Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế

“Sao mày lại như thế hả? Không phải chỉ mượn của mày mỗi cái bút để cho con tao chơi thôi hay sao? Cần gì phải hẹp hòi như thế chứ? Tao thấy mày ăn mặc đẹp mà sao mày lại không có tình người như thế hả? Cho con nhà tao chơi một chút cũng có làm hỏng của mày được đâu.”

Người phụ nữ nhìn gương mặt vô cảm của cô bé, thật ra trong lòng cô ta đã bắt đầu có hơi sợ hãi, nhưng cô ta phát hiện hình như cô bé này chỉ đi ra ngoài một mình, vì vậy lại không sợ nữa.

“À!” Thẩm Đường cười lạnh một tiếng, cô không nói gì nữa, mà chỉ đi thẳng xuống dưới giường, sau đó xỏ giày vào rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Người phụ nữ thấy cô gái đi ra ngoài, trong mắt cô ta lóe lên một tia đắc ý. Sau đó cô ta còn “xì” một tiếng về hướng cái cửa, tiếp theo vừa dọn dẹp đồ đạc vừa đắc ý nói: “Con ranh con muốn đấu với bà đây hả, hừ hừ.”

Ở một bên khác, Thẩm Đường đi ra ngoài toa xe tìm nhân viên phục vụ.

“Cô bé, ăn nói có người trộm đồ của em sao?” Nhân viên phục vụ nhìn cô bé ở trước mặt, và nghiêm túc hỏi.

Trộm đồ có tính chất rất nghiêm trọng, nhất là khi cô bé này còn là hành khách trong toa xe, có lẽ thân phận cũng không hề tầm thường, chuyện này không thể tùy tiện kết tội mà phải điều tra rõ ràng.

“Vâng ạ, có người nhân lúc em ngủ thiếp đi để trộm đồ của em.” Thẩm Đường nói: “Đồng chí phục vụ, chuyện này có thể làm phiền các anh qua đó xử lý một chút được không ạ? Bây giờ người vẫn còn đang ở trong toa xe kia, em cảm thấy chuyện này có ảnh hưởng rất lớn với em, em hy vọng sau khi chuyện này được xử lý xong, làm phiền các anh điều chỉnh lại vị trí của em ạ.”

“Được, bọn anh sẽ cân nhắc chuyện nay, bây giờ chúng ta cứ qua đó xử lý chuyện kia trước được không?” Nhân viên phục vụ dùng giọng điệu thương lượng dò hỏi.

Vâng ạ, chúng ta đi thôi.” Thẩm Đường gật đầu.

Thẩm Đường đi phía trước, nhân viên phục vụ đi theo phía sau, hai người nhanh chóng đi vào toa xe của Thẩm Đường.

Khi cánh cửa được mở ra, trong toa xe vô cùng lộn xộn, đến giường của Thẩm Đường cũng không may mắn thoát khỏi, chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi, cả toa xe đã biến thành dáng vẻ Thẩm Đường hoàn toàn không quen.

Thẩm Đường hít sâu một hơi, cô tiến lên vài bước rồi đi đến bên cạnh giường của mình và nhặt cái chăn bị rơi xuống đất lên, sau đó đen mặt quát lớn với tên nhóc hư đốn đang phách lối nhảy nhót trên giường của cô: “Đi xuống!”

“Không xuống, không xuống, tao không xuống, tại sao tao phải đi xuống dưới, tao chỉ thích chơi ở chỗ này.” Tên nhóc hư đốn kia nói xong thì cười ngạo nghễ với Thẩm Đường.

Mà người phụ nữ vốn đang dọn dẹp đồ đạc thấy Thẩm Đường đi ra ngoài một chuyến và dẫn theo nhân viên phục vụ trở về, trong lòng cô ta lập tức cảm thấy không vui, vì vậy đã châm chọc khiêu khích nói:

“Ôi trời, đi tìm người giúp đỡ đấy hả? Con ranh con tuổi không lớn mà có mắt nhìn phết đấy nhỉ? Đồng chí nhân viên, cô tuyệt đối đừng nghe nói nói linh tinh, chúng tôi đều là người tốt cả, tôi là một người phụ nữ dẫn theo con trai nên có hơi ầm ĩ một chút, cô bé trông có vẻ yếu ớt này vừa nhìn đã biết là loại vô học rồi.”

“Vô học, mất tiền!” Tên nhóc hư đốn cười hì hì phụ họa thêm một câu.

Nhìn hai con người cực phẩm này, trong lòng Thẩm Đường gắng hết sức khuyên mình một câu.

Bình tĩnh, bình tĩnh, phải làm một tiên nữ nhỏ dịu dàng ưu nhã.

Tỉnh táo, bình tĩnh... cái con mẹ nó!

Thẩm Đường biểu thị, cả hai đời cô đều không phải là người giỏi nhẫn nhịn, cô cũng không có tính cách ép mình phải chịu ấm ức.

Thẩm Đường tiện tay ném thẳng chăn lên giường, ngay lập tức, cô đã dọa tên nhóc hư đốn ở trên giường sợ tới mức không dám động đậy.

Thẩm Đường quay người cầm ấm nước mà mình đặt sẵn ở bên cạnh, bật nắp, rồi đi đến cái giường mà người phụ nữ kia vừa dọn dẹp.

Hơi nhấc cổ tay lên, một dòng nước ấm áp óng ánh ào ào chảy ra khỏi ấm nước và rơi toàn bộ xuống cái giường ở dưới, thậm chí Thẩm Đường còn đặc biệt giúp từ trên xuống dưới giường, thậm chí có góc khuất trên giường cùng “hưởng ân huệ” này.

Thấy động tác của Thẩm Đường, đứng nói đến người phụ nữ sợ ngây người, đến cả nhân viên công tác ở cửa cũng bị hành động này của Thẩm Đường làm ngơ ngác.

Nhân viên phục vụ: Tính cách của các cô bé bây giờ đều nóng nảy như vậy sao?

Người phụ nữ lấy lại tinh thần, khi thấy giường chiếu mà mình vừa dọn dẹp xong đã biến thành như vậy, cô ta tức giận đến mức giơ tay muốn cào Thẩm Đường một cái.

Thẩm Đường thấy bàn tay của người phụ nữ vươn tới thì đã cầm thẳng ấm nước trên tay đập về phía người phụ nữ kia, cũng chính là đạp vào cái tay đang vươn tới khiến cô ta bị đau đến hét ầm lên.

Thẩm Đường nhanh chóng trốn ra sau lưng nhân viên phục vụ rồi nói: “Đồng chí nhân viên, anh cũng nhìn thấy rồi đó, người phụ nữ này không chỉ trộm đồ mà còn muốn đánh người, em không thể chấp nhận khi ở cùng với cô ta, sau khi chuyện này được giải quyết, anh nhất định phải điều chỉnh lại chỗ nằm của em đó.”

“Cái con nhóc kia, tao trộm đồ lúc nào hả, mày đừng có ngậm m.á.u phun người, nếu cứ nói linh tinh thì cẩn thận cái miệng thối tha của mày đấy!” Người phụ nữ thấy Thẩm Đường trốn ra sau lưng nhân viên phục vụ, thái độ của cô ta cũng bị hạn chế một chút.

“Tôi ngậm m.á.u phun người hả, cô nhìn xem, con của cô vẫn còn cầm cái bút máy của tôi đấy, tôi nói cho cô biết, cái bút mày này của tôi cũng không rẻ dâu, mười mấy đồng đó.”

eyJpdiI6Ilh2T29PdzR0ZVBFR1pLamE4WDg4RWc9PSIsInZhbHVlIjoiZFwvQ0lzQ3l3d3JKRnlVV1hjSldHeHh6XC9qTkY2RDFheW1SazJBb1dnY25KY1BscEZUaUxpOGMyYTVmMDRDS0lrR3JiZjYxcVA5cG80ZzVrVnFlQTlGZDlCQm9uQ2VYWjJEbkxYeWZoeVRsZ0VIeExkZ01ES05TYWFJek5aVG1HdVRjMDBCNWJQXC9ocHcyVGJ1bDZ3VmxMdmhnQ0QrR2J1bkIxSXAyUkFOV2N6cGhuSFJHZ1wvZVZpYzZybG81cHI4dktuWG9iRUpzYXh3QWJcL3pSTVVuZW1rMUJ1elN0eTZxNVdPZG1zSUJwRjdsYU5tK3JiclVTM0hMVU9peXo2Z0N2STlTR05WUFlmZ3FPbWdscVhhamRNRkh6YnpEc0xNWkdHb0V1ZEI2WHJVUGROeHE1bFpqQXJXOXhvN21zdWZ2TFZQMjUzZXdvcHJ0SWJsQnZXMXlJM1lyOHgrdjlXOXdsNXZ3c1F5R2w0VWpvOTF1MzBOaTZVdVk4KzdtUW1IazV2bUY2ekNic0dPQWh0S1pFZVFyZFJvQzg5S21WZzhiTjVBNXl6cGIyMUl6RmtTTFZzZVBva0dIWnFqbkdBcDVOR09Na3JsRzF5cmt3OExOU0JxVlh6bllxR2MwNVJobVJsSzhMVXFhSFZKRktXXC9EekZZWjlTYjAwbDd4VEhWZFpkWWJic3BFeFhLbzdVeVNIZ2JQczBIeTFuSTJpWHlob1owXC9BOFdvelVcL21jaWIrYWNWU2Zzd0pJa203UnhrM2ZHeG44UDhqZXlHYm1VNzh6V1ZIbitcL1Q4SXlVaWxtTFZhVFhWUU0xYkdoc1JqWHgrV2t5NWtwOENLRXRpb3ZQK2pvSnpXYXNpYjFcL2pVdXJ4UkRmWm1Hb2pFb0d5a2p0OGxJZEk5ZVhGbldURGgwYURuQWg4TTU1QnFoQnVreXB3Wk45dUtTNTd3MEdudGRGRnFESXRmSExvUnBWRDBNSnFaZ0JcL29ydGpBaTBzRlwvR3FCSHVCY0VBRVQ4MkJkMWdjYVkwcFBiTjZNSjJPbDZHSGhkd3RLOXlybXB2VEFJdTRMT0lcL2xWdjhHRDNJRFU4N3dvMktFK0xBajQwbGpyWXBMMWxlMythRTdBVlY2eUtrb1AwNkpNS0dPSE1CQTh3dlVSR3kwcXFkN2RhcnJTa2xRRU4yU25EVFwvbmNEQ01IMlZHYXlUWndCOXR6YVFPaHk2RFhoMGI1bzFNbVE0VXJVZDlaUUp6cHAzeTRFakJsMlA0TiszbVNybzlvdDdCUnhmRkIyQjl1THlKMkw3Q2k3YUJGMVdmUkt4QnBFb1RtY0tZazluaUhjOFhFPSIsIm1hYyI6ImM2YzZlZDYzZWFiM2Q4YmEyZTJmM2YxMjdhMWRlNTBmMjZkYzcyNTZkNDhhOGM5MDdjMzc2MDVhYWUyMTA1ODYifQ==
eyJpdiI6IlQxVUVldm1qOW5QUEFjR2pXQkNaTWc9PSIsInZhbHVlIjoiR3FoQzFsWjVLNmx3OExOWitUVjA1Y0FoVm1KekpVVTNVNGxQdFZ2RWMxSEdYU1QzZGtoVWMyakhvNFArMDBudXlFQjBWT3ZBWkJ0SFVZYVVTSVdaU3l0V3l4dmhjWjh3cXB4dm5oanRhSE9qNWVhdGd0TFNoN0liOHUwcVZaeGtcL3FzNk1pNHRGVjFXN2Vac2dVXC96MFVQZ1JnaVh4dkdBbWRrdVBDNE15VkI0RjNJelU4dytObXlwYkx3MGorRWRFTjhJa29RS0VcL3dqeGhQb043NjdoK3IyakVSNDFvQU5KRHJHcEo3eXJPNGtna3QxS0wwWkp5VFBuRFRtQUlPdnd3SlFxQUZEMG11cjFNUWVscWRLSUVCZG9GVHNkc2Jxd1VlendwaFlrckE5UlJiWlpiSW5kQVU3S2ZCbk1IRmJucStXekZVaGlnRFJUUVZER0IwZHhFUTR2S3FiY05mOFNMdFdVZ1JaZG12NG4rZnBGK0VBdnRcL3NHa3NDaVU2eVwvK3REQnlxMUVkaDlMM0pqRGhTQ1FzbmZBK2ZHTklIVzZtbzJxNUFhc01URmNiaGpCZGJORGM5VVJLRXd4N1BDbVBjQlRjYjdwaHE1dnRXRW5UR0Jtcm94VzdqMkdzQzZRU2FLN2xNcFA3WGVpQVBUMjZTZ2JPVEpmWWZkdU80RWRFSWMyTVFjclE0dnhBV0dGaW9aY2JXTGJpYW1GZG5Wc2FQeWJTdjBjTzVFSEhlSTdzNUtLU1ZEaDRsTGJNbHZlM2ZzSkFtTGtEYkhEQXE4WFlqUjVZK1wveVNLSkc2M0NOTDBWR3ZPS3hoclVNVXNXaExnZVZJOUUxYlQ3azZleklcL3hHYkRra1wvdk9jRkJCMjhpUmJIRVwvelhkc05YYVBBN3IrS25GTFIxYXVUbVF1a2dEN1JBZWxNa3A0UzFDZzgwdzhPRWtLVlVLUG9NMmxwYThXN014emtHbUU5Mkd0SGxNaURONTk1RlFqdHpteEl4blFYOUZpbXZKY2VXV3VMRGJwYWVxOHJqYytIU1ZvOTVHQ215dytnVFNwMXRjZ0V5ZzFTZENweEIzZmRQWlQ4V1JQWllBekljREMzQXNyUzN5R2NIaGxzQng2TUl2dWJodUZuU25yajYrUGRlejh2SzRZUzRkNU9FSGpZaWNmbUtrd2cyRHA1TzJTVlRrd3hQMFwvSm5mS29EK3BXWFhndlwvUDJJXC9tc2NPS1lhUTJKcU9WbEtRc2pmK2ZSalNNQWZSbkpyelVQa0RwTmlUY2dpb2ZJcmhwT0VUQ3FkM1hldkZzSlZVemQ5a1VCQmFzUG5jS0tlYVd0UFVKYWhwRDg3bTZLQWtkNnRNMmRrNE9SYldQdk1yY0MzbnJqbTBXdXNtdW5nZlp4SExiaWhqOGRJR29hR3NMOVI0VmM9IiwibWFjIjoiYzJmNGZmNmVjODk3MzAyZDYzYmNhMzhmN2EwNTRmYzVmZjVkOWVmYTYwYWMyZWZiNDE0MjgzNzg5NmJiNTczMCJ9

“Trẻ con không hiểu chuyện, chẳng lẽ cô cũng không hiểu chuyện sao? Người ta thường nói sinh được mà không dạy được thì thà sinh ra một cái bánh bao xá xíu còn hơn, tôi thấy con trai của cô cũng chẳng khác bánh bao xá xíu là bao, không được dạy dỗ không đang sợ, chỉ sợ không được dạy dỗ mà còn tự mãn không biết xấu hổ với điều này.”

Ads
';
Advertisement