Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Vẻ mặt Hàn Đông Nguyên đột nhiên thay đổi.

Chính xác là, cách anh nhìn cô đột nhiên thay đổi.

Anh sải bước tới, mặc dù cả dãy phòng học chật cứng người với tiếng nói cười ríu rít, mặc dù trong sân thỉnh thoảng có người chạy qua chạy lại chơi đùa với tuyết một cách hào hứng, mặc dù Liêu Thịnh, Chu Tiên Khai bọn họ đang gọi “Anh Nguyên” ở phía sau anh, nhưng anh nhất thời không thể nghe thấy bất cứ điều gì hoặc nhìn thấy bất cứ điều gì ngay bây giờ, trong mắt anh giờ chỉ có một người con gái đang đứng ở trong tuyết, người đó nhìn anh với đôi mắt sáng như vì sao và nói với anh: “Anh ba, em thích anh.”

Vừa rồi anh đứng đó, nhìn cô lao vào trong tuyết, nhìn chân cô chơi trò giẫm lên dấu chân in lên tuyết.

Cô ấy từ nhỏ đã thích chơi trò này.

Trình Ninh nghĩ đến lần đầu tiên họ gặp nhau trên núi ba năm trước, nhưng Hàn Đông Nguyên lại nghĩ đến một điều gì đó còn xa vời hơn.

Anh nhớ lại rất nhiều mảnh ký ức.

Lúc cô còn rất nhỏ, trên người mặc một chiếc áo khoác dày hình bông hoa, quấn mình như một chú gấu nhỏ, ngắn và lùn, đầu cúi xuống chơi trò in dấu chân trên tuyết, sau đó không cẩn thận bị ngã vùi đầu vào tuyết.

Lúc đó anh nghĩ, sao cô lại có thể ngớ ngẩn đến thế.

Anh thậm chí không cần nhấc ngón tay, cô đã tự mình rơi vào tuyết.

Sau này, khi lớn lên, cô trầm tính hơn rất nhiều, nhưng sở thích vẫn như cũ, mỗi khi tuyết rơi cô rất hưng phấn, khi đi trong tuyết, cô thích giẫm lên từng dấu chân, thỉnh thoảng lại nhìn về phía trước, đôi khi còn quay đầu lại ngắm nhìn kiệt tác của cô. Có một lần khi nhìn thấy, anh liền cố tình giẫm loạn lên dấu chân của cô, cô bé đứng sang một bên, bĩu môi tức giận nhưng không dám lên tiếng.

Cô của lúc đó sẽ không mỉm cười với anh.

Mỗi khi nhìn thấy anh, cô sẽ quay mặt đi, hoặc nếu anh chọc tức cô, cô sẽ tức giận trừng mắt nhìn anh.

Cô sẽ mỉm cười với nhiều người, nhưng trước giờ không bao giờ cười với anh.

Cho đến một ngày, anh đi ra ngoài vài ngày, sau đó đi bộ trong vùng hoang dã suốt một ngày trong tuyết rơi dày đặc và khi trở về núi, anh nhìn thấy cô đang đứng trong sân, khi cô quay lại và nhìn thấy anh, trong mắt cô chợt lóe lên một tia sáng kỳ lạ, cô mỉm cười gọi anh là “Anh ba”. Anh thật sự cho rằng đó là ảo giác của mình.

Trước đây anh từng có rất nhiều giấc mơ.

Trong giấc mơ, anh luôn bắt nạt cô, làm cô khóc, nhưng anh chưa bao giờ dám mơ như vậy, cô đột nhiên xuất hiện trên núi, xuất hiện trước mặt anh, mỉm cười với anh, nhìn vào mắt anh với ánh mắt đầy sao, gọi anh là “Anh ba”, giọng nói ngọt ngào êm ái, đi vào lòng người.

Cô ấy còn nói với anh rằng “cô thích anh”

Cô đúng là đồ ngốc, tưởng rằng cô không nói ra thì anh sẽ không biết, nhưng anh chỉ cần nhìn liền biết.

Anh sải bước to tới.

Trình Ninh thấy anh bước tới tập tức hiểu ra anh vừa rồi nên “nghe” hoặc “nhìn” mới hiểu rõ những lời cô vừa nói.

Cô có chút ngượng ngùng nhưng cũng không quá nhiều nên mỉm cười nhìn anh, sau đó anh đưa tay ra nắm lấy tay cô trước mặt mọi người, rất chặt, ôm lấy hết bàn tay nhỏ bé của cô. Rõ ràng là trời rất lạnh nhưng lòng bàn tay anh lại nóng.

“Anh ba”

eyJpdiI6IlJoODhnUjBZZURjQXZIbGtTRjAzaEE9PSIsInZhbHVlIjoiYTlsRGpxRzZrN3dpclN0RE1saitcL3pMOUlpb3hCZlp4M0dCVSsxakUzblhGWVFrWkx6U3I3bzRTZHh3WXNPMVo0d0YxZGRNRFh2YW5ZZzUzelRpRHZmbUVtQ1ZscWsyRjZCejRNSUQ1XC8wUXlPd3QydGhaTzJaT3lIcTJjMlhDeXBOUGJcL05JbDZ2dzFMaE5PU1p5bW1pUGdTV1cyQTBsTktcL2ZlT1c3WncwMUNxcm1ORXM0akk3b29STmNwc2FFVmpzSkFUZVV5SkhaM2JyaVg2dDNIUlR5a0Jhbk1IUUlvTjArTjF5WmhcL1wvMGdTanBVU1NobGVDcTBKYkJvaU1yOFVnejJaZFQzZFwvUnVyODR5enFEdDU3QkdUOCtrd1d2M0U3eE81QkhPa3p3aGlFT0k5d01RZGIxenp6ZmRFMTZNSHJ5cUtRVitRbHFscGZFbGpoOTRYckM3QU50T2RmalJKM3hxN0NoN2M4ak1JNEFBSFFmd1hLYUNjbVZnVVpTc3VrSW5jOGdmRHJpVHlSV3krUnVjZDhvWFVIdnY1NWw3U2RQKzNtTG10SjlQXC9sVlhXdWpsY1BBU3NJQ1Vmc0R3Y0h0V01FZm5cLzl5dmgwM2RGSFQwUlE9PSIsIm1hYyI6ImM1MmMyOGI0YjI4ZmJlNTYyNGVkZDNmOWVkYTJmNTQ0MjNkYmIyZjU3Y2VkNDUwYTNhYWRjNDg1ZGFkN2I2ZGUifQ==
eyJpdiI6ImxzMDg2QlQxUDFVUUpaYm9rMkwybGc9PSIsInZhbHVlIjoiVDJXTHNSXC81NEhRaVR2c0xuekwxekRXQXE2XC9ueG1HZ0xEWUFmQkd5RHh6ZzRkeVZselc3ajByZnRKSU5lUHdudDhFNVROVnFxV0NaS00yV0NCT09IT1RsUFZUR21PN21lNVNzM0dMc2I3ME1MT1dsbzMzNWZnZUtOM010ckxJYWVXTlY5Mzl6NFlBcFdUa3BjSWxpeHU0SEdyMDJ4VUdXOEpaNCtpbytNRnRIWDhtZG5YRUZ0RXZ2ZGZ2K3VENlI4RXRCSzZKYytJUUV5cXdseGduVVNMQkhlQ0VYUE1mU05mVjFJWCtsVk5xTDVCM0VcL0hFU1h3aXU3NUhmOHBQaUdkcTVDMHR6UkN4aktHaU9CMnFcL3pWYkl2cFFpbng0RnM1bnQ3RHpvb3B1OUEzS1FZQnZsOTJmN0FieVc5cUYrMURySGdFTm1OMWQ3UjVPWXZIU21vWkVRMTlrZXh6YU1FZUZYRUF6XC93Y1o3aStPTk9ERzZKaU1NVlc5QThEalREZmpSNVlXaTdONUJVY1lFVFhRT2huOUNCaFVoQmI5dTh2c2JnOFd1TmlkbUhPSzIwTmdCcXZMMXJvNUZ3aHdMQ3l3Y25VY3VTNUpDamxBTEpWR0RWQjZEcTZkZ3Z5c1Q1RHhOR2FzM2ZMM0lcL244WGQ3c0duY3FBRDd3QmtqREdPXC9yOWtKQzVwMUFCV0F3YlU4MjVkM3hNSHBENmpxZHN2ZTNKdFZWWEFLTm5hQnRrOXk3aHBjVmRhbk8wT1c2NGc2MFdYN0dUck5TSHJuSFRwbGhzNThkVDd3d1ZLV3Z6RG1mNWFrcTRYMWFYSThtT3ZcLzJEVnA5UjJvY0R6ZzNpc015UlpPc2hhNFZzdDlRc3RYN1hqQ0xiVkVpVE9rUnZJOGJudHkzd3hWSDBVdGI0VjdDdjJSWGI0d1hXQnh5bUw3SHNUTE0zZG9iNGd0WDloSlpvUFM4YTU3QmFKK2lcL2Q4RmMzXC9MUFk4OE5IYmdsa0dVdzArYmFOdCtCZkFZK1BnRXZudEVwWHR4NjdxNFpZTjZZQUtFbWtOWGZlVjFmeE9YbGhJNlM3TnRyYkRybXh4Nm9hVXF5RnhiczlGWkEiLCJtYWMiOiJkMGIyZWMzYjUzZmEzOTZlYjJhN2E0NDA1NjI5MjUwMDY5YTNiZjA3Njg1ZDA1NWZmMWI2ZjQ0OGM3YTQyMTlkIn0=

Trình Ninh quá xinh đẹp, khí chất của Hàn Đông Nguyên cũng không kém. Cái này ở huyện Hợp, có mấy ai không biết Hàn Đông Nguyên?

Ads
';
Advertisement