Vấn đề mà Trịnh Văn Hóa hỏi rất đơn giản, nhưng qua vài ngày, ông ta cũng đã nhận ra Thẩm Đường chính là người mới hàng thật giá thật về phương diện này của bọn họ, hơn nữa Thẩm Đường rất thông minh, hai ngày này, Thẩm Đường chỉ cần nhìn qua là đã có thể nhớ được rồi.
Thẩm Đường cũng hiểu biết sơ qua về kiến thức chuyên môn, điều khiến Trịnh Văn Hóa cảm thấy kỳ lạ đó là mặc dù Thẩm Đường không hiểu được một số thao tác cơ bản, nhưng cô lại hiểu rất rõ về một vài kiến thức chuyên sâu.
Trịnh Văn Hóa không biết đó là, sở dĩ Thẩm Đường như vậy hoàn toàn là do lỗi của hệ thống, cô đã đọc hết những quyển sách của hệ thống cho, nhưng đó chẳng qua chỉ là kiến thức được viết lên trên giấy, không có thực hành, tất cả đều chỉ là lời nói suông mà thôi.
Mà mấy ngày nay, Thẩm Đường đi theo bên cạnh Trịnh Văn Hóa cũng nhận được lợi ích không nhỏ, cô học được rất nhiều thứ, ví dụ như trong thao tác của Thẩm Đường đã gặp một vài vấn đề, sau mấy ngày học tập, Thẩm Đường có thể nhanh chóng nghĩ ra cách giải quyết.
Mấy ngày nay Tịnh Văn Hóa đều dẫn theo Thẩm Đường khiến một vài người âm thầm cảm thấy ghen tị, Trịnh Văn Hóa chính là đại lão số một số hai ở trong xưởng, vì sao người mới tới này lại may mắn có thể đi theo bên cạnh thầy Trịnh để học tập chứ?
Sau đó Thẩm Đường cảm thấy ánh mắt của một vài người nhìn mình đã thay đổi, nhưng Thẩm Đường cũng không thèm để ý, gần đây cô đang rất bận, được tiếp xúc với rất nhiều thứ, bây giờ trong đầu Thẩm Đường chỉ còn lại đủ loại thao tác và các kiến thức liên quan, cô hoàn toàn không có tâm tư để ý tới những người nhàm chán kia.
Hôm nay, Thẩm Đường đi vào nhà ăn, cô xếp hàng ở phía sau và xem nhẹ ánh mắt của một vài người.
Hàng người chậm rãi tiến lên phía trước, sau vài phút, Thẩm Đường đứng trước cửa sổ phục vụ đồ ăn.
“Thím Thôi, hôm nay cháu muốn một phần súp lơ, một phần thịt, à cháu lấy hai cái bánh bột ngô và bánh bao nữa ạ.” Thẩm Đường người nhẹ nói với dì Thôi ở sau cửa sổ phục vụ đồ ăn.
Trong cửa sổ, thím Thôi nhìn thấy gương mặt cười tươi như hoa của cô gái, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều.
Thìa lớn vung lên múc một muôi thịt xào vào trong hộp cơm của Thẩm Đường, sau đó thêm một chút súp lơ, bánh bột ngô và bánh bao cũng chọn hai cái khá to.
Những người xếp hàng ở đằng sau Thẩm Đường trông thấy sự bất công rõ ràng này của thím Thôi đều không nhịn được mà cảm thấy ghen tị.
Khá lắm, người mới tới này lợi hại thật đấy, mới mấy ngày mà đã có thể dỗ dành được người cứng rắn nhất trong nhà ăn là thím Thôi, quả thực không phục cũng không được.
“Cảm ơn thím Thôi ạ.” Thẩm Đường ngọt ngào nói một câu, quả thực là biết dỗ dành người khác mà.
“Ôi trời, không cần cảm ơn không cần cảm ơn, cảm ơn gì chứ, Đường Đường xem kìa, cháu quá gầy rồi đó, phải ăn nhiều một chút để béo lên mới xinh.” Thím Thôi cười híp mắt lại, dáng vẻ kia trông thật sự rất dịu dàng.
Sau khi Thẩm Đường cầm hộp cơm rời đi, thím Thôi hét lớn một câu: “Tiếp theo!”
“Thím Thôi, cháu cũng muốn thịt xào và khoai tây sợi.”
Người mua cơm ở đằng sau nhìn thấy chút thịt xào của mình với Thẩm Đường hoàn toàn chính là “bản keo kiệt” và “bản hào phóng”, người này không nhịn được mà cười nói lôi kéo làm quen: “Thím Thôi à, cháu cũng cần phải bồi bổi.
Thím Thôi liếc nhìn một cái, bà ấy đảo mắt nhìn cái bụng hơi nhô lên của đối phương, sau đó trừng mắt nói một câu: “Cái bụng của cậu tích nhiều chất béo đấy, nếu còn bối bổ nữa là sẽ lên bốn tháng đó.”
“Ha ha ha, mang thai rồi kìa, nam hay nữ thế?” Có người đứng bên cạnh trêu chọc.
“Ôi trời, tôi thấy bụng có vẻ tròn, người ta nói bụng tròn sẽ sinh con gái, bụng nhọn sinh con trai, tôi thấy con của cậu là con gái đó!”
“Con gái cũng tốt, con gái sẽ là áo bông tri kỷ của cha.”
“Đi đi đi, cơm cũng không chặn nổi miệng các cậu!” người bị trêu chọc cười nói một câu, sau đó nhanh chóng nhận lấy hộp cơm rồi đi ra.
Được rồi, người ta không xinh đẹp được bằng Thẩm Đường nên cũng không có được đãi ngộ như Thẩm Đường.
Ở trong góc khuất, Thẩm Đường ngồi ăn cơm trưa rất hài lòng.
Ừm, quen thân với các thím ở trong nhà ăn quả nhiên là kỹ năng độc đáo của Thẩm Đường, cho dù là ở đâu, Thẩm Đường đều có thể làm quen với người trong phòng bếp, sau đó sẽ được ăn rất ngon.
Chủ yếu là, cô có một gương mặt rất xinh đẹp.
Quả nhiên cô chính là tiên nữ nhỏ đáng yêu nhất thế giới.
Nghe thấy Thẩm Đường khoe khoang không biết xấu hổ như vậy, hệ thống đã có thể bình tĩnh phàn nàn trong lòng rồi, tiện thể còn trừng mắt nhìn cô.
Sau khi ăn sáng ở nhà ăn xong, Thẩm Đường đi thẳng tới cổng số ba, cô vẫn nghe nhiều nhìn nhiều nói ít mà đi theo bên cạnh Trịnh Văn Hóa, đồng thời còn ngoan ngoãn nhớ điểm mấu chốt.
“Thầy Trịnh, hôm nay chiếc máy này hình như gặp vấn đề, các linh kiện được sản xuất ra không giống với nguyên bản.” Có một nhân viên mặc quần áo lao động đi đến báo cáo với Trịnh Văn Hóa.
Trịnh Văn Hóa nghe xong thì khẽ nhíu mày, ông ta cầm linh kiện vừa sản xuất lên, vừa cầm đã cảm thấy có vấn đề, không đúng trọng lượng.
Các máy móc sản xuất linh kiện này rất quan trọng, các linh kiện ban đầu phải thí nghiệm rất nhiều mới được đưa vào sản xuất, bây giờ sản xuất ra linh kiện khác với ban đầu, vậy cũng có nghĩa là không thể đưa vào sử dụng.
Trịnh Văn Hóa nhíu mày nhìn một hồi lâu rồi mới nói: “Tạm thời dừng lại đi, để bộ phận sửa chữa sang đây xem máy móc thế nào, kiểm tra vấn đề nằm ở đâu.”
“Đã kiểm tra rồi ạ, sáng nay có tới một lần, bộ phận sửa chữa nói máy móc không có vấn đề gì. Nhưng linh kiện được sản xuất ra lại không đúng, mà cái máy móc này lại không có vấn đề gì, tôi cũng có thể chắc chắn không phải do thao tác có vấn đề.” Nhân viên tiếp lời.
Trong thời gian chờ, Trịnh Văn Hóa cũng tự tay thao tác một lần, sau đó xác định không phải là do thao tác, vậy nói cách khác đúng là máy móc có vấn đề thật.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất