Thẩm Đường nhìn chằm chằm nó một hồi lâu, sau đó chậc một tiếng rồi nói: “Hệ thống, tạo hình này của cậu rất đáng yêu đấy, nhưng lại hoàn toàn không phù hợp với trái tim mạnh mẽ của cậu, đây chắc là kiểu trong thì mềm mại đáng yêu, nhưng ngoài lại lạnh lùng khó chịu đúng không?”
“Ký chủ đừng có nói linh tinh, tôi là một hệ thống chính trực, tốt bụng và trong sáng nhất.”
“Ha, lời này của cậu, chính cậu có tin không?” Thẩm Đường cười khẽ một tiếng, sau đó tiếp tục nói: “Còn nữa, hệ thống chính trực tốt bụng và trong sáng, từ khi nào cậu biến thành như vậy thế, sao tôi chưa từng nghe cậu nhắc tới vậy?
Hệ thống vô tội tỏ vẻ: Sao nó dám lấy cái đề tài này ra để nói nói chuyện được chứ.
Ai bảo lúc trước cô muốn nghĩ cách phá hủy nó làm gì, nếu không nó cũng sẽ không giấu Thẩm Đường chuyện này.
Thẩm Đường không có hứng thú gì với chuyện mà hệ thống giấu diếm, ai mà chẳng có bí mật của riêng mình, hệ thống cũng có quyền hệ thống, nó hoàn toàn có thể có bí mật của hệ thống.
Thẩm Đường nằm sấp xuống giường, cô nghiêng đầu nhìn hệ thống đáng yêu rồi nói: “Hệ thống, nào, bắt đầu đi!”
Hệ thống bay tới, nó vừa tới gần Thẩm Đường vừa nói: “Một cô gái như cô đừng nói lời như thế, cái gì mà “nào”, “bắt đầu đi”, sao tôi nghe có vẻ sai ở đâu thì phải?”
Hu hu hu, nó thật sự là một hệ thống rất trong sáng, sao suy nghĩ càng ngày càng lệch đường vậy chứ?
“Là do hệ thống cậu suy nghĩ quá nhiều thôi.” Thẩm Đường cười đáp lại.
Hệ thống nhìn Thẩm Đường nằm ở trên giường, trong lòng nó thầm phàn nàn: “Thì ra nó bị ký chủ không biết xấu hổ này dạy hư!
Thì ra nó thân là một hệ thống trong sáng, nhưng từ khi gặp được ký chủ là Thẩm Đường, hệ thống cảm thấy tam quan của mình càng ngày càng xuất hiện thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Sau khi được bôi thuốc cao cấp, Thẩm Đường lập tức nằm sấp mà ngủ thiếp đi, hệ thống dịu dàng như một bà mẹ già giúp ký chủ Thẩm Đường tắt đèn và đắp chăn.
Hệ thống cảm thấy mình càng ngày càng được Thẩm Được thẩm đường khai thác ra rất nhiều thuộc tính mới, nó lo lắng nếu sau này Thẩm Đường sinh con thì có lẽ nó còn phải kiêm chức bảo mẫu nữa.
Ôi trời, gặp được một ký chủ như vậy, thật sự làm khó nó quá mà.
Ngày hôm sau, Thẩm Đường mở mắt ra và đứng dậy, sau đó cô lập tức cảm thấy vết thương không còn quá đau nữa, mặc dù soi gương thì vẫn còn nhìn thấy vết sẹo, nhưng cảm giác ngứa ngáy ở chung quanh vết thương đã biến mất rồi.
Quả nhiên là sản phẩm của hệ thống, luôn là hàng chất lượng cao.
Hôm qua đã hẹn đi ăn cơm cùng với nhà họ CỐ, vì vậy Thẩm Đường vừa đi ra khỏi phòng đã lập tức nhìn thấy cha mẹ và anh trai ăn mặc chỉnh tề.
“Đường Đường à, con xem thử xem mẹ mặc bộ này có đẹp không, màu sắc thế nào? Nếu không mẹ thử đôi sang bộ màu lam đi, nhưng mẹ thấy màu đấy có hơi đơn giản.” Ngô Thúy Bình hỏi Thẩm Đường.
“Không không không, rất đẹp, mẹ ở trong mắt con mặc cái gì cũng đẹp, mẹ chính là người mẹ xinh đẹp nhất trên thế giới này.” Thẩm Đường vừa mở miệng, lời dễ nghe không cần tiền đã lập tức thoát ra ngoài, cô dỗ dành Ngô Thúy Bình đến mức bà suýt cười ra thành tiếng.
