Trình Ninh đã ở cữ một tháng rồi.
Ngoài dì Chung, thì Hàn Đông Nguyên còn mời một người dì vừa giỏi nấu ăn lại vừa chăm sóc người ở cữ và trẻ sơ sinh để về chăm sóc Trình Ninh và Tiểu Đoàn Tử, nhân tiện dì ấy cũng dạy dì Chung cách làm canh và đồ điểm tâm kiểu Quảng Đông.
Khi Đoàn Tử được một tháng tuổi, thì Tiêu Lan đã tặng cô bé một chiếc khóa vàng nhỏ, có hình tròn rất dễ thương.
Ngoài chiếc khóa vàng nhỏ này, thì bà nội Hàn, Hàn Kỳ Sơn, Trình Tố Nhã, Lý Tú Nga, Lương Hằng Châu, Lương Ngộ Nông và rất nhiều người khác, đều đã tặng cho cô bé rất nhiều thứ, ngay cả giáo sư trước đây của Trình Ninh khi cô còn học tại Học viện Mỹ thuật, và cũng là chị cả của Lương Ngộ Nông là giáo sư Lương cũng đã đặc biệt tới đây để tặng cho cô bé một bức tranh mèo đồ chơi, khi lấy nó ra thì mọi người đều nói nó là đồ chơi nhỏ, nhưng thực tế nó lại không phải là đồ chơi nhỏ gì cả, cho nên chiếc khóa vàng của Tiêu Lan cũng không tính là đồ đặc biệt dễ làm người khác chú ý.
Trình Ninh cũng nói đùa với bà nội Hàn rằng, Đoàn Tử bây giờ chắc chắn là người giàu nhất của gia đình bọn họ rồi.
Bà nội Hàn cười, và nói: “Bởi vì con bé được sinh vào giờ tốt.”
Thực ra lúc Hàn Đông Nguyên còn nhỏ, thì bà ấy cũng từ nói với bọn họ là anh được sinh ra vào giờ tốt, cho nên hiện tại bọn họ càng ngày càng tốt hơn.
Ngày hôm sau thì mọi người đều giải tán, thế nhưng Tiêu Lan và Lương Ngộ Nông lại đến một lần nữa, ngoài ra Tiêu Lan còn mang một chiếc hộp gỗ đến cho Trình Ninh, nhưng Trình Ninh lưỡng lự trong khi mở nó ra, thế là lúc mở nó ra thì cô liền trực tiếp bị sốc.
Chiếc hộp gỗ được chia thành nhiều lớp, bên trong chứa đầy các loại trang sức ngọc lục bảo, ngọc trai và vàng đỏ, khó có thể làm mù mắt bất cứ ai.
Trình Ninh nhìn Tiêu Lan.
Tiêu Lan nói: “Đây là một số đồ đạc mà ông cố của con để lại trong nhà cũ, lần trước mẹ bảo con đem đi, thì con lại không muốn, nếu như con đã không muốn rồi, thì cứ để lại đây sau này hãy giao nó lại cho Đoàn Tử nhé”
Trình Ninh: "...”
Được rồi, vậy thì cô sẽ thay Đoàn Tử nhận nó nhé.
Dù sao thì Đoàn Tử lần này cũng đã triệt để trở thành người giàu nhất trong nhà họ rồi.
Trình Ninh sẽ bắt đầu kỳ thi cuối học kỳ vào giữa tháng mười hai, và sau đó sẽ bảo vệ tốt nghiệp vào cuối tháng mười hai.
Trước sự ngạc nhiên của mọi người, cô lại một lần nữa đứng đầu, và đạt điểm cao trong buổi bảo vệ khóa luận tốt nghiệp, cuối cùng cô không chỉ giành được giải luận văn xuất sắc nhất của lớp này, mà đồng thời còn giành được giải thưởng Sinh viên tốt nghiệp xuất sắc nhất của đại học Quảng Thành.
Vì đây là khóa tốt nghiệp đầu tiên sau khi nối lại kỳ thi tuyển sinh đại học, cho cả nên giáo viên và sinh viên toàn trường đều rất quan tâm đến hai giải thưởng này.
Khi nghe tin Trình Ninh đồng thời đoạt được giải bài báo cáo hay nhất và giải tốt nghiệp xuất sắc nhất, thì toàn trường đã xôn xao. Cái này, làm sao có thể xảy ra được? Cô còn bận sinh con, chăm sóc con, làm gì có thời gian ôn luyện chứ?
Lập tức rất nhiều người đã đặt ra nghi vấn, cho nên đã có rất nhiều báo cáo cùng với thư nặc danh đã bay về văn phòng lãnh đạo của hội đồng nhà trường, và cuối cùng lãnh đạo nhà trường cảm thấy dù có làm rõ chuyện này thì cũng không thể ngăn cản được sự nghi ngờ của mọi người, thế là liền trực tiếp mang thành tích và hồ sơ khen thưởng của sinh viên đạt danh hiệu sinh viên tốt nghiệp xuất sắc trong bốn năm qua mà dán trực tiếp lên trên bảng thông báo của thư viện, còn luận văn tốt nghiệp, thì mọi người có thể đến thư viện để mượn trực tiếp.
Hiệu trưởng nhà trường lên tiếng, và nói: “Nếu các bạn nghi ngờ về kết quả bình chọn giải thưởng tốt nghiệp xuất sắc nhất của trường, đồng thời cảm thấy nhà trường thiên vị, nếu các bạn nghi ngờ về việc ai đã nhận được vinh dự này thì hãy đến văn phòng công vụ của trường để kiểm tra điểm số và hồ sơ giải thưởng của bọn họ mà đọc lại từng cái một cho tôi, bao gồm xếp hạng hàng năm của các phòng ban, khi nào thì xuất bản cuốn sách gì, và giải thưởng gì đã được nhận, sau đó thì các bạn tự mình lấy ra từng cái một mà so sánh, nếu bạn thực sự giỏi hơn những người khác, vậy thì nhà trường sẽ ngoại lệ mà trao cho bạn giải thưởng tốt nghiệp xuất sắc nhất cho bạn.
Sinh viên toàn trường: "...”
Họ đến thư viện để xem sơ yếu lý lịch được dán rõ ràng ở đó của Trình Ninh, sau đó xem khoảng chục album thiết kế mà cô đã xuất bản trong sáu năm qua trên kệ trưng bày bên dưới, rồi xem thiết kế nhà ở, nội thất văn phòng của cô. Những thiết kế ấy đã sớm được sử dụng làm kiến trúc nội thất trong các tòa nhà khác nhau ở một số thành phố lớn bao gồm Bắc Thành, Thâm Quyến và Quảng Thành. Sau khi xem xong tất cả chỉ cảm thấy mặt mình như nóng bừng lên.
Sau lễ tốt nghiệp cuối khóa, thì ba sinh viên đạt giải tốt nghiệp xuất sắc nhất đã được mời đến thư viện để báo cáo chia sẻ.
Cuối cùng sau khi Trình Ninh nói xong, thì hiệu trưởng nhà trường liền bước lên sân khấu, nói: “Đừng lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào việc mang thai và sinh con của người khác, như thể nếu đang mang thai, sinh con thì sẽ không có thời gian đi học, cũng như giải thưởng sinh viên xuất nhất sẽ biến thành là của bạn, hãy thử nghĩ lại, nếu có người đang mang thai sinh con mà có thể làm được tất cả những điều này thì bạn làm được gì, hơn nữa các bạn chỉ nhìn chằm chằm vào việc họ có ít thời gian học tập, và ôn tập hơn, nhưng các bạn lại có nhiều thời gian hơn, nhưng mà thành tích các bạn lại kém hơn, vậy thì các bạn đã học được gì rồi?”
Các bạn sinh viên: "....”
Tiểu Đoàn Tử chính là được sinh ra một cách rầm rầm rộ rộ như vậy đó!
Cô bé đã nổi tiếng ở Đại học Quảng Thành từ khi mới sinh ra, và nhanh chóng trở thành người giàu nhất ở nhà họ Hàn.
Tất nhiên, đó chỉ là một cái tên, tài sản đứng tên cô bé không phải do cô bé nắm giữ.
Thực tế, trong quá trình trưởng thành của cô bé, thì năm nào cô bé cũng luôn trong trạng thái thiếu tiền.
Bởi vì từ nhỏ cô bé đã muốn làm rất nhiều việc, nhiều việc trong số đó tốn rất nhiều tiền, điều này khiến cô bé luôn thiếu tiền tiêu vặt trong một thời gian dài, lại còn nợ mẹ rất nhiều, vì vậy cô bé phải nghĩ ra cách kiếm tiền thật nhiều để trả nợ cho mẹ.
Ví dụ, khi cô bé năm tuổi thì cô bé cảm thấy tranh của mình rất đẹp, cho nên cô bé muốn xuất bản một cuốn sách tranh giống như mẹ cô bé, thế là mẹ cô bé đã giúp cô bé chọn tranh, và viết lời tựa cho cô bé, nhưng cô bé lại muốn tự mình làm. Tự móc tiền tiêu vặt của mình ra xài, ngoài ra còn tìm mẹ cô bé để vay một phần, với mục đích là xuất bản một cuốn sách tranh ảnh bằng chính chi phí của mình.
Vì vậy, dù nhà máy của ba ngày càng lớn, và hoạt động kinh doanh của công ty ngày càng phát triển, ngoài ra xưởng thiết kế của mẹ cũng đã nổi tiếng trên toàn quốc, thì bạn học Đoàn Tử vẫn phải thường xuyên sử dụng sổ sách kế toán của chính mình để tính toán, tính toán khi nào cần sử dụng cái gì để tiền của chính mình có thể đầy túi hơn một chút.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất