Thẩm Đường vẫn luôn đứng bên cạnh Trịnh Văn Hóa nhìn chăm chú, mà ngay khi Trịnh Văn Hóa thao tác, Thẩm Đường đã nhìn ra được một chút vấn đề.
Nhưng Thẩm Đường không muốn nhảy ra làm anh hùng, lát nữa nếu bộ phận sửa chữa lại nói máy móc không có vấnd dề gì, một người mới như cô nhảy ra phản bác, vậy chẳng khác nào không tôn trọng người ta, hơn nữa có lẽ ở đây cũng sẽ không có ai tin cô.
Vì vậy, cô vẫn nên đứng xem tình huống rồi nói sau.
Sau mười mấy phút, người của bộ phận sửa chữa đã tới, lần này có Trịnh Văn Hóa ở đây, bộ phận sửa chữa cố ý cử hai người tới đây, một nam một nữ.
Khi kiểm tra máy, phần lớn đều là nam làm việc nặng, nữ đứng bên cạnh quan sát, thỉnh thoảng sẽ phụ một tay.
Kiểm tra máy móc từ trong ra ngoài, kết quả vẫn giống lúc trước, máy không xảy ra vấn đề gì.
“Không có vấn đề, vậy tại sao lại sản xuất ra linh kiện không dùng được?” Trịnh Văn Hóa đen mặt hỏi.
“Đó không phải là vấn đề của chúng tôi, dù sao cái máy này cũng không có vấn đề, nếu thầy Trịnh không có chuyện gì nữa thì chúng tôi về đây.” Cô gái của bộ phận phụ trách nói dứt lời rồi lập tức xoay người rời đi.
Cô ta đảo mắt nhìn Thẩm Đường ở bên cạnh, trong mắt hiện lên vẻ u ám.
Thẩm Đường nhận ra, cô nhíu mày, nhưng không trốn cũng không né ánh mắt của đối phương với vẻ mặt vô tội
Thẩm Đường tỏ vẻ: Cô biết cô gái này à?
Ánh mắt này, nhìn thế nào cũng thấy là đến kiếm chuyện.
Quả nhiên, dự cảm của Thẩm Đường vẫn luôn rất chuẩn.
Thẩm Đường thấy cô gái kia dừng lại, sau đó nhìn chằm chằm về phía cô rồi nói.
“Thầy Trịnh, người mới mà thầy dẫn theo không phải là kỹ sư giúp đỡ chuyên nghiệp sao, có lẽ cũng sẽ hiểu biết về chuyện sửa chữa này, sao không để cô ta thử một chút đi?”
Thẩm Đường hơi nheo mắt lại, cô nhìn thoáng qua cô gái có sự thù địch khó hiểu này.
Cô có quen biết người này hả? Đây là ai vậy?
Thẩm Đường: Cô ta đang làm cái quái gì thế?
Thật đúng là kiếm chuyện mà!
Nào nào nào, Thẩm Đường cô chưa bao giờ sợ hãi.
Chắc chắn người phụ nữ này ghen tị với nhan sắc xinh đẹp của cô, chắc chắn vậy.
Ôi trời, quá giỏi cũng là một chuyện rất phiền mà.
Hệ thống: Ọe...
Ký chủ này, trên con đường không biết xấu hổ này, chắc chắn ký chủ đã vắt chân lên cổ phi nước đại, một đi không trở lại.
Đã không thể cứu nổi rồi.
Thẩm Đường tiến lên hai bước, cô đứng ra, không thể không nói Thẩm Đường thật sự rất xinh đẹp, trong đám người ở đây, cô như thể tự tỏa sáng với ánh sáng thuộc về mình khiến người ta phải vô thức nhìn cô.
“Tôi học chuyên ngành Toán Học.” Thẩm Đường nói một câu như vậy.
Đám người ở bên cạnh nghe thấy chuyên ngành mà Thẩm Đường học thì lập tức không có hy vọng gì với cô.
Chuyên ngành Toán Học, Toán Học có thể giúp đỡ gì sao?
Đáp án là không thể!
“Nhưng mà tôi cũng hiểu sơ qua, tôi cũng có thể thử một lần.” Thẩm Đường khiêm tốn mỉm cười.
Đám người: Quên đi, đừng thử, Toán Học không thể sửa chữa được.
Đừng nói đến người khác, đến Trịnh Văn Hóa cũng nghi ngờ nhìn chằm chằm Thẩm Đường, rõ ràng là không tin cô rồi.
Thẩm Đường vừa xắn tay áo lên vừa tiến lên hai bước, trong lòng cô nói thầm: Nào, để tôi biểu diễn cho mọi người biết thế nào là dùng Toán Học để sửa chữa!
“Không phải chứ, Thẩm Đường này thật sự biết sửa máy móc hả?”
“Không biết, nhưng nhìn dáng vẻ kia của cô ấy thì hình như biết sửa thật thì phải, một người ngoài nghề như tôi thấy rất giống đó.”
“Không thể nào, nếu thật sự dễ sửa như vậy thì những người trong bộ phận sửa chữa cũng không có gì đặc biệt cả, bình thường thì trông cao cao tại thượng, phải để nhà máy ba thúc bốn mời mới đi, chậc chậc.”
“Cũng đúng, nếu thật sự dễ như vậy thì có lẽ chúng ta cũng học được.”
“Không phải Thẩm Đường là sinh viên kỹ thuật à, có lẽ là hiểu được một chút, nếu không sao có thể thoải mái ra tay như vậy chứ?”
“Ha ha ha, đúng thế đấy, cứ xem đi, được hay không lát nữa sẽ biết thôi.”
Đám người ở xung quanh nhìn Thẩm Đường cúi đầu tập trung sửa máy móc, thật ra trong lòng bọn họ cảm thấy khả năng thành công của Thẩm Đường không nhiều, dù sao bộ phận sửa chữa đã đến xem cái máy này tận hai lần và đều nói không có vấn đề gì, chẳng lẽ Thẩm Đường có thể giỏi hơn người trong bộ phận sửa chữa sao?
Còn Tôn Anh My đứng bên cạnh với sắc mặt rất khó coi, nhất là khi thấy dược động tác của Thẩm Đường, mặt mày cô ta càng khó coi hơn.
Ông bà ta có câu ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo, vừa nhìn thấy mọi hành động của Thẩm Đường, Tôn Anh My vừa nhìn đã biết cô không phải là người mới, thậm chí Tôn Anh My còn có thể thấy Thẩm Đường tháo dỡ và lắp ráp rất lưu loát, kỹ năng điêu luyện chứ không phải là lắp ráp linh tinh.
Người ở bộ phận sửa chữa đi cùng Tôn Anh My thấy động tác của Thẩm Đường, đôi mắt lập tức sáng lên, ánh mắt nhìn Thẩm Đường khác vừa rồi hoàn toàn.
Ôi trời, vốn tưởng rằng chỉ là một cô bé thích khoe khoang, bây giờ mới biết thì ra mình đã nhìn lầm, trông người ta thế kia, đúng là chẳng khác gì người trong bộ phận sửa chữa của bọn họ mà.
Thẩm Đường tập trung, toàn bộ tinh thần của cô đều đặt trên cái máy này, cô nhanh chóng tháo máy móc ra một cách thành thạo, trong lúc vô ý, tay cô bị dính chút dầu máy, sau đó lau mồ hôi dã không cẩn thận làm dầu máy dính trên gương mặt trắng nõn, trông rất buồn cười.
Thẩm Đường làm liền mạch hơn hai tiếng đồng hồ, thời gian dài như thế khiến những người tới hóng chuyện đều tản đi, bây giờ đã trở lại vị trí làm việc của mình.
Chỉ còn mỗi Trịnh Văn Hóa, Trương Vọng, Tôn Anh My và nhân viên báo cáo máy móc có vấn đề lúc đầu vẫn còn ở đây.
Sau khi Thẩm Đường lắp ráp lại máy móc, những người bên cạnh đều nhìn Thẩm Đường.
Người lên tiếng đầu tiên là Trịnh Hoá, lần này ông ta lại có thêm một ít lòng tin với Thẩm Đường, vì vậy dẫn đầu hỏi: “Sửa xong rồi hả?”
“Vẫn chưa chắc lắm ạ, cần phải thử lại một chút.” Thẩm Đường cúi đầu kiểm tra máy, cô đáp lại một câu.
Bình thường mà nói thì Thẩm Đường cảm thấy có lẽ đã xong rồi.
Sau mười mấy phút, Trịnh Văn Hoá cầm cái linh kiện mới làm ra, gần như là vừa cầm lên thì ông ta đã biết thứ lần này được làm ra giống với thứ được đưa vào sản xuất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất