Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế

“Cái gì mà mất một chút chứ, ông lề mề rất lâu đó biết không hả, chuyến xe lửa của con gái mười giờ sẽ đến, bây giờ đã bảy giờ rồi, muộn hơn nữa thì con gái sẽ tự về đấy.”

“Hả, bảy giờ?” Thẩm Đại Chí vội vàng nhìn đồng hồ trên cổ tay, quả nhiên đã bảy giờ rồi, ông vội vàng đi ra ngoài cùng với Ngô Thúy Bình.

Bảy giờ, trong thôn đã có người thức dậy, vừa nhìn thấy Thẩm Đại Chí và Ngô Thúy Bình sửa soạn đẹp đẽ như vậy để đi ra ngoài thì lập tức trêu chọc.

“Ôi trời, đôi vợ chồng này đi ra ngoài hả? Đi đâu vậy? Mặc đẹp quá.”

“Ha ha ha, hôm nay Đường Đường nhà tôi về nhà, chúng tôi đi tới trạm xe lửa đón con bé.

“Đúng vậy, mặc đẹp một chút để cho Đường Đường biết chúng tôi ở nhà sống rất tốt, tránh cho con bé đi học xa còn phải lo lắng cho đôi vợ chồng già chúng tôi ở nhà không ăn ngon mặc đẹp.” Ngô Thúy Bình cười ha ha phụ họa một câu.

“Ôi, hai ông bà may mắn thật đấy, con trai con gái đều hiếu thảo, không giống nhà tôi, con trai nghe lời con dâu, con dâu thì lợi hại hơn, đến cháu trai cũng nghịch ngợm không quản nổi.” Người kia cảm thấy rất ghen tị, nghĩ tới lông gà lông vịt nhà mình, vừa so sánh đã thấy khập khiễng.

“Bà xem bà kìa, con trai con gái nhà bà đều lập gia đình rồi, con gái nhà tôi đã có đâu, con gái nhà bà đối xử với bà cũng tốt mà, hôm qua còn thấy con gái bà về thăm nhà đấy thôi.” Ngô Thúy Bình cười đáp lại.

“Trời, con gái của tôi đúng là rất tốt, con gái quyết tâm, chẳng trách người ta thường nói con gái chính là áo bông nhỏ tri kỷ của cha mẹ.”

“Được rồi được rồi, chúng tôi đang rất vội, lần sau rảnh gặp nói chuyện sau nhé.”

Ngô Thúy Bình nói xong thì lập tức kéo Thẩm Đai Chí vội vàng đi về phía cửa thôn, hai người bọn họ đến chỗ xe kéo ở trong thôn thỏa thuận bảy rưỡi sẽ chở hai người tới thị trấn.

Khoảng tám giờ hai mươi phút Thẩm Đại Chí và Ngô Thúy Bình đã đến thị trấn bằng xe kéo, sau khi trả tiền, đội vợ chồng vội vàng đi tới nhà của Thẩm Quang Minh.

“Cốc cốc cốc!”

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Thẩm Quang Minh mặc áo ngủ, trong miệng vẫn đang ngậm bàn chải đánh răng đi ra mở cửa.

Vừa mở cửa ra, Thẩm Đại Chí thấy Thẩm Quang Minh còn đang đánh răng thì lập tức lầm bầm.

“Con xem con kìa, bây giờ đã là lúc nào rồi, sao bây giờ mới thức dậy, không phải em gái con nói mười giờ sẽ tới trạm à, sao con không dậy sớm chút đi. Còn nữa, vợ con đâu? đi làm hả? Đào Đào đâu rồi, không phải đã được nghỉ hè rồi à, sáng sớm đã đi ra ngoài chơi hả?”

“Con chuẩn bị xong ngay đây, cha mẹ, hai người ngồi chơi một lúc đi, Mỹ Lan ra ngoài mau đồ ăn sáng rồi ạ, lát nữa chúng ta ngồi ăn chút gì đó xong rồi đi, Đào Đào được Mỹ Lan dẫn ra ngoài mua đồ ăn sáng, có lẽ lát nữa hai mẹ con sẽ trở về. Đúng rồi, cậu nói muốn cùng đến trạm xe đón người. Lát nữa sẽ gặp mặt ở cửa trạm xe.” Thẩm Quang Minh ngậm bàn chải đánh răng, anh ấy nói vài câu mơ hồ không rõ, sau đó nhanh chân đi đánh răng.

Đợi khoảng vài phút Lưu Mỹ Lan và Đào Đào đã mua bữa sáng về.

Sau khi ăn sáng xong, khoảng tám giờ năm mươi phút, cả nhà xuất phát đi tới trạm xe lửa, khi tới nhà ga thì đã đúng chín giờ ba mươi phút.

Còn nữa tiếng nữa chuyến xe lửa của Thẩm Đường mới vào trạm, quả nhiên mấy người Thẩm Quang Minh đã gặp được chú Ngô Minh, bên cạnh Ngô Minh còn có Ngô Giai Nhân, Ngô Giai nhân được nghỉ sớm hơn trường Thẩm Đường vài ngày, hôm trước vừa mới trở về.

“Ông bà cụ đang chờ ở trong tiệm cơm, Thúy Bình à, lần trước Đường Đường đính hôn ở Bắc Kinh có nói là khi về sẽ tổ chức thêm lần nữa, đã quyết định được thời gian chưa? Lên danh sách khách mời xong chưa, đừng để xót nhà ai đấy.” Nhân lúc xe lửa vẫn chưa tới, Ngô Minh nói chuyện với Ngô Thúy Bình.

“Chuyện này vẫn chưa tính tới, phải xem bên Cố Thịnh có thời gian hay không đã, mời những ai thì trong lòng em đã nắm chắc rồi, em đã thương lượng với Đại Chí, lúc đó sẽ tổ chức ở trong nhà, thuê người tới để nấu ăn, họ hàng ở trong thôn rất nhiều, mời trong nhà sẽ tiện hơn.”

“Cũng đúng đúng rồi, em có nghĩ tới việc mua nhà trên thị trấn không, gần đây giá phòng tăng rất nhiều, mua nhà ở gần nhà Quang Minh rất tốt, có gì cũng tiện hơn nhiều.”

“Việc này thì em chưa từng nghĩ tới, bọn em sống trong thôn rất tốt, hơn nữa nếu muốn mua nhà thì phải cần rất nhiều tiền đó.” Ngô Thúy Bình thầm suy nghĩ, khi đó con trai Thẩm Quang Minh kết hôn, chỉ cần mấy nghìn đồng là có thể mua nhà được rồi, bây giờ nếu muốn mua nhà giá rẻ thì cũng phải gấp đôi gấp ba lần, có lẽ phải cần mấy vạn.

Giá phòng tăng lên nhiều như vậy, Ngô Thúy Bình nghĩ nếu biết trước thì lúc đó đã mua thêm một căn nhà rồi, có lẽ sau này sẽ rất đáng tiền.

Mọi người tụ lại một chỗ nói chuyện với nhau, cuối cùng xe lửa đã vào trạm.

Vừa thấy xe lửa dừng lại, cửa xe mở ra, Thẩm Quang Minh lập tức nhìn qua đó không rời mắt, khi thấy Thẩm Đường đi xuống xe lửa, Thẩm Quang Minh lập tức gọi tên cô vài lần.

Thẩm Đường vừa xuống xe lửa đã nghe thấy giọng nói của anh trai Thẩm Quang Minh, cô lập tức ngẩng đầu lên nhìn, khi thấy bóng dáng của người nhà, trên mặt Thẩm Đường lập tức lộ ra nụ cười ngọt ngào, cô cầm theo đồ đạc đi tới chỗ bọn họ.

“Nào, đưa đồ để anh xách cho.”

Thẩm Quang Minh vừa nói vừa đưa tay nhận lấy đồ trong tay Thẩm Đường, anh đánh giá cô em gái đã mấy tháng không gặp của mình, khi thấy gương mặt của Thẩm Đường có thêm một chút thịt thì mới yên tâm.

“Cha mẹ, cậu, sao ba người cũng tới đây vậy. Không phải con đã nói không cần phải tới đón con sao, con đã lớn từng này rồi mà.” Thẩm Đường cười nói.

eyJpdiI6IkxKOUkrM2dIR3loaVV4YVUrSk5BOEE9PSIsInZhbHVlIjoiUm9tWDA2cjdXcm9PNXBTWnR3c1Vkd2prQmNTK1Y4ZVJ6bW5RUmc0SHJMejEyNGdDRHJYS3dMdkRqc0dUcHRpV3BITmFnZFVSXC9yZDJHVUxtTjJSYk5ieFJcL2xcL3Jyc1JjTlwvK0R4TWZpVjZoaG5DSUhqK1VpWW9qK2NIUjcySU5Ma0NkQ0xNdjJkRkp0b0dySGFxa2ZYUXdzbGNRMkxWV05Zemg2OUtaaUpnMGdqa28zN09PU2VSR05xOEoxUFRmdnJUcTZKTEM3RExhcVJZMVBpSmZNaFFkSllwUWNtTTREYVR1UnRNYVl5bXRBQ0JPZEg2RVlWVjJyYnM5QjlVQ1dLUXJcL3lIWEtTSDNrRnhYclUwUWxvYitOZUhIbDNmcWp5VnBiK3hKREd6S1RRTjdqZlVjZ3JRWUUyc3dqS3V0Q09GdW1PNU9WMEY3OFZhOFJCa0tRNFE5QjI3UEhoS281dkJyNVlMYW02SlhJMVdySmVubFJQbmpCTmRaWUdFYXlVejRLVUh0XC9BbHF5eUpVdDhTdVJFa29mdlwvdDJBd1pRakxCUkc4UGx5MTRrV1ljZDlRclRxYnJ4UCtabTNpQTZDZUs1cWxucVpqbkVoeDJKczJHMnA1M0orUGVOZkhSMmg1NG5vMVY3ejJsTHBGTWNSc3hoOEdkS29zbzVCUEdQWjRMNVJNRFI0WFhMQ1MzN05cL2NMbDEwdjdFQ0swNTI3REorK1AyT1FYeERXQjRqemI3U25ab2tLYkpJT1kxU3FySkN3M2Nma2hwOVwvaW00d01KRHRySXVGUW9xUHE1XC9YM1ZXcW51VU1iZEo0a3U0OEVvelRSZWlPTHpFUkFuRHJxR29iNnQ4RHNBeHdzeGpFYnVBQnZ4eFlxa2p4MHpyMmV0SEpZRnp3ZWpEYmFhUGM5Mlh3dXVsWVpEZTQ1T1JIcW4zVkd4UjYyNG1MYUt3aVlXaE1pU0xuc2R3RENOY1RUdGcxckVGRDdpTjloYkZcL2xubzFzRHVtZjJSR1wvMHIxcTMwQzdtRHZtXC9rSFRhZ1FqUUUxZWxDT3JpanZnOUlMSlFFOU1vK1ZMMXc9IiwibWFjIjoiNTg4MDZmZTE3NDIzZTQzODcyMWJjZTM4YThkYmE3ZTRkZDdhYTA5MzZiMzVmM2RiNWRjM2RkMmYyZDljMjVmNSJ9
eyJpdiI6IjFVTFRUVnZOZE1ZbklySmVQN0QwS0E9PSIsInZhbHVlIjoibzAyRUxJZDhlWnZxdmgwSGRRa2dRcm5hNHZQUW8zN3ptK1FFcXVZYTZWRTVJUkNvd0VIcGpGNWVUWmNHdkpDODlBOVY2M2NZYWd1VWhIS3JRNDhHaXFzaDBqU2FEb25tT0FtQUREbkdobWxGWGlaSFc1SW5SckRIdW1TVUhYZUhLK2ZONWJXd0ZGY0M2UWVCKzN2RHpiN2JrWUN4M2JrbisrUFRiSlFheVFISklKXC9NMSsyZjE2K1wvREQ2QWh0YVlvRXRCejVHTkFxREtOXC94QWh1TktWOWFZbkhiTDFkUEIrMFFKWUVkaENBTUUzXC84dWlvWFRiS3BneCsrbTcrQ2lYY1JNcFdnYXMzVE9kQmQ4dVdkN3B3ZE9YVVN5K2VvekJVZEVuYWs2eENqaEw0V1lGaVl6QXhaMFFiZ1VVMDVJcllPdVEwSHFuN3pURG9zXC92aXhjbWNXNmt6TFE0TjdHXC9mTHZQWFUzWVlSeHBubmxoVVFvNnp1Tm5oQ1Jpcm5paGRzSHl6ZDJLZlFoZm5IaHdsQkg5cWl3M3J3MEtpRlR5Z0FHNkxYa1wvTTBxazVJNlcwXC9XbDNXZ2c1RU05TmFmeUVNMzlRbWh2RDh5S0cxdnRweHc3UktoSWVVVEJEZ3BOVkdBRnhjb3JBUG5za2V1ODNORVFQb0Y1T21wcWFRbWJZaHNzXC9hclNmb2xHRjR0eHF5czlBM3ZXVk5BQnpyaXN0eHJyemJjVWhLK1wvSEFxQVhYZ0VXQ0dtdk5GYmhpU2Q2R2U3SVZvaTBCeVMyUkM4YVwvbDVaZjArWVhkSUlxYlZZVG9GcnF4MmQ0K3FiQzlmdDdUZnlmNmh3R1dmVG1pSE10dk1VZ25sclNkcU05VThKYXBrRUtiQlQzeUVXNlNwVk5MUGp6d1U1dEpHQjhkd3BRV1NFTzRNWENidVVIRnJmaHlGTlZJamFKRVdjNkZzUHNYRmhOaDQyYndJT3RMUGk1TTQrdUJsRHJNYzRXdUJBK1JaTjFkbVpzZWNaQmZpWFZ0YWlhY1MwOXZiR3dYdTIxenRKRjhXMjEyaTNFQ2ZTU3VzUmR5SWhHTVFjandWWU5mekpYdEQ4N21EQTl2V0pMZEZOd0J1cWVvWnUxQ3phYkxQa3pJK2ZiZkRmUDRwZ3ZsZ1IzWUhsMGJreGdHZWZjRkd3ZFNmYXZvVW9TeHNcL0tLZmlCMW56SUdjdW4xVG0wUmpLUG1ZdjlqZXZxTlpWbnJYSkRXd1hcL1pFb0JOVldBUnVzSGl1b1NmK3QxWCtRdFdBVDY3Sk5EUnF0Rm1FdHROelpUWXdnaGM5SlZGcmQ1cGFlZU1Md0pVSTl2ek0ySHl5MXRnV1preXFUZ1JNUGtuNHBcL1lZNWpGOEQxOGM5NnpwNWl6QWVjMGpySmJycjg1Z202NTRUVWlaTmQ4QTl4cm5ZSm1OZXgzY3RVbnFuTzhjYkorRUFFZ0xHcXl6ZHVOTVd1NWQrMm5PTXFJWVJWbjhIaFVjM1wvV1lIaHpQYU16Y0x4enBhaVI1Q0FcLys5RVBJNjh3QzRBbkJzeDlRdUllTGowdW53Ym1ScGVMQTVPVFwvTGxLb0RcL205QXZGbnk0NEY2SUZhYnVsbUp0Z0RUakRFK3lFVDl4OU9FVGRQOG5IeFRhMSt1bGo3NXVZQUVycU00ZnRMOTJRc3c0a2M1dFM3dnQwM0g2K3lRSG80b2FJb3pub1pcL05IOXJ6RXFJM2FoODNrQXJ5MjFleWduTCt2SWF6MXpIUUNIeDhVV2I4ZEdNRUJGREU1TEFjV1hQeE03N1BZd2pRdlwvS1lpODRUQnVqeTVtSGJSeWI3TmJYVTI4R09BU0dnPSIsIm1hYyI6IjRhNDdiYzI2YWRlYzFhMGQ1N2RhZDFlMTY4NjJmZTEwMjQzNThjMGFjMTczMzA1MGUyNjM5MTcxMjM2YjE2MDgifQ==

Hôm nay Ngô Minh có lái xe tới, Thẩm Quang Minh cũng lái xe chở hàng của đội vận chuyển tới đây.

Ads
';
Advertisement