Nghe thấy Đào Đào nói vậy, phản ứng đầu tiên của Thẩm Đại Chí đó là trừng mắt mắng Thẩm Quang Minh đang lái xe ở đằng trước: “Thẩm Quang Minh, chuyện này là thế nào hả? Nếu con thật sự có suy nghĩ gì đó thì đừng trách cha không đánh con, vừa kiếm được tiền đã không thành thật, có suy nghĩ muốn ong bướm bên ngoài phải không? Từ nhỏ cha đã dạy con thế nào, con không nhớ sao? Rốt cuộc chuyện này là thế nào, con nói rõ ràng cho cha!”
“Cha, cha hiểu lầm rồi, con không phải là người như vậy.”
Thẩm Đường không nói gì mà chỉ nhìn Thẩm Quang Minh, ánh mắt này khiến anh ấy cảm thấy sợ hãi đến khó hiểu, cho dù bị cha đám Thẩm Quang Minh cũng không cảm thấy sợ hãi nhưng ánh mắt này của em gái Thẩm Đường thật sự khiến anh ấy phải hoảng sợ.
“À thì thật sự là hiểu lầm thôi ạ, có lẽ cô gái kia có chút suy nghĩ với Quang Minh, nhưng Quang Minh lại không có ý đó, mà bây giờ cô gái kia cũng không còn làm trong đội vận chuyển nữa, đổi thành một thím để nấu cơm, chuyện này đã giải quyết xong rồi ạ.” Lưu Mỹ Lan nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Thẩm Quang Minh, cô ấy lập tức cười giải thích.
Thẩm Đường không nhìn nữa, nhưng cũng không nói bất cứ cái gì, Thẩm Quang Minh nhận ra cô không còn nhìn mình thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Cứ cảm dáng vẻ vừa rồi của em gái rất nguy hiểm.
Sau đó, buổi tối Thẩm Quang Minh vô tình nghe được một ít cuộc nói chuyện của em gái Thẩm Đường và Lưu Mỹ Lan ở trong phòng khiến trán anh ấy phải toát mồ hôi.
Cái gì mà nghe nói có đôi nam nữ đã kết hôn, nhà gái là một bác sĩ, nhà trai ngoại tình, kết quả bị nhà gái trói lại đ.â.m mười mấy đao, nhưng đều tránh đi chỗ hiểm yếu, cuối cùng được pháp luật phán là vết thương nhẹ.
Còn nghe nói, người đàn ông của nhà nào đó đi ngoại tình, sau đó bên nữ đã đi vay nặng lãi, đồng thời còn lấy tất cả tiền bạc ở trong nhà đi.
Lại nghe nói đàn ông nhà ai đó đi ngoại tình, thứ kia bị đánh hỏng.
Lại nghe nói thêm, đàn ông nhà người kia ngoại tình bị một đao mất mạng.
Thẩm Quang Minh nghe đến mức trán đổ mồ hôi, trong lòng cảm thấy run sợ.
Cách một bức tường, Lưu Mỹ Lan và Thẩm Đường ở trong phòng nhìn bóng người bên ngoài cửa sổ.
Chậc chậc chậc, đàn ông ấy mà, vẫn cần phải nhắc nhở đôi lời.
Tuyệt đối không được gây sự với phụ nữ, phụ nữ mà tàn nhẫn thì đàn ông không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.
Hơn nữa, không phải là hai người không tin con người của Thẩm Quang Minh.
Nhưng bởi người ta có câu, lòng người dễ thay đổi, để tránh cho sau này xảy ra chuyện gì đó, nhắc nhở một chút vẫn là điều tất yếu.
Vào ban đêm, trước khi chìm vào giấc ngủ, Thẩm Quang Minh đã cho Lưu Mỹ Lan một lời hứa hẹn, cả đời này của anh ấy tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì có lỗi với cô ấy.
Nghe thấy Thẩm Quang Minh nói vậy, Lưu Mỹ Lan thầm nhếch môi cười, trong lòng thì cười trộm.
Quả nhiên cô em chồng được ăn học đàng hoàng có khác, cách làm rất thông minh.
Nhưng mà Lưu Mỹ Lan suy nghĩ một lúc, đột nhiên cô ấy bắt đầu cảm thấy đồng tình với em rể tương lai.
Gặp được một cô gái thông minh như em chồng, có lẽ cả đời này em rể sẽ không đấu lại được.
Nhưng mà có lẽ trong tương lai, đôi vợ chồng này sẽ là một người muốn đánh, còn một người muốn bị đánh.
Trong kỳ nghỉ hè, Thẩm Đường không có việc gì để làm, sau khi ở nhà mấy ngày, cô còn cố ý chạy tới chỗ Tưởng Tố Quyên ở hai ngày.
Ở một bên khác, trong quân đội.
Cố Thịnh đang rất bận rộn, anh vừa làm nhiệm vụ trở về thì đã nghe thấy bên quân đội chuẩn bị cho bọn họ học một lớp huấn luyện Tiếng Anh cơ bản, nói cái gì mà phải theo kịp với thời đại, người tham gia quân ngũ không chỉ có thể lực tốt, mà về mặt học hành cũng phải tiến bộ.
Dù sao Cố Thịnh cũng tốt nghiệp từ trong trường quân đội ra, Tiếng Anh có biết một chút ít, nhưng cũng chỉ có giới hạn, nếu sâu hơn thì Cố Thịnh sẽ không hiểu nhiều lắm.
Vấn đề sau đó là, Cố Thịnh bắt buộc phải học Tiếng Anh cùng với nhóm quân nhân khác.
Vì vậy, trong một tháng này, trừ khi có nhiệm vụ, nếu không Cố Thịnh sẽ phải ngoan ngoãn đến lớp học Tiếng Anh.
Giáo viên huấn luyện đã được chỉ định, hai ngày nữa sẽ tới, đến lúc đó khóa huấn luyện sẽ bắt đầu.
Cố Thịnh không muốn tham gia khóa huấn luyện này một chút nào, trong kỳ nghỉ hè, cô gái nhà anh đang rất rảnh rỗi, nhưng anh lại không được như thế, chuyện này sao có thể được chứ!
Hai ngày nay gương mặt Cố Thịnh đều rất âm trầm, chỉ cần là người có mắt nhìn đều có thể nhận ra tâm trạng của Cố Thịnh đang không tốt.
Thấy Cố Thịnh trưng ra gương mặt thối này hai ngày này, nhóm binh lính thầm trêu chọc Cố Thịnh đang “dục cầu bất mãn”, ha ha ha, không có thời gian để đi tìm bạn gái, chẳng phải là dục cầu bất mãn hay sao!
Hai ngày sau, giáo viên dạy Tiếng Anh được mới đã tới đây, giáo viên Tiếng Anh là một cô gái hơn hai mươi tuổi, theo cô ấy tự giới thiệu là hai mươi bảy tuổi, tốt nghiệp ngành ngoại ngữ.
Rất xinh đẹp, mặt mũi thanh tú, làn da trắng nõn, nhưng ngoại hình chỉ thứ đứng thứ hai, chủ yếu là khí chất rất đặc biệt khiến người ta luôn có ấn tượng tốt từ cái nhìn đầu tiên, cô ấy luôn toát ra một vẻ đẹp của tri thức.
Cố Thịnh và các đồng đội cùng nhau tới lớp, Cố Thịnh không có chút để ý nào với giáo viên huấn luyện ở trên bục giảng, dù sao anh cũng là người có đối tượng rồi.
Còn những cẩu độc thân khác lại rất thích vị giáo viên Tiếng Anh này, nhưng giáo viên Tiếng Anh này vốn không có chút phản ứng gì trước những lời tán tỉnh, mặc cho người ta nói gì cũng không có phản hồi nào.
Sau đó mọi người đã xác định được, vị giáo viên Tiếng Anh mới tới này cứng như sắt thép, là một đóa hoa lạnh lùng.
Ở một bên khác, Thẩm Đường nhận được điện thoại của Cố Thịnh, khi biết được trong vòng một tháng này, anh sẽ không thể đi ra ngoài được thì đã quyết định đi tới quân đội gặp Cố Thịnh, núi không đến thì cứ để cô, cô đến tìm núi là được mà.
Thẩm Đường không nói gì trong điện thoại, cô định khi đến nơi sẽ tạo cho Cố Thịnh một bất ngờ.
Ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, Thẩm Đường thích nghi rất tốt với việc này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất