghĩ, vì vậy hai người ngủ say mà không có một chút áp lực nào.
Còn ở một căn lều khác, hai người Hà Quyên và Triệu Tư trộm gà không được còn mất nắm thóc.
Giang Tiểu Lộc đúng là do hai người cô ta nhân lúc Giang Tiểu Lộc không phòng bị mà đẩy xuống sông, nhưng hai người vốn chỉ nghĩ rằng thân phận của Giang Tiểu Lộc chẳng khác hai cô ta lắm, cho dù bị ăn thiệt thì có lẽ cũng không muốn làm lớn chuyện này lên.
Nhưng các cô ta lại không ngờ Thẩm Đường sẽ ra mặt cho Giang Tiểu Lộc.
Thẩm Đường và Giang Tiểu Lộc mới quen nhau được nửa ngày, quan hệ đã tốt như vậy rồi sao?
Các cô ta không thể chọc nổi Thẩm Đường, cả hai đều không phải là người không có đầu óc, theo thái độ của đám đàn ông kia là có thể thấy được Thẩm Đường không phải là người mà hai cô ta có thể chọc vào.
Nhưng bọn họ chỉ vừa chơi đùa một chút, lại không ngờ Giang Tiểu Lộc lại cứng rắn như vậy.
Tính sai rồi.
Sau sự việc này, Thẩm Đường lập tức nổi tiếng trong giới của mấy người Cố Thịnh.
Chị dâu nhìn trông ngoan ngoãn trắng trẻo như vậy, không ngờ lại có tính tình lớn như thế.
Thậm chí còn có người bắt đầu trêu chọc Cố Thịnh có thể ăn được cô bạn gái Thẩm Đường này không.
Chiều ngày hôm sau, mọi người chuẩn bị đi xuống núi.
Cố Thịnh lái xe bán tải chở Thẩm Đường về nhà của cô, sau đó anh mới về khu nhà tập thể.
Hôm qua Khương Linh Chi đã nghe nói Cố Thịnh dẫn Thẩm Đường đi ra ngoài chơi, hôm nay khi thấy Cố Thịnh vừa về, bà ấy lập tức bắt đầu thương lượng chuyện nên đặt vé tới tỉnh H vào lúc nào.
“Cố Thịnh à, đường tới đó rất xa, mang quá nhiều sẽ rất bất tiện, vì vậy mẹ định đợi sau khi chúng ta tới tỉnh H thì hẵng mua đồ. Còn một chuyện nữa, con đã nói với Đường Đường khi nào chúng ta đặt vé trước để tới đó chưa, đã sắp hết Tết rồi, nếu cứ trì hoãn thì cha con sẽ bận rộn lắm đó.” Khương Linh Chi lải nhải.
Khương Linh Chi lườm Cố Thịnh một cái, bà ấy phàn nàn: “Chẳng phải mẹ đang sợ con vịt đang luộc bỗng bay mất sao? Thẩm Đường là một cô bé tốt như vậy, bị con lừa gạt mất, nhỡ đâu Thẩm Đường đột nhiên tỉnh táo lại, không thích con nữa mà coi trọng chàng trai khác thì làm sao bây giờ?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất