“Ha ha ha, đúng vậy, thằng nhóc này không tệ, sau này Đường Đường hưởng phúc rồi.” Có một người tiếp lời.
Thẩm Đại Chí cực kỳ bình tĩnh, cho dù ông không vừa mắt Cố Thịnh, nhưng Thẩm Đại Chí không thể không thừa nhận mọi phương diện của Cố Thịnh đều không có điểm gì để chê.
Thẩm Đường đi tới phòng bếp trước vốn định giúp đỡ, nhưng sau khi bị mẹ Ngô Thúy Bình đuổi ra ngoài, Thẩm Đường đã lén lút dẫn Cố Thịnh về phòng của cô, định nghỉ ngơi một lúc.
Đứng từ sáng đến trưa, bắp chân của Thẩm Đường đã cảm thấy đau nhức, mới tiệc đính hôn đã như vậy, sau này nếu kết hôn thì còn mệt mỏi hơn nữa đó.
Nghĩ đến việc này, Thẩm Đường ngẩng đầu cười nói với Cố Thịnh ở bên cạnh: “Cố Thịnh, mới đính hôn mà đã mệt thế rồi, sau này kết hôn sẽ mệt hơn đúng không? Ôi trời, vừa nghĩ đã cảm thấy rất đáng sợ.’”
“Không sợ, con có anh giúp em mà.” Cố Thịnh nghe thấy Thẩm Đường nhắc đến chuyện kết hôn, anh lập tức nở nụ cười.
Ngẫm lại, hai chữ “kết hôn” này vừa nghe cũng khiến tâm trạng người ta trở nên vui vẻ.
Nhìn thấy Thẩm Đường ngồi trên ghế đang bóp chân, cơ thể cao to của Cố Thịnh ngồi xổm xuống, anh đưa tay, nâng hai chân của Thẩm Đường đặt lên đùi mình.
Bàn tay ấm áp của người đàn ông khẽ nhấn lên bắp chân của Thẩm Đường, cho dù có cách một lớp phải, nhưng Thẩm Đường vẫn cảm nhận được sự ấm áp của tay người đàn ông.
Nhất khi khi Cố Thịnh làm, trên mặt anh vô thức xuất hiện sự dịu dàng và cưng chiều khiến trong lòng Thẩm Đường cảm thấy rất ngọt ngào.
“Ừm, anh có mệt không? Sao em cảm thấy anh không mệt một chút nào vậy?” Thẩm Đường nghiêng đầu, đôi mắt to veo trong như nước của cô nhìn chằm chằm anh.
“Anh huấn luyện ở trong quân khu quen rồi, anh lớn lên trong quân khu, khi còn bé nếu làm sai chuyện gì đó,, cha anh sẽ bắt anh đứng nghiêm suốt hai tiếng đồng hồ đấy.”
“Ha ha ha, anh cũng làm sai hả, anh làm gì thế? Là đập vỡ kính cửa sổ nhà người ta hay là đánh nhau với người khác?”
“Ừm, để em đoán một cái, có phải là anh bắt nạt cô bé nhà người ta đúng không?”
“Không có chuyện đó, khi còn bé, anh chính là con nhà người ta đấy.” Cố Thịnh rất có bản lĩnh nói hươu nói vượn.
Trên thực tế chỉ có mỗi Cố Thịnh biết, những việc mà Thẩm Đường vừa nói ra, Cố Thịnh còn bé đã làm không sót việc nào.
Nhưng những lần Cố Thịnh bị bắt không nhiều, hơn nữa từ nhỏ Cố Thịnh đã làm một bánh bao đen thui, việc đổ lỗi cho anh em không bao giờ anh chần chứ, cứ như vậy, ngoài mặt Cố Thịnh là con nhà người ta, nhưng trên thực thế thì anh lại có một tuổi thơ vô cùng “hoàn chỉnh”.
“Ôi trời, em không tin, anh thật sự ngoan như vậy hả?” Thẩm Đường bày ra vẻ mặt không tin, cô cười nói một câu.
“Thật, anh ngoan lắm đó.” Cố Thịnh ngước mắt lên, hàng mi cong dài khẽ rung, đôi mắt thâm tình nhìn cô rồi dỗ ngon dỗ ngọt: “Bây giờ anh cũng rất nghe lời mà, nghe lời em.”
“Em nói gì thì anh nghe nấy, vậy anh có ngoan không?”
Thẩm Đường nhìn thẳng vào mắt anh, trái tim nhỏ nhắn đập thình thịch thình thịch...
A a a a, cạn m.á.u rồi~
Cái nhan sắc này, kết hợp với viên đạn bọc đường này, thật sự quá là phạm quy mà.
Nói thật, nếu không phải là biết Cố Thịnh chưa từng có đối tượng nào thì chỉ với mấy lời này, chắc chắn Thẩm Đường sẽ cho rằng anh có kinh nghiệm chinh chiến trăm trận.
Thật sự, quá ngọt.
Hai người ở trong phòng không bao lâu thì cũng ra ngoài, dù sao hôm nay hai người họ là nhân vật chính mà, biến mất quá lâu cũng không tốt.
Sau đó càng bận hơn, mãi đến hơn hai giờ chiều, Thẩm Đường mới có cơ hội nghỉ ngơi thật tốt.
Thẩm Đường bị mẹ đuổi về phòng nghỉ ngơi, còn Cố Thịnh thì ở ngoài giúp dọn dẹp, anh đi trả bàn đã mượn cho người ta cùng với Thẩm Quang Minh.
Cố Thịnh bận rộn đến gần bốn giờ chiều mới dừng lại, lúc này Thẩm Quang Minh và Lưu Mỹ Lan đã về phòng của bọn họ, Thẩm Đại Chí uống rất nhiều rượu nên đã nằm trong phòng ngáy khò khò, còn Ngô Thúy Bình dọn dẹp xong cũng đã trở về phòng nghỉ ngơi.
Thẩm Đường nằm trong phòng vểnh tai lên nghe tiếng động ở bên ngoài, sau khi chắc chắn người nhà đã về phòng hết, cô đi tới cạnh cửa rồi cẩn thận từng li từng tí hé cửa ra.
Gương mặt nhỏ trắng nõn của cô thò ra cạnh cửa, khi nhìn thấy Cố Thịnh ở trong sân, cô lập tức nở nụ cười, trên gương mặt cũng xuất hiện lúm đồng tiền ngọt ngào.
“Được rồi, vào đi.” Thẩm Đường đè thấp tiếng lại, cô nói nhỏ, khi nói chuyện vẫn không quên quát sát tiếng động của những người khác.
Cố Thịnh nhìn động tác lén lút của cô gái, anh không nhịn được cười, nhưng vẫn phối hợp bước nhẹ đi đến chỗ cô.
Vào phòng, Thẩm Đường cẩn thận đóng cửa lại, vừa quay người đã phát hiện tầm mắt của mình bị một màu lam che khuất, hôm nay Cố Thịnh mặc quần áo màu lam, mà màu lam che tầm mắt của Thẩm Đường chính là màu áo của Cố Thịnh.
Cả người được người đàn ông ôm vào lòng, Thẩm Đường ngơ ngác ngẩng đầu lên rồi nhìn thẳng vào đôi mắt đen thẳm có thể khiến người ta mặt đỏ tim đập của anh.
Cô ngửi được mùi thơm trên người Cố Thịnh, đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh đều nóng lên, nếu không sao cô lại cảm thấy nóng như vậy chứ?
Cố Thịnh cụp mắt, anh nhìn thấy lỗ tai trắng nõn của cô gái trong n.g.ự.c đã trở nên đỏ bừng, ánh mắt càng thâm sâu hơn.
Cô đang nghĩ gì mà đỏ mặt vậy?
Đáng yêu thật đó, chỉ muốn cắn một cái, chắc chắn là vừa mềm vừa ngọt.
Trong lòng có một vài suy nghĩ, Cố Thịnh cảm thấy cổ họng hơi khô, trái tim có hơi ngứa.
Thẩm Đường nhìn chằm chằm yết hầu gợi của của người đàn ông đang lên xuống, cô lập tức cụp mắt xuống để tránh ánh mắt nóng rực của người đàn ông.
Bề ngoài thì có vẻ xấu hổ, nhưng trong lòng lại nghĩ... làm nhanh lên!
A, kích thích thật đó~
Ừm, chuẩn bị xong rồi.
Tuyệt đối không nên thương tiếc cô chỉ bởi vì cô là một đóa hoa đẹp...
Không khí trở nên khô nóng, Thẩm Đường xấu hổ giấu mình vào trong chăn, ở sau cổ của cô bất ngờ xuất hiện một vết đỏ.
Cố Thịnh nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô gái, anh định đi ra ngoài lấy một chậu nước để cho cô gái rửa tay.
Cầm cái chậu được treo trên tường trong phòng Thẩm Đường, đôi chân dài cất bước đi ra khỏi phòng của Thẩm Đường rồi quen đường đi vào trong phòng bếp.
Ở bên kia, Thẩm Đại Chí mơ màng đi ra khỏi phòng, ông hoảng hốt khi thấy Cố Thịnh đi ra khỏi phòng của Thẩm Đường, Thẩm Đại Chí đã uống say lắc đầu.
Hình như ông đã uống quá nhiều rồi, không sao lại nhìn thấy Cố Thịnh đi ra khỏi phòng của Thẩm Đường vậy?
Không được, nhịn khó chịu quá, ông cần phải đi vào nhà vệ sinh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất