Thẩm Đường nghe thấy giọng nói của Cố Thịnh, phản xạ đầu tiên của cô chính là cầm lấy cái thứ đồ đang nằm lẻ loi trên giường kia, sau đó tiện tay nhét vào trong chăn.
Cô đứng dậy, cất bước đi đến mở cửa.
Vừa mở cửa, Thẩm Đường lập tức bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của Cố Thịnh, cảm thấy hơi chột dạ, vì vậy cô lập tức chắp tay ra sau lưng, sau đó nhìn anh rồi nở nụ cười ngọt ngào.
“Em đang làm gì vậy?” Cố Thịnh vừa nhìn đã cảm thấy cô gái có gì đó không thích hợp, nhất là khi cô nở nụ cười ngọt ngào đến như vậy lại càng khiến anh cảm thấy có gì đó không bình thường, cứ cảm thấy cô gái của mình có chuyện gì đó đang giấu mình.
Cố Thịnh ngẩng đầu lên, anh nhìn vào phòng của Thẩm Đường.
Thẩm Đường nhận thấy động tác của Cố Thịnh, cô vô thức nhón chân lên muốn chặn ánh mắt của anh lại.
Nhưng Thẩm Đường đã đánh giá chiều cao của mình quá cao, thực tế là, cho dù chú gà con Thẩm Đường có nhón chân lên thì vẫn không thể ngăn được ánh mắt của người đàn ông.
“Không có gì, vừa rồi em đang đọc sách.” Thẩm Đường cẩn thận tìm lý do.
Cô lén lút duỗi bàn tay nhỏ xinh trắng nõn của mình ra rồi níu lấy ống tay áo quân phục màu xanh của Cố Thịnh, đung đưa.
“Sao anh không đi huấn luyện vậy?” Đôi mắt của Thẩm Đường tỏa sáng, cô muốn chuyển sang chủ đề khác.
Cố Thịnh là ai chứ, anh chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấy được chút tâm tư này của Thẩm Đường, hiểu không hả?
“Chiều nay không huấn luyện, Tô Chấn Hưng dẫn mấy người kia ra sau núi huấn luyện dã ngoại rồi, vừa nãy anh mới viết báo cáo xong nên không cần qua đó.” Cố Thịnh giải thích, anh cũng không đề cập tới chủ đề trước đó nữa mà mềm lòng thuận theo ý của Thẩm Đường.
“Đúng rồi, buổi chiều anh nghe nói em và cái chị dâu cùng đi ra ngoài, có phải là thiếu gì đó không, em mua được chưa, nếu chưa mua được thì để anh bảo người ta đi mua giúp em.” Thẩm Đường nói tiếp.
“Mua được rồi, mua được rồi.” Thẩm Đường vội vàng trả lời, cô nói tiếp: “Đúng rồi, buổi sáng em có nghe chị dâu Khánh Hoa nói chị ấy muốn trồng ít rau củ, anh không có việc gì thì theo em qua đó giúp được không?”
Nghe cô gái mềm mại nói chuyện mang theo chút làm nũng, trong lòng Cố Thịnh lập tức trở nên mềm nhũn, sau anh có thể từ chối được chứ.
Đưa tay khẽ xoa gương mặt non mềm của Thẩm Đường, anh cười khẽ một tiếng rồi cưng chiều nói: “Đi, bây giờ đi luôn hả?”
“Bây giờ đi luôn.” Thẩm Đường nhanh chóng nói một câu, sau đó cô cầm tay Cố Thịnh đi thẳng tới nhà chị dâu Khánh Hoa.
Đùa chứ, bây giờ tuyệt đối không thể để cho Cố Thịnh đi vào phòng được, cô còn đang giấu đồ ở trong chăn đó.
Thẩm Đường tin rằng nếu để cho Cố Thịnh vào trong phòng, thứ đồ được giấu ở trong chăn chắc chắn không thoát khỏi con mắt của anh, đôi mắt của người nhập ngũ rất lợi hại đó.
Mười phút sau, chị dâu Khánh Hoa ngơ ngác nhìn Thẩm Đường dẫn theo Cố Thịnh đi tới đây.
Chị dâu Khánh Hoa tỏ vẻ: Không phải là Thẩm Đường vừa về à, sao chưa được bao lâu đã tới đây vậy?
Thẩm Đường cười tủm tỉm tiến lên vài bước, cô nói với chị dâu Khánh Hoa: “Chị dâu, không phải chị nói chiều nay sẽ trồng rau ở trong sân sau, đúng lúc Cố Thịnh rảnh buổi chiều, em kéo anh ấy tới đây để thêm một sức lao động giúp đỡ làm việc thôi mà.”
“Ôi trời, vậy thì tốt quá.” Chị dâu Khánh Hoa đáp lại một câu, sau đó nói tiếp: “Đúng lúc, bây giờ Chung Lĩnh cũng đang rảnh, mấy người chúng ta cùng nhau làm cho vui.”
Khánh Hoa nói xong thì gọi vọng vào trong phòng một tiếng: “Chung Lĩnh, anh xong chưa, mau lên đi, Cố Thịnh và Đường Đường tới đây rồi này, hai đứa bảo muốn giúp nhà mình làm việc, sắp đi rồi.”
“Xong rồi xong rồi.” Giọng nói của Chung Lĩnh vang lên, sau đó lập tức nhìn thấy anh ấy đi ra khỏi nhà, theo sau còn có hai bạn nhỏ Chung Ái Quân và Chung Ái Quốc.
Nhìn tư thế kia của hai anh em, có lẽ là chuẩn bị đi theo giúp đỡ.
Nhóm người sôi nổi xuất phát, khi ra ngoài còn gặp phải người sống trong khu gia đình của quân khu, đối phương không nhịn được mà nhìn bọn họ thêm vài lần.
“Ôi trời, mấy người định đi đâu vậy?”
“Đến khu đất trống, tôi định đi trồng chút rau củ để nhà ăn, đúng lúc Cố Thịnh và Đường Đường rảnh rỗi nên cũng đi cùng giúp làm việc.” Lời này là do Khánh Hoa nói.
“Ha ha, cả nhà đi làm lại còn thêm hai sức lao động, tốt thật đấy.” Đối phương cười trêu chọc.
“Ha ha ha ha, đúng vậy, nếu không phải hai thằng nhóc này cứ ở nhà nghịch ngợm, hai ngày trước còn làm hỏng ti vi, may mà có Đường Đường sửa giúp, hai thằng này nhà tôi không đánh ba ngày là bắt đầu nhớ mà.”
“Phải thế, trẻ con là phải đánh.”
“Đúng vậy, được rồi, chúng tôi đi đây, nào rảnh thì qua nhà nói chuyện nhé.” Khánh Hoa nói xong thì tiếp tục dẫn đoàn người lên đường.
Bởi vì nơi ở của các hộ gia đình trong quân khu có hạn nên không thể trồng rau ở trong sân nhà được, vì vậy ở đằng sau núi có một chỗ được phân ra để cho các chị dâu quân nhân tự trồng rau, như vậy sẽ có thể tiết kiệm một ít chi phí sinh hoạt của mỗi nhà.
Không lâu sau, mọi người đã tới khu đất trồng.
Đàn ông chủ yếu sẽ làm việc tốn sức, vì vậy công việc cuốc đất sẽ được giao cho hai người đàn ông ở đây là Chung Lĩnh và Cố Thịnh.
Hai người Thẩm Đường và Khánh Hoa sẽ ở bên cạnh phụ một tay, còn hai bạn nhỏ Chung Ái Quân và Chung Ái Quốc vốn không phải tới đây để làm việc, vì vậy đã chạy đi chơi, bây giờ hai cậu bé đang bắt châu chấu ở trong bụi cỏ bên cạnh.
Sau khi làm một lúc, trên người Cô Thịnh đã bắt đầu có mồ hôi, lại thêm thời tiết càng ngày càng nóng, Cố Thịnh quyết định dừng lại rồi cởi hết áo khoác và áo trong làm lộ ra dáng người cường tráng và rắn rỏi.
Thẩm Đường lập tức nhìn sang với đôi mắt sáng long lanh, cô cầm lấy áo mà Cố Thịnh vừa cửa ra rồi ôm vào trong ngực.
Cô không thèm che giấu mà trắng trợn nhìn cánh tay cuồn cuộn cơ bắp khi làm việc của Cố Thịnh, làn da màu đồng gợi cảm, kết hợp với mồ hôi đang toát ra..
A â a, Cố Thịnh g.i.ế.c em đi!
Bùng nổ hormone rồi đúng không?
Bị ánh mắt nóng rực của Thẩm Đường nhìn chằm chằm như vậy, người trong cuộc là Cố Thịnh có biết không?
Dưới cái nhìn chăm chú của Thẩm Đường, Cố Thịnh cuốc đất không biết mết, được đối tượng của mình nhìn như vậy khiến anh chỉ cảm thấy cả người có nhiều sức lực đến mức không thể dùng hết.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất