Ngô Thúy Bình nhìn hai người như vậy hình như không giống với hai người quen nhau.
“Đường Đường, cô bé này là ai thế?” Ngô Thúy Bình đi tới trước mặt Thẩm Đường rồi hỏi.
“Dạ, không biết ạ, con cũng không biết.” Thẩm Đường trả lời với vẻ mặt ngơ ngác.
“Không biết thì con cứ đứng ở chỗ này làm gì? Về nhà đi, buổi chiều hôm nay con còn phải về chỗ của anh con đấy, sáng mai con còn đến trường đi học mà.”
Ngô Thúy Bình vừa nhắc nhở vừa kéo Thẩm Đường về nhà.
Ở sau lưng hai người, Vương Thư Hương cắn môi nhìn chằm chằm bóng lưng đang dần đi xa của hai người.
Nghe nói giữa Thẩm Đường và Tống Không không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Vì vậy nếu cô ta ở bên Tống Khôn thì cũng không được coi là cướp hạnh phúc ban đầu của Thẩm Đường đúng chứ?
————
Hai giờ chiều, Thẩm Đường được Ngô Thúy Bình đưa tới cửa thôn.
Nhìn con gái rời đi, Ngô Thúy Bình mới lưu luyến xoay người đi vào trong thôn.
Sau đó Ngô Thúy Bình lại gặp được cô gái hôm qua đứng cùng với Thẩm Đường khiến Ngô Thúy Bình không nhịn được mà chăm chú cô ta thêm vài lần rồi mới nhờ người đi nghe ngóng thử để biết.
Cô gái này là cô gái mới xem mắt nhà họ Tống vài ngày trước, cô ta tên là Vương Thu Hương, nghe tên thì cảm thấy có vài phần tri thức.
Nhưng Ngô Thúy Bình lại cảm thấy tên của Đường Đường nhà mình là tốt nhất, Thẩm Đường, Thẩm Đường, vừa nghe cũng khiến người ta nghĩ đến đường, loại đường vừa ăn đã cảm thấy rất ngọt ngào khiến người ta cảm thấy ngọt ngào tự tận đáy lòng.
Nhà họ Tống.
“Cái gì? Tống Khôn, con vừa nói cái gì thế hả? Một cô gái như Thư Hương có chỗ nào không tốt hả, sao con lại chướng mắt? Vậy con thích người như nào, con nói thử xem, con cứ nói đi rồi mẹ sẽ đi tìm cho con, dù sao lần này trở về con nhất định phải giải quyết vấn đề cá nhân của mình.” Mẹ Tống nghiêm túc nhìn chằm chằm Tống Khôn nói.
Tống Khôn không lên tiếng mà chỉ rầu rĩ hút thuốc.
Nhìn dáng vẻ này của Tống Khôn, mẹ Tống chỉ càng tiếc rèn sắt không thành thép, bà ấy lại nói tiếp: “Tống Khôn, cuộc sống trong gia đình nhất định phải có một người phụ nữ biết nóng biết lạnh. Con đã có ba đứa con rồi, tuy bây giờ mẹ có thể trông con cái giúp con, nhưng mẹ có thể giúp con được bao lâu chứ? Dù sao con cũng cần phải tìm một người phụ nữ để quản lý nhà cửa, con cũng phải nghĩ cho mấy đứa nhỏ chứ.”
Tống Khôn vẫn không nói gì, mẹ Tống thấy vậy thì lại nói với ba đứa trẻ đang chơi với tảng đá ở trong sân: “Bé lớn, bé hai, bé ba, các cháu nói thử xem các cháu có muốn một người mẹ mới không?”
“Cháu không muốn, cháu có bà nội, có cha nên không cần mẹ mới đâu.” Bé lớn Tống Tiền Trình ngẩng đầu lên từ chối.
“Cháu cũng không muốn, Lệ Lệ nói mẹ kế rất kỳ lạ, đến lúc đó cháu sẽ không được ăn no, lại còn phải làm rất nhiều việc.” Bé ba là Tống Cẩm Tú chẹp miệng ấm ức nói.
Còn bé hai Tống Thanh Phong thì suy nghĩ một lúc, sau đó cậu bé đột nhiên đứng dậy chạy tới trước mặt mẹ Tống rồi duỗi bàn tay nhỏ bé của mình kéo ống tay áo của bà nội và nói: “Bà nội ơi, con muốn có một người mẹ mới.”
Nghe được lời của Tống Thanh Phong, Tống Tiền Trình và Tống Cẩm Tú lập tức nhìn chằm chằm cậu bé, trong lòng hai đứa nhỏ nghiến răng mắng bé hai là tên phản bội.
Rõ ràng cả ba người bọn chúng đều đã thống nhất là không cần mẹ kế cơ mà!
Mẹ Tống nghe bé hai nói vậy thì bật cười, khi bà ấy đang muốn nói thêm gì đó thì bé hai lại lên tiếng nói tiếp.
“Bà nội ơi, con muốn Thẩm Đường làm mẹ mới của con được không ạ?”
Câu nói này của Tống Thanh Phong đã lập tức khiến mẹ Tống và Tống Khôn đều sững sờ.
Cái này sao có thể chứ?
Đương nhiên là không thể rồi!!!
Còn không xem Thẩm Đường là ai, đó chính là tính mạng của Thẩm Đại Chí và Ngô Thúy Bình đó, cặp vợ chồng người ta làm sao có thể để Thẩm Đường gả cho Tống Khôn được chứ?
Mẹ Tống đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, bà ấy lập tức nhìn Tống Khôn rồi nói: “Tống Khôn, con sẽ không có suy nghĩ này đúng chứ? Mẹ nói cho con biết, Thẩm Đường không có khả năng đâu, con nên sớm dẹp cái suy nghĩ này đi, được rồi, con thử suy nghĩ lại xem Thu Hương thế nào, mẹ đi nấu cơm đây.”
Mẹ Tống nói xong thì lập tức đi vào bếp, thật sự lời nói của đứa cháu thứ hai khiến bà ấy không thể nói nên lời.
Tống Thanh Phong nhìn bóng người chạy trốn của bà nội, trong lòng cậu bé không cam tâm nên chạy tới trước mặt cha mình là Tống Khôn rồi nói: “Cha, cha không thích Thẩm Đường ạ? Con nhìn thấy rồi, chị ấy là người xinh đẹp nhất con từng gặp đó.”
Tống Không giơ tay ấn đầu Tống Thanh Phong, anh ấy không nói gì mà chỉ đứng dậy đi về phòng.
Có một điều mà Tống Khôn không nói với con trai đó là: Có một vài người, không phải con muốn là sẽ có thể có được.
————
Thứ hai, kết quả của cuộc thi đã được thống kê xong.
Trong phòng làm việc của giáo viên, một nhóm giáo viên đều đang trợn tròn mắt.
Vị trí đầu tiên được thống kê không phải là học sinh của lớp một, cũng không phải là của lớp hai, lớp ba.
Mấy người nhìn cái tên đứng đầu trên bảng thống kê thì cũng không biết nên nói gì cho phải.
Lớp 2-10, Thẩm Đường.
Mấy chữ này khiến ánh mắt của các giáo viên vô thức rơi trên người giáo viên chủ nhiệm của lớp người là Hồ Tiền Tiến.
Mà Hồ Tiền Tiến cũng vô cùng bối rối.
Đang xảy ra chuyện gì vậy? Anh ấy là ai, anh ấy ở đâu?
Nhận Thẩm Đường vào lớp mười chẳng qua là vì nể mặt bạn học cũ là Thẩm Quang Minh, cũng bởi vì thành tích của Thẩm Đường không tệ nên Hồ Tiền Tiến mới bằng lòng nhận vào lớp.
Tình huống bây giờ là như thế nào vậy? Sự vui mừng đến quá bất ngờ không kịp chuẩn bị ha ha ha!
Lớp mười của bọn họ... Thẩm Đường, người đứng đầu!
“Khụ khụ, sao vậy, mọi người nhìn tôi làm gì thế?”
“Ôi trời, tôi đã sớm nhìn ra rồi mà, Thẩm Đường là một đứa bé thông minh hiểu chuyện, thành tích ở lớp mười cũng vô cùng tốt, khụ khụ, con bé thi được điểm số tốt như vậy là điều xứng đáng...” Hồ Tiền Tiến bắt đầu chậm rãi nói.
Các giáo viên khác nhìn dáng vẻ đắc ý của Hồ Tiền Tiến thì hân không thể cầm một đồ trên tay ném thẳng vào bản mặt kiêu ngạo của Hồ Tiền Tiến.
Và người muốn làm điều đó nhất không ai khác chính là Phạm Lâm, bởi vì Thẩm Đường là người Hồ Tiền Tiến lấy từ chỗ cô ta.
Tuy nhiên trên thế giới này lại không có từ nếu như, vì vậy Phạm Lâm chỉ có thể nhìn Hồ Tiền Tiến cứ kiêu ngạo ở đây.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất