Vương Bác Thần không cam lòng.
Anh đã vận dụng cấm thuật của nhà họ Vương, đã đạt đến Thần Kiều cảnh bát trọng, lại vẫn không phải là đối thủ của lão tổ nhà họ Lâm.
Thần Kiều cảnh bát trọng, đã là cảnh giới cuối cùng của Thần Kiều cảnh.
Nhưng vì sao, anh cảm giác lực lượng của mình vẫn bị kìm kẹp, không thể nào thực sự bộc phát ra được.
Trong mơ hồ, tựa như ở trên bát trọng, còn có thứ gì đó đang cản trở.
Chẳng lẽ nói, Thần Kiều cảnh, không chỉ có tám cảnh giới sao?
Nếu tồn tại cảnh giới thứ chín, vậy cảnh giới thứ chín kia, là cảnh giới gì?
Cần phải đột phá huyệt vị nào chứ?
Vương Bác Thần thấy vậy, trong cơ thể của mình, phía trên thiên đài, thoáng cái đã xuất hiện một cây cầu ảo ảnh.
Mà trong màn ảo ảnh Thần kiều, bị bao phủ trong hư vô, không nhìn rõ là cái gì.
Cũng không cảm giác được thứ gì.
"Ngoại lực, cuối cùng vẫn chỉ là ngoại lực, nếu cấm thuật có thể đột phá được Thông Thần cảnh, thì năm đó đã có rất nhiều người đột phá"
Lão tổ nhà họ Lâm tựa hồ không hề ngoài ý muốn chút nào, bình tĩnh nói: "Cậu thật sự cũng xem như thiên tài đầy hứa hẹn, tuổi mới chỉ hơn hai mươi, mà đã có thể đạt
tới bước này. Từ xưa đến nay, từ sau khi Thần cảnh biến mất, có thể làm được đến bước này, cũng chỉ có một mình cậu. Cậu thật sự đúng là yêu nghiệt, đáng tiếc, cậu không có thời gian trưởng thành."
Lâm Thiên Thành hoảng sợ nhìn lão tổ nhà mình.
Đánh giá đối với Vương Bác Thần vậy mà cao như vậy!
Nhưng mà nghĩ lại, lại có chút không thoải mái, hơn nữa còn là ghen ghét.
Vương Bác Thần chỉ dùng thời gian một tháng rưỡi, mà đột phá từ Đằng vân cảnh lên đến Thần Kiều cảnh nhị trọng, loại thiên tư này, không ai có thể có được.
Nếu cho anh đủ thời gian, anh tất nhiên có thể trưởng thành, khiến người ta sợ hãi.
Nhưng Thiên Đình làm sao có thể để anh thật sự trưởng thành chứ?
Đừng nói Thiên Đình, ngay đến ông ta cũng sẽ không cho Vương Bác Thần thời gian để trưởng thành.
Bọn họ muốn, chỉ là ủ chín sản phẩm thí nghiệm Vương Bác Thần này, để anh sinh ra vật chất thần tính thôi.
Cũng không phải thật sự muốn thực lực lớn mạnh của Vương Bác Thần.
Đó không phải là kết quả mà bọn họ muốn.
Tính toán của ông ta và Thiên Đình giống nhau, đều là nuôi dưỡng Vương Bác Thần, chỉ cần có thể sinh ra vật chất thần tính, thì có thể thu hoạch rồi.
Thiên phú của Vương Bác Thần thật đáng sợ, không ai có thể ngu đến độ cho anh thời gian trưởng thành, để cho anh lại cô đọng thực lực.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, ngay từ bốn năm trước Vương Bác Thần đã bắt đầu bước chân lên con đường này, mỗi một bước đi đều có người đang âm thầm đốt cháy giai đoạn.
Chưa bao giờ để cho Vương Bác Thần có cơ hội cô đọng thực lực.
"Đáng tiếc thật, đối với một thiên tài yêu nghiệt như cậu, thì không thể cho cậu thời gian để trưởng thành. Không có ai là kẻ ngu xuẩn hết, chúng ta đều biết, một khi cậu thật sự trưởng thành, đối với chúng ta mà nói là một uy hiếp. Chúng ta chỉ là muốn vật chất thần tính trong cơ thể cậu mà thôi."
"Nếu cậu đột phá Thần Kiều cảnh bát trọng lúc trên dưới năm mươi tuổi, vậy thì cơ sở của cậu sẽ cực kỳ vững chắc, thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Hơn nữa trong cơ thể cậu lại có hai loại Thần huyết, nói không chừng là có thể thật sự tìm ra được Thần Kiều cảnh cửu trọng. Khi đó, có lẽ cho dù cậu không phải Thông Thần cảnh, cũng có thể đánh với lão phu một trận."
Lão tổ nhà họ Lâm thở dài, nhưng ra tay lại không hề do dự.
Tay phải lại lần nữa nhẹ nhàng ép xuống.
Không khí xung quanh tựa như biến thành một nhà giam, mang theo lực quy tắc, lại một lần nữa đánh ngã Vương Bác Thần xuống đất.
Lâm Thiên Thành thật sự hít sâu một hơi, lão tổ thế mà đánh giá Vương Bác Thần như vậy.
Thế mà nói Vương Bác Thần nếu như thật sự đột phá đến Thần Kiều cảnh cửu trọng, thì có thể đánh với lão tổ một trận.
Vương Bác Thần này, thật sự có thực lực khủng bố sao?
Nếu không với nhiều tài nguyên như vậy, Vương Bác THần chắc chắn đã lưu lại không ít. Nếu là cho anh thời gian trưởng thành, bản thân mình sẽ bị tức chết.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất