“Chị dâu, chị yên tâm đi, em chắc chắn sẽ theo sát anh em, đúng rồi chị dâu, anh em không có ở nhà, chị vào Đào Đào ở nhà không an toàn nên chị dẫn con trai về nhà hai ngày đi ạ.” Thẩm Đường cũng dặn dò Lưu Mỹ Lan.
“Biết rồi, chị dâu không cần em quan tâm, được rồi được rồi, hai người tranh thủ thời gian đi ra ngoài đi, trời sáng còn phải về để lên lớp đấy.” Lưu Mỹ Lan xua tay ra hiệu cho hai người nhanh chóng đến nhà ga.
“Vậy được, vợ à, anh đi đây, em nhớ dẫn con trai về nhà ở hai ngày đấy.” Thẩm Quang Minh chất phác cười nói.
“Biết rồi biết rồi, mau đi đi, đến muộn là không đuổi kịp được xe lửa đâu.”
“Được rồi, Đường Đường, chúng ta đi thôi.”
“Vâng, em chào chị dâu.” Thẩm Đường đi theo Thẩm Quang Minh ra ngoài, vừa đi còn vừa quay đầu lưu luyến vẫy tay vs Lưu Mỹ Lan.
Nửa tiếng sau, Thẩm Quang Minh và Thẩm Đường đứng chờ rìa nhà ga.
“Tu tu tu...” Tiếng còi xe lửa vang lên, ngay sau đó, chiếc xe lửa màu xanh lá chậm rãi đi vào trạm...
Trên xe lửa ta chỉ có thể hình dung đúng hai chữ, đó là... chen lấn.
Chen lấn xô đẩy, thử tưởng tượng xem một cái cửa khoang xe lửa có thể to như thế nào được, một đám người không muốn sống chen lấn đi lên cảm giác ra sao đây.
Từng ăn đậu phụ nhồi thịt chưa?
Chính là kiểu cả người đều bị chen lấn đến khó thở.
Một tay Thẩm Quang Minh cầm túi, còn một tay khác thì phải tập trung dắt em gái Thẩm Đường, anh ấy sợ chỉ vừa không cần thận là hai anh em sẽ bị đám người tách nhau ra.
Vài phút sau, Thẩm Quang Minh kéo Thẩm Đường tìm được chỗ để ngồi xuống, lúc này anh ấy mới thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Đường há miệng thở dốc như cá thiếu nước một ngày vậy.
Sau này, chen lấn trên xe buýt, những năm này thì chen xe lửa, thật sự không dễ dàng mà.
Đợi khoảng mười phút sau, xe lửa mới mới chậm rãi chạy đi, theo tiếng “xình xịch xình xịch”, chiếc xe lửa màu xanh đi vào quỹ đạo đã định sẵn.
“Đường Đường, lần này chúng ta ra ngoài còn chưa tìm được quán trọ, sau khi đến nơi, em đừng có chạy linh tinh, nghe chưa? Còn nữa, sự kiện kia em có chắc chắn có cách không?”
Thẩm Quang Minh lo lắng nhìn Thẩm Đường, anh muốn nói lại thôi.
Chuyện này phải nói đến vài ngày trước, gần đây xưởng trưởng của Thẩm Quang Minh muốn mua một cái tivi, nhưng tivi là hàng bán chạy, và không phải ai muốn mua là có thể mua được.
Trong nhà xưởng trưởng có tiền, cũng không phải là loại người thích chiếm lợi ích, nến đã nói mua thì nhất định sẽ đưa tiền.
Đáng tiếc xưởng trưởng đã hỏi rất nhiều người quen nhưng đều không có đường mua, cái tivi bây giờ rất đắt, hơn nữa nhà xưởng trưởng còn muốn loại tivi màu.
Những năm này đừng nói đến tivi lớn, đến tivi trắng đen chỗ bọn họ cũng không có nhiều người có.
Đến khi chuyện xưởng trưởng muốn mua một cái tivi lớn được Thẩm Quang Minh về nhà thuận miệng nhắc tới, chỉ là lời nói trong lúc vô tình nói ra.
Nhưng Thẩm Quang Minh không ngờ chỉ một câu lơ đãng mà anh ấy lơ đãng nhắc tới lại khiến em gái nhà mình để ý.
Thẩm Đường nói rằng cô ấy có cách để lấy được một cái tivi lớn, nhưng mà phải đi đến thành phố bên cạnh một chuyến, Thẩm Đường nói cô có một người quen làm ăn ở gần đó, có quan hệ, có cách để lấy được một cái tivi lớn, vấn đề là có hơi phiền toái một chút, nếu muốn chuyện này thành công thì phải để cô ấy đi thành phố gần đó một chuyến.
Cô gái như Thẩm Đường một mình đơn độc đi ra ngoài nhất định là không an toàn, nhưng Lưu Mỹ Lan nghe thấy người quen của Thẩm Đường có cách giải quyết chuyện này thì động lòng.
Mà nguyên nhân Lưu Mỹ Lan động lòng có liên quan đến Thẩm Quang Minh.
Gần đây Lưu Mỹ Lan nghe được một tin tức, đó chính là chủ nhiệm trong xưởng của Thẩm Quang Minh bởi vì do tuổi tác đã cao nên muốn đi xuống, nếu người chủ nhiệm này xuống thì đương nhiên sẽ cần có một người lên thay.
Thẩm Quang Minh đã làm trong xưởng nhiều năm rồi, chuyện này Lưu Mỹ Lan cảm thấy vẫn có thể tác động vào một chút.
Vị trí chủ nhiệm này Lưu Mỹ Lan đã để mắt tới, nhưng vẫn luôn không có cơ hội nhúng tay vào, cũng không có cách để Thẩm Quang Minh trở thành nhân vật có cơ hội lớn nhất trong xưởng.
Năng lực của Thẩm Quang Minh người trong xưởng rõ như ban ngày, nhưng có đôi khi, việc thăng chức còn phải dựa vào may mắn, thiên thời địa lợi nhân hòa, lúc cần tiết còn phải tác động lên người bên trên một chút.
Đúng lúc, xưởng trưởng cần mua một cái ti vi lớn, Thẩm Đường lại có cách.
Đây không phải là buồn ngủ gặp chiếu manh sao?
Lưu Mỹ Lan khơi dậy ham muốn nên mấy đêm liền đều không ngủ ngon, cô ấy kéo Thẩm Quang Minh và Thẩm Đuong thương lượng xong, sau đó mới có chuyến đi đến thành phố bên cạnh này.
Thẩm Quang Minh không biết rõ vòng bạn bè của Thẩm Đường có bạn học gì, nhưng chuyện Thẩm Đường nói có người quen này, Thẩm Quang Minh vẫn bán tín bán nghi.
Chủ nhiệm vị trí này Lưu đẹp lan để mắt tới, thế nhưng là một mực không có nhúng tay cơ hội, cũng không có tiếp xúc thẩm quang minh trong xưởng đại nhân vật cơ hội .
Nhưng mà Thẩm Quang Minh là một người đàn ông, có cơ hội thăng chức thành xưởng chưởng, bước một bước lên chức vị này khiến Thẩm Quang Minh vẫn rung động, nào có người đàn ông nào không có dã tâm thăng tiến sự nghiệp chứ.
Trước đó Thẩm Quang Minh đã thầm án chỉ với xưởng trưởng bên kia, mà xưởng trưởng cũng ra ám hiệu, chỉ cần lấy được cái tivi lớn thì tiền đều không thành vấn đề.
Đồng thời còn âm thầm tiết lộ, nếu chuyện này làm xong thì về vị trí chủ nhiệm này, xưởng trưởng sẽ bằng lòng giúp một tay, còn cuối cùng có thể được thăng chức được không lại phải phụ thuộc vào năng lực của Thẩm Quang Minh.
Dù sao Thẩm Quang Minh cũng là người bên xưởng trưởng, nên cũng xem như bọn họ là người cùng một phe.
Vị trí chủ nhiệm này xưởng trưởng cố ý muốn nâng đỡ người bên minh lên, đến lúc đó làm việc gì cũng tiện hơn. Mà với tình cách đáng tin của Thẩm Quang Minh, thử giúp đỡ một tay không nhất định là không có chỗ tốt.
“Ký chủ, cô đứng đây nói chuyện mà không đau lưng sao? Tình cảm của tôi chính là tủ chứa đồ của cô đấy hả? Cô cũng thật kỳ lạ mà, cứ lấy thẳng ti vi ra không phải là chuyện tốt sao, chạy ra một chuyến như vậy, lại còn bịa ra chuyện người quen, đến lúc đó còn phải thuê người chở tivi về, cô không ngại phiền phức hả?” Hệ thống nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất