Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế

Thẩm Đường không thèm để ý tới ánh mắt tò mò của những người khác, thậm chí cô còn cười tủm tỉm nói chuyện với những người khác.

“Anh ơi, anh cho em hỏi chúng ta còn phải đi bao lâu nữa vậy? À thì các anh có đói không, em có mang theo bánh thịt này, chúng ta cùng ăn đi.” Thẩm Đường cười tủm tỉm nói, cô vừa nói vừa lấy một túi bánh ở trong cặp ra rồi đưa cho mỗi người một cái, mà tất cả mọi người cũng không từ chối.

Ở trên xe, mấy người không hề có ý từ chối với thái độ nhiệt tình của Thẩm Đường, hơn nữa hôm nay bọn họ tập hợp ở đây từ rất sớm, bây giờ cũng đang rất đói bụng.

Bánh thịt thơm lừng, vừa ngửi được mùi thơm này là bọn họ đã không thể từ chối được.

Mấy người vừa ăn bánh, trong lòng suy nghĩ phải tìm cơ hội để trả nhân tình này.

“Chúng ta sẽ phải ngồi xe ba tiếng, sau đó đổi hai chuyến xe lửa, có lẽ phải mất khoảng hai ngày mới có thể tới nơi.”

“Cô bé này, em đến từ đâu thế, trước kia chưa từng nghe nói về em nhỉ?”

“Đúng vậy, lần này chúng ta sẽ tới nơi rất tuyệt vời, trông em còn rất nhỏ, em bao nhiêu tuổi rồi?”

“Năm nay em mười chín ạ, em tên là Thẩm Đường, bánh thịt này là em cố ý mua, bánh thịt của nhà này rất thơm, em đã ăn rất nhiều lần rồi, cũng xem như là người quen.”

“Ồ, phải không vậy, đúng là ngon thật đó, bánh nhân thịt này mua ở đâu thế, lần sau nếu có cơ hội thì anh cũng muốn mua.”

“Khó trách, trông em còn rất nhỏ đấy, em mà không nói thì anh còn tưởng em mới mười sáu tuổi thôi đó, mặt vẫn còn rất trẻ con.” Có người trêu ghẹo.

Những người trong xe đều có ấn tượng rất tốt với một cô bé xinh đẹp như Thẩm Đường, thậm chí còn có một trong số đó nhìn trộm Thẩm Đường mà đỏ mặt.

Người lớn tuổi hơn chút thì không có suy nghĩ gì mà chỉ đối xử với Thẩm Đường như em gái cùng thế hệ mà thôi.

Con người đều thích nói chuyện với người kém hơn mình, vì vậy tất cả mọi người trong xe đều nói chuyện với Thẩm Đường.

Mà thái độ của Thẩm Đường cũng khiến người khác phải yêu thích, cho dù người ta hỏi cái gì thì đều luôn cười nhẹ nhàng, giọng điệu nói chuyện cũng rất mềm mại, ai có thể chán ghét một cô bé như vậy được chứ?

Trên đường đi, trông mọi người ở với nhau rất hòa hợp, nhưng trên thực tế, chỉ trong vài tiếng đồng hồ ngắn ngủi, Thẩm Đường đã có hiểu biết nhất định về những người đi cùng mình, cô đã hỏi được những thông tin đủ dùng.

Tuy Thẩm Đường nhìn có vẻ mềm yếu ngoan ngoãn, nhưng thật ra đã lâu như vậy rồi, nhưng bọn họ chỉ biết được thông tin cơ bản của Thẩm Đường như tên tuổi, còn các thông tin khác thì lại không biết gì.

Trên đường đi, mọi người rất chăm sóc Thẩm Đường, bọn họ đổi hai chuyến xe lửa như đã nói, sau đó càng đi càng xa, cuối cùng thậm chí không có xe mà chỉ có thể đi bộ.

“Còn mấy cây số nữa thôi, chúng ta cố gắng một chút, sắp tới rồi.” Một người dẫn đường ở phía trước nói với mấy người ở đằng sau.

Đi được một lúc, cái cơ thể nhỏ bé của Thẩm Đường đã không thể chịu nổi được nữa.

Mệt như heo như chó, Thẩm Đường cảm thấy mình đang rất mệt, nhưng cô không nói bất cứ câu gì, không phàn nàn, không nản chí mà chỉ đi theo bọn họ không nói một tiếng.

...

Ở một nơi khác.

Một nhóm đàn ông mặc quần áo giống nhau đi ra đi vào đều bị kiểm tra rất nghiêm ngặt, phần lớn những người này là đàn ông, có rất ít phụ nữ, thậm chí ở những nơi tiếp xúc với công nghệ kỹ thuật thì lại vô cùng ít.

“Này, anh nghe gì chưa, chỗ này của chúng ta sắp có người mới tới đấy.”

“Chuyển từ nơi khác đến, bọn họ được điều từ XX, có hai người mới.”

“Ơ, không đúng, sao tôi nghe nói là ba người thế?”

“Ba người ở đâu hả, chỉ có hai thôi, cậu cho rằng chỗ chúng ta là chợ bán thức ăn đấy à, muốn tới bao nhiêu thì tới bấy nhiêu, nơi này của chúng ta không ai là không có đầu óc thông minh cả, có thể tùy ý dẫn người vào đây hả?”

“Ừm, vậy cũng đúng.”

Ở bên này, Thẩm Đường và mấy người khác càng ngày càng tới gần điểm đến, người đứng gác cũng càng ngày càng nhiều, Thẩm Đường cảm nhận được, cô có thể chắc chắn có lẽ đến một con ruồi cũng không thể êm đẹp đi vào nơi này được.

Chân đau nhức, khi Thẩm Đường nhìn thấy một cánh cửa sát, nhìn biển hiệu ở trên đó, cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng đến rồi.

“Này, chiều nay anh có thấy không hả, đã nói lần này có ba người tới rồi mà, vậy mà sáng nay ai đó còn nói là chỉ có hai, vừa rồi tôi thấy rồi, có hai nam một nữ tới, cô gái kia nhìn trông không lớn lắm, nhưng rất xinh.”

Ha ha ha, đúng vậy đấy, còn xinh hơn cả người nổi tiếng ở trên tivi nữa, trông tình cách cũng rất tốt, lúc nào cũng cười hết.”

“Khụ khụ, các anh cập nhập tin tức chậm thế, tôi hỏi thăm được rồi, cô gái kia tên là Thẩm Đường, hình như mới mười chín tuổi, mười chín tuổi có nghĩa là là gì chứ, là chưa tốt nghiệp đại học đâu, chưa tốt nghiệp tức là không phải được điều từ nơi khác tới, còn cụ thể tại sao lại tới chỗ chúng ta thì tôi không hỏi thăm được.”

“Cô gái này lợi hại thật đấy, nhưng không biết năng lực có lợi hại như vậy không.”

Đối với những người mới tới này, trong nhà máy thảo luận rất sôi nổi, cả ngày làm cái công việc buồn tẻ này, mãi mới có một đề tài mới mẻ, đàn ông nói chuyện chẳng thua gì phụ nữ đâu.

Còn người trong cuộc là Thẩm Đường thì lại không để ý nhiều đến những người khác lắm, sau khi được sắp xếp phòng ký túc xá, Thẩm Đường vừa nhận chăn mềm và đồ dùng hàng ngày về ký túc xá thì lập tức nhận được điện thoại của ông cụ.

Trong điện thoại, ông cụ bảo Thẩm Đường cứ ở đây học tập thật tốt, hơn nữa ông cụ đã chào hỏi trước rồi, sẽ sắp xếp người tới dạy Thẩm Đường, nếu cô có gì đó không hiểu thì có thể hỏi thầy giáo.

Ông cụ đã giúp Thẩm Đường sắp xếp cho cô một thầy giáo rất lợi hại ở trong nhà, nếu không phải có ông cụ lên tiếng, chắc chắn người ta sẽ không dẫn theo một người mới như Thẩm Đường.

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đường lập tức thu dọn đồ đạc để trở về, cô định dọn dẹp xong thì sẽ đi tìm vị thầy giáo kia.

eyJpdiI6IkRUYk1RTENxYjdHSmRadERRcnFQRWc9PSIsInZhbHVlIjoiUk5tTG8yRkZyNHpHeTNlUEZvTGFoczBCMFJoNnF4NktWVlJPMWE2QjRqeTljQ0NoXC8rS3E1M3JiYm9JQlVBbG1aRlpqWWQ4cGh2K2FWNVpQS2xjenRFbGdjZUQrVE9TSnpyUjhSRWpWY3FpQnViekRcL2dMUGhCQ3Y2OFVlclU4NXZQbEFMNWFRUFpKN0p1aHgrUTQra3B3VytwSEt3VDhBeFMyN1Z1ZGZTMWc9IiwibWFjIjoiZTIyMDgzYWQ1MWU3NDQxNDdlZTg0YWYxNGRmMTJhMWYxNGM0MjQ3MzgzNGI5NWE5Y2ExYWU2OWQwNzE4MzI3MSJ9
eyJpdiI6IndqMHJDV3RsXC8yVUd1VmFtTDlHRThnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjNzb1l6YjZ0b2xmMmZXakY3dGFUbDMxM21ZWXdCcWJDSDk5Z2xJK09YbVwvSWl6ek9lb3NoNmZoWGw2ZnpFVEE4UGtXVDU0NFwvaUwyTXpHXC82M0t1WmZvNTBrMWhONXBMcU03bVUzQ3p5dUJFZExOdE5DRDlHWFQ0UzFFXC9SZDI1N3A0ZkZyTWY1aTFqaUM0VGM4RHJpMlBFQ25ZU05PXC9scU1pdExFNzg3Z3lWa2hGYXFxXC9hQ1JJUmVoa2JWVzFNYTNUS2FjTTRYcWhJTmlBMXREWk15cnVcL3hLQ2hnOFVtVktualRWQStIWVA2VWdtb0p3MHBpWEg2NHA5dEJQRndpd0hkbXc3YTZmSG1hdGlEUFdaS2lMYnpYWk9FZXV4UjBlaFZpSHV3WnpKSmdheEpXWGZaMjV6Z1IwNFcyV2NJTmsxNGJyYTFDWVozYjBJRVp3ZEE5alR6WW5FeEdhb3dEUXhyN0dXWnVmWHErWGZFVGpBZ3ZPTnZvZHRRWkYyT21TdWxXMG5qTEVYXC82dkZvQk5xVldLeEc0WWF6S29BNm51Sm5Zemx3bERNaGNuY2V3bzZ2WWlwalJcL0tnZHQ5UHFjM3R5NHpEUXZvVWpFNitHVVkrTnBwRUxJdWU0dlFVOTliY0hwc0tVVEpKa2ZIRm1uaFp6Q0dtYUR4Wm0rbWtiIiwibWFjIjoiNDYyZGNiNDYxZTEzYjMwNDk4ZmVjOTkxNWJmNzliYmZkYjJlZmNmMzlkZWQ2ZTljYmJiOWI0NTI2YWI1MzU2MiJ9

“Lão Trịnh à, anh đừng có trưng ra gương mặt như thế chứ, nếu đã sắp xếp cho ông đãn theo cô bé thì cứ cố gắng mà làm đi, sáng nay tôi đã gặp được cô bé kia rồi, trông rất xinh đẹp, trắng trẻo, nhìn trông có vẻ hiểu chuyện ngoan ngoãn, nghe nói còn đang là sinh viên đấy.”

Ads
';
Advertisement