Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Quả thực may mà đã xảy ra chuyện như vậy, lấy loại người này, nghĩ thôi cũng đã thấy ghê tởm vô cùng.

Cô ấy tức giận một lúc rồi cũng từ từ bĩnh tĩnh lại.

Nhưng mà cô ấy là người nóng tính, chuyện này để trong lòng nên cũng không muốn ở ký túc xá Trình Ninh nói chuyện phiếm với bọn cô nữa bèn chào tạm biệt với Mã Đình Đình và mọi người: “Xong rồi thanh niên trí thức Mã, chuyện này cảm ơn cô, lát nữa tôi bảo anh hai tôi đến sau núi bắt con thỏ nướng mời mấy cô ăn. Bây giờ đã đến giờ ăn cơm rồi, tôi đi về trước."

Nói xong xoay người định đi.

Trình Ninh giữ cô ấy lại, đưa hai cuốn sách giáo khoa cấp 3 trên bàn sưởi vào tay cô ấy, nói: “Cái này đừng quên, mỗi ngày đọc một chút. Nếu như cô muốn tìm người giúp cô giám sát tiến độ thì cũng có thể tìm tôi."

Chu Hiểu Mỹ: “..."

Thái dương của cô ấy lại giật giật nữa.

Cơn tức nghẹn ở trong lòng trước đó lại giảm được mấy phần.

Cô ấy nhìn nhìn sách giáo khoa, lại nhìn nhìn Trình Ninh sau đó nặng nề cầm sách giáo khoa kia, nói: “Được thôi, tôi đọc!"

Lần này thật sự rời đi.

Những người khác có hơi chẳng hiểu ra sao cả.

Vương Hiểu Quyên hỏi Trình Ninh: “Cô cho cô ấy sách gì vậy?"

“Sách giáo khoa cấp 3."

Trình Ninh nghiêm túc nói với các cô ấy: “Tôi nói với cô ấy, lấy chồng không bằng dựng sự nghiệp, bảo cô ấy mỗi ngày đọc sách.

“Không phải lần trước cô ấy nói sao, nói bố cô ấy là bí thư đại đội, sau này chúng ta mở tiểu học đại đội, cô ấy cũng làm cô giáo tiểu học sao? Tôi nói với cô ấy, bí thư chúng ta là người công bằng chính trực, nếu cô ấy muốn dựa vào cô ấy là con gái bí thư thì trực tiếp làm giáo viên tiểu học, vậy phỏng chừng là không được. Nhưng cô ấy có thể thi mà, đọc sách cho tốt, đợi sau này xây dựng trường tiểu học, chúng ta mở cuộc thi tuyển chọn để cô ấy cũng tham gia thi, đến lúc đó chỉ cần cô ấy thi tốt hơn mấy thanh niên trí thức, vậy cô ấy làm một cô giáo tiểu học, ai cũng không thể không phục phải không?"

Mọi người: “..."

Trình Ninh thấy vẻ mặt mọi người vừa ngớ ra lại vừa nghẹn thì cười mỉm, nói: “Các cô đừng xem thường Hiểu Mỹ, trên người cô ấy có tính kiên trì đấy. Nếu cô ấy thật sự hạ quyết tâm đọc sách, đến lúc đó thật sự mở trường tiểu học, mở cuộc thi tuyển chọn giáo viên tiểu học, chúng ta xem như là tốt nghiệp cấp 3 cũng chưa chắc có có thể thi lại cô ấy. Cho nên tôi thấy chúng ta có thời gian cũng có thể đọc nhiều sách một chút, nếu không thì đến lúc đó một đám thanh niên trí thức chúng ta đều không thi lại cô ấy, trên mặt mọi người đều hổ thẹn"

Trình Ninh là người có tính cẩn thận, cô sẽ không nói cho bất cứ ai biết chuyện liên quan đến tương lai.

Đương nhiên cũng sẽ không nói cho mấy cô ấy biết mấy năm sau kỳ thi Đại học sẽ được khôi phục, nhưng mà cô sống chung với bọn họ rất tốt, có thể cảm nhận được trong lòng bọn họ đều nhớ mong muốn về thành phố, rời khỏi núi lớn này. Cô nghĩ vậy thì dùng cách khác cố gắng hết sức để bọn họ chuẩn bị một chút cho tương lai.

Nhưng mọi người cũng không biết cô khổ cực suy nghĩ rất nhiều.

Các cô ấy bỗng chốc có hơi không nói nên lời.

Cảm thấy Trình Ninh được đấy, trên người thật sự có sự bướng bỉnh, đáng yêu nhưng lại khiến người ta hâm mộ.

Vương Hiểu Quyên nằm lên giường sưởi, nói: “Đừng kéo tôi vào, Hiểu Mỹ tốt nghiệp cấp 2, tôi cũng tốt nghiệp cấp 2, cô ấy thi hơn tôi cũng rất bình thường"

eyJpdiI6IjhEWkNjdXlSTXRubFVRMkFCQkt5UVE9PSIsInZhbHVlIjoiWUZQTlFVMlwvbDJXS1wvUk5BTWh2VDVxeFNiZkJZb25USkJ2clZVR2FWSWdKaUJTY0tSRDNOZTFzaEs0S005R1ZiOHBuZGNiNjJtSWFiVHRXc0cydkZBQUphWGJtWFlQdW0yK09idmJzNFgwNzllYjB3NDBaVnpKelJZeTEwVDJCMVBrVXArSFFuUHdISWhJRjgrZ1p4UjdvSWhmYXBLcTV6aDhBTVlXM0k5aFd3QndRaXl6c2VYbFFKcVJtU1JoQVczNjY3eFNGdUFKZlBtREtJV1MxTk9XcThpM3NuUkRwclN0VUpcLzE5ZEJDZz0iLCJtYWMiOiI3ZWNkMjcyNjNhZjc4ZTBlODEyOGRjM2M3OGY2NzY5YTI1ODM3YmRmMmM1YTJkNmRmYjM2ZWRiMTEyODA2NTgzIn0=
eyJpdiI6Ill3ZVk2T0VMMUNxOEwzclE3UmNXb1E9PSIsInZhbHVlIjoiWEJ5YWloOTBvNE1oVlV3RnMwc0F0VnlXOFNZblFPb3lNMUNGZmJlS2NqOURXdUQ0Wm5rNFVDbEJwdzBGVnE3WUJPTGNvalBmUVZWRXhiclkzTmRYVWRlYnluYnJ5czZcL2NYcjlCK3NTbnEwZWFxNVJUXC95VVJsWVMxaytDZVVOeHlvRUQ1UElkR2kySVE0eGFLSUdKbmcrQ2ZZSFdCVzdtQlQyUlhvXC9QMmhYaWtIWkg4aWtoa1laOXNEZWNPbWJDTUlIWkRERHRSXC9ZM1ZIc1BDXC8rNEdsXC8wNEFiVmR1S1dVZVdpTk9VUWI5Rzh2Y2hXZFpOTXpVTWt3T0ZCVE5zUnlOenVkaHFPbzV4cksrdG91WmZ2V1wveUdlYWdoOENVUFRJV3M0bXlWQVg3YlwvSUFKYkQwTDhaTmVKMXdcL09XcVRSZWlqUDRjZ3BneVp4Umc0MjA5Y1JyQXlERG51aHRjSnZUOFlJUm9YOFd2QVBXeTRLbVVRK0xVV044ekQ0VzNqZno1UkFuUjZlaFRBYUNGeDRBUE9va1wvcXBxZFp0NXVcL205RlwvNXhQS1dXeDRIVTdyNmpiaFhmeno3RzJ3bk00c1J0NFQ0WURFUXhadFc2YUx1b3NWRWFIMWVaanl5RENZU3ZSTXloWFlBTzRzR1p3K2hEaEJndmI0QlppbE5IellxeU1Hb1JWdWY2d05LSUhjRWxQVzk1WTNwb0FwSHJmcTVUaEV3OFBoaFk2THpCcmQxSGFEd2VXVVBNd1pKS2lEM2JIVFpuQ0pIZUN5NHJRZEZsclo5dHNNSTc3Tk1RNldnb1Q4ejZqRGF5eXQzdGhVMndQNHQ5SFdic2Y0aDNiaHhqZUNmTGpITENDblp5Nis4bzVDa1NzanZvS0lhMUN4WlpKcXQ4azRtTFZSaEtYd3pPY2daSFRMMWFiVGhrUktPMmxkQjV4RVFYcWhOK01yS3VubmR2OWNHTEZVbXZCWUlwMTRFWU12dXhnTzRwTld0MzZLK2NFSEM3b3lsWGw5SUlcL09aaDljbWJrNE9vVHlwWGZRN3poSWo2dEJybTZTeWZkVFE0d2JtSEprK1V2cmxKeENMSXhWcytvXC9nWG54bEVMNnY4eUNFMFpBYUpweWtFM0tkeElFZytQT1JEM2poMTZOdDlJVUJpbDI1NE9VNGdZclwvcmhiYzNuWE5tMU9aOWhYYXdwR3F3MzV5Y3N3dnBIc0xhY3VPWUhxWnVWMUxBZWliaEQzazBkcWhpTGlKQTI3VVQrTTdnQlpcL2wzVExKNG9lOXh4RFBoT2EyTkRuWlFLbDY5Yklja1dnSXJWZzIwcGt6a0FCRkNMTGlYQW12S3BaTzlrZWx5U2x0b1g3ZUYxa2YrVTJXRXlmVDN6YjFzTjNjdndQRHRsWHV1aFhNRFZHVFR6dEo5QThzOW1sdjUzaUNqaG5ja2xlUmtYOXBqWmx2MktmUFlYcFwvc2pZeHVvc01jYlRTanZyVDA1aGFFMmFVSlwvcVhBaTRvZWhLNTBFYjNSRU9Zd0RTUm5EXC8wMnJLV21yejFWMjcyZHgyUlRGOXc9PSIsIm1hYyI6IjlhNWJhMjU3NGNlZmZlMjhiMWRlZmNiZjVjNzllNjIwMWRlNTdkNTc0YjIyZWFjZTViYzk3OGZjM2NmZmNhYzAifQ==

Rất anh dũng!

Ads
';
Advertisement