“Đừng dỗ mẹ nữa nói thật đi, bộ quần áo này có đẹp không? Hôm qua mẹ thấy vợ chồng Khương Linh Chi có tính cách rất tốt, nhưng đây là lần đầu tiên chính thức ăn cơm thì thế nào cũng phải trang trọng một chút mới được.”
“Thật đó, rất xinh đẹp, không tin thì mẹ thử hỏi cha và anh con đi, mẹ mặc bộ này có đẹp không ạ?” Câu đằng sau là câu mà Thẩm Đường hỏi cha Thẩm Đại Chí và anh trai Thẩm Quang Minh.
“Rất đẹp rất đẹp, lúc trước cha đã bảo là đẹp rồi mà mẹ con còn nói mắt thẩm mỹ của cha không tốt.” Thẩm Đại Chí cười nói.
“Quá đẹp luôn ạ, bộ quần áo này là do Đường Đường chuẩn bị, mắt nhìn của Đường Đường rất tốt, chọn quần áo cũng rất đẹp.” Thẩm Quang Minh phụ họa.
Ngô Thúy Bình đưa tay sờ chất liệu của bộ quần áo mà bà đang mặc, nụ cười càng tươi tắn hơn, bà vui tươi hớn hở nói: “Mắt nhìn của con gái mẹ đương nhiên là rất tốt rồi, chất liệu của bộ quần áo này rất thoải mái, có phải rất đắt không hả?”
“Không đâu ạ, chỉ hơn ba mươi đồng thôi ạ.” Thẩm Đường nói dối không chớp mắt, trên thực tế giá cả mà cô nói ra đã bớt đi một con số .
Bộ quần áo này, kiểu dáng mới, được làm từ sợi tổng hợp nên rất đắt đó.
Thẩm Đường và người nhà nói chuyện một hồi, sau đó chủ đề lại chuyển sang chuyện kiếm tiền ở tỉnh H, Thẩm Quang Minh đưa cuốn sổ tiết kiệm cho Thẩm Đường, đó là tất cả số tiền của Thẩm Đường.
Thẩm Đường không đưa tay nhận lấy, cô nói: “Anh, số tiền này không phải vội đưa cho em đâu ạ, không phải anh nói chuyển thêm hai chuyến nữa sao, số tiền này cứ dùng để nhập hàng đi ạ, xem như em đầu tư cho anh, anh trai kiếm được bao nhiêu tiền thì cho em một phần là được, xem như là em chiếm lợi ích của anh.”
Thẩm Quang Minh nhìn Thẩm Đường, trong lòng anh ấy lập tức cảm thấy ấm áp, sao anh ấy không biết được Thẩm Đường đang dùng cách khác để anh ấy giữ tiền lại chứ, bây giờ Thẩm Đường có căn nhà lớn ở Bắc Kinh, cô còn gì cần phải chiếm chút lợi ích từ anh ấy chứ?
Đôi mắt của Thẩm Quang Minh trở nên đỏ hoe, anh ấy đang rất cảm động.
Hu hu hu, có được một cô em gái như vậy, đời trước chắc chắn đã làm rất nhiều điều tốt.
Nếu có kiếp sau, anh ấy muốn vẫn làm anh trai của cô.
Khoảng mười một giờ, Cố Quân Thượng cử tài xế đến đón người nhà họ Thẩm tới một nhà hàng đã được đặt trước.
Khương Linh Chi chọn một nhà hàng Trung Quốc, cách trang trí nhìn trông khá cổ điển, mà Ngô Thúy Bình cũng hiểu được có thể ăn một bữa cơm ở trong quán ăn này chắc chắn không hề rẻ chút nào.
Thẩm Đường thì lại rất bình tĩnh, cô đã từng tới nơi này một lần rồi, là Cố Thịnh dẫn cô tới đây, ở đây làm đồ ăn vô cùng ngon, lúc trước Cố Thịnh còn giới thiệu tổ tiên của nhà hàng này từng làm ngự trù ở trong cung, tay nghề nấu nướng đương nhiên rất lợi hại.
Trong phòng riêng, ngoại trừ Cố Quân Thượng và Khương Linh Chi thì còn có cả ông cụ Cố cũng tới, ông cụ ngồi ngay chính giữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất